Hôm nay,  

Tiếng Kêu Trong Sa Mạc

15/04/199900:00:00(Xem: 23028)
Lần đầu tiên Liên minh NATO dội bom vào một nước có chủ quyền là Nam Tư. Đây là một thử thách rất lớn. Nếu ngay từ đầu, công luận thế giới nổi lên chống đối hành động này, có lẽ NATO sẽ gập khó khăn vì vấn đề sẽ đưa ra trước LHQ. Dù ba cường quốc Anh, Pháp, Mỹ có quyền phủ quyết ở Hội đồng Bảo an, khi có sự công phẫn của 2/3 số hội viên LHQ, tất nhiên Đại hội đồng thế giới sẽ họp và 3 cường quốc sẽ bị trói tay.
Thế nhưng việc đó đã không xẩy ra vì Slobodan Milosevic, Tổng Thống Nam Tư, đã phạm vào nhiều sai lầm trước đó. Milosevic đã gây ra hai cuộc chiến trong những năm 1990-91 với hai nước láng giềng là Slovenia và Croatia - hai nước trước đây nằm trong Liên bang Cộng sản Nam Tư nay đã sụp đổ - và trong cả hai cuộc chiến này Nam Tư đã thua. Sự kiện đó cho thấy sức mạnh của quân đội Nam Tư chỉ là một huyền thoại. Nhưng sai lầm lớn nhất của Milosevic là đã giúp người gốc Serb ở Bosnia thực hiện chính sách “rũ sạch chủng tộc” và cũng thất bại thê thảm. Rút cuộc người Serb đã phải chấp nhận hòa giải và liên quân NATO đến Bosnia gìn giữ hòa bình.
Hồi cuối tháng trước, sau trận đánh bằng bom và phi đạn đầu tiên của NATO, Milosevic lại phạm vào một sai lầm nghiêm trọng hơn nữa. Khi hệ thống phòng không của Nam Tư tỏ ra quá yếu, không chống đỡ nổi với bom đạn của NATO, Milosevic đối phó lại bằng một nước cờ quái gở. Đó là việc ra lệnh cho quân đội Nam Tư trả đũa bằng cách đê hèn nhất. Đó là thẳng tay đàn áp gần 2 triệu dân gốc Albania trong tỉnh Kosovo, không có vũ khí trong tay tự vệ, bắn giết và xua đuổi gần một triệu người chạy ra ngoài lãnh thổ. Có thể Milosevic tính toán lợi dụng cơ hội làm cho tỉnh Kosovo sạch hết bóng người dân gốc Albania để lấy chỗ cho dân gốc Serb sinh sống, mặc dù dân gốc Albania chiếm đến 90% dân số ở Kosovo.
Trong lịch sử cận đại, chỉ có những kẻ độc tài khủng khiếp nhất như Hitler và Stalin mới dám dùng bạo lực ép buộc cả triệu người phải bỏ nhà bỏ cửa bỏ quê hương “di cư” đi nơi khác. Milosevic đã vi phạm nhân quyền và luật lệ quốc tế một cách thô bạo nhất. Hàng trăm ngàn người dân gốc Albania đã phải chạy qua Montenegro, Macedonia và Albania trong những thảm cảnh hiện rõ trên các màn truyền hình thế giới. Những bước chân của đoàn người tị nạn này đã ký một chứng chỉ “rũ sạch chủng tộc” chính thức cấp cho Milosevic, không còn cách nào chối cãi. Milosevic biết đã rơi vào một cái hố lớn, và ông ta vội vã leo lên bằng cách quay ngược lại chính sách là cấm không không cho dân gốc Albania ra đi nữa. Nhưng thay vì ngoi lên, Milosevic lại tụt xuống địa ngục vì mưu toan dùng những người gốc Albania không chạy thoát đó làm bia đỡ đạn khi NATO oanh tạc.

Sai lầm nghiêm trọng thứ hai là Nam Tư đã lừa bắt 3 quân nhân Mỹ rồi đưa lên truyền hình, ba người mặt mày tím bầm chứng tỏ đã bị tra tấn hành hạ. Milosevic coi đây là nước cờ quan trọng để làm cho dân Mỹ sợ. Nhưng nước cờ đã quật ngược trở lại. Trước đây dân Mỹ dè dặt trong việc dùng quân bộ chiến ở Nam Tư, nay đa số đòi phải đem quân Mỹ tấn công trên bộ cùng với các đợt oanh tạc. Nhiều Thượng nghị sĩ Mỹ đã chủ trương phải dùng quân đánh ở mặt trận trên bộ. Ít khi dư luận Mỹ chấp nhận một cuộc chiến trực tiếp ở xa như vậy, dù biết sẽ có nhiều hy sinh về người và của.
Trong khi đồng minh gấp rút tăng cường phi cơ chiến thuật để chuẩn bị cho một cuộc chiến trực diện với quân Nam Tư, Milosevic lại phạm thêm một sai lầm nữa vô cùng nghiêm trọng khi để cho quân Nam Tư đánh qua biên giới vào nước Albania và chiếm một làng của nước này. Một thủ đoạn cảnh cáo chiến tranh sẽ lan rộng qua nước khác chăng" Nhưng đây lại là một lý do chính đánh nhất để NATO đem quân bảo vệ Albania và dùng căn cứ Albania bắn pháo sang Kosovo dọn đường cho việc tiến quân.
Tình hình Nam Tư có thể còn nhiều biến chuyển bất ngờ trong những ngày tới. Nhưng ngay lúc này chúng tôi đã thấy những hậu quả rất đáng chú ý đối với các nước có chế độ độc tài vi phạm nhân quyền trên thế giới. Trước hết ngay sau khi thảm họa tị nạn của dân Kosovo xẩy ra, những người dân gốc Albania sống ở Âu châu và Mỹ đã bắt đầu thành lập những toán quân tình nguyện trở về chiến đấu chống độc tài Milosevic và giải phóng Kosovo. Chưa biết các đội tình nguyện này có thể tham gia cách nào vào cuộc chiến ở Kosovo, nhưng đây là bằng chứng cụ thể nhất cho thấy tinh thần dân tộc của những người gốc Albania hải ngoại. Họ chống độc tài Milosevic bằng hàng động chớ không phải chỉ chống bằng cái mồm.
Đặc biệt, chúng tôi nghĩ đến một thế chuyển dịch rất lớn trong cuộc diện thế giới khi nhân loại sắp bước qua thế kỷ 21. Lá bùa “hộ mạng” của những chế độ vi phạm nhân quyền đang tiêu tan. Anh không thể nói đây là “chuyện nội bộ của chúng tôi”, khi chính chế độ của các anh đang vi phạm trắng trợn quyền con người ở trong nước. Năm 1999 là năm kỷ niệm 50 năm bản Tuyên ngôn Nhân quyền, và cũng năm này công luận quốc tế chấp nhận cho NATO tấn công vào lãnh thổ một nước độc lập và có chủ quyền.
Không phải ngẫu nhiên mà Hà Nội huy động các tổ chức đảng cuống cuồng phản đối mhững cuộc oanh tạc ở Nam Tư. Họ đã sợ. Nhưng đó chỉ là những tiếng kêu gào trong sa mạc trước sự lạnh lùng của dư luận quốc tế

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.