Hôm nay,  

Lần Cuối Và Lần Đầu

03/02/200000:00:00(Xem: 5946)
Bức Thông điệp Tình trạng Liên bang năm nay đã được Tổng Thống Clinton đọc trước Quốc hội lần chót trước khi hết nhiệm kỳ vào đầu năm 2001. Bài diễn văn dài kỷ lục trong nhiệm kỳ của ông, đọc trong 89 phút, hơn cả một bài cũng đã được coi kỷ lục là 81 phút vào đầu năm 1995. Nhưng nếu nó được ghi vào sử sách không phải vì vấn đề dài hay ngắn. Năm nay có lẽ hơn bất cứ năm nào khác, Clinton đã có thể tuyên bố một câu chắc và gọn: “Tình trạng liên bang của chúng ta mạnh hơn bao giờ hết”. Quả thật kinh tế Mỹ đang tăng trưởng liên tục. Trong quý 4 cuối năm 1999, tăng trưởng kinh tế đã mạnh nhất so với 3 quý trước trong năm. Thông điệp của ông tự nhiên phải đặt trên nền tảng kiên cố này.

Nhìn Clinton đọc thông điệp trước Quốc hội lần cuối, người ta có cảm tưởng như thấy một anh chàng vừa trúng số độc đắc lên tiếng với bà con. Chỉ một vài câu thôi cũng đủ tóm gọn niềm hân hoan đó. “Chúng ta đã có may mắn được sống trong giờ phút này của lịch sử. Chưa bao giờ đất nước của chúng ta được hưởng cùng lúc cả phồn vinh và những tiến bộ xã hội với rất ít những vấn đề khẩn trương trong nội bộ và rất ít những hăm dọa từ bên ngoài như lúc này. Chưa bao giờ chúng ta lại có những cơ may ân huệ như bây giờ - và do đó có bổn phận nặng nề như bây giờ - để xây dựng một mối đoàn kết liên bang hoàn hảo hơn theo đúng ước mơ của những người cha sáng lập ra đất nước chúng ta”.

Và như người ta đã dự liệu từ trước, Clinton đã liệt kê đầy đủ những thành quả của ông giống như một anh bày ra mọi mặt hàng để rao bán: tăng trưởng mau lẹ, lạm phát thấp, tỷ lệ thất nghiệp thấp, ngân sách thặng dư từ 42 năm qua và vào tháng 2 này là đến thời điểm gọi là “thời kỳ tăng trưởng kinh tế lâu dài nhất suốt trong lịch sử của nước ta”. Nhưng Clinton rao bán những mối hàng đó để làm gì vậy" Cố nhiên vào năm bầu cử này, bất cứ ông Tổng Thống nào cũng phải bán hàng để kiếm phiếu, dù ông đã không còn nhu cầu đó, nhưng ông vẫn phải lo cho người kế vị ông và đảng của ông. Bởi vì chỉ có người kế vị ông và đảng của ông mới chu toàn được di sản ông để lại sau khi ông rời khỏi chức vụ. Có thể gọi đó là kế sách vẹn toàn mà bất cứ ông Tổng Thống nào trước khi ra đi cũng phải lo cho trọn. Thành hay không còn hạ hồi phân giải, nhưng hãy nhìn đến những việc ngay trước mắt.

Trước hết là vấn đề ngân sách năm 2001, Clinton đề nghị giảm thuế 350 tỷ trong 10 năm, gia tăng các khoản chi học đường và y tế, kiểm soát chặt chẽ hơn việc bán súng và nhiều đề nghị khác, nói chung tất cả đều rất hấp dẫn với cử tri. Nhưng làm thế nào để Quốc hội do đa số Cộng hòa hiện nay chấp thuận" Đảng Cộng Hòa cố nhiên không thể nào bác bỏ những mục tiêu đó, nhưng họ cũng có những chương trình khác nhắm vào những hướng nói trên hay có những gia giảm khác với cái đích đề ra bởi vì năm nay Cộng Hòa còn tranh cử gắt gao hơn bao giờ hết. Clinton đã chêm vào một câu: “Lâu rồi Quốc hội hiện nay đã đứng im tại chỗ trước một số những ưu tiên khẩn cấp nhất của đất nước”. Nhẹ nhàng thôi, nhưng là một đòn khá mạnh trong thế tranh cử hiện nay, cuộc vật lộn về ngân sách có thể coi như chiêu số then chốt quyết định thắng bại. Và lần đầu tiên công khai và rõ rệt nhất, Tổng Thống Clinton đã chọn Phó Tổng Thống Al Gore làm người thừa kế di sản của ông.

Di sản đó nhắm nhiều nhất vào những lãnh vực đối nội của Mỹ, nhưng không thiếu các lãnh vực đối ngoại, dù ít nhưng cũng có những món hàng đáng kể. Đặc biệt ngân sách 2001 không có một đề nghị ngoại viện nào lớn, điều có thể làm hài lòng cử tri, ngoài việc yêu cầu Quốc hội cấp 1.6 tỷ đô la cho Columbia trong cuộc chiến tranh chống ma túy. Cố nhiên Clinton cũng không quên nhấn mạnh đến vai trò của ông trong việc kiến tạo hòa bình ở Ái Nhĩ Lan và Trung Đông. Còn đối với Trung Quốc, Clinton yêu cầu Quốc hội cấp cho Bắc Kinh quy chế quan hệ bình thường, tức tối huệ quốc thường trực. Ông chủ trương Mỹ phải giúp Trung Quốc và cả Nga trở thành những quốc gia dân chủ thịnh vượng về kinh tế. Ông nói cả hai nước đều bị những chướng ngại cản đường đạt đến đầy đủ tiềm năng của họ. Vật cản đường nước Nga là di sản chủ nghĩa cộng sản của họ, kinh tế hỗn loạn, một cuộc chiến tàn bạo tự mình đánh bại mình ở Chechnya, còn Trung Quốc bị mang cái ảo tưởng là có thể mua ổn định bằng cái giá vùi dập tự do.

Nhưng trong giai đoạn Mỹ không bị lâm vào một cuộc chiến nào trên thế giới, vấn đề đối nội có hai điểm nổi bật. Thứ nhất trong cuộc đấu tranh lưỡng đảng, Clinton đã dồn địch thủ Cộng Hòa phải chấp nhận một sân chơi thuận lợi cho ông: “Trước hết phải cứu nguy An sinh Xã hội”. Thứ hai quan trọng hơn, ông đã đưa đảng Dân Chủ vào thế giữa hai cực đoan tả và hữu. Tư tưởng chính trị của Clinton có thể được tóm gọn trong câu nói: “Chúng tôi đã phục hồi thế trung dung tối thiết, thay thế những tư tưởng lỗi thời bằng một cái nhìn mới gắn vào nền tảng những giá trị lâu bền đã được thử thách với thời gian: cơ hội cho tất cả, trách nhiệm của tất cả và một cộng đồng chung cho toàn thể dân Mỹ”. Như vậy có đúng không"

Tôi không yêu mà cũng không ghét ông Clinton. Tôi chỉ nhìn ông như một chính khách, một nhà lãnh đạo chính trị. Tôi thấy ông thật có tài. Vào năm 1996, khi ông đưa ra chủ đề “xây dựng chiếc cầu bắc qua thế kỷ 21”, tôi đã có ý nhạo báng nói dân Mỹ mướn ông làm một kỹ sư xây cầu, chẳng biết có phải là loài cầu khỉ cheo leo hay không. Nay tôi xin nói lại: Bill Clinton quả là một kỹ sư có tài.

Thông điệp liên bang lần cuối của ông, nhưng cũng là Thông điệp đầu của Thế kỷ và Thiên niên kỷ mới vậy.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạp chí Văn Học Mới số 5 dày 336 trang, in trên giấy vàng ngà, bìa tranh nghệ thuật của Nguyễn Đình Thuần, sáng tác từ hơn 50 nhà văn, nhà thơ, nhà biên khảo và phê bình nghệ thuật.- Văn Học Mới số 6 sẽ ấn hành vào tháng 3/2020, có chủ đề về nhà văn, nhà thơ, nhạc sĩ Nguyễn Đình Toàn
Một tuyệt phẩm thi ca gồm những bài thơ dị thường chưa bao giờ xuất hiện bất cứ đâu, viết bởi một thi sĩ dị thường. Tựa: Tuệ Sỹ Ba ngôn ngữ: Việt - Anh - Nhật Dịch sang tiếng Anh: Nguyễn Phước Nguyên Dịch sang tiếng Nhật: G/s Bùi Chí Trung Biên tập: Đào Nguyên Dạ Thảo
Mùa thu là cơ hội bước sang trang mới khi nhiệt độ bắt đầu dịu lại. Trong mùa này, người dân California không cần mở điều hòa không khí lớn hết cỡ và cũng còn quá sớm để lo chạy máy sưởi.
Garden Grove xin mời cộng đồng tham gia chương trình đóng góp tặng quà cuối năm nhằm mang lại niềm vui, hy vọng và giúp đỡ cho những trẻ em địa phương không có quà trong mùa lễ Noel.
Ngồi niệm Phật miên man, dù cố tâm vào Phật hiệu nhưng hôm nay vẫn không sao “ nhập” được, đầu óc nó cứ văng vẳng lời anh nó lúc sáng: - Tu hú chứ tu gì mầy!
Một đường dây buôn người bán qua TQ do một phụ nữ Việt là nạn nhân buôn người trước đây tổ chức vừa bị phát hiện và bắt 2 người tại tỉnh Nghệ An, miền Trung Việt Nam, theo bản tin hôm 5 tháng 12 của Báo Dân Trí cho biết.
Điều trần luận tội đầu tiên của Ủy Ban Tư Pháp Hạ Viện đã nhanh chóng nổ ra cuộc đấu đá nội bộ đảng phái hôm Thứ Tư, 4 tháng 12 năm 2019, khi các nhà Dân Chủ cáo buộc rằng Tổng Thống Donald Trump phải bị truất phế khỏi chức vụ vì tranh thủ sự can thiệp của nước ngoài vào cuộc bầu cử ở Hoa Kỳ và đảng Cộng Hòa giận dữ vặn lại không có căn cứ cho hành động quyết liệt như vậy.
Đó là cuộc khảo sát của công ty tài chánh WalletHub đối với 182 thành phố khắp Hoa Kỳ, để xếp thứ tự an toàn nhất cho tới bất an nhất. Cuộc nghiên cứu dựa trên 41 thước đo liên hệ tới an toàn
Cảnh sát đã bắn chết một người đàn ông cầm dao tại El Monte, Nam California hôm Thứ Hai.
Một phần thưởng 50,000 đô la được đưa ra để bắt một người đàn ông của thành phố Burnaby đã bị truy nã trước đây vì tội rửa tiền như một phần của nhóm tội phạm có tổ chức người Việt Nam hoạt động tại Canada và Hoa Kỳ.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.