Hôm nay,  

Thơ Thơ

25/03/200200:00:00(Xem: 6170)
Tuần qua, Sàigòn Times hân hạnh được nhà thơ Phong Vũ gửi tặng thi phẩm "Cõi Thơ Trường Mộng", nhân dịp ông viếng thăm Úc Châu. Tập thơ được Tô Kiều Ngân viết lời tựa, Vị Ý trình bầy bìa, chia làm 3 phần chính. Phần đầu gồm trên 50 bài thơ bằng tiếng Việt do tác giả sáng tác, hoặc dịch từ thơ chữ Hán trong đó có cả bài thơ nổi tiếng Hoàng Hạc Lâu của Thôi Hiệu. Phần hai và phần ba là phần thơ được Lê Cao Phan dịch ra tiếng Pháp và tiếng Anh. Tập thơ được xuất bản tại Canada năm 2001, và là tập thơ thứ hai được nhà thơ Phong Vũ sáng tác. Tập thơ trước nhan đề Kẻ Lạ, được tác giả xuất bản tại Sàigòn trước đó đúng 30 năm, và cũng được dịch ra tiếng Anh và tiếng Pháp. Thay mặt tòa soạn Sàigòn Times, Thùy Dzung xin chân thành cảm ơn lòng ưu ái đặc biệt của nhà thơ Phong Vũ, và sau đây xin trân trọng giới thiệu cùng qúy độc giả yêu thơ một số bài thơ của ông.

*
Tết Nhâm Ngọ Với Úc Châu

Úc Châu một cõi nặng tình duyên
Mây nước thi ca chaœy mọi miền
Nắng sớm Sydney hoa lá biếc
Đêm thu(*) Melbourne(**) maœnh trăng nghiêng
Lâu đài Việt ngữ xây cao vút
Ngọn tháp văn chương dựng vững bền
Tết đến hương trầm nghi ngút toœa
Giữa đời viễn xứ ánh dương lên!

Phong Vũ
Sydney Tết Nhâm Ngọ 2002

(*)Tết VN nhằm vào mùa thu ơœ Úc. (**)Xin đọc theo tiếng Pháp

*

Hồ Biếc

Bến bờ lạ lênh đênh thuyền bạt gió
Giữa đêm thâu vạn kyœ chẳng ngừng trôi
Có thể nào giữa trùng khơi cõi sống
Neo cuộc đời dù chỉ một ngày thôi"

Ôi hồ biếc! Tháng năm tàn rồi đó
Sóng cùng nàng thầm thỉ mãi khôn nguôi
Tôi lại ngồi đơn côi trên taœng đá
Nơi chiều nao nàng đến với tình tôi.

Sóng gầm vỗ âm vang bên ghềnh vực
Và dội vào sườn đá dựng nát tan
Ngọn gió lướt cuốn bọt lan xa mãi
Dạt đến nàng thấm mát caœ đôi chân.

Hồ nhớ chăng" Hai ta trên thuyền mộng
Nghe xa xăm trên sóng biếc chiều vàng
Nhịp chèo rơi đều đặn dưới trời mây
Khua mặt nước êm đềm trong tâm tươœng

Rồi bỗng nhiên một âm vang vi diệu
Từ bờ xa đang đồng vọng tư bề
Sóng lặng ngóng tiếng ai nghe thân thiết
Như buông lời thầm gọi quá cuồng si:

"Thời gian ơi, hãy dừng đôi cánh lại!
Giữa không gian thời khắc quá mong manh
Cho ta nếm chút hương tình tuyệt diệu
Trong cuộc đời đẹp nhất tuổi xuân xanh!

"Nơi trần thế bao nhiêu đời bất hạnh
Van xin Ngươi hãy cuốn bạt phăng đi
Những ưu phiền xé nát maœnh hồn si
Và quên lãng những người đầy diễm phúc!

"Tôi lại van xin nhưng nào có được vài phút giây.
Thời khắc vuột tay rồi!
Tôi thầm ước: Đêm trôi đi thật chậm"
Nhưng bình minh đã ló dạng chân trời!

"Yêu nhau đi, hãy yêu nhau thật vội!
Hãy trao nhau nồng thắm những niềm vui
Thời gian không bờ - Đời người không bến
Dòng mãi trôi nhanh cuốn hút kiếp người"

Thời gian ghen với hạnh phúc tuyệt vời
Nên có thể những phút giây say đắm
Cũng vụt biến xa đời cùng tốc độ
Cuœa tháng ngày bất hạnh chốn trần gian

Chút vết tích chúng ta mong giữ lại
Vĩnh viễn qua nhanh, đột biến vô thường
Thời gian đã cho ta và xóa sạch
Chẳng hoàn ta những giây phút yêu đương

Vĩnh cưœu, hư không, vực sâu, quá khứ
Ngươi đã chôn vào cùng tận tháng năm
Lấy cuœa ta những hoan lạc tuyệt trần
Mà chính Ngươi đã làm ta say đắm

Ơi hồ biếc! đá câm, núi hang thăm thẳm!
Mà thời gian mãi gìn giữ treœ trung
Từ đêm nay cất giùm nơi chốn ấy
Kyœ niệm này giữa caœnh đẹp vô song!

Sao cho khi tĩnh lặng, lúc bão giông
Bên hồ biếc dãy đồi xa gió hát
Với bờ thông đen thẳm, đá hoang vu
Vờn đáy nước bóng buông chùng man mác

Cho gió nhẹ đưa lời ru thầm thỉ
Thoaœng qua đây với tiếng vọng đôi bờ
Cùng trăng sao trên nền trời bàng bạc
Sóng rập rình cùng vệt sáng đong đưa

Cho gió thét và lau ngàn than thơœ
Cho từng không thoang thoaœng chút hương đưa
Cho đôi mắt và đôi tai caœm nhận
Thaœy nói rằng: Họ từng đã yêu nhau!

Baœn dịch: Phong Vũ
Nguyên tác: LE LAC cuœa Lamartine

*
Neœo Đâu, Trời Cố Quận"

Anh đứng đây, xôn xao màu biển caœ
Ghềnh đá buồn hăm hơœ dậy mùa mưa
Boœ thương yêu con sóng chạy vào bờ
Em trắng xóa ngu ngơ òa vỡ nát
Nụ thương yêu - môi em chừng thơm ngát
Cát biển vàng bờ xao xác trường ca
Con haœi âu tung đôi cánh mịt mờ
Phương hướng lạ, moœi trông về cố quận
Anh đứng đây, đêm khua mờ nhân aœnh
Dạ khúc buồn rượu chếnh choáng hồn cay


Trăng năm xưa không còn ơœ nơi này
Ta nhân chứng đem trưng bày thương nhớ
Trưa Nha Trang gió giao mùa loang lơœ
Đường về thành ngờ ngợ áo em bay
Anh vẫn ngàn năm trong dáng đứng kỳ đài
Em Đồng Đế đợi ai nằm xõa tóc"
Anh đứng đây nghe đêm dài chợt khóc
Ánh đèn vàng héo hắt gọi trời đông
Thuơœ chiếu chăn tươœng cũng đã mặn nồng
Vòng tay ấm bao lần tôn em làm Hoàng hậu
Hồn ta lạnh nên muôn đời nương náu
Bếp lưœa hồng thao thức gọi mùa xuân
Em ơœ đâu" Hoa mai nơœ rất gần
Về hợp tấu bài trừơng ca vô tận
Anh đứng đây, những chuỗi ngày quanh quẩn
Vọng baœn làng và từng bước chân quê
Mây bốn phương đang quay gót trơœ về
Vòng tay lớn - tựu tề trời cố quận.

Thy2000

*
Em Hãy Sang Đây

Em hãy sang đây, kể chuyện đời,
Muôn ngàn khóe mắt lệ đầy vơi.
Chạy đôn chạy đáo lo cơm áo,
Buôn thúng bán bưng, kiếm chút lời...

Em hãy sang đây kể chuyện tình,
Chuyện người thiếu phụ nhục hay vinh"
Vàng phai đá nát, quên bày treœ,
Dưới ánh đèn đêm... sống một mình!

Em hãy sang đây, kể ta nghe,
Cha đi caœi tạo vẫn chưa về,
Mẹ già tom góp thăm nuôi mãi,
Hết tiền, hết cuœa boœ về quê!

Em hãy sang đây, kể chuyện người,
Phố phường quyœ ám, lũ ma trơi...
Chó leo bàn độc... vì cơn lụt,
Làm gió làm mưa... chỉ một thời...

Em hãy sang đây để thoát ly,
Độc lập, tự do qúi nỗi chi"
Sang đây để thấy đời nhân ái...
Thế giới bao dung chẳng thiếu gì...

Việt Nhi

*
Ta Yêu Em

Ta dại dột ham làm thơ tình ái
Đem tâm hồn nói những chuyện gió trăng
Suốt đêm ngày hát ca mơ mộng mãi
Khiến cho em có lúc cũng bất bằng
Không ưa khóc nhưng lòng ta rướm lệ
Những lúc chiều buồn đau thật thaœm thê
Gắng vui cười đâu phaœi là chuyện dễ
Em yêu ơi! Rứa có tội chưa tề!
Ta thao thức nưœa đêm rồi chẳng nguœ
Ta buồn buồn nhìn ra chốn trời mây
Tuy duyên tình chưa đến ngày ấp uœ
Nhưng với em ta vẫn ước sum vầy
Đêm khuya khoắt ta nằm nghe gió thổi
Cứ nhớ hoài ngày thứ nhất yêu nhau
Đến bây giờ lòng ta không thay đổi
Trong tâm tư vẫn nhơ nhớ thuộc làu
Bữa hôm ấy ta ngoœ lời yêu dấu
Em lặng im bằng những e thẹn đầu
Thấy ta tội em cầm lòng không đậu
Vội nuông chiều giúp ta hết lo âu
Vẫn biết yêu là đuœ điều đau khổ
Là dại khờ đi xây tổ uyên ương
Và biết bao lần sầu dâng vô cớ
Rồi bên em ta phaœi chịu nhịn nhường
Nhưng ta vẫn vững lòng không thấy sợ
Đã yêu rồi ta có kể chi đâu
Ta chấp nhận những buồn, thương, nhung nhớ
Khi em đáp đền tình nghĩa thâm sâu.

Phạm Tình Thơ

*
Gió Xuân

Gió xuân thoang thoaœng ngát hương xuân
Mai nơœ vàng hoe vườn trước sân
Lòng nhớ quê nhà bao năm trước
Giờ xa cố quốc đã bao xuân
Nhớ caœnh cây nêu tràng pháo nổ
Giao thừa làm lễ ơœ giữa sân
Sớm ra xác pháo hồng vương lại
Vụn pháo tan tành kín caœ sân.

*
Mưa Xuân

Xuân đến mưa xuân rơi nhè nhẹ
Cành đào khoe thắm ngát thơm hương
Mai vàng vẫy gió như gọi bướm
Nơœ trắng hoa ban khắp neœo đường

Đaœo xa trại cấm đang cầm giữ
Mưa nhẹ xuân về lòng nhớ thương
Em yêu xuân đến trời xuân đẹp
Anh nhớ thương em nơi cố hương.

*
Nắng Xuân

Nắng ấm xuân về chim én bay
Hương xuân thơm toœa khắp rừng cây
Bướm vàng, bướm trắng tung tăng giỡn
Muôn đóa hoa đời trước gió lay.

Gió lay hoa thắm phô trước nắng
Hương toœa thơm lừng khắp đó đây
Tự do hoa nơœ vàng hơn nắng
Bướm giỡn cùng hoa dưới nắng say.

Triệu Nam Hồng Kông Mùa Xuân Canh Ngọ

*
Ôm Đàn Về Lại Trường Xưa

Thân tặng La Thạch Hà, Huỳnh Quốc Thông - Sydney

Ôm đàn về lại trường xưa
Phượng tàn liễu rũ ban trưa vắng người
Thấy em thoáng mắt môi cười
Hành lang cuối lớp mắt đuôi ướt dài
Chỉ còn vài bữa chia tay
Hôm nay cùng tập hát bài "phượng yêu"
Tạ từ ba tháng buồn hiu
Trường xưa tình cũ những điều thiết tha
Giờ đây ngồi gốc phượng già
Trông sân trường cũ đâu tà áo xưa"
Em giờ giãi nắng dầm mưa
Nuôi chồng caœi tạo già nua xuân thì
Phượng buồn bài hát chia ly
Từ khi mất nước từ khi xa trường
Ôm đàn đi hát mười phương
Hát bài mái tóc người thương đã già
Ngồi đây chỉ có mình ta
Ôm đàn mà nhớ người ta thuơœ nào
Em còn giòng lệ nghẹn ngào"
Khi qua trường cũ mà đau lòng mình
Nhớ xưa ta có chuyện tình
Bên người bạn học thư sinh đầu đời
Ôm đàn anh hát giữa trời
Đàn ta lạc nhịp lạc lời từ xưa
Ôm đàn về lại trường xưa
Trên tàn phượng vỹ ve sầu boœ đi.

Vĩnh Hòa Hiệp

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Câu Lạc Bộ Nhiếp Ảnh Việt Nam/VN Photography Club sẽ tổ chức một cuộc triển lãm ảnh nghệ thuật "Ánh sáng và sắc màu" tại Little Saigon, Nam Cali. Buổi triển lãm sẽ diễn ra hai ngày, Thứ Bảy và Chủ Nhật, 7 và 8 tháng 12 năm 2019 từ 10 giờ sáng đến 5 giờ chiều, tại Hội trường nhật báo Người Việt
Bộ trưởng quốc phòng Nam Han, Jeong Kyeong-doo và đồng nhiệm Trung Quốc, Ngụy Phượng Hòa đã đồng ý thiết lập thêm những đường dây nóng quân sự giữa hai nước và chuẩn bị cho chuyến công du của bộ trưởng Jeong đến Trung Quốc vào năm 2020.
Ánh nắng chiều đã tắt nhưng tôi vẫn như cảm nhận được cái nóng hừng hực qua cung cách vén ống tay áo để lau mồ hôi trán của người tưới cỏ.
Công Ty Disneyland sẽ chính thức tham dự cuộc Diễn Hành Tết tại Westminster với sự góp mặt của nhiều nhân vật trong đó có Mickey và Mini Mouse.
Thương vụ bán hàng trên mạng tại Hoa Kỳ Ngày Lễ Tạ Ơn đã tăng vọt 17$ tới 4.1 tỉ đôla, theo Salesforce cho biết. Doanh thu bán hàng mạng trên toàn cầu đã tăng còn nhanh hơn.
2 du khách của chiếc du thuyền Carnival Cruise Line đã chdết trong một xe buýt trong thời gian một tua độc lập tại Belize hôm Thứ Tư.
Thủ Tướng Iraq Adel Abdul-Mahdi cho biết hôm Thứ Sáu rằng ông sẽ từ chức theo sau nhiều tuần lễ biểu tình bạo động và lời kêu gọi ông ra đi bởi nhà lãnh đạo tôn giáo hàng đầu quốc gia của phái Hồi Giáo Shia.
2 phi đạn được Bắc Hàn phóng đi hôm Thứ Năm “được cho là bắn từ một bệ phóng phi đạn nòng siêu lớn,” theo các viên chức quân sự Nam Hàn cho biết.
Cảnh sát Anh đã bắn chết một người tấn công khủng bố hôm Thứ Sáu tại Cầu London -- một sự kiện đau lòng đã khiến ít nhất một người vô tội thiệt mạng và một số người khác bị thương xung quanh con đường trọng yếu là nơi xảy ra vụ tấn công Hồi Giáo chết người chỉ hơn hai năm trước.
Trấn Cảnh Đồng nằm bên bờ sông Liễu Hạ, xinh đẹp như cảnh thiên thai ở chốn trần gian. Khách thương hồ đến đi mua bán quanh năm. Khách du thanh tú lịch lãm cũng dập dìu trẩy hội…


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.