Hôm nay,  

Thơ Thẩn Mà Chơi

29/04/200300:00:00(Xem: 5117)
Bạch Thầy

Đọc baœn tin đặc biệt “Đại sứ Mỹ đến chùa Kim Liên thăm Đại Lão Hòa Thượng Thích Huyền Quang” (SGT số 304 trang 53) thấy trong phần đối thoại giữa Đại Sứ Mỹ, ông Raymond Burghardt, và thầy Huyền Quang thì thầy đã cho biết “Về việc ngược đãi, đàn áp Phật giáo, thì ông Khaœi xác nhận: ‘Chúng tôi có sai lầm, xin Hòa Thượng từ bi hoan hyœ’. Hòa Thượng nhận xét với ông Đại Sứ: ‘Họ biết thế, nói ra thế, tôi sẵn sàng hyœ xaœ’. Đọc đoạn trên, Cô Gia tôi viết bài này để ‘Bạch thầy’”.

Thầy đừng tin Việt Cộng nghe thầy,
Sai trái, bọn này cố ý sai.
Nói phỉnh, nói điêu y đã nói,
Khai man, khai láo chúng thường khai.
Nhốt sư, nhốt sãi cần thì nhốt,
Đày cố, đày cha muốn vẫn đày.
Hyœ xaœ thì xin thầy cứ hyœ...
Thầy đừng tin Việt Cộng nghe thầy!

Cô Gia

*

“Keœ Lạ Mặt”

Mới đây một nữ dân biểu tại Quốc hội TB Victoria, bà Kirste Marshall, đã tỉnh bơ vạch vú cho con bú ngay trong phòng họp. Các ngài DB mải lo nhìn “bức tranh sống động” nên không họp hành gì được caœ, dù bà chuœ tịch quốc hội đã nhiều lần gõ búa... đánh thức. Cuối cùng bà phaœi áp dụng đạo luật xưa “Cấm người lạ mặt vào QH” để đuổi đứa bé ra khoœi phòng họp và chị DB đành phaœi bồng “người lạ mặt” ra ngoài.

Vạch vú cho con bú giữa phòng,
Trong khi quốc hội họp người đông.
Khiến ông lớn tuổi quay đầu ngó,
Làm “cụ trong dân” lõ mắt trông.
Tranh cãi quanh năm đà nhức óc,
Xaœ hơi đôi phút được vui lòng.
Cho nên khóc thét đòi cho bú,
“Keœ lạ mặt” này đã... có công.
Trường Xuân Lão
Bọn Người Đánh Mất Thiên Lương
Kính họa vận bài “Lời khuyên” cuœa Cô Gia đại gia ơœ mục “Thơ thẩn mà chơi” trong SGT số 305.

Bọn này đã đánh mất thiên lương,
Mới bị người ta dễ gạt lường.
Đến nỗi không còn chi dũng khí,
Thành ra chẳng có chút can trường.
Vẫn không biết đã đi lầm neœo,
Cũng chẳng hay đang bước lộn đường.
Những keœ như vầy là thứ boœ...
Trách chi cô bác cứ xem thường.

Phó Thường Dân

*

Tâm sự ngòi bút

(Tặng các đại gia: Cô Gia, Nam Man, Trường Xuân Lão, Thái Châu, Ngô Minh Hằng, Ý Nga, Anh Mười, Cung Đỉnh, Đao Cùn, Cuồng Đao, Việt Lão, Thế Nhân, Dân Đen, Trương Minh Hòa, Phó Thường Dân, Joseph Kiên Trung, Kỳ Nguyễn, Khánh Hòa, Chang Son, Tư Ếch, Phạm Thanh Phương, Tùng Darlo, Tư Râu... cùng tất cả văn, thi hữu của SGT)

Lỡ sinh nghiệp, se duyên giấy mực
Trên chiếc thuyền tải đạo nhân gian
Tìm ý thơ giải nỗi nghiệt oan
Dòng văn sáng, tươi mầu nhân thế

Ghi lịch sử muôn vàn thế hệ
Tạo cho đời kiến thức ngàn sau
Ngụp lặn theo hưng phế bể dâu
Trong chinh chiến trở thành bom đạn

Dẫu hôm nay mang đời Tỵ Nạn
Trước tiền tài quyết chẳng khom lưng
Bả vinh hoa, không thể dối lòng
Tâm tận hiến, một đời chung thủy

Bút là giáo đâm loài Cộng phỉ
Cả những phường hám lợi mê danh
Lũ ăn theo lươn lẹo, gian manh
Mượn “nghệ thuật” gieo mầm phản phúc

Bút là lưới lọc đời vẩn đục
Có lúc thành dòng lệ đắng cay
Thương quê cha khốn khổ luống cày
Buồn đất mẹ, đau lòng rau cháo

Lúc phẫn uất bút thường táo bạo
Ghi vài dòng, lộng ngữ cuồng ngôn
Chính là khi rướm máu tâm hồn
Lòng quặn thắt tim hồng rực lửa

Giận những kẻ vô tâm, chầy bứa
Đem bùn nhơ, vấy nhọï bút nghiên.
Giúp nhân gian vứt bỏ ưu phiền
Phải xé toạc dòng văn phản bội

Dẫu gẫy chết, nhưng lòng bất hối
Hủy tham tàn, diệt lũ tà tâm
Yêu san hà trọn vẹn hiếu trung
Cơn quốc nạn, thành bom nguyên tử

Phương Châu

*

Xúc Cảm

(Tặng Joseph Kiên Trung, nhân ngày Quốc nạn 30-4)

Xây chính nghĩa, dòng đời lưu lạc
Nhuốm căm hờn , nức nở máu xương
Tình sông núi miệt mài gió bụi
Nợ kiếm cung thôi thúc đoạn trường
Nơi cố quốc, mây đen ngập lối
Chốn lưu đầy, sóng bạc đại dương
Nỗi quốc nhục, bao giờ rửa sạch
Hồn lung linh, huyết lệ canh trường

Việt Phong

*

Chưa làm móng chớ xây... trường!

Tin Việt Nam (theo báo Rạng Đông Hoa Kỳ số 178, ngày 20 tháng 3.2003): - Chỉ với một cú đá vô tình của một học sinh thôi mà cả một bức tường của trường đã sụp. Trường ấy là một trong 90 trường học ở Cà Mau, đã được giám đốc Sở Giáo Dục của tỉnh này xây dựng lên, từ tiền vay được của các ngân hàng: Thế Giới và Phát Triển Á Châu. Thay vì điều tra xem vật liệu xây dựng nhà trường đã... đi về đâu mà chẳng hề có sự kết dính nào cả như vậy thì người ta lại đem em học sinh ấy ra "kiểm điểm trước cờ vì thiếu ý thức bảo quản của công".(!!) - Cách ngôi trườøng ấy 2 cây số, một trường khác, cũng vừa mới xây xong, với trị giá trên 800 triệu đồng thì "trên 2 lỗ thông gió ở đầu hồi, chim se sẻ bay vào, bay ra cũng làm cho xi măng rơi xuống"...

Đá chơi mà sụp, ngộ ghê!
Công trình xây cất, trò chê, thầy**... cười
Đói, nào chỉ ở một nơi
Đói từ "kẻ dốt"* bốc hơi đến "thầy"**
Trường mới, đảng dựng rất... say
Tiền từ ngoại quốc, quỹ “gây” thiếu gì
Bao nhiêu là những phong bì
Mở ra hấp dẫn. Trên chi, dưới bòn
Ông to* ăn cho thật ngon
Ông nhỏ vừa "đốc"**, vừa bon chen khều
Sở Giáo Dục, ai dám trêu"
Ở trên ăn bẩn, dưới theo ăn... cùng
Thầy cười vì thầy ăn chung
Trò chê: Bụng lép, đá tung được tường"
Sao em đói, thầy không thương"
Lại đem kiểm điểm giữa trường" Lạ thay!
Chim bay, trường khác còn... bay
Oan em! Oan quá! Ai hay biết giùm!

Ý Nga (31.3.2003)

*Thành phần bần cố nông đang nắm quyền tại VN

**Giám đốc Sở Giáo Dục

*

Chồn Cáo Ló Đuôi

Chồn cáo, giờ này đã ló đuôi,
Báo điềm xáo trộn xaœy ra rồi!
Chồn bươn! Bơœi tại cơn điên phát,
Cáo quậy! Vì do bệnh dại trồi.
Miệng rống vang lên - cho lưỡi rụt,
Mồm tru dội lại - để đuôi lòi.
Bà con nhận dạng, ra tay trước,
Bắt chúng giết đi cho hết hôi.

Thái Châu

*

Vai Trò Cuœa Bội Trân

Mục “Chuyện Cộng Đồng - phần II” SGT số 303 cuœa tác giaœ Hữu Nguyên đã nêu: “Vai trò cuœa Bội Trân: theo sự trình bày cuœa một số nghệ sĩ tham gia cuộc Triển Lãm Thế Hệ 1.5, trong suốt nhiều tháng trời chuẩn bị... Bội Trân thường xuyên tham dự và luôn đóng vai trò chỉ đạo, lèo lái caœm hứng... định hướng sáng tác cho các nghệ sĩ”.

Thấy được vai trò cuœa Bội Trân,
Để mà biết Vẹm nhúng tay dần:
“Giao lưu” theo kiểu cường quyền muốn!
“Văn hóa” đúng điều giặc Cộng cần!
Chuẩn bị trưng bày trong chỉ đạo,
Toan lo triển lãm được giao phần!
Không ai có thể làm gì khác,
Làm khác thì không thể tiến thân.

Thái Châu

*

30 Tháng Tư

Ba mươi tháng Tư Baœy Lăm
Hòa bình về lại Việt Nam điêu tàn
Tự do đaœng cướp cuœa dân
Độc lập quỳ lạy xưng thần Nga Hoa
Nga giờ thành nước Cộng Hòa
Vội theo Trung Cộng dâng quà đất đai
Việt Nam giờ hết chia hai
Nhưng mà đất Tổ ngàn đời mất đi
Ba mươi tháng Tư được gì"
Việt Nam lội ngược dòng về bán khai.

Cung Đỉnh

*

Nhắn Gơœi Hai Bầu

Vài lời nhắn gưœi đến Hai Bầu,
Đầu óc, ông thay đổi quá mau.
Thì cứ đi về hùa với Đaœng,
Đừng làm dân tÿ nạn thêm đau.

Việt Lão - Victoria

*

Bội Trân Dạy Chúc Phải Hay Không"

Đoạn 1 trong mục “Chuyện Cộng Đồng - phần II” SGT số 303 cuœa bác Hữu Nguyên nêu “Vai trò cuœa anh Lê Phú Cường... Nhân viên Văn Hóa Nghệ Thuật cuœa CĐNVTD/NSW... đáng lẽ phaœi thường xuyên gần gũi các vị thân hào, nhân sĩ, các cụ bô lão, các nhà văn, nhà thơ trong cộng đồng để học hoœi. Trái lại còn... xa lánh... không chịu tham dự những ngày truyền thống như ngày giỗ Tổ Hùng Vương... hay các buổi ra mắt sách, thơ, văn, nhạc, CD...”

Chú Cường làm việc quá lông bông!
Nhiệm vụ lo “Văn hóa” Cộng Đồng,
Ngày giỗ Tổ... tìm không thấy chú,
Bữa nhi đồng... kiếm chẳng ra ông!
Ông làm “Văn Hóa”... đâu, không biết,
Chú giúp “cộng đồng” thế, hết trông.
Tức khí nên Dân Đen muốn hoœi,
Bội Trân dậy chú phải hay không"

*

Dân Đen

Hoœi Thăm Bác Saddam Hussein
Bây giờ bác nó tính sao đây,
Chẳng lẽ trốn chui mãi thế này.
Bọn họ mò ra là boœ mẹ,
Người ta chộp được chắc bầm thây.
Ông “Ăng lê” quyết không lùi bước,
Lão “đế quốc” thề chẳng nới tay.
Caœ lũ đang hè nhau thá ví,
Mần răng bác vượt được vòng vây.

*

Caœnh Giác Ông Kofi Annan

Ông Kofi Annan hiện nay đang là Tổng Thư Ký cuœa Liên Hiệp Quốc

Bác nhớ không thời “Hội Quốc Liên”,
Lơ tơ mơ, “Mẽo” dẹp ngay liền.
Mặc dù đã boœ bao công sức,
Tuy phaœi đành toi caœ bạc tiền.
Cũng tại ba thằng cha chuœ bại,
Thì vì mấy cái trự thành viên.
Không thèm đáp ứng yêu cầu họ,
Họ dẹp cha cho nó khoœi phiền.

Nói thiệt, giờ nghe cái vụ này,
Em không thể nhịn nữa rồi đây.
Xừ Nga quờ quạng thì lờ phéng,
Lão Đức chập chờn cứ lỉnh ngay.
Xét kỹ, ông đừng màng chú Bỉ,
Suy cùng, bác chớ lý thằng Tây.
Mà “Liên Hiệp Quốc” là ai chớ...
Nếu chẳng nể, em dẹp hổm rày.

Nam Man

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Viện Kiểm Soát Nhân Dân Tối Cao tại Việt Nam đã đề nghị ngưng thi hành án lệnh hành quyết với tử từ Hồ Duy Hải để điều tra lại vụ án này, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do cho biết hôm 2 tháng 12.
Tuần báo OC Weekly đã viết twitter cho biết đóng cửa sau khi chủ nhân là công ty Duncan McIntosh Company đóng cửa tuần báo giấy một ngày trước Lễ Tạ Ơn.
Cha mất rồi. Em buồn lắm, vì không về thọ tang Cha được. Em đang xin thẻ xanh. Sắp được phỏng vấn. Vợ chồng em định năm sau, khi em đã thành thường trú nhân, sẽ về thăm Cha Mẹ. Ngày tạm biệt Cha lên đường đi Mỹ du học bốn năm trước, đã thành vĩnh biệt.
Tôi khẳng định những việc tôi làm là đúng đắn và cần thiết để kiến tạo một xã hội tốt đẹp hơn. Những gì tôi làm không liên can đến vợ con và gia đình tôi. Vì thế, tôi yêu cầu công an Hồ Chí Minh chấm dứt ngay việc sách nhiễu, khủng bố gia đình tôi.
Brilliant Nguyễn là một thanh niên theo trường phái cấp tiến và chủ thuyết Vô Thần (*). Chàng ta không tin ma quỷ đã đành mà cũng chẳng tin rằng có thần linh, thượng đế. Để giảm bớt căng thẳng của cuộc sống, theo lời khuyên của các nhà tâm lý và bạn bè, chàng ta đến Thiền Đường Vipassana ở Thành Phố Berkeley, California để thực hành “buông bỏ” trong đó có rất nhiều cô và các bà Mỹ trắng, nhưng không một ý thức về Phật Giáo
Có những câu chuyện ngày xửa ngày xưa mà chẳng xưa chút nào. Có những chuyện hôm nay mà sao nó xa xưa vời vợi. Chuyện ngày xưa... Có một ngôi chùa ở vùng quê thanh bình, trước mặt là đồng lúarì rào, cánh cò chao trắng đồng xanh. Trong chuà có vị hoà thượng già hiền như ông Phật, lông mày dài bạc trắng rớt che cả mắt...
Ông Gavin Newsom, Thống đốc tiểu bang California, đã tuyên bố ân xá cho hai người đàn ông từng dính vào hai vụ hình sự khác nhau khi họ mới 19 tuổi và đang mong muốn không bị trục xuất về Việt Nam.
Hoang Nguyen, 43 tuổi, bị bắt và bị truy tố về tội trộm sau khi bị cho là đổi nhãn giá trên hơn ba mươi chai rượu vang tuần trước, theo hồ sơ tòa.
Bé ngọc ngà của Mẹ cố thở chút không khí ít oi còn trong buồng phổi. Giây phút cuối. Để ngàn sau dân Hong Kong sống xứng đáng Con Người.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.