Hôm nay,  

Dĩ Độc Trị Độc

21/04/200200:00:00(Xem: 4985)
Dùng tự do, dân chủ, nhân quyền để chống độc tài CS Hà nội là đấu tranh nổi. Dùng tham nhũng làm liệt bại CS là đấu tranh chìm. Cách thứ nhứt do các tổ chức tôn giáo, chánh trị trong, ngoài nước thường dùng nên công luận chú ý nhiều hơn Cách thứ hai do cá nhân thường dân trong nước, vì hoàn cảnh kềm kẹp nghiệt ngã của CSï, phải thích nghi sinh tồn nên chống đối sao cho phù họp: Dĩ độc trị độc, tức là lấy tham nhũng trừ CS. Tuy gián tiếp, âm thầm, hao tốn, nhưng vô cùng thâm độc và nguy hại cho CS.

Thực vậy, chính Lenine, một người CS cướp chánh quyền chuyên nghiệp, bậc thầy của nhiều lãnh tụ CS các nước, đã từng dạy cho đàn em. Muốn hạ một chế độ, thượng sách là đẩy tham nhũng đến độ chánh quyền không trị được, nhân dân không chịu nổi. Đến điểm cao ấy, chỉ cần tổ chức một cuộc nổi dậy để châm ngòi thì thùng thuốc súng bất mãn của nhân dân sẽ bùng lên, chánh quyền sụp đổ.

Phản chiến Mỹ, Việt Cộng trước đây cũng dùng tham nhũng để bôi tro trét trấu quân đội và bức tử VNCH. Ai đã từng công du Mỹ trong giữa thập niên 60' và 70' chắc hãy còn nhớ. Mở tờ báo ra, bật truyền hình lên, toàn là hình ảnh chết chóc, lời lẽ tố cáo tướng tá VNCH tham nhũng. Nào buôn lậu có còi hụ ở Long An, xuất cảng lậu quế cho ngoại quốc ở Vùng 2 Chiến thuật, đầu cơ gạo ở Miền Trung; giá bán chức, tiền hụi chết của Tỉnh Trưởng, Quận Trưởng ở Vùng 4 Chiến thuật, giá mua phiếu Dân biểu, Nghị sĩ ở Sàigòn; tham ô, nhũng lạm chẳng thiếu thứ gì trên truyền thông Mỹ do Phản chiến ảnh hưởng lớn lúc bấy giờ. Còn tại Thủ đô Sàigòn, những người ăn cơm quốc gia thờ ma CS, đội lốt thành phần thứ ba, hành động cố ý lẫn vô tình, nói, viết, phổ biến, biểu tình liện tục. Hết thúc đẩy ký giả ăn mày, đến thầy tu, sinh viên xuống đường chống tham nhũng. Lúc nào, ở đâu có chống đối là có những Ni sư Huỳnh Liên, Kiều mộng Thu, Lý Chánh Trung, Hồ ngọc Nhuận, Ngô công Đức. Và sau này sự có mặt của những người ấy trong Mặt Trận Tổ quốc CS, được cấp nhà, cấp xe, với đầy đủ tiêu chuẩn, chế độ của cán bộ CS, tự nó đã nói lên bàn tay lông lá của VC trong việc dùng tham nhũng làm liệt bại VNCH.

Là dân, không ai ưa tham nhũng cả. Nhưng so sánh số triệu triệu đô la tham nhũng của CS Hà nội bây giờ, ngay người đi biểu tình chống tham nhũng hăng hái nhứt thời VNCH xưa đi nữa, cũng thấy tham nhũng của VNCH quá nhỏ đối với của CS Hà nội.

VNCH non trẻ, dân chủ, tự do, nhân quyền dù èo ọt, nhưng vẫn có. Người dân có chỗ thưa, có chỗ kêu oan. Có người xử tương đối công minh và độc lập, chớ không bị chỉ đạo của Đảng như Toà án Nhân dân bây giờ. Phản Chiến Mỹ và CS biết thế nên ít khi lấy đề tài chánh trị tự do, dân chủ, nhân quyền, làm đề tài chống đối, trừ ra những thứ quá lố như bầu cử độc diễn. Trái lại họ xoáy sâu, đẩy mạnh đề tài tham nhũng và trường kỳ và xa luân chiến. Sách lược ấy thành công. Quốc Hội Mỹ đổi ý, cắt viện trợ; Hành Pháp Mỹ việt nam hoá chiến tranh; Quân đội Mỹ rút lui trong danh dự. VNCH thân cô thế cô và cuối cùng bị bức tử là chuyện khó tránh.

Tự do tôn giáo, tự do dân chủ, nhân quyền, đồng ý, là những lý tưởng cao thượng, nhưng trừu tượng, không sát sườn, không đụng chạm, không thiệt hại nhãn tiền như bị tham nhũng. Móc túi riêng lấy tiền ra lo lót, bán của nổi của chìm riêng để hối lộ cho cán bộ. Ai cũng có thể là nạn nhân. Ai mà sống ngoài vòng xã hội được; cái xã hội do CS tổ chức và kiểm soát như một trại tù lớn. Vì rằng chỉ có nhà cầm quyền mới tham nhũng, mới hôi mại quyền thế, tham ô nhũng lạm được. Chánh trị càng độc tài, pháp chế, thủ tục càng nhiều, càng rắc rối, càng chồng chéo, thư lại càng rườm rà, nhà cầm quyền càng dễ tham nhũng. Dưới góc nhìn đó, và thực tế cũng đã chứng minh CS Hà nội đã đang và sẽ là chế độ tham nhũng nhứt Á châu. Người dân Việt bị ba thứ thống trị, độc quyền, ba tầng áp bức, bóc lột, Đảng, Nhà Nước, các đoàn thể kiểm soát nhân dân ngoại vị của Đảng. Đóù cũng là ba ngõ, ba thứ, ba cách tham nhũng của nhà cầm quyền. Sống trong rọ như vậy, bà con trong nước không thể chọn con đường chống CS công khai, trực tiếp, như đồng bào của mình ở hải ngoại, nơi tự do, dân chủ, nhân quyền được bảo đảm. Chánh trị là điều tuyệt đối cấm kỵ đối với CS. Phạm tội gì còn chạy chọt, giảm tha được, chớ phạm tội chánh là Trời cứu. Cái khôn dân gian giúp bà con trong nước lấy của che thân, lấy độc trị độc. Lấy tham nhũng trị CS. CS liệt bại mà bà con được việc dù phải mất tiền.

Gần đây từ Tổng Bí Thư, đến Chủ tịch Nước,Thủ Tướng, và Quốc hội CS, tất cả đều than tham nhũng đã làm băng hoại Đảng, làm chế độ lâm nguy, làm luật pháp tê liệt, quốc phòng, an ninh lỏng lẻo, đầu tư nước ngoài ít vào. Bộ Chánh trị, Chánh Phủ gần như vô kế khả thi; tham nhũng đã hết thuốc chửa. Người dân chỉ mới dùng độc tham nhũng trị độc CS từ khi Đổi Mới tới nay mà cơ đồ CS tan tác, nôi tạng và ngoại hình CS nhiễm độc biến thể, bịnh tham nhũng nhập lý trở thành mản tính, ác tính, và di căn như thế. Liêu CS còn có thể chiụ đựng nổi trong bao lâu với đà tham nhũng ngày càng phát triễn, độc tham nhũng ngày càng di căn như hiện nay.

Cao điểm bất mãn để thúc đẩy cuộc bùng nổ dây chuyền làm sụp đổ chế độ mà Lenine nói cũng đang được Mỹ và người Việt hải ngoại giúp mau tiến tới. Thương Ước là một lộ trình tiếp tay cho tham nhũng của CS, qua những phù phép thương trường, và qua đường dây chuyển tiền về giup đỡ thân nhân và các phong trào chống Cộng trong nước. Số đô la kếch xù đó, mặt trái của nó là những viên thuốc độc bọc đường do bên ngoài đem vào, làm cho tham nhũng, bè phái, phân hoá, kỳ thị phát tán mạnh hơn để sớm kết liễu cuộc đời CS Hà nội cho dân nhờ.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ông Rudy Giuliani, luật sư riêng của TT Trump, được biết tiếng là thị trưởng New York khi al-Qaeda tấn công 2 tháp đôi ngày 11-9-2001 và được TT Trump mô tả là nhân vật huyền thoại, nay là đối tượng của nhiều cuộc điều tra.
hà làm phim tài liệu và bảo vệ môi trường Michael Moore xác nhận: không thường tán đồng các quan điểm của TT Trump, nhưng có thể đồng ý 1 điểm, là tố cáo lạm dụng chính trị có hệ thống.
tàu Ý đi ngang qua vớt thuyền nhân VN trong đó có Ái Liên. Lúc này cô bị sốt mê man và được đưa về nước Ý sau cả tháng hải trình. Khi bình phục thì Ái Liên được Đức Giáo Hoàng John Paul 2 tiếp kiến và có chụp bức hình kỷ niệm
Có thể cuộc bầu cử 2020 sẽ thành trận thư hùng giữa 2 tay đại tài phiệt của thành phố New York tức Donald Trump (Cộng Hòa) trong ngành địa ốc và Michael Bloomberg (Dân Chủ) trong lãnh vực tài chánh?
Mùa Lễ Tạ Ơn Hoa Kỳ 2019- Xin tạ ơn, xin bày tỏ lòng biết ơn, xin cám ơn những người Tây phương tốt bụng, những hội đoàn, những quốc gia đã mở rộng vòng tay cứu giúp thuyền nhân trong đó có người viết bài này
gần đây nhất theo yêu cầu của một số thính giả ở xa nên đài đã có quyết định mở thêm hai chi nhánh của đài đó là: một tại San Jose trên băng tần 16.10 và tại Houston TX trên băng tần 27.4, chương trình sẽ được bắt đầu phát hình 24/24 kể từ ngày 1 tháng 12 năm 2019 với 3 hệ thống cùng một lúc
Lãnh đạo của đặc khu Carrie Lam đã nhận biết qua kết quả bầu cử nghị viên cấp quận hôm 24/11: cư dân bất mãn vì cách hành xử quyền lực của hành pháp.
Nai hoang dã chết trong lâm viên quốc gia tại miền bắc Thái Lan với 7 kilogram rác trong bao tử. giới chức địa phương cho biết số rác này gồm bao nhựa plastic, bao cà-phê và cả quần áo lót phụ nữ.
Vào ngày 27/11, 8 người bị truy tố trong vụ tấn công Holey Artisan cafe năm 2016 tại thủ đô Bangladesh, khiến 22 người chết, đa số là ngoại kiều.
Ít nhất 6 người chết và 15 người bị thượng trong 3 vụ nổ khác nhau trong ngày Thứ Ba 26/11 tại thủ đô Iraq.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.