Hôm nay,  

Thơ Thẩn Mà Chơi

27/04/200200:00:00(Xem: 5510)
Mụ Mặt Mo

Mụ kia quaœ mặt dạn mày dày,
Gọi "mụ mặt mo" thiệt chẳng sai!
Hễ thấy quay phim: bườn đến lẹ,
Còn nghe chụp aœnh: sấn vào ngay!
Lập tâm tìm dịp chưng hình dáng,
Cố ý thừa cơ bẹo mặt mày.
Bơœi thế thường khi xem báo chí,
Thì đều thấy "mụ mặt mo" này!

Cô Gia

*
Thiên Đường Quái Đaœn!
Trong mục "Mỗi tuần một vấn đề" cuœa SGT số 253 ngày 28.3.02 có đề "Lâu đài quái đaœn: Nơi quý bà là vua!". Giới thiệu bài phóng sự về một trại nghỉ mát ơœ Tiệp Khắc, nơi khách hàng traœ tiền để được đối xưœ như nô lệ, bị cùm, bị xiềng, bị đánh đập, hành hạ, nguyền ruœa, chưœi bới trong suốt thời gian ơœ đấy..."

Thiên đường hạ giới! Traœ tiền ra
Cuồng dục, khổ dâm quái đaœn mà:
Ấm cật bày trò hành xác đấy,
No cơm đặt chuyện hạ thân ra!
Cùm xiềng, chưœi bới nhờ cô nữ!
Đánh đập, rầy la cậy qúy bà!
Này, "Đaœng ta" chăn tù độc nữa,
Xin mời miễn phí, thưœ coi à.

Thế Nhơn - Victoria

*
Anh Hùng Tháng Tư
Đại tá Nguyễn Hữu Thông chỉ huy trung đoàn 42 Bộ Binh tại Pleime, Đèo Nhông... Trong "Cuộc Triệt thoái Cao Nguyên" cuœa Phạm Huấn trên SGT số 256 có đoạn: "Nhân vật và hình aœnh Nguyễn Hữu Thông, sau khi đưa những chiến hữu anh em còn lại về vùng an toàn, đã lững thững trơœ lại con đường cũ về phía 'những ngọn đồi vô danh'... thật phi thường, thật hào hùng. Hình aœnh này còn vĩ đại và đẹp hơn nhân vật Kiều Phong trong truyện kiếm hiệp cuœa Kim Dung".

Tiếng tăm lừng lẫy chốn đèo Nhông,
Lịch sưœ ghi danh Nguyễn Hữu Thông.
Đưa chiến hữu rời vùng chết chóc,
Lê thân mình đến chốn gai chông.
Quy hàng: Làm mất danh người lính,
Quyết chết: Đáp đền nợ núi sông.
Lững thững đi về nơi cát bụi,
Đồi xưa chào đón một Kiều Phong!

Trường Xuân Lão

*
Xa Lộ Trường Sơn Bế Tắc

Cái cày đặt để trước con trâu
Quốc hội bù nhìn chỉ gật đầu
Xa lộ Trường Sơn giờ biến mất
Đường mòn Hồ tặc nào còn đâu
Công trình: Đây đó đang nghiên cứu
Dự án: Này kia bế tắc lâu
Tên Khaœi năm nào lễ chuœ tọa.
Cái màn chụp aœnh để khoe giàu!

Dân Đen - Melbourne

*
Thuœ Tướng Quá Xìu
Theo tin báo chí, Đức Đạt Lai Lạt Ma sẽ viếng thăm Úc trong tháng 5/02. Lần này thuœ tướng John Howard không có chương trình tiếp kiến như năm 1996, cũng không cho một bộ trươœng nào tiếp xúc, mà còn có ý ngăn caœn buổi nói chuyện cuœa ngài tại Câu Lạc Bộ báo chí. Trong khi nữ TT Tân Tây Lan Helen Clark đã có dự trù một cuộc tiếp xúc khi Đức Đạt Ma đến viếng TTL sau đó.

Ông là người chuœ cuœa "căn nhà",
Chẳng dám tiếp người khách ơœ xa.
Sợ gã khổng lồ gây trơœ ngại"
Lo trùm Cộng Saœn dấy can qua"
Không buồn uœng hộ dân Tây Tạng,
Chẳng muốn dây dưa Đức Đạt Ma.
Hãy ngẩng đầu lên nhìn "nữ tướng",
Bao giờ ông đuœ... cứng như bà"

Trường Xuân Lão

*
Bài Học Tránh Chia Phân
Bài "Đuổi bắt hươu Tần" trong mục "Hương Giáo đề thơ" cuœa SGT số 252 có đề cập chuyện "Tần Thuœy Hoàng chết, Hồ Hợi lên ngôi tức Tần Nhị Thế. Nhị Thế tin dùng hoạn quan Triệu Cao, gây nên trong nước bao nhiêu là xáo trộn, dân tình ta thán, khốn khổ. Đây là cơ hội cho hào kiệt nổi lên lật đổ bạo quyền. Từ đó có thành ngữ "Thiên hạ đua nhau đuổi bắt hươu Tần". Hươu Tần chạy lại khiến cho thiên hạ đuổi bắt xôn xao..." Keœ hèn này thấy trong đại cuộc cứu nước này lấy đó làm bài học tránh chia phân. Mỗi người đem hết khaœ năng sẵn có gánh vác, hỗ trợ và liên kết cùng nhau, tạo sức mạnh tổng hợp vào mục đích chung; đem lại sự tự do, dân chuœ cho dân tộc Việt. Sau đây có bài thơ xin kính tặng Hương Giáo

Chuyện xưa kể việc "Bắt hươu Tần",
Hào kiệt tranh giành rộn xuất thân.
Bơœi tại cường quyền đầy độc ác...
Cũng vì bạo chúa quá hôn quân...
Hươu Tần trốn chạy trong xao loạn!
Thiên hạ đuổi tra thế rập rần!
Cái caœnh xưng hùng, xưng bá đó,
Giờ lưu bài học tránh chia phân.

Việt Lão

*
Tội Bán Nước, Tội Sưœa Sách Sưœ

Sách sưœ, họ Giang baœo sưœa này!
Lệnh ra Việt Cộng nghe theo thầy:
Dơ kia nói sạch - chiều êm chuyện
Xấu nọ ghi hay - theo khoœi rầy
Phaœn quốc Cộng nô ám chướng đó...
Thực dân Trung Cộng yêu ma đây...
Nước nhà cắt hiến, sưœ thay sưœa!
Việt Cộng tay sai - tội lỗi đầy...

Thế Nhơn - Victoria

*
Con Dâu Thế Kyœ 21

Tám mươi tư tuổi Mẹ hầu toà
Ngỡ ngàng đạo lý Luân thường đô la!
Con vừa nằm xuống chưa xa
Đau thương ngấn lệ Mắt già chưa khô

Nhận trát tòa Con dâu khơœi tố
Chiếm đoạt gia tài Mẹ ơœ nhà con
Thói đời đen bạc Gian ngu
Tên con làm chuœ Tiền mua mẹ chồng
Hỡi người sống được trăm năm
Tám mươi tư tuổi lo chăng hầu tòa.

V.L.

*
Nhắn Nhuœ

Ta về gác lại việc tề gia
Ta nhàn sao nỡ lúc tan nhà"
Mác Lê, Mê Lát thôi tỉnh giấc,
Bạo tàn Việt cộng, bạn Tàu Mao.
Tại cụ ngông cuồng, Việt cộng ngu,
Cách mạng chiêu bài đà cạn mách.
Ta mang quốc hận, diệt tan ma.

Trương Minh Hòa

*
Nam Man Nói Thiệt
Đứa Nam Man viết bài này vì đọc câu sau cuœa BS Tôn Thất Sơn (Na Uy): "Là Phật tưœ không có nghĩa là bất cứ sư quốc doanh hay sư hổ mang nào cũng "bạch thầy" và xưng "con", và thầy baœo sao nghe/làm vậy được!" (Hội thaœo tại Nam California về lời cuœa tu sĩ Nhất Hạnh - Làng Văn số 219 - trang 23)

Nam Man nó thiệt nói nào ngay,
Nó có lạ chi cái lão này.
Đã chán chường va từ dạo đó,
Nên cay cú hắn tới giờ đây.
Mần gì có cái trò... "thưa xếp",
Sức mấy còn ba vụ... "bạch thầy".
Bác sĩ cứ yên tâm đấy nhé,
Em đâu để chúng nó cù nhây.

Nam Man

*
Nhớ Sađéc Những Đêm Rằm Trước 75

Tha hương đất khách đã nhiều năm,
Vẫn nhớ như in những đêm rằm
Lũ treœ vui cười vang tiếng hát
Ông bà khấn vái ngát hương trầm
Dưới sông nhóm bạn đi chài cá
Trên bờ vài đứa đứng hoœi thăm
Được cá đem về khuya nấu cháo
Vui trăng cháo chín xúm nhau 'quằm'.

Vui trăng cháo chín xúm nhau 'quằm'
Trên tay chén cháo nóng hâm hâm
Chu moœ phù phù húp cái rột
Há miệng hít hà chép chép thằm
Cá ling cá mại kho cũng nát
Thịt bò thịt lợn nấu phaœi bầm
Cá ngọt xương mềm rắc chút tiêu
Vui trăng cháo chín xúm nhau 'quằm'.

Tu Ta Lon

*
Thế Thời
Kính họa bài thơ "Luận thời thế" cuœa Nam Man đại gia mục "Thơ thẩn mà chơi" trong SGT số 254 ngày 4.4.2002

Thế sự biến thay qua mấy thời...
Khi suy, lúc thịnh thế và thời:
Khi suy thời mãi nương tung thế
Lúc thịnh thế luôn chộp giữ thời
Lắm lúc lên voi do bơœi thế
Nhiều khi xuống chó tại vì thời
Được hơn ơœ chỗ biết thời thế
Nắm vững thế rồi chuyển mạnh thời.

Việt Lão - Victoria

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.