Hôm nay,  

Thơ Cù Nèo

19/05/200300:00:00(Xem: 5775)
Caœnh Cáo Nguyễn Mạnh Hùng

Đứa Nam Man viết bài này nhân đọc mục “Sinh hoạt người Việt đó đây” cuœa Tivi Tuần san số 892 thấy có baœn tin “Việt cộng lên án những người vận động công nhận quốc kỳ VNCH”, trong đó có đoạn: “Tổng lãnh sự CSVN ơœ San Francisco Nguyễn Mạnh Hùng đã lên tiếng đaœ kích 3 viên chức quan trọng trọng chính quyền địa phương ơœ quận Cam là các ông Andy Quách, Trần Thái Văn và Nguyễn Quốc Lân. Ngoài ra Nguyễn Mạnh Hùng cũng còn kêu tên ông Nguyễn Đình Thắng, giám đốc điều hành cuœa UŒy Ban Cứu người Vượt Biển, trong số những người mà Hùng nói là “không thể chấp nhận” và “cực lực bác boœ”.

Cái việc ba ông Quách, Nguyễn, Trần,
Không mần cậu mơœ mắt ra chăng"
Nhìn cờ chính nghiã giương cùng khắp,
Thấy ánh bình minh sáng rực dần.
Đáng lẽ mi không nên léo nhéo,
Tuy nhiên cậu cứ vẫn cằn nhằn.
Coi chừng em sẽ bay qua Mỹ,
Gặp cậu, là em vaœ rụng răng.

Hãy liệu hồn nghe cậu Mạnh Hùng,
Xem ra tội cậu lớn vô cùng,
Đã không muốn hiểu điều suy thịnh,
Mà chẳng thèm nghe chuyện cát hung.
Nếu thế, đừng buồn em chẳng nể,
Như vầy chớ trách tớ không dung.
Nam Man hoœi cậu thêm lần chót,
Mắc mớ gì hăm dọa tứ tung.

*

Xin Can Thế Nhơn Đại Gia

Em xin bác nó hãy gia ân,
Hãy thưœ “phóng sinh” nó một lần.
“Oánh” hắn vầy đây là tán mạng,
“Chơi” y cỡ đó chắc què chân.
Nằm nhà một lúc cho nên nết,


Gục mặt vài phen để biết thân.
-“Khaœ phóng thuœ”, ông nên phóng thuœ,
“Đắc nhiêu nhân, thời thaœ nhiêu nhân”.

*

“Nhất Trí” Với Cô Tâm

Bữa đó nghe cô Tâm trổ nghề,
Nói năng được vậy mới là ...phê
Vô tình chạm nọc mần “em” giận
Bất ý buông lời khiến “coœn” quê
Chẳng vậy sao “en” la oai oaœi
Không gì cứ “coœn” dẫy tê tê
Đương nhiên cái vụ chào cờ vẹm...
Cũng đáng cho cô đặt vấn đề.

*

Yêu Cầu Tái Xét

“Coœn” đã yêu cầu tái xét à,
Thì ông cũng phaœi ráng chiều ha.
Bắt đầu vào khoaœng khuya nay haœ,
Khơœi sự đúng ngay tối đó mà!
Được “coœn” “ngồi trên” thì đã lắm,
Nhờ “en” “lắc dưới” cũng êm đa.
“Tái tam tái tứ” mà không thấm,
Đợi ít tuần sau “tái” tiếp nha.

*

Bú Khúc Ruột Thừa

Nhân đọc bài “Ông Lê Phụng phân tích âm mưu thành lập “Qũy hỗ trợ, vận động cộng đồng người Việt Nam ơœ nước ngoài” cuœa Cộng saœn VN” do Hữu Nguyên phoœng vấn (SGT 307) mà đứa Nam Man viết bài này để nói về việc đaœng Việt Cộng nay đổi “e”, khoái bú..."khúc ruột thừa ngoài ngàn dặm” mà lúc trước chúng mắng chưœi là “bọn ma cô, đĩ điếm”.

Thằng nào thằng nấy thiệt không vừa,
Cứ muốn “mân mê”... “khúc ruột thừa”.
Quên bẵng xừ Mười (*) đâu có thích,
Lờ luôn khứa Phạm (*) cũng không ưa.
Y từng mắng chưœi đồ đàng điếm,
Hắn đã chê bai thứ lọc lừa.
Chẳng hiểu sao giờ đây caœ lũ,
Thèm thuồng “bú mớm” quá say sưa.

(*) Đỗ Mười, Phạm Văn Đồng

Nam Man

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Có ai hài lòng với chất lượng không khí ở hai thành phố lớn không? Có, và có rất ít.
Tuyển tập Thong Dong Khắp Mọi Nẻo Đường của Tiến Sĩ Bạch Xuân Phẻ (Cư sĩ Tâm Thường Định) tập trung nhiều bài viết trong nhiều chủ đề -- Giáo Dục, Quê Hương, Đạo Pháp, Văn Học Nghệ Thuật
Tôi cũng là người may mắn, vì nếu rời Oakland sớm hơn chút nữa thì xe của tôi cũng đã nằm dưới đường xa lộ Cypress hai tầng bị xập khi động đất, làm 42 người thiệt mạng
Phong trào thơ mới ra đời sau năm 1930, thi sĩ không còn bị gò bó trong những nguyên tắc phức tạp của thơ Đường, thi sĩ tự do diễn đạt cảm nghĩ và cảm xúc của mình.
Sau ba năm lưu lạc nơi xứ người, bài thơ Đêm, Nhớ Trăng Sài Gòn của nhà thơ Du Tử Lê sáng tác năm 1978, mang nỗi buồn xót xa của kẻ mất quê hương, nhớ lại hình ảnh xa xưa với bao kỷ niệm đã in sâu trông tâm khảm
Cũng chẳng có gì lạ. Tự nhiên, con người sẽ làm đủ mọi cách có thể làm được để sống… sống lâu hơn, để khỏi chết sớm.
Hành hương xứ Phật, chùa tháp và các quốc gia Phật giáo là ước mơ của nhiều người con Phật. Dưới sự hướng dẫn của Ni sư trưởng đoàn TN Giới Hương, ngày 02/09 đến 06/10/2019,quý Phật tử chùa Hương Sen đã thực hiện được chuyến đi hành hương 5 quốc gia hiếm có này.
Trong sự phát triển của Hà Nội, Sài Gòn ngày nay gồm đủ những cái bậy từ tầng lớp lãnh đạo: ăn bậy nhũng lạm cả trăm ngàn tỷ; ngủ bậy không một cán bộ cộng sản nào không trụy lạc
Khi chiến tranh thương mại bùng nổ giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc, người ta không thấy hình bóng Hồng Kông trong đó.
LONDON - Đảng Democratic Unionist Party (DUP) thảo luận bổ túc tại văn phòng của hành pháp UK trên đường Downing, trong lúc kế hoạch Brexit của Thủ Tướng Johnson giống như “ngàn cân treo sợi tóc”.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.