Hôm nay,  

Pháp Luân Đạo Pháp

02/11/199900:00:00(Xem: 6818)
Sự thầm lặng bình thản đáng sợ hơn sự ồn ào la hét. Nhìn cảnh nhà cầm quyền Cộng sản Trung Quốc từ hơn một tuần nay cuống cuồng tìm mọi cách diệt trừ cho bằng được phong trào Pháp luân công, tôi thấy sức mạnh nội tâm quả thật ghê gớm. Nó thắng được mọi nghịch cảnh, bất chấp bạo lực và sự đề kháng thụ động của nó đã làm rúng động một chế độ quyền uy cai trị độc đoán một khối người lớn bằng 1/4 dân số thế giới.
Từ tháng 7 năm nay Bắc Kinh đã ra lệnh cấm Pháp luân công, coi đó là một tổ chức bất hợp pháp. Thế nhưng không thấy tổ chức chết vì một lẽ dễ hiểu không có tổ chức nào hết. Pháp luân công không phải là một tổ chức, không phải hiệp hội, đoàn thể hay đảng phái. Nó không có trụ sở, không có chi nhánh hay tổ lớn tổ nhỏ, không có danh sách thành viên và cố nhiên không có lãnh tụ chỉ huy trực tiếp hay gián tiếp. Có chăng chỉ là một số cuốn sách của một ông thầy dậy võ hiện sống ở nước ngoài. Chính vì thế 3 tháng qua, hàng trăm ngàn người bị xét hỏi hay bắt, hàng triệu người bị khủng bố, hăm dọa cưỡng ép, Pháp luân công vẫn còn trên lãnh thổ Trung Quốc và đã được biểu hiện qua những cuộc biểu tình thầm lặng ngay tại Quảng trường Thiên an môn, trái tim chính trị của Trung Quốc.
Các lãnh tụ Bắc Kinh đã phải thay đổi chiến lược đàn áp, gọi Pháp luân công là một “tà giáo” để ra luật trừng phạt gắt gao hơn. Trước khi gán cho Pháp luân công danh hiệu “bàng môn tả đạo”, báo Nhân Dân của “chính môn” cai trị cộng sản nổ một loạt pháo tấn công dữ dội trong nhiều tuần lễ để đánh lạc hướng dư luận quốc tế. Báo đảng nói Pháp luân công là “một sự mê tín dị đoan thờ cúng ác quỷ”, nó “dụ dỗ, tẩy não người ta, nó làm tiền, nó xúi người ta không uống thuốc chữa bệnh rồi chết, nó giết người”. Những người dân gốc Việt quen với những thủ đoạn chụp mũ của cộng sản nên không ngạc nhiên. Riêng tôi chỉ thấy buồn cười và tội nghiệp cho mấy ông truyền thông ngoại quốc nhất là các ông Mỹ.
Pháp luân công có phải là một tôn giáo hay tà giáo không" Từ nửa năm nay, khi Pháp luân công nổi lên trên những tin tức hàng đầu của báo chí thế giới, người ta thấy có một câu hầu như đúc sẵn để lên khuôn, gọi Pháp luân công là “một sự pha trộn Phật giáo, Đạo giáo, thiền định và phép luyện hô hấp”. Người ta đã quên đi điều đã được người Trung Quốc chính thức gọi tên Pháp luân công từ đầu là “gikung” một từ ngữ phiên âm Hoa ngữ có nghĩa là “khí công”. Pháp luân công chỉ là một phương pháp tập luyện khí công không hơn không kém. Và luyện khí công là gì nếu không phải là luyện nội công, một từ thường dùng trong ngôn ngữ Việt Nam.

Hãy đi hỏi tất cả những võ sư, những môn sinh trên thế giới đã học võ thuật Trung Hoa xem nội công có phải là tôn giáo hay không. Hỏi như vậy có thể làm họ chết sặc vì cười. Riêng tôi, tôi nghĩ một phương pháp tập luyện cho cơ thể cường tráng, tâm trí sáng suốt, mà bị gán cho là “mê tín tà giáo” thì thật hơi nhảm. Tôi sẽ viết về võ học Trung Hoa trong một bài tới nếu có dịp. Ở đây tôi chỉ muốn xác định vấn đề, đánh tan vài ngộ nhận của những người bên ngoài, nhất là các giới Tây phương. Cũng không thể trách những người này được, vì họ chưa có một cái học chân chính về võ thuật Đông phương nên họ có thể hiểu lầm hay hiểu theo kiểu chắp vá đầu Ngô mình Sở đến tức cười.
Tôi mới xem một bài ngắn của một thông tấn quốc tế, gọi là tóm lược về Pháp luân công, trong đó có đoạn ghi là... bằng cách thực thi “chân thật, bác ái, bao dung” và đưa chân khí (positive energy) về pháp luân, một vũ trụ nhỏ xíu như hạt ngọc nằm trên bụng, các tín đồ cải tiến sức khỏe và tâm thần. Tôi thấy hỡi ôi cho một sự phiên dịch tư tưởng từ Đông qua Tây theo nghĩa đen.
Luyện nội công có nhiều trường phái khác nhau, mỗi trường phái có một tâm pháp riêng. Cũng có thể có những trường hợp được thần thánh hóa do những tiểu thuyết kiếm hiệp, những chuyện chưởng bình dân hay cả một số ông thầy võ cũng tự vẽ ra thêm cốt để dễ thu hút môn sinh lúc đầu chưa có một sự hiểu biết sâu sắc, nhưng tâm pháp nội công nào cũng phải mở đầu bằng phép thổ nạp (thở) với một câu đã thành quen thuộc “khí nạp đan điền”. Người không học võ có thể hiểu đan điền là “rún”, nhưng chỉ có những người luyện tập thực sự mới biết nó nằm ở chỗ nào. Nếu hoa mỹ hóa từ ngữ mà nói đó là một tiểu vũ trụ thì chỉ đưa đến một loạt những hiểu lầm tai hại.
Nếu Pháp luân công không phải là giáo phái, tại sao các đệ tử vẫn nói đến “Pháp luân đạo pháp”" Nên nhớ chữ Hán “đạo” không có nghĩa là tôn giáo mà chỉ có nghĩa là “con đường”. Tôn giáo có con đường vạch ra để tín đồ tu luyện, võ học cũng có con đường vạch ra để võ sinh luyện tập, vì thế mới có “võ đạo”. Đạo pháp chỉ là tâm pháp để theo con đường tập luyện đó. Học nội công là phải thuộc lòng tâm pháp, để nhớ cho đúng, nếu học sai là tẩu hỏa nhập ma. Khi nguy cấp người ta phải đọc lại tâm pháp là vì vậy, chớ đừng hiểu lầm là đọc...thần chú.
Tôi đã nói đến sức mạnh của nội tâm. Nó là cái gì vậy" Luyện khí công trước tiên nhằm tạo ra nội lực, cái sức mạnh tiềm tàng trong mỗi người mà ít khi ta biết dùng đến nó. Nội lực mạnh thì ngoại lực mới phát triển. Nhưng quan trọng nhất, nội lực làm cho nội tâm rộng mở, trí tuệ sáng suốt. Thiền định hay khí công cũng chỉ xuất phát từ một chữ tâm.
Và khi nội tâm đã định, nó không còn chi phối bởi luật người nữa, nó chỉ bị chi phối bởi luật trời.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Người dân VN vì sống ở quê nhà khổ quá nên ai cũng muốn tìm đường đi ra nước ngoài để làm ăn kiếm tiền giúp bản thân và gia đình, vì vậy mới dễ làm mồi cho các cá nhân và tổ chức buôn người lợi dụng, như trường hợp ông Lâm Nguyên Bách ở tỉnh Phú Yên bị gạt đi di dân lậu qua Mỹ rồi phải quay về để tiền mất tật mang
Hôm 13 tháng 11 là ngày bắt đầu phiên xử Luật Sư Trần Vũ Hải tại Nha Trang, nhưng công an đã bao vây tại phiên tòa không cho ai vào dự kể cả phóng viên báo quốc doanh
Westminster (Bình Sa)- - Tối thứ Ba ngày 12 tháng 11 năm 2019, tại hội trường Thành Phố Westminster số 8200 Westminster Blvd CA.92683, Nhóm Westminster United do ông David Johnson, phát ngôn viên của nhóm đã tổ chức buổi họp báo để thông báo kết qủa vận động cử tri tham gia ghi tên bãi nhiệm ba vị dân cử thành phố, bao gồm Thị trưởng Tạ Đức Trí, Phó thị trưởng Kimberly Hồ, và Nghị viên Charlie Nguyễn Mạnh Chí.
SINH HOẠT CỘNG ĐỒNG:
Hậu về ôm bà Hai nức nở thủ thỉ: - Con khổ quá mẹ, bác sĩ nói con vô sinh!
Nước nghèo, dân số tương đối, nhưng rác nhựa lên hàng dư thừa… Đó là chuyện VN.
Phật tử đến chùa đã quen dần với hình ảnh Đức Phật Di Lặc có sáu chú điệu (lục tặc: 6 tên giặc) chơi giỡn, thọc loét và ngoáy rún của ngài. Hình ảnh đã để lại một bài học chánh niệm tự tại rất dễ thương.
Ngày 09 tháng 11 năm 1989 – nhân dân Đức hai miền đã phá sập bức tường Bá Linh. Một sự kiện lịch sử dẫn tới thống nhất nước Đức sau đó 11 tháng và một loạt cách mạng lật đổ chế độ CS độc tài các nước Đông Âu và Liên Xô.
Nền kinh tế Anh tăng trưởng yếu nhất gần 1 thập kỷ trong quý 3 vừa qua, khi những bấp bênh xung quanh vụ "ly dị" chưa có hồi kết giữa Anh với Liên minh Châu Âu (EU) – hay còn được gọi là Brexit - tiếp tục đè nặng lên các hoạt động kinh tế.
MEXICO - TT Morales bị tố cáo gian lận bầu cử, bị quần chúng xuống đường biểu tình bao vây.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.