Hôm nay,  

Thơ Thẩn Mà Chơi

3/18/200300:00:00(View: 4724)
Nền Văn Minh Đô Vật

Cô Gia tôi được anh bạn ơœ Brisbane mang lên cho mượn phim đô vật để xem, trong đó tape có, disk có. Trong số phim đô vật kể trên, có những phim rất xưa, từ thời Jimmy Hart còn làm bầu cuœa nhóm Hart Foundation. Xem xong những phim đô vật, Cô Gia tôi nổi hứng thấy tay ngứa ngáy nên viết loạt bài “Nền văn minh đô vật” này. Sau đây là bài 5:

5.
Xem phim đô vật lúc gần đây,
Thấy đám đánh hôi bịt mặt mày.
Đứng đợi lâu lâu thì giơœ ngón,
Ngồi rình chốc chốc lại ra tay.
Phe đông yœ, đục nhà dìu dắt,
Nhóm ít căm, đinh lão trọng tài.
Rốt cuộc thì chưa tàn trận đấu,
Caœ hai đều ngáp ngáp nằm dài.

Cô Gia

*

Văn nghiệp

(Tặng ông Gia Du, chủ bút báo Người Việt)

Nghiệp bút mực phải cần thận trọng
Bán văn chương đâu phải nghề hèn
Đừng vì tiền để não trạng đen
Đăng lếu láo dòng văn phản phúc

Dẫu đã biết dòng đời vẩn đục
Nếu yêu nghề gạn lọc cho trong
Ngước mặt lên không thẹn với lòng
Đấu tranh diệt hết quân tàn bạo

Nghề cầm bút, văn chương tải đạo
Tránh khát tiền bán rẻ lương tâm
Chớ ẩn thân đêm tối âm thầm
Đem nhân cách bán rao rẻ mạt

Kià đất mẹ, khung trời tan tác
Mảnh hình hài khốn khổ gian truân
Thấy gì không ngoài chữ "Kim ngân"
Bút quằn quại, nghiên sầu ứa lệ

Đời thác loạn nên nhiều ngã rẽ
Kiếm cho mình một lối đi thơm
Để mai sau khỏi vướng tủi hờn
Lúc quá vãng lưu danh thiên cổ

Phạm thanh Phương

*

Như Vết Dầu Loang

Theo tin SGT số 298, Hội đồng thị xã Westminster (Nam Cali, Hoa Kỳ) đã công nhận Quốc kỳ VNCH là lá cờ chính thức của người Việt hải ngoại qua nghị quyết số 3750, do nghị viên Andy Quách đệ trình. Người ta tin tưởng, các thành phố và thị xã khác trên nước Mỹ, cũng như tại các quốc gia trên thế giới sẽ lần lượt theo bước Westminster, như một vết dầu loang mà bọn CSHN không thể ngăn được.

Bọn nầy rồi cũng phải khoanh tay,
Nhìn vết dầu loang rộng mỗi ngày.
Cờ máu một sao vàng bị dẹp,
Quốc kỳ ba sọc đỏ tung bay.
Tinh thần Dân chủ xua hung bạo,
Lý tưởng Tự do thắng độc tài.
Người Viêät quốc gia trên thế giới,
Giương cờ chính nghĩa, dựng tương lai.

Trường Xuân Lão

*

Đáng Thương Lê Phú Cường

“Tuổi treœ tài cao” Lê Phú Cường,
Không ngờ lại dơœ dơœ ương ương!
Thương thằng dại dột đi lầm hướng,
Tội đứa ngu si chọn trật đường,
Phaœi rõ vì đâu xa Tổ quốc!
Đừng quên nguyên cớ boœ quê hương!
Ra đi tÿ nạn do đâu hả"
Xuẩn động như vầy, thiệt đáng thương!

Thái Châu

*

Lỡm Bầu, Bí

Thằng ăn cám vừa yên thì lòi ra lão Hai Bầu Bí! Cây muốn lặng mà gió chẳng chịu ngừng. Vậy thì
“Thơ thẩn mà chơi” mấy vần như sau:

Xem bài “tham luận” cuœa bí bầu,
Nổ nghe lốp bốp thấy phát rầu.
Lão muốn giỡn chơi hay nói thiệt"
Đọc xong nước mũi chaœy đầy râu!
Đề nghị lão lên làm “chuœ tịt”,
Bác mà ứng cưœ có em bầu.
Xưng vương chỉ độ dăm ba bữa,
Tớ đoan chắc bác đi chàng haœng.

Khánh Hòa

*

AŒ Bội...

Caœm ơn hai tác giaœ Trần Minh Haœi - Wiscosin US (sinh viên) và Nguyễn... Biên Hòa VN, qua mục “Diễn đàn độc giaœ” SGT số 298 đã vạch rõ xuất xứ và quá trình hoạt động cuœa Bội Trân.

Âm mưu len loœi khắp xa gần
Thật đáng ghê cho aœ Bội Trân
Nếu chẳng nhờ hai ông tố giác
Làm sao mặt aœ lộ ra dần...

Việt Lão - Victoria

*

Cờ Tổ Quốc

(Ái mộ hành động của bác Nguyễn Văn Sang trong "Hội chợ Tết 2003" vừa qua, nên thao thức canh thâu để làm bài thơ này tặng bác)

Mai tôi chết không có cờ tổ quốc
Phủ áo quan cũng chẳng tiếc than gì
Vì lúc sống cờ đã nằm tim mạch
Quyện linh hồn phất phới buổi ra đi

Niềm hãnh diện có từ trong bụng mẹ
Theo những ngày gian khổ chiến chinh xưa
Bao xương máu linh hồn trai thế hệ
Đường quân hành yêu sáng nắng chiều mưa

Một miếng vải đủ hồn thiêng sông núi
Mầu vàng tươi da thịt của giống nòi
Ba sọc đỏ là ba miền đất nước
Bắc Nam Trung kiêu hãnh Việt Nam ơi

Vì vận nước như đàn chim gẫy cánh
Cờ cúi đầu nức nở tiếng than ôi
Ta ôm ấp cờ trên ngàn sóng biển
Để hôm nay ngạo nghễ phất cao trời

Dẫu có chết nhưng cờ không thể mất


Sống trên đời không chỉ vị miếng cơm
Còn danh dự còn hồn thiêng tổ quốc
Đừng để sau con cháu vướng tủi hờn.

Này những kẻ còn manh tâm phản trắc
Hủy cờ vàng dòng máu thắm quê hương
Hãy nhìn kỹ tình yêu, hồn dân tộc
Mộng tham tàn, chẳng đáng khói, mây, sương.

Ta còn sống thì đừng mong phản phúc
Dù sức tàn ta cũng diệt cho xong
Đừng lươn lẹo mượn mầu phi chính trị
Để đau lòng Tổ Quốc, thẹn non sông.

Phạm thanh Phương

*

Cán Ngố Xuất Dương

SGT số 297 có đăng lá thư cuœa Mai Văn Minh trong mục “Diễn Đàn Độc Giả” nhân chuyến sang Úc 60 ngày để “điều nghiên”. Đề nghị ông Minh nên đến những hiệu sách báo Việt, tìm đọc thêm vài quyển sau đây: Đêm giữa ban ngày - do một cựu đồng chí cuœa ông là Vũ Thư Hiên biên soạn. Chân tướng Hồ Chí Minh cuœa tiến sĩ Cao Thế Dung - Bộ Mặt Thật Hồ Chí Minh cuœa Nguyễn Thuyên - Hắc Thư Cộng Saœn cuœa Hồ Văn Đồng... và nên “điều nghiên” kỹ “mọi tình huống” để khoœi bị hố. Nếu ông là một người có đầu óc bình thường, sẽ: “đi một ngày đàng, học một sàng khôn”.

Cán đó u mê có đáng tài"
Mai Minh Tây gọi hắn Minh Mai
Đáy giếng ếch ngồi, chưa điếng dái"
Mặt giấu, lòi ra , mấu giặc mầy
Điểm đáng gì hay, ca đaœng điếm
Caœ gan, can gaœ ngố cãi chầy
Đi xa mà óc đa si mãi
Đáng kiếm cho ra điếm cán bây.

Trương Minh Hòa (WA)

*

Đề Nghị: Giaœi Nhiệm Lê Phú Cường

Cộng Đồng Người Việt Tự Do/NSW bao năm liên tiếp dương cao chính nghĩa tÿ nạn. Rất tiếc mấy tháng qua việc làm vô tình hay cố ý cuœa Lê Phú Cường gây nhiều phaœn ứng cho đồng bào. Keœ hèn xin quý vị trách nhiệm quyết định, đồng thời xin góp bài thơ: “Đề nghị: Giải nhiệm Lê Phú Cường”.

Đã boœ nước đi xin tÿ nạn,
Sao còn dại dột còn quờ quạng!
Bày trò “văn hóa”! Để nâng “en”,
Đặt chuyện “giao lưu”! Hòng bợ đaœng.
Thứ đó kể ra lắm trớ trêu,
Loài này bàn đến thêm ngao ngán.
Cộng Đồng hãy giaœi nhiệm y đi,
Chỉ vậy, mà cù nhây mấy tháng!

Thế Nhơn

*

Phó Thường Dân Kiên Định

(Thân tặng bác Hữu Nguyên)

Đối với những tên đã phaœn thùng,
Nhiều khi... "bất độc, bất anh hùng”.
Nguyên do chúng chẳng chi tình nghĩa,
Bơœi thế mình đâu nệ thuœy chung("!)
Đã quyết tâm dồn vào ngõ bí,
Thì yên trí dí tới đường cùng.
Đừng vì tình caœm mà xung động...
“Cái sẩy... lâu ngày nẩy cái ung”.

*

Phó Thường Dân

Họa thơ Bác Nam Man

Lâu ngày cứ tưởng bác Nam Man ẩn tích bên xứ Úc rồi gác kiếm luôn. Không ngờ đọc Tin Úc Châu của Sàigòn Times trên Việt Báo, lại được thấy thơ Cù Nèo của bác đục Cáo Hồ chuyện y không biết ca dao tục ngữ (Bài “Bác Hồ dốt ca dao tục ngữ” - SGT số 296). Xin họa vận bài thơ trên của bác để cùng bác đục lũ đầu trâu mặt ngựa bắc bộ phủ Hà Nội, lũ đỉnh cao trí tuệ của loài... bò.

Hỏi vầy Vẹm dám trả lời sao!"
Hé miệng nhăn răng rớt cái ào
Không dạ đám kia chôm cách quái"
Chẳng khen tụi nó chĩa đàng nào"
Ca dao “Bác”* ghép chung dâm ngữ
Tục ngữ Hồ vần với búa dao
Cái đám đỉnh cao... ngu nhất nước
Trung ương một lũ “vét vơ vào”.

XB (Hoa Kỳ)

*

Vịnh Lời Bác Lê Văn Nam Ta Thán

Bác Lê Văn Nam là người từng tự xưng là cựu “trung sĩ nhất/bác sĩ/bệnh xá quận Vũng Liêm” đã than thơœ mí đứa Nam Man nghe mà đứt ruột như sau đây:

Khen cho cái đứa khéo ôm đồm,
Bộ nó không ghê... bể chén cơm"
Dám lãnh cậu “minh"(") hay cậu “mẫn”,
Còn o cô “thối"(") mí cô “thơm”.
Giao cho aœ giữ “hàng” xôi, đậu,
Đặt để chàng lo “gánh” cá, tôm.
Con cuœa ai đâu mà mất dạy,
Ông sùng, ông đập dám... lòi đom

Nam Man

*

Tâm Tình Thơ Thẩn: Thưa đại gia Nam Man! Cô Gia tôi rất tiếc không thể đăng bức thư của đại gia kèm theo bài thơ “Vịnh Lời Bác Lê Văn Nam ta thán” để cám ơn bác Lê Văn Nam, Trung sĩ nhất/Bác sĩ/Bệnh xá Vũng Liêm, trong mục “Thơ Thẩn Mà Chơi” theo lời yêu cầu của đại gia được. Việc đại gia cảm ơn Trung sĩ nhất/Bác sĩ Lê Văn Nam đã thổ lộ tâm tình với đại gia là vấn đề riêng tư. Xin đại gia chịu phiền tốn 50 xu để gửi qua đường bưu điện cho tiện.

Cô Gia

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Hoan hỷ chào nhau cầu xưa quá bước Dặm đường im kẽ tóc với chân tơ Tan hợp cười òa. Kia vòm mây trắng Và bắt đầu. Và chấm hết. Sau xưa… . 4.2021 (Gửi hương linh bạn hiền Nguyễn Lương Vỵ, lễ 49 ngày)
Trong mọi hoàn cảnh Anh vẫn không ngừng hoạt động, Anh vẫn cứ đứng ở ngoài nắng - chữ của Mai Thảo. Với tôi, Nhật Tiến - Én Nhanh Nhẹn RS, vẫn cứ mãi là một Tráng Sinh Lên Đường
Lời dịch giả: Đây là bức tâm thư của cựu tổng thống George W. Bush gởi người dân Mỹ trong lúc cả nước đang sôi sục sau cái chết của George Floyd.
NYC với mình như căn nhà thứ hai, thế mà đã hơn một năm rồi mới lên lại. Thường thì hay lên mùa Giáng Sinh, hay Tháng Hai mùa đông để coi tuyết ở Central Park, và tháng Mười Một để coi lá vàng. Lần nầy chỉ mới tháng ba, nhưng có lý do
Xúc động với kỷ niệm. Thơ và nhạc đã nâng cảm xúc về những cái đẹp mong manh trong đời... Đêm Nhạc Người Về Như Bụi, và buổi ra mắt Tuyển Tập 39 Văn Nghệ Sĩ Tưởng Nhớ Du Tử Lê đã hoàn mãn hôm Thứ Ba 14/1/2019.
chiều rớt/xanh/ lưỡi dao, tôi khứng! chờ ... mưa tới. Hai câu cuối trong bài “chiều rớt/xanh/lưỡi dao” anh viết cuối tháng 9/2019 như một lời giã biệt. Và, cơn mưa chiều 7.10.2019 đã tới, anh thay áo mới chân bước thảnh thơi trở về quê cũ. Xin từ biệt anh: Du Tử Lê!
trong nhiều năm qua, lượng khách quốc tế đến Việt Nam tăng trưởng ở mức hai con số, nhưng tỷ lệ quay trở lại thấp (chỉ từ 10% đến 40%) . Chi tiêu của khách du lịch quốc tế tại Việt Nam không cao
Theo bảng xếp hạng chỉ số cảm nhận tham nhũng của Tổ Chức Minh Bạch Quốc Tế năm 2018, Việt Nam đứng hạng 117/ 180 với mức điểm 33/100. Bao giờ mà chế độ hiện hành vẫn còn tồn tại thì “nạn nhũng nhiễu lạm thu” sẽ vẫn còn được bao che và dung dưỡng khắp nơi, chứ chả riêng chi ở Bộ Ngoại Giao
Chính phủ Hoa Kỳ đã hứa tài trợ 300 triệu đô la để làm sạch môi trường bị nhiễm chất độc da cam của phi trường Biên Hòa và hôm 5 tháng 12 là bắt đầu thực hiện việc tẩy rừa tại khu vực này, theo bản tin hôm 6 tháng 12 của báo Tuổi Trẻ Online cho biết như sau.
Hơn 1.000 người có thể đã bị giết bởi lực lượng an ninh ở Iran trong các cuộc biểu tình gần đây, theo một quan chức cấp cao của bộ ngoại giao cho biết hôm Thứ Năm


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.