Hôm nay,  

Thơ Thơ

08/12/200300:00:00(Xem: 5691)
Cảm Tác thi tập “Cõi Vô Thường”

Vài cảm nghĩ thân kính tặng thi hữu Thục Điềm
Thơ Cõi vô thường mới đến tay, Thỏa lòng mong ước đợi bao ngày. Đông nay trời Úc sao buồn thế! Bên ấy tình ai cũng đổi thay!" Thân hạc đã sầu trên bước mỏi Tâm tư còn nặng những thương vay Trần gian vẫn biết là nơi tạm Thì khóc than chi cái kiếp này"

Đan Phụng cảm tác

*

Bài họa

Kính đáp họa bài thơ trên của thi hữu Đan Phụng
Một Cõi vô thường đã đến tay, Bận lòng thi hữu đến bao ngày. Câu thơ bên ấy êm đềm thế! Ngọn bút nơi này lúng túng thay! Vương nợ tình thơ chưa đáp trả, Vướng đời văn nghiệp chỉ thương vay. Loay hoay không khỏi vòng tục lụy, Đeo đẳng làm chi kiếp sống này.
Lẩm cẩm già nua chịu bó tay, Mong người cứu quốc bấy lâu ngày. Nhà tan đành đoạn cười vui thế, Nước mất sao còn rắm rối thay. Múa bút mài gươm tranh đấu mướn, Vung tay đấm ngực khóc thương vay. Ngọn cờ chính nghĩa sao chưa phất, Chắc phải chôn chân tại đất này.

Thục Điềm USA

*

Hai đứa

Tôi và em hai linh hồn trôi dạt
Vừa ru nhau tội nghiệp chớm ngậm ngùi
Tôi và em phải hai đầu nắng nhạt
Đoạn đường dài vẫn tối phía em đi

Trông con thơ hoa lá buổi đông về
Cành góa phụ mù bơi trong giòng sữa
Như đôi ta trên ngọn sóng trao tình
Hồn bọt biển ăn năn chừng đã muộn

Thuở nào về nắng dậy trễ không lên
Hàng cây rũ nhựa sầu đang rộng mở
Gửi vai tôi sương sớm gọi buồn phiền
Dìu hiu quạnh những vòng xoay hư ảo

Tôi xin em hằn dấu môi lần cuối
Đỡ thèm thuồng khi nỗi nhớ thì thào
Tôi một nửa đáy sầu quay trở lại
Mộng hờ nghiêng tiềm thức ủ xôn xao

KA

*

Hai Hơi Thở
Hơi thở em và hơi thở ta Kéo dài giai điệu bản tình ca Đâu đây phảng phất hương hoa cỏ Quyện nắng đồng quê đã nhạt nhòa.
Hơi thở ta và hơi thở em Nghìn trùng xa cách vẫn giao duyên (Dù khi em ngủ thì ta thức) Vì phổi tim mình vẫn vẹn nguyên.
Mặc bao nhiêu gió khác đường đi Có sóng Thần Dương dẫn lối về Nên chúng mình cùng nhau nhịp thở Chung luồng gió mát chở Tình Quê.
Em và ta có hai hơi thở Có tóc xanh non, tóc bạc già Nhưng không gài số tình đơn lẻ Trong trái tim dâng hiến xứ nhà.

Lưu Thái Dzo

*

Bao Giờ"

Ngày qua lặng lẽ tháng ngày qua
Khơi vết thương đau buốt tuổi già
Nhắc buổi ly hương lòng bối rối
Giấu niềm tâm sự lệ phôi pha
Áng mây đầu núi mờ quê cũ
Sợi khói chiều hôm khuất nắng tà.
Quê Mẹ! biết bao giờ trở lại"
Bao giờ trở lại thuở hoan ca"

Đỗ Quảng

*
Tâm Sự Người Lính Già

Phần tư thế kỷ nặng nề qua
Người lính giờ đây tuổi đã già
Đau xót quê hương ngày gãy súng
Nhớ thương đồng đội thuở xông pha
Ngậm ngùi đất khách vầng trăng khuyết
Tủi phận chinh nhân bóng xế tà
Thao thức chờ mong ngày quật khởi
Mùa Xuân Dân Tộc rộn âu ca

Hồ Công Tâm

*

Cho Chút Tương Tư Còn ...

Thức giấc trở trăn ta với thu
Vây quanh là những áng mây mù
Hư mờ dư ảo vờn dáng nguyệt
Thấp thoáng bên đời ảo ảo du

Chân đuổi, tay ôm những cuộc tình
Đường trần hun hút kiếp lai sinh
Đuổi xô, xô chạy tìm dõi mắt
Trốn, lạc nơi nao một bóng hình

Đánh mất bên đời những ước mơ
Ngẫn ngơ, ngơ ngẩn phút mong chờ
Ta còn đi mãi, đi đi mãi
Như kẻ cuồng si trong dại khờ

Ta dỗi, ta hờn rồi lại thôi
Chút thương, chút nhớ trên đôi môi


Ai về vá lại buồng tim vỡ
Để chút tương tư còn nẩy chồi

DHH

*

Mạch Sầu Thu

Hôm nay lá đã rụng nhiều
Hỏi trăm cánh lá, bao nhiêu lá sầu "
Rời cành lá hỡi, về đâu"
Hay là vô định, muôn màu lá bay...
Xa cành hẳn lá nhớ cây
Như ta nhớ mảnh trăng đầy quê ta
Quê ta xa tít mù xa
Bên kia trái đất, tên là Việt Nam
Thu xưa, lá cũng rụng vàng
Người ta dấy mộng tham tàn, giết Thu !
Người ta đốt lửa hận thù
Nên quê từ đấy hồn thu tiêu điều
Hôm nay lá rụng đã nhiều
Mỗi hồn lá chở bao nhiêu mạch sầu
Mạch hờn cho cuộc bể dâu
Cho quê hương đỏ một màu máu tươi
Mạch thương đơn bạc tình đời
Cho tâm đen trắng con người đổi thay
Mạch chờ đâu những bàn tay
Bao năm mong một vần xoay cuộc cờ
Mạch buồn lệ chảy vào thơ
Và thơ hy vọng phút giờ trùng quang!

Hồn ta hay cánh lá vàng
Tha hương, nhớ quá Việt Nam, quê mình!
Xin quê rạng ánh bình minh
Cho hồn thu lại hữu tình. Hỡi Thu!!!

Ngô Minh Hằng

*

Lạc Bến
Sao biết người tình nhớ xiết bao Ước bấy tương lai, ấy bước vào Trao vòng tay ấm trông vào mộng Sau mang hỷ tín, ước sang mau Ách trai nợ nước nào ai trách! Đấy mỗi niềm riêng đổi mấy màu Tình chung non nước tùng chinh chiến Lỡ mối tình nồng lối mở đâu"

Trương Minh Hòa

*

Tơ Lòng

Thương về H.
Có một dòng thơ vừa chảy qua tim Tôi lãng mạn đem chút tình gửi gió Đông bỏ ngỏ lén vào hồn hỏi nhỏ Mùa uyên ương ai có bạn mong chờ"
Trời se lạnh gợi niềm riêng viễn xứ Lòng lâng lâng ru nhẹ những vần yêu Ai say mộng giữa trường tình vinh lợi Tôi say buồn chếnh choáng với yêu đương.
Cạn với mình những chung tình lắng đọng Người phương xa nào biết có giao hoài" Ta nhẹ rút sợi lòng đan cánh mộng Tìm về người và tha thiết chờ mong.

Nhất My

*

Lục Bát Của Phương

Nghe tin em ở Úc châu Nhưng không biết chỗ, biết đâu mà tìm"
Đam Mê Một Thuở
Đam mê một thuở quên trời Đam mê thắm thiết, cho đời long đong Rồi em cũng vẫn sang sông Cho tôi hiu hắt buồn trông xa vời Nhớ em dịu ngọt trao lời Môi xinh khe khẽ, gọi mời phiêu du Dìu nhau lên đỉnh sương mù Để hoài nuối tiếc, cho dù chia xa Em giờ vui với người ta Còn tôi phiêu bạt bôn ba xứ người Mãi thương về một nụ cười Trên đôi môi đẹp của người tình xưa.

Trương Ngọc Phương

*

Niềm Nhung Nhớ...

Anh nào biết... mai sau tình tan vỡ
Để chạnh lòng, niềm nhung nhớ vu vơ
Buồn vấn vương, đêm khao khát đợi chờ
Tình chia cách ai ngăn dòng mắt lệ

Nếu anh biết... đường tình hai lối rẽ
Chẳng còn gì mơ ước một ngày mai
Kỷ niệm xưa, ngoài than vắn, thở dài
Buồn trống vắng khi hay tình đã mất

Anh cứ ngỡ... tình yêu đầy ngọt mật
Có nào ngờ giả dối ở bờ môi
Tình buồn thêm số kiếp chẳng lúc rời
Lòng héo hắt, trong ta hoài nuối tiếc

Nếu tình ta... in hằn sâu dấu vết
Trái tim buồn mang hoài vết thương đau
Để tình vương giọt lệ chuỗi ngày sầu
Chiều Thu nhớ, cho mây sầu giăng kín

Nếu một mai... tim lòng anh tắt lịm
Em có buồn hiu quạnh lúc chia phôi
Hay em vui hạnh phúc với một người
Rồi quên hết... chuỗi ngày thêu dệt mộng

Có những lúc, tim lòng nghe rung động
Lòng u hoài, một hình bóng không quên
Em nơi đâu, kỷ niệm cũ êm đềm"""
Sao đành đoạn, tim anh hoài nhung nhớ...

Nguyễn Vạn Thắng

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tháng 12 sắp đến năm nay 2019, là tháng cuối cùng trước khi Hiệp Ước Thành Đô được áp dụng. Năm tới, 2020, Việt Nam sẽ chánh thức do Nhà cầm quyền Tàu Cộng kiểm soát …... Con đường đấu tranh để Việt Nam thoát khỏi quỷ đạo Cộng Sản Tàu e rằng bế tắc!
Lời Tòa Soạn: Họa sĩ Duy Thanh vừa từ trần vào giờ 9:30 PM, đêm Chủ Nhật 24/11/2019 tại bệnh viện General Hospital San Francisco, tại thành phố San Francisco, California.
Trong khi nhiều người Trung Quốc nhờ công dân Việt Nam đứng tên lập công ty, bơm tiền mua nhà đất ào ạt tại các thành phố du lịch ven biển, xem như đầu tư bất động sản và xây khu nghỉ dưỡng… một số công ty khác lặng lẽ thâu tóm, mua lại nhiều công ty Việt Nam để nắm chặt cổ họng nền kinh tế Việt…
Tội phạm Trung Quốc đóng giả cảnh sát, công tố viên để lừa đảo trực tuyến chuyển hướng sang Đông Nam Á khi bị trấn áp tại quê nhà.
COPENHAGEN - Đan Mạch nhận trọng trách dẫn đầu kế hoạch huấn luyện không tác chiến tại Iraq từ cuối năm 2020.
Theo báo cáo mới nhất của Cục điều tra liên bang Mỹ (FBI), các hãng sản xuất xe hơi Mỹ trở thành mục tiêu tấn công hàng đầu của tin tặc trong năm 2018.
Tăng sĩ Phật Giáo Thiền Tông Gregory Filson đang đạp xe xuyên qua nước Mỹ trong một nỗ lực nối kết với đất mẹ và nâng cao ý thức về bệnh Alzheimer’s.
Cảnh Sát Tiểu Bang Massachussetts trở thành đơn vị đầu tiên thử nghiệm Spot, một loại robot chó, được chế tạo bởi Boston Dynamics, để tham gia các đơn vị tháo dỡ bom.
Giá nhà tại 20 thành phố Hoa Kỳ đã tăng cao hơn dự kiến trong tháng 9, cho thấy tín hiệu rằng giá trị nhà đang ổn định ở mức cao, và nhu cầu nhà ở vẫn cao. Đây là đợt tăng giá đầu tiên kể từ năm 2018.
Ronna McDaniel – Chủ Tịch Uy Ban Quốc Gia Đảng Cộng Hòa (RNC)- đã tuyên bố hôm 26/11 rằng: hành động đầu tiên của tỉ phú Michael Bloomberg khi chính thức tuyên bố tranh cử ửng viên tổng thống đảng Dân Chủ không khác nào cộng sản.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.