Hôm nay,  

Luật Pháp Phổ Thông

20/03/200600:00:00(Xem: 6676)
[LS Lê Đình Hồ là tác giả cuốn “Từ Điển Luật Pháp Anh Việt-Việt Anh” dày 1,920 trang vừa được xuất bản. Qúy độc giả có thể mua sách qua internet bằng cách lên Website Google (google.com) đánh máy chữ “ho ledinh”, rồi theo sự hướng dẫn của các websites.]

Hỏi (Ông Trần Q. Hoàng): Cách đây chừng 3 tuần lễ tôi bị bắt và bị cáo buộc về tội lái xe nguy hiểm gây thương tích cho người khác. Tôi xin tóm lược câu chuyện như sau:
Vào sáng ngày Thứ Bảy 11 tháng 2 năm 2006. Sau khi đi shop tôi đã lái xe về nhà như thường lệ. Trên đường về nhà trong lúc lái xe qua khu phố khá đông người, tôi bị lạc tay lái và xe của tôi đã leo lên lề, tông vào thùng rác, đẩy thùng rác vào gần cửa của một tiệm tạp hóa, gây thương tích nhẹ cho 2 người khách bộ hành.
Chừng 5 phút sau, xe cứu thương đến và đã đưa hai người đó vào bệnh viện băng bó. Rồi cảnh sát đến. Sau khi xét hỏi bằng lái. Cảnh sát đã yêu cầu tôi về đồn. Tại đây tôi đã trả lời tất cả những câu hỏi của cảnh sát. Sau đó tôi bị phạt về tội nêu trên.
Tôi đã ra tòa một lần, nhưng không chịu nhận tội.
Riêng hai người khách bộ hành chỉ bị thương rất nhẹ. Họ được đưa vào bệnh viện băng bó sơ là được cho xuất viện ngay hôm đó. Hiện tôi đang chờ ngày xét xử.
Xin LS cho biết là với tội trạng nêu trên, tôi sẽ bị phạt như thế nào. Từ trước tới nay tôi chưa bao giờ bị mất bằng hoặc tông xe gây thương tích cho người khác.

*

Trả lời: Điều 52A(3) Đạo Luật Hình Sự 1900 (Crimes Act 1900) quy định rằng:
“Người bị tội về sự vi phạm đối với việc lái xe nguy hiểm gây ra sự đau đớn trầm trọng về thể xác nếu chiếc xe được người đó lái dính dáng đến tai nạn gây ra sự đau đớn trầm trọng về thể xác cho người khác và người lái xe, vào lúc xảy ra sự đụng xe, đã lái xe: (a) trong lúc đang bị ảnh hưởng của rượu hoặc ma túy, hoặc (b) với tốc độ nguy hiểm cho người khác hoặc những người khác, hoặc (c) theo phương cách nguy hiểm cho người khác hoặc những người khác. Người bị kết tội về sự vi phạm theo phụ khoản này sẽ bị tù 7 năm.” (A person is guilty of the offence of dangerous driving occasioning grievous bodily harm if the vehicle driven by the person is involved in an impact occasioning grievous bodily harm to another person and the driver was, at the time of the impact, driving the vehicle: (a) under the influence of intoxicating liquor or of a drug, or (b) at a speed dangerous to another person or persons, or (c) in a manner dangerous to another person or persons. A person convicted of an offence under this subsection is liable to imprisonment for 7 years).
Trong vụ R v. Austin [1999] NSWCCA 101. Tình tiết trong vụ đó có thể được tóm lược như sau:
Vào ngày 25.12.1995 bị cáo lái một chiếc xe tải nhỏ, chở theo một người bạn, chạy về hướng nam trên đường Wallgrove. Có nhiều xe cũng đang chạy về hướng này. Xe của bị cáo đã qua mặt chiếc xe thứ nhất, rồi chiếc thứ hai. Tài xế của các chiếc xe đó nghĩ rằng bị cáo đã lái xe với tốc độ khoảng 120 km/giờ.
Xe của bị cáo tiếp tục chạy ngược chiều ở phía bên kia đường sau khi qua mặt 2 chiếc xe này. Điều này đã buộc chiếc xe chạy thuận chiều ở phía bên kia đường phải tránh để khỏi xảy ra tai nạn bằng cách chạy lách và bị rơi ra khỏi đường. May mắn là không có ai bị thương.
Bị cáo bèn lái và cho xe trở lại theo đúng chiều “trước khi lách ra để vượt qua lằn phân ranh không đứt đoạn để qua mặt một chiếc xe thứ 3 ngay trước khúc đường cong về phía trái.” (before pulling out over an unbroken separation line to overtake a third vehicle just before a left-hand bend).


Tốc độ vào lúc đó khoảng chừng 150 km/giờ. Bị cáo đã lạc tay lái nhưng vẫn tiếp tục chạy trên lề đường bằng sỏi, sau đó đã đụng vào một chiếc xe khác đang chạy ngược chiều về hướng nam. “Tốc độ giới hạn trên đường Wallgrove là 90 km/giờ” (The speed limit in Wallgrove Road was ninety kilometres per hour).
Bạn của bị cáo bị thương nặng, và được đưa vào bệnh viện Liverpool để chữa trị trong 4 tuần lễ. “Xương mũi của ông ta bị gãy và ông ta bị gãy hết răng” (His nasal bones were fractured and he lost all his teeth).
Tài xế của chiếc xe bị đụng là Bà Debi Bryce. Bà này cũng bị thương rất nặng, nứt xương sọ và bể xương đầu gối trái. Bà ta đã được đưa vào bệnh viện Nepean. Khi vấn đề được đưa ra xét xử trước tòa thì Bà Bryce vẫn còn bị tật chân trái và tay trái.
Riêng bé Amy Lee Bryce ngồi ở ghế sau trong chiếc xe của Bà Bryce bị khâu nhiều chỗ và “xương chậu bị nứt” (a fractured pelvic bone).
Bị cáo được 31 tuổi vào lúc xảy ra tai nạn và vào lúc xử án bị cáo đã 33 tuổi. Bị cáo bị tiền án về hình sự và giao thông. Tiền án của bị cáo rất tệ. Năm 1982 đến 1997 bị cáo đã vi phạm 16 lần bị ra tòa hoặc bị phạt. Hầu hết là do chạy quá tốc độ. Trong đó có 3 lần bị cáo đã chạy quá giới hạn 30km/giờ, và một lần vượt quá giới hạn 40km/giờ.
Bị cáo đã bị kết tội 3 lần về việc lái xe với tốc độ nguy hiểm, theo phương cách nguy hiểm và bất cẩn. Nhiều lần khác bị cáo bị tội lái xe trong lúc bị treo bằng. “Bản tường trình trước khi tuyên án” (a pre-sentence report) đã khen ngợi bị cáo về thái độ làm việc cũng như những công việc mà bị cáo đã làm.
Vị thẩm phán tọa xử đã lưu ý rằng hình phạt tối đa đối với tội đã phạm phải là 7 năm tù ở. Tuy nhiên, tòa đã cho rằng đây không phải là trường hợp được phân loại là tệ hại nhất. Vì thế, tòa đã xử bị cáo 4 năm tù và buộc bị cáo “phải ở tối thiểu là 3 năm” (a minimum term of 3 years).
Bị cáo bèn kháng án không phải vì bản án nặng, mà vì tòa đã quy định thời gian thụ hình quá dài so với bản án, khi tòa buộc bị cáo phải ở tù tối thiểu là 3 năm khi bị xử 4 năm.
Vào lúc kháng án, Tòa đã lưu ý đến gia cảnh của bị cáo. Bị cáo đã ly thân với người bạn gái và người con gái của họ đã sống riêng.
Tuy thế, Tòa vẫn bác đơn kháng án của bị cáo, và quyết định giữ y án của tòa án vùng vì cho rằng những lý do mà bị cáo đưa ra là không thỏa đáng để Tòa xét cho bị cáo được phóng thích có điều kiện sớm hơn quyết định của tòa án vùng.
Dựa vào luật pháp cũng như phán quyết vừa trưng dẫn, ông có thể thấy được rằng hình phạt tối đa do luật pháp quy định đối với tội trạng mà ông đã bị cáo buộc là 7 năm tù. Tuy nhiên, luật đã không quy định hình phạt tối thiểu đối với sự vi phạm này. Điều này có nghĩa rằng vị thẩm phán tọa xử có toàn quyền hành xử “quyền tùy tiện” (discretionary power) để đưa ra bản án hoặc hình phạt mà ông ta thấy thích đáng, căn cứ vào từng trường hợp riêng biệt.
Trong trường hợp của ông, tôi đề nghị ông nên nhận tội vì không có gì để phải mất thì giờ tranh cãi trong trường hợp này cả.
Nếu ông có giấy bác sĩ chứng minh về bệnh trạng trong thời gian xảy ra tai nạn, hoặc những lá thư do các nhân vật có tiếng tăm, hoặc uy tín xác nhận rằng ông là người tốt và có những đóng góp hữu ích hoặc thiết thực cho cộng đồng và xã hội về các công tác từ thiện hoặc các công trình công cộng nào đó, thì chúng tôi nghĩ rằng tòa sẽ chỉ phạt tiền và buộc ông phải lái xe cẩn thận trong một thời gian nào đó.
Nếu ông còn thắc mắc, xin vui lòng điện thoại cho chúng tôi để được giải đáp.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Câu Lạc Bộ Nhiếp Ảnh Việt Nam/VN Photography Club sẽ tổ chức một cuộc triển lãm ảnh nghệ thuật "Ánh sáng và sắc màu" tại Little Saigon, Nam Cali. Buổi triển lãm sẽ diễn ra hai ngày, Thứ Bảy và Chủ Nhật, 7 và 8 tháng 12 năm 2019 từ 10 giờ sáng đến 5 giờ chiều, tại Hội trường nhật báo Người Việt
Bộ trưởng quốc phòng Nam Han, Jeong Kyeong-doo và đồng nhiệm Trung Quốc, Ngụy Phượng Hòa đã đồng ý thiết lập thêm những đường dây nóng quân sự giữa hai nước và chuẩn bị cho chuyến công du của bộ trưởng Jeong đến Trung Quốc vào năm 2020.
Ánh nắng chiều đã tắt nhưng tôi vẫn như cảm nhận được cái nóng hừng hực qua cung cách vén ống tay áo để lau mồ hôi trán của người tưới cỏ.
Công Ty Disneyland sẽ chính thức tham dự cuộc Diễn Hành Tết tại Westminster với sự góp mặt của nhiều nhân vật trong đó có Mickey và Mini Mouse.
Thương vụ bán hàng trên mạng tại Hoa Kỳ Ngày Lễ Tạ Ơn đã tăng vọt 17$ tới 4.1 tỉ đôla, theo Salesforce cho biết. Doanh thu bán hàng mạng trên toàn cầu đã tăng còn nhanh hơn.
2 du khách của chiếc du thuyền Carnival Cruise Line đã chdết trong một xe buýt trong thời gian một tua độc lập tại Belize hôm Thứ Tư.
Thủ Tướng Iraq Adel Abdul-Mahdi cho biết hôm Thứ Sáu rằng ông sẽ từ chức theo sau nhiều tuần lễ biểu tình bạo động và lời kêu gọi ông ra đi bởi nhà lãnh đạo tôn giáo hàng đầu quốc gia của phái Hồi Giáo Shia.
2 phi đạn được Bắc Hàn phóng đi hôm Thứ Năm “được cho là bắn từ một bệ phóng phi đạn nòng siêu lớn,” theo các viên chức quân sự Nam Hàn cho biết.
Cảnh sát Anh đã bắn chết một người tấn công khủng bố hôm Thứ Sáu tại Cầu London -- một sự kiện đau lòng đã khiến ít nhất một người vô tội thiệt mạng và một số người khác bị thương xung quanh con đường trọng yếu là nơi xảy ra vụ tấn công Hồi Giáo chết người chỉ hơn hai năm trước.
Trấn Cảnh Đồng nằm bên bờ sông Liễu Hạ, xinh đẹp như cảnh thiên thai ở chốn trần gian. Khách thương hồ đến đi mua bán quanh năm. Khách du thanh tú lịch lãm cũng dập dìu trẩy hội…


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.