Hôm nay,  

Dean Có Độc Chiêu

28/12/200300:00:00(Xem: 5052)
Ứng cử viên Howard Dean, người hy vọng được đảng Dân Chủ đề cử để tranh ngôi tổng thống với TT Bush, chuẩn bị tung ra một độc chiêu ít ai ngờ: Dean sẽ tuyên xưng rằng Dean cũng sùng đạo, tin vào Thượng Đế và sự cứu rỗi của Jesus Christ, nhất là khi Dean xuống Miền Nam Hoa Kỳ kiếm phiếu.
Đó là một điều hết sức bất ngờ, bởi vì lâu nay chúng ta chỉ thấy ông Bush tuyên xưng mộ đạo và còn giúp nhiều ưu đãi cho các hội đoàn từ thiện tôn giáo, trong khi báo chí Mỹ vẫn thường quy chụp ông Dean là “cổ vũ đồng tính, phá thai...” và như thế hiển nhiên phải là kẻ hết sức lơ là với tôn giáo. Nghĩa là, nhiều giáo hội căm thù Dean thấy rõ, không giấu giếm gì.
Nếu Dean tự chứng tỏ được là tín đồ sùng đạo, bảo đảm sẽ chiêu dụ một số phiếu của nhà thờ.
Dean lâu nay gần như không nói gì về tôn giáo, chỉ trừ trong khi nhấn mạnh về sự tách biệt giữa nhà thờ và chính phủ. Nhưng bây giờ thì Dean, 55 tuổi, tự trình bày với phóng viên của Boston Globe rằng Dean theo giáo hội Congregationalism -- một hội thánh Tin Lành cho phép các nhà thờ được tự trị, độc lập. Vấn đề chỉ là, Dean cũng tự thú là không thường xuyên đi nhà thờ. Tuy nhiên, Dean có một ưu thắng khác: vợ con của Dean lại theo Do Thái Giáo, nghĩa là một nhóm các khuynh hướng tôn giáo này thế nào cũng tìm cách tiếp cận với Dean qua ngõ này.
Thế cho nên, người mang dòng máu Do Thái trong người là ứng cử viên Joseph I. Lieberman, Thượng Nghị Sĩ Connecticut, vẫn thường xuyên đấu tố các ứng viên Dân Chủ khác là “đã quên rằng đức tin là trung tâm đối với sự lập quốc của chúng ta và vẫn là trung tâm cho mục tiêu đất nước chúng ta.”
Hay có phải chăng, chính lời đấu tố của Lieberman đã làm cho Dean phải níu áo các mục sư" Trong bài báo hôm 25-12, nghĩa là đúng ngày lễ giáng sinh, Dean đã nói với ký giả Sarah Schweitzer của tờ Boston Globe rằng “Jesus là sức mạnh ảnh hưởng quan trọng trong đời” của Dean, và rằng Dean sẽ “chia sẻ niềm tin này với một số cử tri về khuôn mẫu Jesus...” mà ông được ảnh hưởng.
Thực sự, các ứng cử viên trước giờ vẫn không quên níu áo các hội thánh. Thí dụ, Richard A. Gephardt, dân biểu Missouri, thường xuyên kể chuyện con trai ông hồi phục khỏi một căn bệnh như là một món quà từ Thượng Đế, trong khi Lieberman vẫn nhiều lần lên gân bày tỏ đau khổ rằng ông không thể vận động kiếm phiếu trong các ngày thứ bảy vì đó là các ngày Sabbath của Do Thái Giáo.
Về mặt Cộng Hòa, TT Bush hiển nhiên lâu nay vẫn lớn tiếng về đức tin của ông, nhất là về biến cố năm 1986 khi Bush “từ bỏ thói quen nghiện rượu và hiến trọn con tim cho Jesus Christ,” đấng mà Bush gọi là “triết gia yêu thích nhất” của Bush.
Các phân tích gia chính trị ghi nhận rằng đức tin tôn giáo có thể là yếu tố quan trọng đối với cử tri Miền Nam Hoa Kỳ. Đa số cử tri Miền Nam cảm thấy tôn giáo và chính trị không thể táchr ời. Bản thăm dò ABC/Washington Post phổ biến tuần qua cho thấy 46% cử tri Miền Nam Hoa Kỳ nói rằng một vị tổng thống nên dựa vào niềm tint ôn giáo khi ra quyết định chính sách, trong khi chỉ 40% trên toàn quốc nói như thế và chỉ 28% tại Miền Đông Hoa Kỳ nói thế.

Chính điều này cho thấy Dean có thể vấp ngã ở Miền Nam, nếu không chịu níu áo các mục sư. Trong khi đó, các đối thủ của Dean như cựu Tướng Wesley K. Clark (ở Arkansas) và Thượng Nghĩ Sĩ John Edwards (North Carolina) lại ưu thế nhờ là dân Miền Nam nhà nòi. Và các năm gần đây, thì Miền Nam lại gây khó khăn cho hầu như tất cả ứng viên Dân Chủ trong khi tổng tuyển cử -- điều này cho thấy sùng đạo cũng là yếu tố quan trọng.
Nhưng có vấn đề: lâu nay, lính cảm tử của Dean lại là các tổ chức bênh vực đồng tính luyến ái. Stephen Hess, phân tích gia tại Brookings Institution, nói rằng nếu Dean khi về Miền Nam mà tuyên xưng đức tin, thì có thể tách khỏi vấn đề kết hôn đồng tính, điều mà các đối thủ có thể đưa ra tấn công Dean. Khi còn làm thống đốc Vermont, Dean trước đây đã ký luật ủng hộ “kết hợp dân sự cho đồng tính” ở tiểu bang Vermont, lâu nay lại đổi giọng để nói là hôn nhân đồng tính nên để cho các giáo hội quyết định.
Thục sự, theo lời Dean, đức tin tới rấtø phức tạp: có mẹ là Catholic, nhưng được nuôi lớn trong truyền thống giáo hội Episcopal như cha. Episcopal là một phần của Anh Giáo, cởi mở hơn Catholic về khuynh hướng xã hội và về nữ quyền, nhưng mới đây lại bên bờ chia rẽ vì vấn đề “giám mục đồng tính.” Bản chất cấp tiến, Dean nói tôn giáo luôn luôn là chuyện riêng tư, và thú thực là “dân chúng vùng Đông Bắc không nói về tôn giáo. Đó là chuyện riêng, và đó là truyền thóáng tôi trưởng thành.”
Nhưng Dean cũng có lá bài để về Miền Nam nói chuyện: Dean đã theo học St. George, một trường đạo nội trú ở Newport, R.I., nơi Dean đi nhà thờ “gần như mỗi ngày và hai lần vào chủ nhật.”
Khi học Đại Học Y Khoa Albert Einstein ở Bronx, Dean gặp vợ, Judith Steinberg, là Do Thái. họ cươi nhau, nhưng tôn trọng đạo của nhau. Hai con của họ, Anne, đang học năm thứ hai ở Đại Học Yale, và Paul, năm cuối trung học ở Burlington, được tự do chọn đạo, và “đều chọn Do Thái Giáo.”
Đầu thập niên, 1980s, Dean rời bỏ giáo hội Episcopal khi giáo hội về phe với các chủ đất trong cuộc tranh chấp về xây đường cho xe đạp đi ở Burlington. Rồi Dean chọn vào hội thánh Congregationalism, vì Dean “thích thế -- không bị trung ương tập quyền...” Các nhà thờ Tin lành này thì tự trị.
Nhưng Dean cũng thú thực, “không đi nhà thờ thường xuyên, nhưng vẫn cầu nguyện mỗi ngày.”
Đây chính thức là trận chiến mà lâu này TT Bush vẫn gần như múa gậy vườn hoang, mà các ứng cử viên Dân Chủ vẫn lơ là: Tôn Giáo, mà cụ thể là các hội thánh Tin Lành. Nhưng Dean với ưu thế có vợ là Do Thái Giáo, thì khi về Miền Nam, hiển nhiên là có thể chụp bót một phần nào lá phiếu hội thánh. Chỉ có Al Gore kỳ trước là dở, vào ngay Chùa Tây Lai tự mà kiếm phiếu, vừa chọc giận Trung Cộng, mà lại không mời gọi được phiếu của các hội thánh Miền Nam. Bây giờ thì Dean thấy rồi. Đây là độc chiêu đó.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
An Xá Quốc Tế vừa phát hành một bản cáo trạng gay gắt đối với những tập đoàn internet thống trị thế giới. Tổ chức có trụ sở tại London này cho rằng Facebook và Google cần phải bị bắt buộc từ bỏ mô hình kinh doanh dựa trên sự giám sát của mình, vì điều này là vi phạm nhân quyền.
Theo tin từ CBS: Cơ Quan An Toàn Giao Thông (TSA) hiện nay đang thử nghiệm những kỹ thuật mới, giúp cho việc kiểm tra an ninh tại các phi trường nhanh chóng hơn, giúp hành khách đỡ phải xếp hàng dài và chờ đợi lâu.
Theo CNN, hơn 1,000 bệnh nhân tại Bệnh Viện Goshen tiểu bang Indiana có thể đã phải tiếp xúc với vi khuẩn HIV, hepatitis C, hepatitis B, sau khi một lỗi sơ sót trong quá trình làm vệ sinh thiết bị phẫu thuật đã xảy ra.
WASHINGTON - Theo bản chép điều trần kín mới công bố ngày 26-11, nhân viên chuyên môn của phòng quản trị ngân sách (OMB) thuộc Bạch Ốc là Mark Sandy được 2 đồng sự cho hay “họ thôi việc tại OMB 1 phần vì hoang mang thấy quân việc Ukraine bị đình hoãn”.
WASHINGTON - 2 người thông thạo biết TT Trump đã được thông báo khiếu nại của “người thổi còi” về các thương lượng với Ukraine khi ngưng quyết định đình hoãn quân viện” hồi Tháng 9.
Cho tới gần đây, thăm dò dân ý mới nhất của CNN ghi nhận: 50% công dân Mỹ thấy là nên luận tội và truất phế Trump.
WASHINGTON - Thăm dò mới của CNN ghi: cựu PTT Joe Biden nhận được hậu thuẫn của 28% cử tri, là cao nhất trong các dự ứng viên TT của đảng Dân Chủ.
WASHINGTON - Thị trường việc qua cuối năm thứ 3 nhiệm kỳ TT của Donald Trump tiếp tục vững mạnh. Nhưng giới nghiên cứu nhận thấy điểm tiêu cực là việc làm chỉ tăng ở các vị trí lương thấp.
WASHINGTON - TT Trump tuyên bố hôm 27/11: băng đảng ma túy Sinaloa là khủng bố, có nghĩa là có thể bị tấn công bằng phi cơ không người lái UAV.
Việt Nam sẽ có 104 triệu dân vào năm 2030, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do (RFA) cho biết hôm Thứ Tư.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.