Hôm nay,  

Người Đẹp Đó Đây

09/06/200300:00:00(Xem: 4986)
DITA VON TEESE
Trong thời gian gần đây, không cần phaœi vào những rạp chiếu phim dành cho người lớn, không cần phaœi mơœ những quyển tạp chí dành cho quý ông, không cần phaœi lên mạng internet vào những trang web chuyên đề “người nghèo”, người ta vẫn có thể dễ dàng tìm thấy những thân thể lõa lồ gần như không một maœnh vaœi che thân, hoặc ít nhất là sự phơi bày những phần thân thể mà thuơœ xưa, có dạo người ta không hề dám cho bất cứ đôi mắt nào khác nhìn đến caœ. Chỉ cần mơœ những tạp chí chuyên đề thời trang cuœa phụ nữ như Elle, Cosmopolitan, Harper’s Bazaar, Vogue.v.v... thì sẽ thấy ngay hình aœnh một nàng kiều nữ, quần tụt xuống để lộ nguyên khu “u minh hạ” đã được cắt tỉa thành một chữ G để quaœng cáo cho Gucci, hoặc một thanh niên vai u thịt bắp với “bác thượng sĩ già” lồ lộ để quaœng cáo cho hiệu dầu thơm M7 cuœa YSL dành cho quý ông, hay hình aœnh một phụ nữ không maœnh vaœi che thân ơœ trong tư thế quỳ thật khêu gợi để dồn chú ý vào đôi giày bốt dài đến tận đầu gối cuœa Patrick Cox. Ngay caœ khi mơœ tờ nhật trình phổ thông người ta vẫn có thể thấy được mẫu quaœng cáo khó quên cuœa Volkswagen, với hàng chục người, nam phụ lão ấu, tồng ngồng trong bộ đồ trời cho, đứng ngồi la liệt chung quanh chiếc xe với hàng chữ: “Không ai thập toàn caœ... mỗi một người lái xe cuœa chúng tôi là một người độc đáo duy nhất”.
Baœn chất tự nhiên cuœa con người từ nghìn xưa vẫn khiến cho người ngày nay caœm thấy hứng thú, tò mò khi nhìn thấy caœnh người khác khoœa thân. Và chính vì thế, nên giới quaœng cáo đã không ngần ngại dùng những hình aœnh lõa thể, khoœa thân một cách thật sáng tạo và thông minh để tạo sự chú ý và bình phẩm từ quần chúng khiến cho món đồ hoặc nhãn hiệu được quaœng cáo trơœ nên quen thuộc, ăn sâu vào ký ức cuœa người đời.
Mặc dù những hình aœnh khoœa thân không còn tạo nhiều cú sốc cho quần chúng nữa nhưng nó vẫn thu hút được sự chú ý cuœa người đời, và vì thế từ nhiều thập niên qua giới tạo mẫu vẫn luôn dùng những hình aœnh khá khêu gợi để tạo thế đứng trên sân khấu thời trang. Chỉ cần xem một buổi trình diễn thời trang, như trong Tuần Lễ Thời Trang Úc gần đây, là người ta đã thấy thập thò thoáng hiện các gò bồng đaœo căng tròn mịn mướt từ sau những maœnh vaœi voan moœng dính hoặc bềnh bồng lấp ló phía sau những chiếc áo dạ hội xeœ từ ngực xuống đến tận hạ bộ. Chỉ cần liếc nhìn thoáng qua thiên phóng sự bằng hình về bất kỳ một cuộc trình diễn thời trang ơœ bất cứ nơi đâu, chắc chắn người ta sẽ có dịp chiêm quan những bộ mông tròn săn chắc phaœng phất thập thò từ trong những cái váy micro ngắn cũn cỡn.
Nếu trong những thập niên 20, 30 cuœa thế kyœ 20 việc phơi trần đôi bắp vế thon thon hoặc làn da lưng trắng muợt, mềm mại, mịn màng là thời trang hàng đầu, nếu nhà tạo mẫu Hoa Kỳ Rudi Gernreich khai phá cho thời trang phơi ngực trần cuœa thập niên 60 với cái áo nịt ngực bằng vaœi lưới và bộ đồ tắm không có phần che ngực, thì trong thập niên đầu cuœa thế kyœ 21, vùng cơ thể được các nhà tạo mẫu nhắm đến như một cách làm tăng veœ đẹp cho các bộ y phục cuœa họ là khu vực thường được gọi là “tam giác thần tiên”.
Ngay caœ trên sân khấu kịch nghệ đương đại, “cái lá đa” cuœa nữ kịch sĩ cũng thường xuyên được phơi bầy một cách tự nhiên, không ngại ngùng cho khán giaœ chiêm quan, qua những vơœ kịch như “The Vagina Monologue” (Âm Hộ Độc Thoại) hoặc “The Blue Room” (Căn Phòng Xanh). Chính vì thế mà bà Shelley Winters, một nữ diễn viên điện aœnh và sân khấu nổi tiếng, trong lứa tuổi 70 đã từng lên tiếng như sau: “Tôi nghĩ rằng việc khoœa thân trên sân khấu kịch nghệ là một việc đáng kinh tơœm, xấu hổ và gây tổn thương nặng nề. Tuy nhiên, nếu tôi còn trong lứa tuổi đôi mươi với một thân hình bốc lưœa thì tôi sẽ cho rằng đấy là một việc tràn đầy nghệ thuật tính, rất tao nhã, và quaœ thực là một kinh nghiệm tôn giáo cấp tiến cần được tuyên dương”.
Chắc chắn rằng đó cũng là quan điểm cuœa Dita Von Teese, nàng kiều nữ đã từng xuất hiện không dưới 30 lần trên tạp chí lừng danh Playboy trong vòng vài năm ngắn nguœi.
Vốn được cha mẹ tặng cho một cái tên thật ngọt ngào, dễ thương là Heather Sweet khi chào đời ơœ Michigan, từ thuơœ bé thơ Dita đã chứng toœ cho thấy rằng nàng là có khaœ năng thiên bẩm để trình diễn cho người chiêm quan. Từ khi vừa chập chững biết đi nàng đã say mê theo dõi những cuốn phim ca vũ nhạc lộng lẫy muôn sắc muôn màu được saœn xuất vào thời hoàng kim cuœa hãng phim MGM và thường bắt chước theo phong thái cuœa những nữ minh tinh vang bóng một thời. Và vì thế, nàng được cha mẹ khuyến khích, tạo điều kiện cho theo học các lớp vũ múa cùng nghệ thuật trình diễn.
Khi lên 16, vì được trời ban cho một thân hình đầy đặn nơœ nang xinh xắn không kém Betty Grable, Jane Russel, Lana Turner hoặc Marilyn Monroe, nên Dita cũng rất say mê theo đuổi thời trang, đặc biệt là những loại y phục nào khaœ dĩ làm tăng veœ quyến rũ cho nàng. Trong lúc làm việc thêm sau giờ học tại một cưœa hàng chuyên bán đồ lót cho phụ nữ và khám phá được sự hiện hữu cuœa những kiểu mẫu đồ lót hết sức khiêu gợi, Dita quyết định phaœi trơœ thành người mẫu để có dịp được thưœ mặc tất caœ những loại y phục ấy. Nàng cũng tự hứa rằng một khi có cơ hội phát triển, nàng sẽ vạch ra một hướng đi riêng cho chính baœn thân nàng.
Và, sau khi trình diễn trong một vài cuộc biểu diễn thời trang cho một số công ty saœn xuất đồ lót, Dita quyết định trơœ thành một nghệ sĩ trình diễn những màn vũ khoœa thân “strip tease” thật đặc biệt, kết hợp cách phục sức cổ điển cuœa những thập niên 30, 40, 50 và phong thái trình diễn sống động linh hoạt cuœa hiện tại. Nàng tự đặt một cái tên thật đặc biệt, mang nhiều ẩn ý khêu gợi qua cách chơi chữ độc đáo (Von Teese là cách phát âm chữ “Want Tease” - muốn khiêu khích - cuœa những nghệ sĩ Âu Châu, như Marlene Dietrich). Chẳng mấy chốc nàng thu hút được không ít người ái mộ và được lọt vào mắt xanh cuœa Hugh Hefner, để được mời xuất hiện không dưới 30 lần trong vòng vài năm và trơœ thành một nhân tố quan trọng cuœa những cuốn băng video ác liệt cuœa Playboy.
TWINS
Từ khoaœng cuối thập niên 80 đến giữa thập niên 90 tại các nước Tây Phương tiên tiến dường như có một trào lưu thời thượng nổi bật trong giới treœ, đặc biệt là trong giới nữ sinh viên đại học. Đó là trào lưu đồng tính luyến ái, các nàng cặp kè với nhau, hôn hít tới tấp, yêu nhau ra rít và không cần phiền toái mệt nhọc vì lũ đàn ông con trai.
Trong khoaœng thời gian ấy những bức tường thành kiến xã hội thực sự bị phá vỡ để chấp nhận những dị biệt, từ văn hóa, phong tục tập quán cho đến nếp sống và sự lựa chọn về những sơœ thích tình dục, đặc biệt là lối sống đồng tính luyến ái. Những người đồng tính luyến ái, sau nhiều năm e dè ngại ngùng, đã thực sự bước ra khoœi những cái tuœ tối đen vì không còn bị dè bỉu, nhục mạ, xem như là những keœ mắc bệnh tâm thần, bị rối loạn tâm lý nên mới có khuynh hướng tình dục như thế.

Hơn thế nữa, gần như tất caœ những gì hào nhoáng nhất, lý thú nhất, sinh động nhất đều có veœ được phát nguồn từ xã hội đồng tính luyến ái. Từ thời trang, phim aœnh, âm nhạc.v.v... đâu đâu cũng phaœng phất những hình aœnh ca ngợi đồng tính luyến ái. Ngay caœ tạp chí Vanity Fair cũng cho đăng trên trang bìa hình nữ ca sĩ K.D. Lang, một người rất tự hào về sơœ thích đồng tính luyến ái, đắm đuối say mê ôm hôn siêu minh tinh thời trang Cindy Crawford. Rất nhiều minh tinh thời trang, điện aœnh và âm nhạc, như ca sĩ nhạc rock Melissa Etheridge, cô đào Anne Heche.v.v... cũng không ngần ngại phô trương rằng họ là lesbians (nữ đồng tính luyến ái). Danh hài Ellen De Generes còn mạnh dạn dùng loạt kịch khôi hài truyền hình để tung hê với thiên hạ về sơœ thích tình dục cuœa nàng và cuœa nhân vật chính do nàng thuœ diễn trong tập kịch. Trong không khí tưng bừng náo nhiệt ấy, các nàng thiếu nữ mới lớn, vừa bước chân từ môi trường trung học đầy khuôn khổ gò bó sang một môi trường thật phóng khoáng, vốn khuyến khích tự do cá nhân, khuyến khích mỗi cá nhân phaœi tự suy nghĩ, tự chuœ, tự chọn lựa hướng đi cho baœn thân, dễ dàng chọn lựa lối sống hoàn toàn mới lạ này.
Để rồi, bây giờ gần một thập niên sau đó, dẫn đến sự nẩy sinh cuœa một trào lưu mới trong những thiếu phụ thuộc lứa tuổi 30: những keœ được mệnh danh là hasbians (một từ mới, được cấu tạo qua một cách chơi chữ lý thú, tóm gọn thành ngữ “has been lesbians” - từng là lesbians, và không còn là lesbians nữa), quay trơœ về với những sinh hoạt tình dục cùng người khác phái. Một trong những nàng hasbians lẫy lừng nhất là Anne Heche, qua một đám cưới rình rang với một anh đàn ông.
Các nàng hasbians này (còn được gọi bằng một cái tên khác mang đầy veœ nhạo báng là LUG - lesbian until graduation: lesbian cho đến khi tốt nghiệp) tự phân thành hai nhóm, một nhóm tự xem là lưỡng tính luyến ái, vẫn thích được ái ân với nam hoặc nữ, một nhóm tự cho rằng họ đã trươœng thành và qua khoœi giai đoạn thích đồng tính luyến ái để trơœ về si mê tình ái với người khác phái.
Thế nhưng, dù gì đi nữa thì các nàng hasbians này đều có cùng một vấn nạn như nhau. Họ bị cô lập khoœi thế giới lesbians mà họ từng quen thuộc trong suốt một thời tuổi treœ và bị những người một thuơœ là đồng chí, là đồng hội đồng thuyền cho là những keœ trơœ cờ, phaœn bội. Họ không hoàn toàn hội nhập được vào với thế giới dị tính luyến ái. Và quan trọng nhất là đại đa số những nàng hasbians đều e ngại, không dám toœ rõ sự thật về quá khứ lesbians cuœa họ với người tình hiện nay.
Mặc dù các sách báo, phim aœnh loại XXX vẫn thường xuyên sưœ dụng hình aœnh phụ nữ ái ân với nhau để kích thích khán giaœ, mặc dù đối với đại đa số đàn ông, ý tươœng ve vãn mồi chài một nàng lesbian để cùng nàng lên tận đỉnh vu sơn vẫn là một ước mộng hàng đầu, nhưng sự thực thì hoàn toàn khác hẳn. Cho đến bây giờ các chàng đều vẫn không thể nào mường tượng được việc sẽ có một quan hệ lâu dài với các phụ nữ từng yêu phụ nữ khác, vì mối lo ngại rằng họ sẽ bị các nàng cho rơi vì... một người đàn bà.
Dù vậy, vẫn còn nhiều người không ngần ngại dùng những hình aœnh lesbians để thu hút người ái mộ, chẳng hạn như ban song ca Tatu cuœa Nga (đã từng được giới thiệu trước đây trong mục này). Hai nàng kiều nữ Charlene Choi Cheuk Yin và Gillian Chung Yan Tung, tuy không thẳng thừng trắng trợn như Tatu, nhưng cũng ngấm ngầm dùng ấn tượng ấy để làm bước tiến thân.
Caœ hai người đều là diễn viên điện aœnh và âm nhạc với một sự nghiệp riêng biệt, nhưng, họ cũng thường xuyên trình diễn chung, dưới cái tên là Twins, trong một số phim cũng như qua một vài album nhạc, với những đoạn video đính kèm tươi tắn, treœ trung, phaœng phất chút liên hệ gì đó sâu đậm hơn tình chị em, tha thiết hơn tình bạn và mặn nồng không kém gì tình nhân.
Họ đã chinh phục được vô số người ái mộ trên toàn cõi Á Châu và vừa cùng nhau xuất hiện trong cuốn phim mới nhất là Twins Effect.
SHOSHANNA LONSTEIN
Thông thường thì trong thế giới thời trang, các nhà tạo mẫu thường dùng sân khấu và các nàng người mẫu như một cách để biểu hiện caœm nhận cùng quan điểm cuœa họ về cái đẹp cuœa người phụ nữ, từ cặp chân dài đài các đến cặp mông tròn khêu gợi, vòng eo thon nhoœ xinh xắn, đến đôi gò bồng đaœo vun tròn tràn đầy nhựa sống và khuôn mặt tươi tắn. Gần như tất caœ các nhà tạo mẫu đều phaœi vận dụng trí tươœng tượng, cố hình dung đến nàng người mẫu ưa thích nhất cuœa họ rồi từ đó phác họa nên những bộ y phục khaœ dĩ làm tăng thêm dáng vóc yêu kiều cuœa nàng.
Shoshanna Lonstein có được nhiều lợi thế hơn các nhà tạo mẫu khác: ngoài óc sáng tạo và tài vẽ kiểu áo, nàng được trời ban cho một thân hình rực lưœa, với những đường cong khaœ dĩ khiến cho nhiều nàng người mẫu thời trang phaœi ngậm ngùi vì thua kém, và khiến cho nam giới nhiều phen bị ép tim.
Sanh ra trong một gia đình gốc Do Thái trung lưu ơœ Nữu Ước, Shoshanna (tiếng Do Thái có nghĩa là hoa Hồng) có một thời niên thiếu thoaœi mái, theo học tại trường nữ trung học tư thục danh tiếng Nightingale Bamford. Vốn là một thiếu nữ năng nổ hoạt động, nàng tham dự vào nhiều đội thể thao cuœa trường nhưng vẫn không sao lãng việc học hành. Vì có một bộ ngực núi lưœa và cái eo thon nhoœ, Shoshanna không bao giờ tìm được những bộ đồ vừa cỡ với nàng và thường phaœi tự tay sưœa những bộ đồ lót hoặc những bộ áo tắm hai maœnh cho vừa ý.
Cuộc đời cuœa nàng lẽ ra sẽ bình lặng trôi và có lẽ nàng sẽ có một cuộc sống hoàn toàn khác hẳn hiện nay nếu không được định mệnh xui khiến cho tay danh hài Jerry Seinfeld vô tình thấy nàng tung tăng trong bộ đồng phục xinh xắn với bạn bè ơœ công viên Central Park. Bị hớp hồn vì veœ hồn nhiên nhưng không kém phần quyến rũ cuœa nàng thiếu nữ vừa đến tuổi cập kê, anh maœi miết đeo đuổi, ve vãn nàng để cuối cùng trơœ thành tình nhân cuœa nàng.

Caœ thế giới xì xầm bàn tán về cuộc tình chênh lệch tuổi tác này. Các ông thì ấm ức, ghen tức với Seinfeld. Các bà các cô thầm buồn vì một con bé chưa ráo máu đầu đã cuỗm mất người đàn ông lý tươœng. Cuộc tình cuœa hai người kéo dài trong nhiều năm. Shoshanna trong thời gian ấy vẫn không quên việc học, ghi danh học Sưœ và Văn Khoa ơœ đại học California.
Sau khi hoàn tất đại học, không tìm được việc làm như ý muốn và mối tình với Seinfeld cũng vừa chấm dứt nàng quay về nhà cha mẹ. Tại đây, với quyết tâm tận dụng tài sáng tạo cuœa nàng, Shoshanna bắt đầu vẽ kiểu y phục và tìm lại được hứng khơœi trong việc cố hiện thực ước mơ thành người tạo mẫu. Nàng đến làm việc tại một xươœng saœn xuất y phục phụ nữ nhưng không nhận tiền công mà chỉ nhận traœ công qua việc cơ xươœng chịu cắt thưœ một vài bộ đồ mẫu do nàng vẽ kiểu. chẳng mấy chốc, nàng nhanh chóng cho chào đời hiệu quần áo mang tên nàng, và được Bloomingdale, cưœa hiệu thời trang đắt giá sang trọng nhất nhì Hoa Kỳ ký hợp đồng mua hàng hóa cuœa nàng. Khi tiến sang lãnh vực đồ tắm, Shoshanna cũng tham gia vào hàng ngũ người mẫu quaœng cáo trên tạp chí Cosmopolitan.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ông Rudy Giuliani, luật sư riêng của TT Trump, được biết tiếng là thị trưởng New York khi al-Qaeda tấn công 2 tháp đôi ngày 11-9-2001 và được TT Trump mô tả là nhân vật huyền thoại, nay là đối tượng của nhiều cuộc điều tra.
hà làm phim tài liệu và bảo vệ môi trường Michael Moore xác nhận: không thường tán đồng các quan điểm của TT Trump, nhưng có thể đồng ý 1 điểm, là tố cáo lạm dụng chính trị có hệ thống.
tàu Ý đi ngang qua vớt thuyền nhân VN trong đó có Ái Liên. Lúc này cô bị sốt mê man và được đưa về nước Ý sau cả tháng hải trình. Khi bình phục thì Ái Liên được Đức Giáo Hoàng John Paul 2 tiếp kiến và có chụp bức hình kỷ niệm
Có thể cuộc bầu cử 2020 sẽ thành trận thư hùng giữa 2 tay đại tài phiệt của thành phố New York tức Donald Trump (Cộng Hòa) trong ngành địa ốc và Michael Bloomberg (Dân Chủ) trong lãnh vực tài chánh?
Mùa Lễ Tạ Ơn Hoa Kỳ 2019- Xin tạ ơn, xin bày tỏ lòng biết ơn, xin cám ơn những người Tây phương tốt bụng, những hội đoàn, những quốc gia đã mở rộng vòng tay cứu giúp thuyền nhân trong đó có người viết bài này
gần đây nhất theo yêu cầu của một số thính giả ở xa nên đài đã có quyết định mở thêm hai chi nhánh của đài đó là: một tại San Jose trên băng tần 16.10 và tại Houston TX trên băng tần 27.4, chương trình sẽ được bắt đầu phát hình 24/24 kể từ ngày 1 tháng 12 năm 2019 với 3 hệ thống cùng một lúc
Lãnh đạo của đặc khu Carrie Lam đã nhận biết qua kết quả bầu cử nghị viên cấp quận hôm 24/11: cư dân bất mãn vì cách hành xử quyền lực của hành pháp.
Nai hoang dã chết trong lâm viên quốc gia tại miền bắc Thái Lan với 7 kilogram rác trong bao tử. giới chức địa phương cho biết số rác này gồm bao nhựa plastic, bao cà-phê và cả quần áo lót phụ nữ.
Vào ngày 27/11, 8 người bị truy tố trong vụ tấn công Holey Artisan cafe năm 2016 tại thủ đô Bangladesh, khiến 22 người chết, đa số là ngoại kiều.
Ít nhất 6 người chết và 15 người bị thượng trong 3 vụ nổ khác nhau trong ngày Thứ Ba 26/11 tại thủ đô Iraq.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.