Hôm nay,  

Thơ Cù Nèo

18/03/200300:00:00(Xem: 6293)
Giọng Điệu Cuœa Bọn Lưu Manh

Trong mục “Tin Quê Nhà” cuœa Nam Úc tuần báo số 380 có baœn tin “CSVN mơœ chiến dịch phaœn đối ầm ỹ quyết định treo cờ VNCH ơœ Virginia. Theo baœn tin này thì Hạ viện tiểu bang Virginia đã thông qua dự luật HB-2829 chỉ cho phép treo cờ VNCH (dẹp boœ cờ cuœa đaœng Cộng). Do đó mà bè lũ Việt Cộng và phát ngôn viên đaœng Cộng là Phan Thúy Thanh đã rộng họng phaœn đối dự luật này và tuyên bố lếu láo theo giọng điệu lưu manh cuœa chúng. Vì vậy mà đứa Nam Man nộ khí xung thiên nên viết bài này:

Bà con có thấy tụi lưu manh,
- Đặc biệt là con mụ Thúy Thanh.
Xa xaœ tuông ra lời khắc nghiệt,
Nhí nhéo giơœ mãi giọng đành hanh.
Câm mồm lại chút dùm con đượi,
Sáng mắt rồi chưa hỡi nhãi ranh.
Để thấy bà con em ơœ Mỹ,
Đang mừng chiến thắng nổ sâm banh.

Dẹp Boœ Cờ Đaœng Cộng

Đọc “Nghị quyết số 3750 cuœa Hội Đồng Thành Phố Westminter công nhận Quốc Kỳ Việt Nam Cộng Hòa là lá cờ chính thức cuœa Người Việt Haœi Ngoại” do thị trươœng Margie Rice ký. Nghị quyết này do nghị viên Andy Quách đề nghị (SGT 298), đứa Nam Man thấy lá cờ đoœ cuœa đaœng Cộng bị dẹp boœ nên khoái tỉ mà viết bài này:

Cái lá cờ đo đoœ ấy à,
Nhờ hai ông, dẹp boœ rồi ha!
Bơœi không tiêu biểu cho dân tộc,
Vì chẳng tượng trưng được quốc gia!
Cứ máng phất phơ trông ẹ quá,
Rồi treo lơ lưœng thấy tồi đa!
Cờ này, nó chỉ là cờ “đaœng”...
Mà “đaœng” này không chính nghĩa mà!

Cái Khứa Này...

Trong phần dẫn ơœ mục “Chuyện cộng đồng: Cộng đồng VNTD/NSW và bài viết cuœa Hai Bầu tức Nguyễn Thành Đơœm, ông Hữu Nguyên đã viết: “Đọc bài viết, tôi ngạc nhiên thấy có những điểm sai lệch về Cộng Đồng Người Việt Tự Do NSW, từng được báo Đại Việt rêu rao cách đây ngót chục năm, nay lại được tác giaœ nhắc lại...”. Đoạn trên đã gợi ý cho đứa Nam Man viết bài này, và bài cuœa Hữu Nguyên còn gợi nhiều ý để đứa Nam Man viết tiếp dài dài...

Tớ đoán chừng như cái khứa này,
Nhà ông cũng có gặp đâu đây.
Từ thời “Đại Việt” đà sanh sứa,
Tới dạo “Tây Ninh” mới kiếm gây.
Đã viết dăm bài nhưng rất bựa,
Từng đăng mấy số vẫn chưa hay.
-Chính y... là gã Hai Bầu đấy,
Để nữa em cho ít gậy tày.
Dằn Mặt Hai Bầu

Từ rày nếu vẫn cứ nhâu nhâu,
Bất kể là ông... có mấy bầu.
“Bổn báo” cũng dằn cho vỡ mặt,
“Bỉ nhơn” đành đốt đến queo râu.
Lần này: Tạm trích sơ vài đoạn,
Chuyến nữa: Là gài nốt những câu.
Để thưœ coi ông còn... “góp ý”,
Còn tung luận điệu kiểu ma đầu.

*

Tâm Trạng Gia Du

Mượn bộ vận bài thơ “Nước sẽ chaœy nhiều hơn” cuœa Trường Xuân Lão đại gia đã đăng trong mục “Thơ thẩn mà chơi” SGT số 298, ngày 27.2.03

Phóng lao rồi chắc phaœi theo lao,
Nếu chẳng theo còn lại chết mau.
Đành biết cầu trời mà bám chặt,
Hết mong được dịp để giương cao.
Người còn liêm sỉ(") đâu còn mấy(")
Keœ có thiện căn (!) chaœ có bao(!)
Chết trước, chết sau gì cũng... chết
Miễn mình theo kịp... cái tư trào.(*)
Nam Man
(*)"Trào lưu tư tươœng”

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Westminster (Bình Sa)- - Tại Hội trường báo Việt Mỹ tại số 14190 Beach Blvd, Westminter, CA 92683 vào lúc 5:00 chiều thứ Tư, ngày 16 tháng 10 năm 2019 một buổi họp báo đã diễn ra với sự tham dự của một số các cơ quan truyền thông, một số đại diện các hội đoàn, đoàn thể, Ban Tù Ca Xuân Điềm…
Có hàm răng và nướu khỏe mạnh là quan trọng đối với sức khỏe tổng quát. Tuy nhiên, càng lớn tuổi, người ta càng dễ bị bệnh về nướu và những bệnh khác về răng miệng.
Santa Ana (Bình Sa)- - Tại hội trường Trung Tâm Công Giáo Việt Nam 1538 N. Century Blvd. Santa Ana, CA 92703 vào lúc 11: 30 sáng thứ Sáu ngày 18 tháng 10 năm 2019, Hội Đồng Liên Tôn Việt Nam tại Hoa Kỳ đã tổ chức buổi họp báo với sự tham dự một số các cơ quan truyền thông, một số đại diện hội đoàn, qúy vị nhân sĩ cùng một số đồng hương.
Tấm hình của nhiếp ảnh gia Nick Út chụp “Em Bé Napalm” cách nay 50 năm đã được bầu chọn là bức ảnh đã làm “thay đổi thế giới” trong nửa thế kỷ qua
SINH HOẠT CỘNG ĐỒNG:
Nó đi laị lồng lộn trong phòng, đụng đâu đá đó chán bèn nằm ườn trên giường, lăn lộn rồi kéo mền trùm kín đầu..
Trương Ba, tuổi còn trẻ, lại giỏi tài đánh cờ tướng, tiếng tăm bay tới bên Tàu. Lúc bấy giờ, bên Tàu có ông Kỵ Như cũng nổi tiếng là vua cờ, nghe danh Trương Ba, bèn qua Việt nam, tìm tới Trương Ba để thi tài cao thấp.
Thành Cổ Loa bây giờ còn gì? Vẫn còn đứng vững sau hơn hai ngàn năm? Thực ra là điêu tàn, những vẫn còn đủ để kinh doanh du lịch.
Cũng như thời gian bà con ta đã từng sống với ngục tù Cộng Sản, các nạn nhơn của chế độ Cộng Sản – một chế độ coi thường nhơn quyền, coi thường tình thương nhơn loại, nên chế độ đối đãi người tù thường đặt vào hạng chót.
Trước thềm tái đàm phán Chiến tranh Thương mại thư 13, vào ngày 11/10/2019, Báo Le Monde một tờ báo lớn nhứt nhì của Pháp ngày 08/10/2019 tóm tắt tình hình kinh tế hai nước từ khi xảy ra chiến tranh thương mại song phương.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.