Hôm nay,  

Thơ Thơ

15/03/200600:00:00(Xem: 7106)
Thơ Và Người Thơ

Thơ là mộng và người thơ trong mộng
Khi người mang giai điệu phổ vào thơ
Khi người mang hình ảnh tự trong mơ
Qua nét bút, vẽ nên thành hiện thực
Và lòng họ nhiệm màu từng cung bực
Như phím đàn tha thiết mỗi đường tơ
Họ tương tư, hy vọng, họ mong chờ
Họ mộng tưởng, cõi mơ mà cõi thực
Trong cõi mộng, họ cùng thơ thổn thức
Để tâm hồn rung động với yêu thương
Hạnh phúc là đây, giữa chốn vô thường
Họ sáng tạo cõi trời riêng: bất tử
Cõi trời ấy họ xây bằng ngôn ngữ
Và thăng hoa bằng ý nhạc, hồn thơ
Của cõi đời và của cõi chân như
Trong cõi mộng mà vô cùng cõi thực!
Thực luyến mộng và mộng mang quyền lực
Đưa cõi đời rất thực tới trời mơ
Mơ rất đầy, mơ quyện lại thành thơ
Thơ là mộng và người thơ trong mộng....

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*

Nàng Thơ Ai Mời"

Tặng những bà nội-trợ thích làm thơ
Tay anh loạng-quạng lục… nồi
Em còn lục…bát mà ngồi làm thơ
Phải chi lục chảo, lục bơ
Chiên anh cái trứng khỏi mơ bánh xèo
Trường thiên anh cố kỳ kèo
Ngũ ngôn mấy đoạn, cơm treo khổ đời
Gieo chi tứ tuyệt lôi-thôi
Thất ngôn than: Đói lắm rồi em ơi!
Vô ngôn, chẳng dám kêu trời
Nhất ngôn, quân tử không mời nàng thơ
Đi đi! Cho anh được nhờ!
Ngũ ngôn, lục bát mấy giờ… trường thiên"

Á Nghi

*

Câm Nín

Hồn ta câm nín mãi từ lâu
Ngay phút buông tay vỡ mộng đầu
Ngôn ngữ tình yêu thành mảnh vụn
Chỉ còn âm hưởng tặng trao nhau.
Đời ta câm nín để cho em
Vui với âm thanh đếm bạc tiền
Nếu nói trăm câu nghìn tiếng lạ
Người ta sẽ bảo đúng thằng điên.
Ai buồn nghe nữa để phân trần
Vết tích tù đày tạo chứng nhân
Nhưng quá muộn màng phiên phúc thẩm
Thôi đành gặm nhấm một ăn năn.
Xin chôn cái thói xảo ngôn hồng
Mớ diễn văn dài được tấn phong
Thùng rỗng oang oang lời sắt máu
Khoe là vốn liếng giống Tiên Rồng
Ta sẽ cho hồn nhập Thánh Kinh
Là nguồn ngôn ngữ ngọt Thiên Tinh
Câm đi những cụm từ phù phiếm
Để Hiến Chương Trời được xướng danh.

Lưu Thái Dzo

*

Nhớ Núi Thương Rừng

Ta vẫn hằng mơ ngày trở lại
Thăm rừng Nghi Hạ, núi Nghi Sơn
Núi đứng chờ ai khô lệ đá
Rừng xưa mấy độ lá thu rơi.
Mưa có buồn hơn trên xóm vắng
Nắng có vàng thêm những buổi chiều
Ta đi tuyết đổ lên đời trắng
Mưa buồn như mắt mẹ đêm khuya.
Chùa xa ai giục hồi chuông đổ
Hay tiếng ru con dưới mộ phần
Cả đời ta chưa yên giấc ngủ
Chập chờn mộng mị trắng thâu canh.
Hàng tre Nghi Hạ còn hay mất
Có phải nơi này mẹ gặp cha
Ai uống ngày xưa ly nước vối
Mà nay cay đắng đọng đời ta.
Quê hương, ta sẽ về thăm nhé
Dẫu ước mơ xưa đã tật nguyền
Lưng ta đời chém hàng trăm nhát
Còn đây nguyên vẹn một con tim.
Ta vẫn hằng mơ ngày trở lại
Thăm rừng Nghi Hạ, núi Nghi Sơn
Sông Thu nước lớn bao mùa lụt
Có xóa dùm ta những tủi buồn.
Biết còn chi nữa không Nghi Hạ
Chén rượu hoa niên đã nhạt rồi
Rừng xưa lá đã bao mùa rụng
Lòng người sao còn mãi chia phôi.
Ta sẽ nói gì khi trở lại
Nghìn lời không đủ để quên đau
Giữa một non sông tràn máu lệ
Khóc cười cũng chẳng khác chi nhau.
Phủi bụi giang hồ trên nếp áo
Ta về như gái khách hoàn lương
Mình ta đứng giữa trời mây trắng
Khóc tuổi xuân phai ở cuối đường.

Trần Trung Đạo

*

Miền Đất Yêu Em

Anh sẽ đưa em về miền đất lạ
Chỉ có bình minh tươi thắm nắng hồng
Suốt bốn mùa cây xanh màu tươi lá
Đêm dịu hiền tràn ngập ánh trăng trong!

Anh sẽ dìu em thật dịu dàng tha thiết
Từng bước mùa xuân mật ngọt tuyệt vời
Bên hoa lá chim vui đùa ríu rít
Má em hồng hay nắng ửng hồng tươi…

Anh sẽ kết tơ nắng trời làm áo
Nét thanh tân em rực rỡ xuân đời
Vương miện cho em, kỳ hoa dị thảo
Môi em hồng, sắc ý thắm xuân tươi…

Láng giềng ta không loài người nham hiểm
Mà bạn bè hoa cỏ rất thân thương
Bằng ngọc bích dựng xây lầu kiều diễm
Rồi mời em nhẹ bước- ngát trời hương!

Hôn thật dài – đôi mắt nhiều thương nhớ
Với say mê rung động cả lòng anh
Thời gian sẽ lịm dần bên hơi thở
Đôi tim yêu hòa nhịp ý trong lành

Ngàn trái cấm gọi mời môi mộng thắm
Tìm đôi tay bước nhẹ nhịp tình yêu
Quên tất cả trong hồn say chín đậm
Vương nữ trời thơ, vương nữ diễm kiều…

Chim sẽ hót bản tình ca tuyệt diệu
Hoa dâng hương ngào ngạt cả trời mơ
Ta gọi em bằng ngàn tiếng em yêu
Đôi má thắm - sưởi ấm từng hơi thở

Anh sẽ đưa em tới miền đất lạ
Để bằng lòng chết êm dịu bên em
Vương nữ lòng anh trên ngôi cao cả
Dáng em mờ tất cả ánh sao đêm…

Anh dìu em rất dịu dàng tha thiết
Chung quanh ta sẽ không có loài người
Anh trao em cả tình yêu diễm tuyệt
Lịm hồn say trong ánh mắt tuyệt vời…

Thy Lan Thảo

*

Mùa Xuân Đã Qua

Sáng nay gió nhẹ mơn man thổi,
Chợt thấy mùa Xuân đã lướt qua,
Thầm nghĩ ân tình sao diệu vợi,
Lòng nhớ thương em lẫn nhớ nhà.

Có phải chiều Xuân nắng đã tàn"
Quê người xứ lạ rất cô đơn,
Em ơi! Ta đợi hoàng hôn xuống
Réo rắt nhà ai vọng tiếng đàn.

Bao nhiêu Xuân nữa ta hồi hương"
Để Mẹ già thôi héo hắt buồn,
Gió lộng, nắng vàng quanh ngõ vắng,
Tiếng em cười rộn rã yêu thương.

Trong ta cả giấc mơ đoàn tụ,
Ngay chính trên vùng đất Việt Nam,
Gom hết ngôn từ không nói đủ,
Đành giữ trong tim: nguyện ước thầm!

Hoàng Yến

*
Tôi chở trăng xưa...

Tôi trả vầng trăng đình cụ Nguyễn
Cho người tình trẻ bến Bạch Đằng
Mai, về ngõ tối đài khí tượng
Phượng của ngày xưa, Phượng-Hồng Tần

Tôi trả gió trăng trường Vân Tập
Cho người tình lỡ khóm Phi Thông
Trả luôn trăng nước nhà thờ Tạm
Thơm ngát hương Lài lối Thập Phương

Tôi trả hồn trăng về Vườn Ổi
Đêm nào Hoàng hát khúc tình ca
Trả ánh trăng treo về Xóm Biển
Liễu còn không em, nước mắt ngà"

Tôi trả trăng xưa về bến đợi
Thả hồn đáy nước bến Sông Kiên
Ánh trăng Vĩnh Ký buồn dịu vợi
Mình đã mất nhau, phải không Hiền"

Tôi trả trăng sao đời lưu lạc
Về lại đường xưa thuở quen nàng
Đời lắm phong sương đầu đã bạc
Thương vầng trăng cũ-đất Kiên Giang

Vĩnh Hòa Hiệp

*
Em Là Một Mùa Xuân

(mến gởi về T.Nga)

Em là một mùa xuân
Trong lòng tôi bất diệt
Giữa sinh ly tử biệt
Em hiện hữu vô thường

Em là một lời ca
Trên môi loài chim én
Lòng tôi - xuân thai nghén
Khơi sinh ánh thái hòa

Em là một bình yên
Giữa muôn trùng xao động
Một bình yên trải rộng
Nơi hồn tôi an cư

Em là một loài hoa
Khai ra từ ngôn mới
Lòng nhẹ tênh, phơi phới
Rơi bên cội Lăng Già

Em là một chân như
Không xa rời phàm tục
Thất tình hay lục dục
Gần em bỗng dịu dàng

Hoàng Vi Kha

*

Nụ Hôn Tốc Hành

Nhớ em quá anh gởi từ Bắc Mỹ
Nụ hôn nồng qua đồng cỏ, đại dương
Vượt núi băng rừng, mang đến yêu thương
Gây phong ba trên đường hôn đi tới
Chim tung cánh hót tình ca chờ đợi
Mây hồng trôi lơ lửng giữa trời xanh
Nụ hôn mang thương nhớ tự tim anh
Xin bay nhanh vì anh không thể đợi
Mở cửa khuê phòng, nụ hôn sắp tới
Đang vào nhà và lẻn đến tìm em
Thẹn thùng chi, đừng e ấp bên rèm
Đưa tay đón và đặt lên trên má
Đặt lên môi, hôn thật dài, thật đã
Lên ngực lên tim lên cả khắp người
Em cứ yêu và ôm ấp trọn đời
Nụ hôn nồng còn nóng hổi em ơi!

Tân Văn

*

Ngón Nghề Hửi Địt

Đọc bài Phỏng vấn do Đinh Quang Anh Thái (Viet Tide) thực hiện với tựa “DTH: Tôi đấu tranh cho tự do dân chủ!” (Sàigòn Times số 451), được biết trong trung tuần tháng 2/06, bà Dương Thu Hương đã đến Paris do lời mời của nhà xuất bản Sabine Wespiesor để ra mắt quyển “Terre Des Oublis” của bà (trước đó quyển này đã được in bằng Anh ngữ với tựa là “No Man’s Land"). Trong dịp này, Đinh Quang Anh Thái có phỏng vấn bà Dương Thu Hương. Trong phần trả lời, bà Dương Thu Hương có nhắc lại câu bà đã nói với một nhà báo Mỹ là “Bọn cầm quyền Hà Nội là bọn thích ngửi rắm bọn Bắc triều” (Trung Quốc). Đọc câu văn của bà Dương Thu Hương, Cô Gia tôi viết bài này.

Dương Thu Hương phát biểu câu này,
Ngắn gọn, rõ ràng, đọc hiểu ngày!
Dùng tiếng bình dân mà diễn đạt,
Viết câu giản dị để trình bày.
Ý văn súc tích, vô cùng đúng,
Nghĩa chữ tiềm tàng, quá đỗi hay.
“Ngửi rắm” miền Nam kêu “hửi địt”,
Nghề này Việt Cộng luyện xưa nay.

Cô Gia

*

Tưởng niệm Nhị Trưng

(Riêng tặng Hội Ái Hữu Trưng Vương Úc Châu NSW nhân ngày lễ kỷ niệm Hai Bà Trưng)

Hồn thiêng sông núi tụ Mê Linh
Mảnh đất Phong Châu, dậy nghĩa tình
Lĩnh Nam cuộn sóng, đời nhi nữ
Nặng gánh San Hà, khắc dạ trinh

Non nước sầu dâng, nợ nghiệt oan
Tình riêng bi lụy, lỡ cung đàn
Hiếu, Trung, tụ khí giăng toàn cõi
Uất hận dâng trào với nghiệt oan

Trống trận lừng vang lướt phong ba
Đao thương bừng sáng, máu nở hoa
Chiến địa, cờ bay mừng xác giặc
Thâu hồi xã tắc, khải hoàn ca

Mã Viện đem quân rửa hận này
Sức cùng, lực kiệt, bóng thù vây
Hát Giang, Liệt Nữ lưu thanh sử
Sóng dậy, triều dâng huyết lệ đầy

Hôm nay tưởng niệm đến hai Bà
Thắp nén hương lòng, ôi! xót xa
Tổ Quốc trầm luân, sầu khổ ải
Thiên thu oán hận lũ gian tà

Cúi xin Nhị Nữ sáng soi lòng
Con cháu quy về chữ thủy chung
Nhất tâm tận diệt loài ma Cộng
Tái tạo Giang Sơn, rạng giống Rồng

Phạm thanh Phương

*

Mất Tất Cả Rồi, Đời Còn Gì Hơn!

Những hồi ức chiến-tranh
Lửa và máu đã tanh
Đổ ra vì cộng-sản
Mặc ngoại bang tranh giành

Trận chiến Ban Mê Thuột,
Cuộc triệt thoái Cao Nguyên,
Rồi chiến-trường Trị Thiên,
Thêm Cà Mau, Tuyên-Đức…

Trang sử nhà anh viết,
Bằng máu chính thân anh.
Thân tạm cư thua thiệt,
Cũng chẳng màng lợi danh

Đời lao công tập-tễnh,
Bằng cấp, xếp đem chôn,
Mỗi người một tâm bệnh,
Thân xác như vô hồn.

Những đứa con Việt-Nam,
Đời tỵ-nạn âm-thầm,
Nợ áo cơm, nước mất,
Nuôi mẹ già bằng… tâm.

Nuôi con ra kỹ-sư,
Đứa giáo-sư, bác sĩ…
Dù nghèo hèn, tạm cư
Không một ai khinh-bỉ

Anh than: “Kháng chiến ma,
Tôi góp tim làm quà.
Bây giờ chiến-khu… giả,
Tóc cũng vừa… râm hoa!"

“Mấy Chính-Phủ Lưu-Vong
Là bấy nhiêu vương-miện…”
Lệ anh chảy ròng ròng
Nhiều hơn máu thời chiến

Đêm nằm thương quê Mẹ,
Lệ rơi ướt bờ vai,
Gia tài ngày càng… nhẹ,
Nhẹ hơn cả hình hài.

Người lính rất cô-đơn
Gà trống ôm tủi hờn
Không một lời than-vãn
Đời còn gì để hơn!!!

Ý Nga

*

Mừng Anh Lý Tống

Cảm xúc và vui mừng khi nhận được tin Lý Tống sắp được về Mỹ.

Lý Tống! Mừng anh được tự do!
Bao nhiêu chiến hữu thỏa mong chờ.
Cầu mau phục sức đem tâm luyện,
Chúc sớm tung trời giăng cánh đo.
Đất mẹ nước càng căm Cộng sản,
Quê cha dân vẫn oán Tam vô.
Về đây hiệp lực cùng tranh đấu,
Cứu quốc xây đời vui ấm no.

Ngô Phủ

*

Thương Về Cố Quận

Từ anh vượt sóng trùng khơi
Quê hương ảo não dưới trời tháng tư
Từ em mắt ướt tạ từ
Đèn khuya hiu hắt tương tư mấy mùa
Đêm về ngóng ánh trăng xưa
Vẳng nghe trong nẻo mưa thưa vọng về
Não nùng tiếng nấc sơn khê
Giọt thời gian rụng buồn nghe mấy đời
Âm thầm đếm hạt mưa rơi
Thương về cố quận, nhớ người năm xưa!

Bạch Loan

*

Kính Tặng Thầy Thích Quảng Độ

Nghe tin Thầy bị nhà nước VC hành hung và giam cầm vì lý do hành đạo, đệ tử rất đau lòng và rơi nước mắt. Thưa Thầy, dù đệ tử ở hải ngoại nhưng đệ tử biết tất cả diễn tiến trong nước cho nên đệ tử viết bài thơ nầy và gửi đến Thầy. Đệ tử hy vọng bài thơ nầy sẽ giúp Thầy và quý Thầy khác cùng cả gia đình Phật Tử thêm phấn chấn và tự tin vào công cuộc đấu tranh hôm nay. Đệ từ xin hẹn gặp lại Thầy trong ngày không xa tại Sài Gòn. Kính Thầy.
Thầy đàng trong, con đàng ngoài
Thân thầy xơ xác vì loài vô nhân
Nhà chùa chôn chặt bước chân
Công an sáng tối đầy sân phật đường

Từ bi tâm phật Sen hường
Thích Ca Phật Pháp bức tường che thân
Quy Y vì hiểu nghiã nhân
Diệt trừ nhục dục, cứu dân giúp đời

Tâm vẫn một, xác rã rời
Châu thân đau buốt không lời oán than
Duy hành là chuyện bất an
Tự do thuyết pháp là can tội đồ

Tâm thầy như nước Cam Lồ
Chùa giam đơn độc, tín đồ đắn đo
Thầy mong dân tộc ấm no
Để cho phật tử sớm lo tu hành

Tâm thầy đệ tử hiểu rành
Nhưng là ngoài nước nên đành bó tay
Thầy đâu hiểu cảnh hôm nay
Hải ngoại giặc lấn, tay sai khắp vùng

Ta làm và giặc tháp tùng
Ta không hiểu giặc nên cùng nhau thua
Giặc chỉ khích bác phân bua
Nhóm kia, đảng nọ là vua gạt người

Lòng thành khấn nguyện đêm mười
Toàn dân nước Việt nụ cười Phật Tông
Sơn hà thoát cảnh xiềng gông
Muôn dân an lạc từ trong ra ngoài

Đệ tử ray rứt u hoài
Thầy già, sức yếu tuổi ngoài tám mươi
Mong thầy Phật Huệ xanh tươi
Giải trừ Pháp nạn hoằng khươi Phật Bồ

Ngày mai vắng bóng giặc Hồ
Nước Nam an lạc, cơ đồ thịnh cương
Tự do, hạnh phúc bốn phương
Bồ Đề Phật Pháp rực hương Châu trần.

Bùi Trung Trực (Hòa Lan)

*

Điếu Văn Cho Một Nhà Văn Phản Thùng

Thôi rồi, thôi thế, thế thôi đành!
Hàng ngũ phe ta đã mất anh!
Cộng Sản nó khen: - Thằng dễ bảo!
Phe ta anh rủa: - Đứa lưu manh!
Nhè lưng lút cán, anh đâm bạn
Rỡn mặt liệu hồn, đảng vắt chanh!
Kinh nghiệm chín năm tù cải tạo
Mà sao chưa mở mắt khôn lanh!

Hồ Công Tâm

*

Văn Sĩ Mất Lập Trường

Chữ nghĩa lem nhem chẳng giống ai
Cái tâm chao đảo, miệng khoe tài
Bạn thù loạng quạng không phân biệt
Xanh đỏ nhập nhằng vẫn sánh vai
Viết lách đâm bừa lưng chiến hữu
Họp bàn nốc bậy rượu dăm chai
Mỗi năm lén vợ về chơi đĩ
Chống Cộng huênh hoang cái mẽ ngoài!

Hồ Công Tâm

*
Nỗi Lòng Viễn Xứ

Khắc khoải nỗi lòng viễn xứ
Trời Đông chiều rộng mênh mông
Chắt chiu nửa đời lữ thứ
Quê hương cách trở muôn trùng

Cô nhạn cuối trời lạc lõng
Chân mây in bóng quê hương
Chiều rơi mây trôi gió lộng
Có ai chia nỗi đoạn trường

Một mình lưng chai rượu đắng
Tuyết rơi phủ trắng tây hiên
Chợt thèm phố xưa rực nắng
Rộn ràng tiêng guốc thân quen!

Khắc khoải nỗi lòng viễn xứ
Ai người ly khách lang thang
Vào đây đèn khuya tâm sự.
Chia nhau nửa chén bẽ bàng!

Bạch Loan

*

Xã Nghĩa Cuồng Loạn

Xót thương cho số kiếp hồng nhan!
Xã hội vô luân quỷ ngập tràn
Anh bán em thơ vào động điếm
Người buôn thanh nữ xuất quan san
Chồng lừa vợ dại say cơn "lắc"
Mẹ bán đàn con hưởng mộng "vàng"
Thời đại cáo Hồ sinh thảm cảnh
Bao giờ rửa sạch mới tiêu tan"

Lâm Hoài Vũ

*

Họ Sành Bôi Mặt Vẽ Râu

Kính họa vận bài “Bản chất phường tuồng” của Cô Gia đại gia ở mục “Thơ thẩn mà chơi” trong SGT số 451.

“Kép hát, thầy tuồng” trong gánh nhau
Bốc nhau chuyện đó có sao đâu.
Màn này chú đóng: “tài hoa” thiệt,
Vở đó anh biên: “kỹ thuật” cao.
Nhiều lớp lang: “anh rành, tuốt tuột”
Lắm bài bản: “chú thuộc làu làu”.
Nên bà con rất là khen họ...,
Khen họ sành bôi mặt vẽ râu.

*

Nam Man Hết Nặng Hơi

Đứa Nam Man viết bài này sau khi đọc bản tin"CĐNVTD/NSW: Không chọn “Ngày Tÿ Nạn”! tường trình về buổi họp do CĐNVTD"NSW triệu tập vào chiều Thứ Bảy 25/2/2006 tại Trung Tâm VHSHCĐ, được biết “CĐNVTD/NSW đã đồng thuận không tham gia việc chọn Ngày Tÿ Nạn của “Nhóm Vì Tự Do”! và “Phiên họp sôi nổi, gay cấn, nói thẳng và nói hết, trong tinh thần dân chủ và tương kính” (SGT số 451)

Buổi họp vừa qua thật bất ngờ,
Nam Man phải nói đẹp như mơ.
Không ai đóng góp trong quờ quạng,
Chẳng đứa tham gia lại dật dờ.
Tranh cãi được vầy hay lắm chớ,
Luận bàn ra thế tốt ghê mờ.
Coi xong bài báo Nam Man thiệt,
Thấy nhẹ trong lòng mấy ký cơ!

*

Đứa Nam Man Cảm Khái

Nam Man nó rất nể nhiều ông,
Đã đứng ra mần việc cộng đồng.
Bỏ sức nói gì, còn bỏ của,
Ra tài, xem thế vẫn ra công.
Em vừa nghĩ tới là khâm phục,
Tớ hễ nhìn vô lại cảm thông.
Kẹt cái còn vài “cha” quá bựa,
Vì do tự ái mí nhau không.

*

Đúng Là Kẹt Xe Có Lợi

Đứa Nam Man viết bài này do đọc tin “Kẹt xe có lợi” ở mục “tin vắn trong tuần” của DV số 615. Theo bản tin thì “một cuộc “nghiên cứu thị trường của hãng xe hơi Vauxhell, hàng triệu tài xế Anh thường lợi dụng thời giờ kẹt xe tại các ngã tư để tán tỉnh với những người đồng cảnh khác phái. Thậm chí nhiều trường hợp kết hôn cũng bắt nguồn từ các vụ “hẹn hò qua đường” như vậy”.

Lạ thiệt, bây giờ nạn kẹt xe,
Dân Anh họ cứ... tỉnh bơ hè.
Mà còn lịch sự thôi không tưởng,
Lại rất an nhiên mới chẳng dè.
Bác “sốp phơ"(*) kia đâu cự nự,
Bà tài xế nọ hết lè nhè.
Họ còn cho đó là cơ hội...
Kết bạn, kết thân đã thiệt nghe..

Nam Man

(*) Chauffeur

Minh xác của đứa Nam Man: Gần đây có “ai đó” đã viết bài trên mạng với bút hiệu Nam Man. Nay để tránh ngộ nhận, đứa Nam Man xin minh xác với “hải nội chư quân tử”: - Từ khi lấy bút hiệu Nam Man vào năm 1976, lúc còn trong nhà tù của CS, đứa Nam Man chưa hề viết văn xuôi. - Đứa Nam Man chưa hề viết bài trên mạng. -Hiện đứa Nam Man chỉ viết ở mục Thơ Cù Nèo của báo Sàigòn Times Úc Châu mà thôi. Nam Man trân trọng minh xác.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Cụ bà Ruth Kundsin ở Quincy chứng minh rằng người ta không bao giờ quá già. Dù đã 103, bà vẫn tập thể dục có thể khiến những người trẻ tuổi nhìn cũng cảm thấy… mệt!
Hiện nay, thành phố Lawrance- Kansas đang nhộn nhịp phát triển. Thành phố có Đại Học Kansas này đã lọt vào top 20 trong bảng xếp hạng Bloomberg Brain Concentration Index.
Sáu mươi ba phần trăm người Mỹ nói rằng họ ủng hộ tự do của người khác để thực hành tôn giáo tại nơi làm việc hoặc ở nơi khác trong cuộc sống "ngay cả khi điều đó tạo ra sự áp đặt hoặc bất tiện cho người khác"
Cựu nhân viên của Fox News, Shepard Smith cho biết ông đang quyên góp 500,000 đô la cho Ủy Ban Bảo Vệ Các Nhà báo, theo báo New York Times cho biết.
Theo quy định mới, kể từ ngày 1/1/2020, các hãng hàng không không được thuê máy bay đã xử dụng quá 10 năm, tính từ ngày xuất xưởng đến thời điểm nhập vào Việt Nam
Westminster (Bình Sa) Tại văn phòng tòa soạn Việt Báo vào Thứ Ba ngày 19 tháng 11 năm 2019, phái đoàn Ủy Ban Góp Ý với Ủy Ban Xây Dựng Đài Tưởng Niêm Hoàng Sa gồm có các cựu Sĩ Quan Hải Quân Nguyễn Mạnh Chí, HQ. Lê Bá Chư và HQ. Đặng Thành Long đã đến thăm tòa soạn Việt Báo, sau đó trình bày một vấn đề khá quan trọng để nhờ tòa soạn loan tin.
SINH HOẠT CỘNG ĐỒNG:
Trộm kỹ thuật của Hoa Kỳ, Nhật Bản, Anh quốc, Pháp quốc… Lấn chiếm Biển Đông của VN, Philippines… Bây giờ TQ cũng chôm cả văn hóa VN, nói rằng áo dài VN là truyền thống thời trang Trung Hoa…
Mùa lễ đến gần, cũng là mùa mà nhiều người sẽ lên cân, và mất đến cả vài tháng sau để xuống trở lại. Đối với nhiều người Mỹ, “mùa lên cân” bắt đầu từ tháng 10, và đạt đến đỉnh điểm là Mùa Giáng Sinh. Thủ phạm không đâu xa, là đủ loại kẹo từ Halloween, đến gà tây Thanks Giving, tiếp nối đến chocolate Christmas.
Theo một nghiên cứu mới, việc bỏ thuốc sẽ gẫn đến một sự thay đổi lớn về hệ vi khuẩn trong ruột. Tuy nhiên, việc thay đổi này có tác dụng như thế nào thì cần phải có nghiên cứu thêm.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.