Hôm nay,  

Thơ Thơ

23/07/200600:00:00(Xem: 3255)

Rừng Thu Nhớ

Ta ở rừng thu đứng đợi em
Nghe cây thầm thỉ những ưu phiền
Nghe chim nhắn gửi lời than trách
Nặng trĩu hồn ta nỗi nhớ, quên

Ta ở rừng thu đợi đã lâu
Chỉ nghe réo rắt khúc thu sầu
Cho thu từng lá rơi trong nắng
Vàng cả chiều hôm, em ở đâu"

Ta ở rừng thu ngóng xốn xang
Bóng em xa vắng để thu tàn
Đã không mang trả mùa thu trước
Mà cả mùa sau cũng úa vàng

Ta ở rừng thu nghe lá rơi
Trong ta nỗi nhớ, nhớ tơi bời
Em ơi quê cũ bao xa nhỉ
Mà nhớ mà thương mãi chẳng thôi

Ta ở rừng thu mãi ngóng trông
Tưởng như trời đã chớm vào đông
(Sương thu heo hắt nên thu lạnh)
Mây gió buồn lây cũng chập chùng

Ta ở rừng thu em chốn naỏ
Cho rừng thu vắng đến nôn nao
Sang năm ta lại cùng thu ngóng
Dù nhớ dù thương đến nghẹn ngào.

Trần Ngân Tiêu

*
 Ngày Em Đị..

Ngày em đi ...mình anh sầu lẻ bóng
Kỷ niệm nào ghi dấu cuộc tình ta
Còn không em""" Sao mắt lệ nhạt nhòa
Niềm thương nhớ u hoài theo năm tháng

Em ra đi ...cho tình vương giọt nắng
Vết thương lòng ấp ủ mãi trong tim
Hình bóng em trong anh mãi đi tìm
Từng nỗi nhớ in sâu vào tiềm thức

Ngày chia tay ...tim lòng anh ray rứt
Vần thơ buồn kỷ niệm cuối chia tay
Nỗi lòng đau ngoài than vắn, thở dài
Tình chia cắt cho lệ sầu cay đắng

Em ra đi ...cho lòng buồn trống vắng
Gió Thu về giá lạnh bước cô đơn
Hạt mưa rơi thấm ướt lạnh vào hồn
Giòng tâm sự gửi về ai nỗi nhớ

Tình xa bay ...lệ buồn vương lối nhỏ
Chuỗi ngày dài cằn cỗi vết thương đau
Xa nhau chi cho mắt lệ u sầu
Trang nhật ký, gợi buồn thêm kỷ niệm

Chuỗi ngày xa ...tim lòng anh tắt lịm
Dấu tình buồn ôm ấp mãi ngàn sau
Nhớ về em giây phút thuở ban đầu
Nụ hôn cuối cho lần đi cách biệt

Ngày chia ly ...tình vương buồn da diết
Bước đường về nghe gió thoảng vu vơ
Chạnh lòng đau nghe thương nhớ rã rời
Đêm gối chiếc gọi thầm trong nỗi nhớ

Nguyễn Vạn Thắng

*
 Nguồn Xuân

Em bước lên đồi
Mùa xuân bừng giấc
Thơm đóa hoa khôi
mật tình ngây ngất.
 
Em nằm nghiêng dáng khỏa thân
Đồi non. Xanh cỏ. Trắng ngần thịt da
Ửng hồng tươi thắm nụ hoa
giữa đôi bán nguyệt nở ra xuân thì
 
Đồi non.
Đồi non.
Từng con dốc nhỏ
Đường cong
Đường cong
Trắng da
Xanh cỏ
 
Mặt trời soi tỏ lông măng
tứa ra mật ngọt
chi bằng
từ em!
Tóc dài - Đen mượt, êm đềm
chảy qua vai ngực đến thềm cửa xuân.
 
Bâng khuâng
Bâng khuâng
Đâu là nguồn xuân.
Đồi non xanh cỏ"
Nắng mật đầy tuôn"
hay từ thân thể trần truồng
phơi chân như
Đẹp!
Cội nguồn nhân sinh.

Hoàng Vi Kha

*

Tình Vẫn Xuyến Xao

Thì ra con nước xuôi nguồn
Em về áo mặc dáng buồn năm xưa
Tưởng qua rồi chuyện gió mưa
Mấy năm chờ đợi nắng trưa rã rời
Ý tình hương thoảng nụ môi
Em nhìn rồi giấu nụ cười xa xôi

Chuyện buồn tưởng chỉ mình tôi
Bước đường sương gió ngập lời trách thân
Chữ duyên cũng tại căn phần
Đinh ninh lời hẹn một lần thủy chung
Tình nhân gặp lại ngại ngùng
Gió trêu tóc rối tương phùng là đây…

Nụ tình đâu phải men cay
Mà tâm chếnh choáng kéo dài thương đau
Năm xưa đừng nói ngọt ngào
Bước về cây lá xôn xao đón mừng
Thân quen sao lại người dưng
Những lời cay đắng xin đừng gửi trao

Mắt xưa dấu ái nghẹn ngào
Hình như trong ý xuyến xao chút tình…

Thy Lan Thảo

*

Giờ đã xạ

Ai gom hết gió miền Tây Bắc,
Đổi lấy mây trời Hạ rất caỏ
Gặp em giữa cảnh đời luân lạc,
Tình cảm ngày xưa vẫn dạt dào.

Ngày xưa áo trắng đẹp tinh khôi,
Óng ả bờ vai tóc lệch ngôi,
Nụ cười duyên thắm như hoa nở,
Gót nhỏ chân son bước giữa đời

Nào biết giữa đời bao lối rẽ,
Mỗi người mỗi hướng, mịt mù xa,
Ba mươi năm lẻ bao tâm sự,
Kỷ niệm thơ ngây chữa nhạt nhoà.

Ơi! Mùa phượng vĩ tuổi thanh xuân,
Lưu luyến, chia tay, bước ngập ngừng,
Những trang lưu bút thơm mùi mực,
Ba tháng Hè thoáng nhớ bâng khuâng.

Rồi bao nhiêu mùa phượng trổ hoa,
Rạo rực trong ta nỗi nhớ nhà,
Thương trường, thương lớp, thương thầy cũ,
Giờ đã xa và xạ.. Thật xa!

Hoàng Yến

*

Tóc Thơ
 Đừng em thả tóc vào thơ
Cột vần nhau lại khù khờ thơ anh
Đừng em kẻo tóc đang xanh
Nhuộm bùa yêu tím mộng lành tím theo
Kìa em giọt nắng trong veo
Tóc em khuấy đọng buồn gieo lạc vần
Nghe chừng một thoáng bâng khuâng
Mùa sau chắc sẽ tần ngần suốt năm...
Kìa em thơ đốt hương trầm
Tóc thơ em ướp lỡ lầm vào chi
Vần dài bẻ ngắn chia ly
Vần vuông gói mọn sầu bi cuộc đời
Tóc thơ em chải bên trời
Vần anh gảy cuộc đổi đời xót xa
Chung nhau nửa phím cung tà
Lìa nhau khi nửa sơn hà chối nhau ....

Nhược Thu

*

Dưới Giàn Hoa Giấy Tím
 "Hôm nay chợt nhớ thương người.
chợt nhớ môi người
tiếng ve ngày cũ rụng rời môi em..."
 (trong nhạc-phẩm "Nụ Hôn Đầu")
 Dưới giàn hoa giấy tím
Lần đầu anh hôn em
Lũ ve sầu lên tiếng
Mảnh trăng khuya bên thềm   
 
Rồi thời gian qua mau
Anh theo học lên cao
Bỏ giàn hoa giấy tím
Với cuộc tình trăng sao
 
Từng lá thư viết về
Anh vẫn nhớ thôn quê
Nhớ giàn hoa giấy tím
Có em nghiêng tóc thề

Mỗi ngày một lần đến
Bên giàn hoa giấy xưa
Tiếng ve sầu nức nở
Nghe nỗi buồn vu vơ
 
Bây giờ mùa hạ về
Ôm một mảnh tình quê
Dưới giàn hoa giấy tím
Em hóa thành cây si

Ngô Bích Lan (France)

*

Tháng bảy mưa Ngâu...
 (Bài xướng)
 Mỗi năm vào tháng bảy mưa Ngâu
Em đến sông Ngân đợi bắt cầu
Hiu hắt đèn khuya soi bóng lẻ
U hoài bước nhỏ đếm canh thâu
Mưa giăng mắt trũng mờ nhân ảnh
Gió buốt vai gầy nhạt bóng câu
Em nhé, về đi đừng đợi nữa
Chữ tình, nếu cưỡng, ích gì đâu

HQ

*

Phượng Tím Mưa ngâu
 (Bài họa)
 Lòng ai diệu-vợi hứng mưa ngâu
Tháng bảy tình dài chớm nhịp cầu
Đợi đấy từng năm hoa phượng nở
Về  đây một giấc mộng đêm thâu
Vu-vơ quyến-luyến tầm thi cũ
Một thoáng u-hoài trượt mấy câu
Gọi cố-nhân hè thương tái bút
Sông tương vẫn chảy... lửng-lơ đâu!

Tiểu Bảo

*

Thơ Đấu Tranh

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đaủ" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, của thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giả nào cảm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gửi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.

Sẽ Có Một Ngày

Nợ nước chưa đền tóc điểm sương
Nhưng lòng luôn giữ chí kiên cường
Lấy thơ thay kiếm trừ gian ác
Dùng bút làm nòng đập bất lương
Đem lửa Tự Do về khắp nẻo
Mang nền Dân chủ trải muôn phương
Mai nầy ta hẹn về thăm lại
Để thoả chuỗi ngày xa cố hương

Cao H THiên

*

Ba Mươi Mốt Năm

Nếu vượt Thái Bình như qua sông Cửu,
Thì anh quyết về đoàn tụ cùng em,
Ba mươi tháng tư nầy: Ba mốt năm,
Đất nước Việt Nam không còn binh lửa,
Rồi Tổ quốc từng vùng đem kèn cựa,
Tuổi hồng đem mặc cả với ngoại nhân,
Toàn dân ơi! Có ai hay chăng"


Cơm, áo, gạo, tiền trở thành chiến trận,
Qui luật muôn đời: Bạo tàn - mạt vận,
Rồi đến một ngày Vàng rực cờ bay,
Những gì anh nói cùng em hôm nay,
Ghi nhớ đi! Chờ trở thành hiện thực,
Đừng sợ đấu tranh: Được, thua, còn, mất
Ba mốt năm dài mối hận tháng tư...

Hoàng Yến

*

Bất mục....

(Trước sự tấn phong ba nhân vật Dũng, Trọng, Triết, một số hoạt đầu chuyển hướng đấu tranh, nức nở tung hô, để mong được nối kết, giao lưu, xin chỗ dựa trong cơ chế CSVN)

Nhìn thế sự, dòng đời thêm ngao ngán
Trắng đổi đen, thủ đoạn, lũ tội đồ
Đám hoạt đầu, bịt mắt, miệng tung hô
Bọn ăn có, ti toe vài khẩu hiệu

Cung đàn ấy, phím tơ chùng, lạc điệu
Nay giao lưu, mai nối kết, hẹn hò
Thế gian buồn, lắm kẻ khoái mặt mo
Uốn lưng, lưỡi, khẩn xin, vài chỗ dựa

Vài khoa bảng, chính trị gia vẩn bựa
Quyết ra tài "lương đống" nhặt cơm chim
Thiên trường ca, bịp bợm, góp niềm tin
Đem rao bán, hiến thân cùng ma đạo
Chữ Tổ Quốc, hết rồi, nơi tâm não
Trí ươn, hèn, ôm giấc mộng Nam Kha
Giữa khung trời lởn vởn bóng qủy ma
Nhai bánh vẽ, trên niềm đau , nỗi nhục

Đời trái khoáy, sinh lắm phường bất mục
Bước lang thang, trong tâm trí vật vờ
Giữa ban ngày, lại vẫn cố nằm mơ
Hồn vất vưởng, cuốn theo dòng nghịch hướng

Phạm Thanh Phương

*
 Hà Xứ Quy Trình

Trời mênh mông đất cũng mênh mộng
Mây trắng đường xa chẳng ngại ngùng
Nhìn bóng tà dương chìm sóng nước
Hỏi rằng chân bước có chồn không"

Biển vỗ sóng cao xiên nắng chiếu
Mà mây tĩnh lặng đến vô tâm
Má hồng an phận ai chê trách
Chỉ trách trượng phu chẳng xả thân

Gậm nhấm tâm tư cả chục năm
Mà kìa chốn cũ vẫn xa xăm
Bên hiên đã trổ tàn cây cổ
Tiếng đỗ quyên phiền muộn thoáng ngân

Cứ tưởng đầu mình kho vạn chữ
Kinh luân ôm ấp một vài thiên
Thơ phú vài dòng như khóc mướn
Làm sao sánh được với chư tiên!

Thân cứ bọt bèo năm tháng hết
Ngoảnh nhìn cố quốc trách trời xanh
(Tiểu lâu nhất dạ thính xuân vũ)
Tựa thức ngàn đêm đến trắng canh.

Trần Ngân Tiêu

*
 Hùm Beo Ưu Việt

Khi thằng Tàu đô hộ
Bắt dân lên rừng tìm ngà voi,
Xuống biển mò ngọc trai
Giết người bừa bãi
Khi thằng Tây cai trị
Một trăm năm xiềng xích oán hờn…
Tàu là Tàu, Tây là Tây
Chúng đâu phải chung nguồn cội
Mà biết thương, biết xót.
Cộng sản cầm quyền
Đốt sách, bắt thầy, nhà tù mọc lên như nấm
Giết lầm hơn thả lầm
Cùng một nguồn Lạc Việt
Con cháu Tiên Rồng
Ăn phải bả Nga Tàu
Mất đi nhân tính
Tây biên giới xác vượt biên trải đường rừng
Biển Đông con cháu Tiên Rồng làm mồi cho cá
Xương trắng máu đào, ôi thảm họa
Người Việt cai trị người Việt
Bằng kiểu cách của rừng xanh
Bằng vuốt nanh beo cọp
Thà chết biển Đông, bỏ thây nơi biên giới
Sống với Cộng Quân khác nào sống với quỷ
Thương miền Nam
Thương con cháu Lạc Hồng
Quái thai họ Hồ đưa đất nước đến thương vong
Trúc chẻ nghìn xe không ghi hết tội
Cờ đỏ sao vàng
Phủ mờ tang tóc
Nước mắt đâu còn để khóc!!!

Thy Lan Thảo

*

Anh Về

Gío lạnh, đêm nay,.. gió dạt dào...
Anh về, áo lính, rợn chiêm bao
Trăng khuya nức nở, sương rưng lệ
Rụng xuống vai anh, ướt chiến bào

Hy vọng bừng lên giữa lụy phiền
Giữa sầu đất nước, giữa buồn riêng
Nhịp tim thổn thức niềm giao cảm
Thế giới u hoài chợt biến thiên
Sao đón mừng anh ở mặt hồ
Trăng ôm tiền kiếp ngã vào thơ
Ôm anh, em ngã vào cơn mộng
Giấc mộng ngày xanh mộng hẹn chờ!

Là một thanh bình ta có nhau
Có hồn sông núi hết thương đau
Rừng cờ phất phới vàng trong nắng
Pháo đỏ và anh đến đón dâu

Nhưng mộng vì đâu mộng tủi hờn
Cho đời và mộng đớn đau hơn
Tháng Tư ngọc vỡ châu chìm đó
Sao lạc ngàn khơi, mộng lạc hồn

Người mất nhau và em mất anh
Ai xây ngục tối giữa thanh bình"
Ai chôn mộng thắm trong lòng đất"
Súng tủi, gươm hờn. Hỡi sử xanh!

Trôi nổi, em theo lớp sóng đời
Xứ người vùi mặt khóc quê ơi!
Phần tư thế kỷ từng đêm vẫn
Thương quá Quê Hương! Nhớ quá, Người!

Có phải anh về mách với em
Rằng ngày đã rạng ở trời đêm"
Rằng quê cờ sẽ vàng muôn lối
Biển động, sông gầm, núi đứng lên"

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*
 Vịnh Xe Bò Xã Hội Chủ Nghĩa

Trời ơi người kéo thế bò trâu!
Đất nước Việt xưa đã nát nhầu
Từ buổi Hồ về giăng búa thuẫn
Từ khi Cộng đến giáng liềm mâu
Năm châu vui hưởng đời sung túc
Dân Việt buồn mang bể oán sầu
Mỗi bước kéo lê nhiều thế hệ
Tội này chất ngất mãi ngàn sau!

Xà Beng

*
 Hẹn Nhau Giữa Sàigòn

Hẹn nhau nhé, giữa Sàigòn yêu dấu
Ta gặp ta trong khí thế tưng bừng
Ta mừng nhau ngày đất nước vui chung
Khi bốn cõi cờ vàng say gió nổi

Cả dân tộc hân hoan vào vận hội
Mừng quê hương giải thoát những gông xiềng
Núi sông này là của giống Rồng Tiên
Thì sông núi phải có ngày quang phục!

Thì Nhân Quyền sẽ xua tan bạo lực
Cho Tự Do, dân sống cuộc an lành
Khắp đồng bằng, biển cả, núi sông xanh
Được chan chứa một bình minh hạnh phúc!

Dòng quốc sử quật cường, thơm dấu mực
Giống Lạc Hồng oanh liệt bốn nghìn năm
Thế giới nghiêng mình nể phục Việt Nam
Và ta sẽ bắt đầu xây dựng lại

Hẹn nhau nhé, hỡi những lòng áo vải
Mà chòm sao Bắc Đẩu ở trong hồn
Sáng lên nào cho thắm nghĩa quê hương
Cho lịch sử muôn đời thêm bất khuất!

Ngô Minh Hằng

*

Mặt Trái Của Túc Cầu

Túc cầu mang đến lắm niềm vui
Nhưng cũng gây nhiều cảnh ngậm ngùi:
Phá sản vì bao trò cá cược
Tan gia bởi những thói ăn chơi
Nghèo đem của bán mua thời vận
Khá nhận nợ cầm kiếm lãi lời
Chừng mực nếu muôn lòng gắng giữ
May ra sẽ bớt chuyện suy đồi.

Vntvnd

*
Thơ Nguyễn Chí Thiện

Những Thiếu Nhi
Những thiếu nhi điển hình chế độ
Thuở mới đi tù trông thật ngộ!
Lon xon không phải mặc quần
Chiếc áo tù dài phủ kín chân
Giờ thấm thoát mười xuân đã lớn
Mặt mũi vêu vao, tính tình hung tợn
Mở miệng là chửi bới chẳng từ ai
Có thể giết người vì củ sắn củ khoai!
(1966)

Có Những Con Thuyền

Có những con thuyền đầy ước mơ vỡ đắm
Có những phương trời rỏ máu mắt đăm đăm
Có dáng thân yêu trong đất im nằm
Có hối tiếc trong tim này ai oán lắm

Đâu cả ngàn đêm mắt không hề nhắm"
Đâu vạn bình minh lao ngục tối tăm"
Đâu triệu nấm mồ chôn triệu khối hờn căm"
Câu giải đáp đen ngòm như vực thẳm!

Bằng phong ơi, gió buồn vạn dặm
Vầng trăng quê hoen máu xa xăm
Tất cả tàn theo dấu tháng năm
Cờ rũ giữa tâm hồn tôi đã cắm!

(1987)

Anh Có Biết

Anh có biết giữa lao tù cay đắng
Rét không quần, không áo, đập hàm răng
Đói xương sườn, xương sống chồi căng
Ốm không thuốc thân tàn xem khó thắng
Tôi vẫn có những đêm dài thức trắng
Tạo vần thơ câm lặng, anh ơi!  (1966)

Đừng Sợ

Đừng sợ cái cực kỳ man rợ
Dù nó đương thịnh thời rông rỡ nơi nơi
Phải vững tin vào bước tiến con người
Vì khi nó bị dìm ngang súc vật
Cũng là lúc nó tìm ra sức bật
Đau thương kỳ diệu đi lên!
Từ muôn ngàn tàn lụi không tên
Sẽ bùng nở một trời hoa lạ quý
Từ đêm cùng chập chùng chuyên chế
Văn minh nghệ thuật hồi sinh
Chỉ xót cho lớp trẻ hiện hình
Của đói khổ, tù đầy, nhem nhuốc
Phải cứu chúng, phải tìm ra phương thuốc
Dù là thuốc nổ!

(1975)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạp chí Văn Học Mới số 5 dày 336 trang, in trên giấy vàng ngà, bìa tranh nghệ thuật của Nguyễn Đình Thuần, sáng tác từ hơn 50 nhà văn, nhà thơ, nhà biên khảo và phê bình nghệ thuật.- Văn Học Mới số 6 sẽ ấn hành vào tháng 3/2020, có chủ đề về nhà văn, nhà thơ, nhạc sĩ Nguyễn Đình Toàn
Một tuyệt phẩm thi ca gồm những bài thơ dị thường chưa bao giờ xuất hiện bất cứ đâu, viết bởi một thi sĩ dị thường. Tựa: Tuệ Sỹ Ba ngôn ngữ: Việt - Anh - Nhật Dịch sang tiếng Anh: Nguyễn Phước Nguyên Dịch sang tiếng Nhật: G/s Bùi Chí Trung Biên tập: Đào Nguyên Dạ Thảo
Mùa thu là cơ hội bước sang trang mới khi nhiệt độ bắt đầu dịu lại. Trong mùa này, người dân California không cần mở điều hòa không khí lớn hết cỡ và cũng còn quá sớm để lo chạy máy sưởi.
Garden Grove xin mời cộng đồng tham gia chương trình đóng góp tặng quà cuối năm nhằm mang lại niềm vui, hy vọng và giúp đỡ cho những trẻ em địa phương không có quà trong mùa lễ Noel.
Ngồi niệm Phật miên man, dù cố tâm vào Phật hiệu nhưng hôm nay vẫn không sao “ nhập” được, đầu óc nó cứ văng vẳng lời anh nó lúc sáng: - Tu hú chứ tu gì mầy!
Một đường dây buôn người bán qua TQ do một phụ nữ Việt là nạn nhân buôn người trước đây tổ chức vừa bị phát hiện và bắt 2 người tại tỉnh Nghệ An, miền Trung Việt Nam, theo bản tin hôm 5 tháng 12 của Báo Dân Trí cho biết.
Điều trần luận tội đầu tiên của Ủy Ban Tư Pháp Hạ Viện đã nhanh chóng nổ ra cuộc đấu đá nội bộ đảng phái hôm Thứ Tư, 4 tháng 12 năm 2019, khi các nhà Dân Chủ cáo buộc rằng Tổng Thống Donald Trump phải bị truất phế khỏi chức vụ vì tranh thủ sự can thiệp của nước ngoài vào cuộc bầu cử ở Hoa Kỳ và đảng Cộng Hòa giận dữ vặn lại không có căn cứ cho hành động quyết liệt như vậy.
Đó là cuộc khảo sát của công ty tài chánh WalletHub đối với 182 thành phố khắp Hoa Kỳ, để xếp thứ tự an toàn nhất cho tới bất an nhất. Cuộc nghiên cứu dựa trên 41 thước đo liên hệ tới an toàn
Cảnh sát đã bắn chết một người đàn ông cầm dao tại El Monte, Nam California hôm Thứ Hai.
Một phần thưởng 50,000 đô la được đưa ra để bắt một người đàn ông của thành phố Burnaby đã bị truy nã trước đây vì tội rửa tiền như một phần của nhóm tội phạm có tổ chức người Việt Nam hoạt động tại Canada và Hoa Kỳ.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.