Hôm nay,  

Vận Động Chiến

19/07/200600:00:00(Xem: 2627)

Hằng năm người Việt ở Mỹ chứng kiến và tham gia hết cuộc vận động này đến cuộc vận động khác. Vận động quần chúng gốc Việt; vận động chánh quyền và nhân dân dòng chánh chánh trị Mỹ. Vận động cho Ngày Quốc Hận, Ngày Quân lực, Phong Trào Đòi Trả Lại Tên Saigon, Giúp Thương Phế Binh kẹt trong nước, đến vận động cho tư do, dân chủ, nhân quyền VN. Vận động in báo Washington Post tờ báo đầu giường của chánh khách Mỹ, báo USA Today phát hành khắp nước Mỹ in thơ ngỏ gởi TT Bush. Và còn nhiều nữa, nhiều những cuộc vận động khác bên ngoài có vẻ văn hoá, tôn giáo, xã hội nhưng bên trong chuyên chở ý nghĩa chánh trị vì chánh trị là phạm trù tổng hợp của sinh hoạt Con Người.

Nhưng đặc biệt không có cuộc vận động công khai nào cho CS Hà Nội do CS chủ động hay nhóm Hoà giải Hoà Hợp cuội đứng ra làm. Quốc tế vận của người Việt Hải ngoại đặc biệt là người Việt ở Mỹ - rõ rệt ở thế thượng phong, nhờ có trên một triệu người vừa là những nhà ngoại giao dân giả và cử tri có thể ảnh hưởng chính sách của Mỹ qua lá phiếu làm ra dân biểu, nghị sĩ Mỹ dù là lá phiếu biên tế, nhưng là lá phiếu giọt nước tràn thắng cử ở một số tiểu bang lớn và đông của Hoa kỳ. Nếu trước 30 tháng 4 năm 1975, VN Cộng hoà được một phần tư  Mỹ vận này, có thể hướng đi lịch sử của VN đã đổi chiều.

Tuy nhiên vận động, quốc tế vận nhiều mà thấy CS Hà Nội vẫn ngồi ì ra đấy, nên  có người nản, nói "đấu tranh, đấu triết riết rồi tránh đâu", CS Hà nội 30 năm rồi vẫn còn thống trị đất nước và đồng bào VN. CS mở rộng bang giao và giao thương ì xèo với Tây Âu, Bắc Mỹ. Phát động hoài thành lờn, biểu tình, gây quỹ miết càng khó. Mới nghe qua lời lẽ bi quan đó cũng có lý, chớ không phải không phần nào. Nhưng suy cho cùng nghĩ cho cạn về thời gian và bản chất của đấu tranh cho tự do dân chủ, nhân quyền VN, những sự kiện, những chân lý khách quan cho thấy ngược lại.

Mười năm trước đây khó mà nghĩ ở trong nước, HT Quảng Độ, Ô. Lê quang Liêm, LM Nguyễn văn Lý có thể công khai và trực diện đấu tranh cho tự do tôn giáo bây giờ. Càng khó tưởng tượng có thể nghe được những nhà đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền và những người nông dân bị cướp đất, những công nhân bị cướp công, mạnh dạn ăn nói với CS Hà Nội như bây giờ. Rõ ràng, trong cũng như ngoài nước, người dân Việt không CS, một người một tay đang vỗ nên kêu. Tích lũy thành đa. Ba cây dụm lại nên hòn núi cao. Góp gió làm bão lửa đấu tranh đang ngún cháy nhà Hồ CS. CS Liên xô và Đông Au chết đâu có phải chết vì súng M16, pháo đài bay B52, mà bị đồng Đô la giấy xanh, và bị ánh sáng tự do dân chủ làm đột quị - tự đột quị. Đó là kết quả sau cùng của cuộc vận động chiến của Thế giới Tự do. Đài Âu châu Tự do của Mỹ xong nhiệm vụ đang chuyển hướng về vùng CS Á châu, trong đó VNCS là mục tiêu chính.

Còn ở hải ngoại khó mà nghĩ vấn đề tự do tôn giáo, vấn đề nhân quyền VN đã đi vào Quốc Hội của các siêu cường. Tại nước Mỹ, với áp lực của Quốc Hội, Bộ Ngoại Giao đã liệt CS Hà Nội như một chế độ cần phải quan tâm đặc biệt vì lý do vi phạm tự do tôn giáo. Mỹ cố gắng mở cửa cho CS Hà Nội vào WTO để chụp lên đầu CS một vòng kim cô kinh tế hầu chuyển hoá chánh trị. Làm cho dân Việt đỡ khổ hơn để phú quí sinh lễ nghĩa thấy cần phải thay đổi chế độ CS cai trị như thời Trung Cổ. Công tâm mà nói nếu nước ngoài không vào VN, người dân và phong trào tôn giáo, nhân quyền VN trong nước chưa được như bây giờ.

Người dân Mỹ nói chung đang hậu thuẫn cho cuộc vận động của người Việt Hải ngoại. Tại Hoa kỳ, hơn phân nửa dân số Mỹ của gần một trăm chánh quyền tiểu bang, quận hạt và thành phố xem quốc kỳ VN nền vàng ba sọc đỏ là di sản văn hoá, biểu tượng chánh trị của ngưòi Mỹ gốc Việt nay  trên 90% đã là công dân Mỹ. Tại hai tiểu bang lớn của Mỹ nơi có cộng đồng người Việt lớn nhứt ngoài VN, hai người Việt đã "lừng lửng" đi vào Hạ Viện tiểu bang: DB Trần thái Văn (Cộng Hòa,  California) và DB Hubert Võ (Dân Chủ, Texas). Và nhiều người khác đi vào hội đồng nhân dân, giáo dục thành phố. Ở Liên Au, Quốc Hội đã nhốt chế độ CS vào Viện Bảo Tàng Tội Ác Chống Nhân Loại chung với Đức Quốc xã. Ở Úc, cộng đồng người Việt đã quật CS bằng nhiều cuộc biểu tình tràn ngập lãnh thổ chống CS xâm nhập bằng truyền hình và văn công.

Thái độ bi quan nói trên của một số người "rất là người", không có gì đáng ngạc nhiên đặc biệt là trong đất nước tự do, dân chủ như ở Tây Âu, Bắc Mỹ. Bá nhân bá tánh mà. Nếu mọi người râm rắp nghe theo, làm theo thì không sáng kiến, sáng tạo, vấn đề không thể sáng ra, hay lên như đã thấy ở chế độ độc tài CSVN ù lì, cỗ lỗ sỉ. Dĩ nhiên trong tập thể phải có  người nóng vội khi thấy  đấu tranh ròng rã 30 năm mà CS Hà Nội vẫn bình chân như vại. Có người thích chiến tranh qui ước, tiến chiếm sớm mục tiêu giải thể CS Hà Nội, như Trình Giảo Kim đánh ba búa hạ cho được, nếu không thì thôi. Có người không ưa qui luật đấu tranh chánh trị, ai dài hơi người đó thắng. Trong chiến tranh chánh trị cây dao ăn trầu, cây tâm xỉa răng làm rối trí, yếu sức, lũng đoạn, chia rẽ hàng ngũ địch đươc cũng cứ dùng miễn nhiều người đồng lòng chấp nhận. Vận động chiến là phương tiện đấu tranh chánh trị, đấu tranh chánh trị là một hình thái chiến tranh trường kỳ, toàn dân, toàn diện. Vì toàn dân đấu tranh nên không phải sợ  biểu tình chống Cộng, đóng quỹ đấu tranh bị chụp hình, bị lên mặt báo, bị lộ tên CS làm khó dễ không đi VN thăm thân nhân gia đình, quê cha đất tổ được.

Vận động chiến là chiến thuật, vũ khí tất yếu, cần và đủ của cuốc đấu tranh chánh trị. Chính Tập Thể Chiến sĩ VN Cộng, những quân nhân chuyên chiến tranh võ trang còn phải đổi chiến thuật. Trong Đại Hội Toàn quân ở Little Saigon khi tái tập họp và thành lập cơ chế sau nhiều năm tản hàng vẫn đồng thanh chấp nhận đề cương: đấu tranh chánh trị. Mà đấu tranh chánh trị cốt yếu là vận động, quốc tế vận và vận động quần chúng. Vận động, vận động, và vận động chiến không bao giờ thừa.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
ANKARA - Sau khi dọa nghiền nát dân quân Kurd-Syria (mới đây là đồng minh của TT Trump) mà Thổ Nhĩ Kỳ gọi là khủng bố và là mục tiêu trong chiến dịch biên giới, TT Erdogan đến Moscow hội đàm với TT Putin.
PHILADELPHIA - Hoạt động của các ngành chế xuất tại số tiểu bang gọi là chao đảo đang sút giảm, có thể báo trước suy thoái.
Chính quyền CSVN đã đặt mua 24 chiếc xuồng tuần duyên của Mỹ nói là để tăng cường khả năng bảo vệ chủ quyền lãnh hải, theo bản tin hôm 22 tháng 10 của Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ (VOA) cho biết.
Xe đạp TQ đem vào VN lắp ráp rồi dán nhãn “Made in Vietnam” để bán sang Mỹ đã bị bắt, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do (RFA) cho biết hôm 22 tháng 10.
Đầu Tiên Và Duy Nhất Tại Hoa Kỳ, Đánh Dấu Một Đêm Vinh Danh Các Nhà Làm Phim Việt Nam Thành Công Và Với Mục Đích Gia Tăng Sự Chú Y Đến Ngành Điện Anh Việt Nam Trên Toàn Cầu.
HOA THỊNH ĐỐN (ngày 22 tháng 10, năm 2019) – Dân Biểu Liên Bang Alan Lowenthal (CA-47) ngày hôm nay đã có lời phát biểu như sau về trường hợp nhà hoạt động Hà Văn Thành, người có nguy cơ bị cầm tù bởi chính quyền Cộng sản Việt Nam, dẫn đến việc anh đến xin tị nạn chính trị tại Hoa Kỳ từ cuối năm ngoái.
Westminster (Bình Sa)- - Tại hội trường tòa soạn Báo Việt Mỹ (Viet My Media Center), 14190 Beach Blvd, Thành phố Westminster, CA 92683, vào lúc 6 giờ chiều Thứ Bảy ngày 19 tháng 10 năm 2019 Hội Ái Hữu cựu SVSQ Trừ Bị Thủ Đức Khóa 6/68 "Tự Quyết" đã tổ chức đêm họp mặt thường niên 2019.
Sang vừa ăn vừa kiểm tra tin nhắn thì thấy: - Anh Ba, mẹ bệnh trở laị, hai chân đau lắm đi không được.
Trời hành cơn lụt mỗi năm… bây giờ mưa lụt kéo tới hoài, mới lạ…
Trong thời gian gần đây, càng ngày càng có nhiều thông tin và hình ảnh cho thấy cuộc sống khó khăn của nông dân và ngư dân ở các tỉnh ĐBSCL, vì giữa mùa lũ mà đồng ruộng khô cạn và nhiều nơi đã bị nước biển xâm nhập.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.