Hôm nay,  

Còn CS Là Còn Vượt Biên

04/09/200600:00:00(Xem: 2417)
Nếu Anh ngữ thêm danh từ kép, tiếng "Boat People" (tạm dịch: Thuyền nhân) để chỉ người Việt dùng thuyền nan vượt đại dương để ty nạn CS Hà nội, làm chấn động lương tâm Nhân Loại. Thì tiếng Việt cũng có chữ "Vượt biên" để chỉ những người đi bằng đường bộ, đường biển, đường tàu ở cảng, đường xe lửa ở Hà nội (trường hợp người Việt gốc Hoa ở Ga Hàng Cỏ) để trốn ra khỏi nước hầu tỵ nạn CS. Ở một mức độ nào đó những người đi có giấy tờ hợp pháp qua các chương trình ODP, HO, hay đi công cán hoặc lưu diễn ở ngoại quốc rồi trốn ở lại ngoại quốc vẫn là người vượt biên vì mục đích vẫn là ra khỏi nước để tỵ nạn CS Hà nội. Quái Kiệt Trần văn Trạch, người hát bài xổ số Kiến thiết Quốc gia, đã mô tả hiện tượng vượt biên thành phong trào của toàn dân Việt thời CS Hà nội mới tóm thu được cả nước, bằng một câu để đời, "ở VN cây cột đèn đi được cũng đi" tỵ nạn CS. Trên thế giới hiện tượng di dân từ vùng này sang vùng kia, từ nước này sang nước nọ là chuyện bình thường. Nhưng lý do bình thường là lý do kinh tế hay địa lý. Di tản vì lý do chánh trị trong thế giới sử có lẽ có hai cuộc di tản lớn lao nhứt và vô tiền khoáng hậu cho đến bây giờ. Một là cuộc di tản của dân Do Thái ra khỏi kiếp nô lệ của vua quan Cỗ Ai cập trước Chúa Ky tô giáng sinh. Hai là cuộc di tản của ngưòi Việt tỵ nạn CS hậu bán thế kỷ 20. Và đến bây giờ sau 30 năm "hoà bình lập lại" trên đất nước VN, CS Hà nội tóm thu được cả nước, người Việt vẫn còn vượt biên, tỵ nạn CS bằng cách này hay cách khác. Bán vợ, đợ con để có tiền lo lót cho dịch vụ và nhà cầm quyền để được đi "làm nghĩa vụ quốc tế" hay đi "lao động xuất khẩu", kiếm tiền trong chương trình lao động mà CS Hà nội ký họp đồng hay bỏ hợp đồng ra làm riêng, người Việt gọi là "lưu vong", cũng là một hình thức vượt biên vì lý do kinh tế một phần, phần khác là để tỵ nạn CS tạm thời, vì với CS không làm ăn được, không sống nổi. Bán thân cho các Ong Trượng Đài Loan, cho những người Đại Hàn bị bịnh "tâm thần", chậm phát triễn để đến xứ người, họ hành hạ như lao nô, như nô lệ tình dục trong thảm cảnh gọi là Cô Dâu Đài Loan, Đại Hàn cũng là một hình thức vượt biên tỵ nạn CS tạm thời. Nhưng điểm nhức nhối nhứt cho Uy Hội Những Người Tỵ nạn của Liên hiệp quốc trong những năm gần đây, là, phong trào vượt biên của người Việt thiểu số mà người Việt gọi là Đồng bào Thượng, ở Cao Nguyên Việt Nam qua Miên. Tin Đài Á châu Tự do của Mỹ, mới đây ngày Chủ Nhựt 27 tháng 8 có thêm 27 người Thượng trong đó có 7 trẻ em từ VN trốn sang Miên, đang ẩn núp trong rừng thuộc tỉnh Mondolkiri và mong được đại diện thường trú Cao ủy Người Tỵ nạn của Liên hiệp Quốc đến cứu giúp đưa đến trung tâm tạm cư ở Miên. Hồi tháng 7 cũng tại tỉnh này của Miên, có 7 người Thượng được dân làng giúp đỡ đưa đến trại tập trung của Cao Ủy. Nhưng cũng trong tháng 7 có 6 người Thuơng khác kém may mắn hơn hơn bị công an Miên băt giải giao cho Công an biên phòng VNCS. Theo Ông Scott Johnson vừa là cố vấn vừa là người phát ngôn của tổ chức Sáng Hội Người Thượng (the Montagnards Foundation) có trụ sở đặt tại Hoa Kỳ, có thêm 75 người Thượng liên hệ được với Cao Ủy Tỵ Nạn Liên Hiệp Quốc và hiện đang được Cao Ủy giúp đỡ. Theo Ông thì toán người này vượt biên giới qua ngã Pleiku. Ong cũng cho biết thêm có 2 người Thượng bị nhà cầm quyền Việt Nam bắt và có tin nói rằng họ đã bị giết, nhưng chưa thể kiểm chứng được xem thực hư ra sao. Số ngưòi bị bắt theo Ong hơn 300. Tổ chức nhân quyền Human Rights Watch cũng nói, có bằng chứng xác nhận trên 200 người Thượng đang bị giam giữ ở Việt Nam. Bị giam cầm chỉ vì đòi hỏi được quyền tự do thờ phượng, không chấp nhận lệ thuộc vào những giáo hội do nhà nước dựng lên và đòi hỏi phải được đất canh tác. Số người Thượng được Mỹ nhận cho định cư ở Mỹ là số người đông nhứt sau phong trào thuyền nhân VN làm đau lòng Nhân Loại. Không phải chỉ có người Việt vượt biên tỵ nạn CS, mà người Bắc Hàn do CS thống trị cũng tỵ nạn CS trên qui mô lớn hơn. Tin Đài Pháp quốc tế, ngày 27 tháng 8, có 175 người Bắc Hàn từ Bắ Hàn CS vượt biên qua ngỏ Miến điện, bị bắt ở Thái Lan. Chánh quyền Thái Lan đang dàn xếp để số người này được đi tỵ nạn CS ở Nam Hàn. Có một số ít người muốn được đi Mỹ. Đây là số người may mắn hơn nhiều đồng bào của họ trên đường tỵ nạn CS, tìm tự do. Còn hàng chục, hàng trăm ngàn người Bắc Hàn rủi ro hơn bị bắt dọc đường vượt biên xuyên qua các nước Trung Quốc và Miến điện để đến Thái Lan, một con đường thiên lý thiên nan vạn nan. Con số chánh thức cho biết, từ đầu năm đến nay, Thái Lan đã phải tiếp nhận 400 người Bắc Hàn tỵ nạn CS, tăng gấp 10 lần so với năm 2002. Thái Lan đang lo sợ làn sóng di cư tỵ nạn CS của người Bắc Hàn vì cơn lũ lụt tháng 7 vừa qua ở Bắc Hàn đã làm 25.000 người chết và 2 triệu rưởi người vô gia cư. Nhà cầm quyền CS Bắc Hàn dù đang lên gân với thế giới bằng việc phóng hỏa tiển, không nhượng bộ quốc tế trong việc làm giàu chất uranium có thể sản xuất nguyên tử, vẫn phải xuống giọng xin cứu trợ cho 1 triệu người dù dân số chỉ có 20 triệu. Không thể không nhăc lại thảm cảnh trần gian dưới chế độ CS Bắc Hàn trong thập niên 1990: thiên tai đã làm hai triệu người chết đói. Làn sóng vượt biên tỵ nạn CS Bác Hàn, tránh đói khổ, tránh độc tài kinh tế chánh trị không làm ăn được, có tăng chớ không giảm. Số người Bắc Hàn di tản ra khỏi Băc Hàn CS, theo ước lượng của các sứ quán ngoại quốc rất lớn. Ở vùng giáp giới Trung Quốc và Bắc Triều Tiên khoản từ 30 đến 50 ngàn người, ở Trung Quốc khoản 300 ngàn; ở Nam Hàn 8 ngàn người. Nam Hàn dè dăt nhứt dù người tỵ nạn là đồng bào vì sợ CS Bắc Hàn tung qua đội quân tứ 5 và sợ nhận nhiều sẽ kích thích làn sóng di tản qua Nam Hàn mạnh hơn. Nói chung các nước Á Châu đều hết sức dè dạt với làm sóng di cư của người Bắc Hàn tìm cách vượt biên ra khỏi CS Bác Hàn. Và chắc chắn Cuba CS, Trung quốc CS cũng có người bằng cách này hay cách khác đi ra khỏi nước, tỵ nạn CS nhưng với phương thức tinh vi hơn thôi. Việc ngăn chận làn sóng tỵ nạn CS của người dân Cuba vào bờ biển Mỹ là một công tác tốn kém, nặng nề không thua gì việc canh phòng ngăn chận lansóng nhập cư trái phép đối với nước Mể. CS đã thống tri Cuba, Bắc Hàn, VN và Cuba gần một thế kỷ mà người dân hãy còn vượt biên. Trong lịch sử chỉ có chế độ CS là chế độ làm dân đi tỵ nạn nhiều nhứt, nhiều hơn chế độ Phắc xit và Đức quốc xã. Và nhiều dấu chỉ cho thấy bao lâu CS còn, thì hiện tượng vượt biên thì tỵ nạn CS còn - cách này hay cách khác thôi.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Đảng và Nhà nước cộng sản Việt Nam đã nhận ra nhóm chữ “diễn biến hòa bình” do họ chế ra không chỉ giới hạn trong “các thế lực thù địch từ bên ngoài” mà còn nằm ngay trong lòng chế độ với số không nhỏ cán bộ, đảng viên muốn tử bỏ Chủ nghĩa Cộng sản và đòi chấm dứt quyền lãnh đạo độc tôn của đảng.
Chỉ một ngụm bia cho vui, thế là lãnh búa… Trong tình hình say rượu lái xe gây ra nhiều tai nạn trên toàn quốc, an toàn giao thông đang được siết kỹ thêm.
Penicillin là kháng sinh đầu tiên mà mà các nhà y khoa học đã khám phá ra. Cũng như một số các các kết quả nghiên cứu khác, sự tìm ra kháng sinh là một kết quả của sự tình cờ và cực kỳ mới lạ.
Mục di trú và bảo lãnh do Văn Phòng tham vấn di t rú Robert Mullins International đảm trách hằng tuần, nhằm mục đích thông báo các tin tức thời sự liên quan đến vấn đề đoàn tụ gia đình, rất hữu ích cho quý vị nào quan tâm đến việc bảo lãnh thân nhân.
Các cuộc hội đàm lớn nhỏ, bí mật hay công khai, thượng đỉnh hay bên lề, giữa Hoa Kỳ và Trung Cộng diễn ra từ năm 2018 qua năm 2019, quan trọng nhất là giữa hai kỳ họp G-20 cuối năm 2018 tại Argentina, và vừa qua G-20 họp lần nữa tại Nhật Bản, đã đi vào bế tắc.
Câu cá biển có nhiều cách. Ở Nam California người ta thường câu cá dọc bờ biển hay đến các cầu tàu để câu cá. Nếu có phương tiện tàu bè thì người ta đi xa bờ để câu.
Hôm sau Uy Lĩnh tham dự Hội Đồng, sau đó xem các trò vui, nghe người du tử hát ca khúc kể chuyện cuộc chiến thành Troa, Uy Lĩnh không cầm được nước mắt.
Sau khi công chúa Nam Chi Ca trở về lâu đài. Uy Lĩnh đến thành phố. Thần Nữ Quán Trí Tuệ hoá thành em bé cầm lẵng hoa hướng dẫn và bọc chàng trong lớp sương mù. Chàng chiêm ngưỡng thành phố, cung điện và vườn thượng uyển.
Trong khi Uy Lĩnh mệt nhoài say ngủ. Thần nữ Quán Trí Tuệ đến trong giấc mơ công chúa Nam Chi Ca (Nausicaa), bảo nàng xin mẹ cha đi giặt y trang ngày mai, xin cha xe lừa theo đoàn thị nữ.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.