Hôm nay,  

Luật Pháp Phổ Thông

18/09/200600:00:00(Xem: 2843)

[LS Lê Đình Hồ là tác giả cuốn “Từ Điển Luật Pháp Anh Việt-Việt Anh” dày 1,920 trang vừa được xuất bản. Qúy độc giả có thể mua sách qua internet bằng cách lên Website Google (google.com) đánh máy chữ “ho ledinh”, rồi theo sự hướng dẫn của các websites.]

Hỏi (Bà Trần Thị Huồn): Tôi vượt biên đi tỵ nạn và được định cư tính đến nay đã được gần 23 năm. Vừa chân ướt chân ráo đến nước người chưa được 6 tháng thì tôi đi làm cho đến ngày hôm nay.
Vào năm 1991 tôi lập gia đình với người làm cùng sở. Tuy nhiên sau đó không lâu, đến đầu năm 1997 ông ta đã chấp nhận lãnh tiền hưu trí để do sở đề nghị để nghỉ việc. Khi nghỉ việc ông ta đã dùng số tiền đó làm thương nghiệp tại Việt Nam bằng cách hùn vốn làm ăn với những người bà con của ông tại Sài Gòn.
Sau gần 4 năm trời làm ăn tại Việt Nam, không những ông ta chẳng mang tiền bạc gì về cho gia đình mà thỉnh thoảng khi về lại Úc ông luôn mượn thêm tiền của tôi, viện cớ rằng ông ta đang cần tiền hầu giải quyến những bế tắc cuối cùng trước khi hàng hoá có thể xuất cảng sang các nước khác để bán.
Tôi thì chưa hề về qua Việt Nam, chỉ tin tưởng vào sự tính toán của chồng. Việc ông ta đang cần tiền để giải quyết thương nghiệp thì tôi không thể nào làm ngơ được. Sợ ông ta sẽ đổ lỗi cho tôi là làm tiêu tán toàn bộ tiền bạc và kế hoạch của ông ta.  Vì thế tôi không ngần ngại giúp chồng trải qua khó khăn về tài chánh.
Cách đây gần 6 tuần lễ, chồng tôi đã trở lại Úc nhưng không chịu về nhà mà tá túc tại nhà của một người bạn. Ông ta đã bắn tiếng cho tôi biết rằng công việc làm ăn tại Việt Nam là hoàn toàn thất bại.
Tôi nghĩ làm ăn thua lỗ là chuyện thường, nên đã yêu cầu ông ta trở về nhà đặng phụ tôi lo lắng cho con cái. Chừng vài hôm sau, bạn của chồng tôi đã đưa ông ta về nhà.
Khi ông ta về lại nhà, vì vấn đề khá tế nhị, nên tôi không hỏi ông bất cứ điều gì. Tuy nhiên, khoảng 1 tuần sau ông ta bắt đầu cho tôi biết rằng ông ta đã mượn rất nhiều nợ trong căn nhà mà gia đình chúng tôi đang ở.
Ông còn cho biết là ông thiếu tiền thẻ tín dụng hơn $150,000. Ông bèn yêu cầu tôi đến ngân hàng giúp ông để giải tỏa những bế tắc về tài chánh của ông, còn không thì ông ta sẽ tuyên bố phá sản, và việc này sẽ ảnh hưởng đến tài sản và tiền bạc của tôi.
Căn nhà hiện tại đứng tên chung của 2 vợ chồng, với tỷ lệ là 30% cho ông ta và 70% thuộc về tôi.
Xin LS cho biết nếu ông ta tuyên bố phá sản thì hành động đó có ảnh hưởng đến tài sản của tôi không. Khi nghỉ hưu ông ta vẫn còn một số tiền trong quỹ hưu trí chưa lãnh ra, liệu khi tuyên bố phá sản ông ta có bị mất luôn số tiền đó hay không" Thời gian phá sản sẽ là bao lâu" Ông ta có quyền làm việc trong thời gian còn bị phá sản hay không" Nếu được làm việc thì lợi tức nhận được sẽ là bao nhiêu" có bị giới hạn hay không" Có quyền giữ lại xe cộ để xử dụng và có được đi về Việt Nam hay không"

*

Trả lời: Nếu chồng bà muốn tuyên bố phá sản thì ông ta phải nộp đơn xin phá sản cho “Cơ Quan Tín Thác và Phá Sản Úc.” Chồng bà phải nộp 3 loại văn kiện sau: (1) “Thỉnh nguyện thư xin phá sản của người thiếu nợ” (Debtor’s petition), đây chính là đơn xin phá sản; (2) “Bản ghi lời khai về mọi công việc” (Statement of Affairs); và (3) “DDơn thừa nhận là đã nhận và đọc những thông tin quy định trong tập tài liệu chỉ dẫn” (Acknowledgement that you have received and read the Prescribed Information Booklet).


[Ghi chú: statement of affairs (bản ghi lời khai về mọi công việc): Theo luật phá sản, thuật từ được dùng để chỉ tài liệu phải được đệ nộp bởi con nợ trong vụ phá sản, mà tài liệu này đòi hỏi con nợ trả lời tất cả các câu hỏi liên hệ đến các chi tiết cá nhân, cũng như tình trạng tài chánh trong quá khứ và trong hiện tại của đương sự. (In bankruptcy law, the term used to refer to a document which must be filed by a debtor in bankruptcy, which requires a debtor to answer all questions in relation to his or her personal details, as well as past and present financial situation)].
Khi đơn xin phá sản được “Cơ Quan Tín Thác và Phá Sản Úc” chấp nhận thì chồng bà sẽ trở thành người phá sản trong ngày hôm sau.
Tất cả tài sản của ông sẽ được quản lý bởi tín thác viên của “Cơ Quan Tín Thác và Phá Sản Úc.”
Căn nhà hiện tại mặc dầu đứng tên chung của 2 vợ chồng, tuy nhiên khi bà cho biết rằng chồng của bà chỉ có 30% trong căn nhà đó, điều này có nghĩa rằng bà với chồng bà cùng đứng tên “ddồng sở hữu chủ” căn nhà theo dạng thức “quyền sở hữu kết hợp, quyền sở hữu ghép” (tenancy in common).
[Ghi chú: tenancy in common (quyền sở hữu kết hợp, quyền sở hữu ghép): Hình thức của quyền sở hữu theo đó hai hoặc nhiều người làm chủ quyền lợi không phân chia được trong cùng một tài sản. Người có quyền sở hữu kết hợp có thể xử lý quyền lợi của họ như họ mong ước trong cuộc đời của họ, và có thể để lại quyền lợi của họ bằng di chúc. Quyền sở hữu kết hợp được phân biệt với quyền sở hữu chung, vì quyền lợi của người có quyền sở kết hợp không bị triệt tiêu khi cái chết của đương sự xảy ra trước [những người có có quyền sở hữu kết hợp khác. (A form of ownership whereby two or more persons own an undivided interest in same property. Tenants in common may deal with their interest as they wish during their lifetime, and may devise their interest by will. It is dishtinguished from a joint tenancy, as the interest of a tenant in common does not terminate upon his or her prior death)].
Vì thế, các món nợ của chồng bà không thể ảnh hưởng đến phần của bà [70%] căn cứ vào giá trị căn nhà mà bà đang cư ngụ, và bà là người có quyền ưu tiên để mua lại 30% trị giá đó theo giá cả thị trường.
Tiền trong quỹ hưu bổng của chồng bà, nếu có, sẽ không bị ảnh hưởng bởi việc tuyên bố phá sản của ông ta.
Thời gian phá sản được tính là 3 năm kể từ ngày chồng bà nộp đơn tuyên bố phá sản và đơn xin đó được “Cơ Quan Tín Thác và Phá Sản Úc” chấp nhận.
Trong thời gian còn bị phá sản, chồng bà có quyền kiếm việc làm, và nếu lợi tức tối đa hàng năm của ông ta là $36,618.40 thì ông ta hoàn toàn không phải trả cho bất cứ con nợ nào. Tuy nhiên, nếu lợi tức vượt lên trên mức quy định đó thì ông ta chỉ phải trả 50% số lợi tức thặng dư trên số quy định để số tiền đó được chia theo tỷ lệ cho các chủ nợ.
Trong thời gian phá sản, chồng bà không được đi ngoại quốc và phải giao nộp “sổ thông hành” (passport) cho“Cơ Quan Tín Thác và Phá Sản Úc” khi cơ quan này yêu cầu. Khi cần đi ngoại quốc thì ông ta phải nộp đơn xin phép và phải có lý do chính đáng, chẳng hạn như cha mẹ hoặc người thân bị bệnh nặng hoặc qua đời. Chồng của bà chỉ được phép đi ngoại quốc khi được chấp thận bởi viên chức tín thác về phá sản. Khi đi ông ta phải cho cơ quan biết địa chỉ tại ngoại quốc để khi cần họ liên lạc. Những đồ đạc cá nhân cần thiết và bàn ghế tủ giường thì chồng bà có quyền giữ lại để xử dụng, riêng chiếc xe thì chồng bà có quyền giữ lại chiếc xe với trị giá không quá $6,150. Tuy nhiên, trên thực tế, ông ta có thể giữ chiếc xe trị giá chừng $8,000.
Trên đây là những thông tin cần thiết, hy vọng thỏa mãn được cho những câu hỏi và sự lo lắng mà bà đã nêu lên trong thư.
Nếu còn thắc mắc xin điện thoại cho chúng tôi để được giải đáp thêm.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Người dân VN vì sống ở quê nhà khổ quá nên ai cũng muốn tìm đường đi ra nước ngoài để làm ăn kiếm tiền giúp bản thân và gia đình, vì vậy mới dễ làm mồi cho các cá nhân và tổ chức buôn người lợi dụng, như trường hợp ông Lâm Nguyên Bách ở tỉnh Phú Yên bị gạt đi di dân lậu qua Mỹ rồi phải quay về để tiền mất tật mang
Hôm 13 tháng 11 là ngày bắt đầu phiên xử Luật Sư Trần Vũ Hải tại Nha Trang, nhưng công an đã bao vây tại phiên tòa không cho ai vào dự kể cả phóng viên báo quốc doanh
Westminster (Bình Sa)- - Tối thứ Ba ngày 12 tháng 11 năm 2019, tại hội trường Thành Phố Westminster số 8200 Westminster Blvd CA.92683, Nhóm Westminster United do ông David Johnson, phát ngôn viên của nhóm đã tổ chức buổi họp báo để thông báo kết qủa vận động cử tri tham gia ghi tên bãi nhiệm ba vị dân cử thành phố, bao gồm Thị trưởng Tạ Đức Trí, Phó thị trưởng Kimberly Hồ, và Nghị viên Charlie Nguyễn Mạnh Chí.
SINH HOẠT CỘNG ĐỒNG:
Hậu về ôm bà Hai nức nở thủ thỉ: - Con khổ quá mẹ, bác sĩ nói con vô sinh!
Nước nghèo, dân số tương đối, nhưng rác nhựa lên hàng dư thừa… Đó là chuyện VN.
Phật tử đến chùa đã quen dần với hình ảnh Đức Phật Di Lặc có sáu chú điệu (lục tặc: 6 tên giặc) chơi giỡn, thọc loét và ngoáy rún của ngài. Hình ảnh đã để lại một bài học chánh niệm tự tại rất dễ thương.
Ngày 09 tháng 11 năm 1989 – nhân dân Đức hai miền đã phá sập bức tường Bá Linh. Một sự kiện lịch sử dẫn tới thống nhất nước Đức sau đó 11 tháng và một loạt cách mạng lật đổ chế độ CS độc tài các nước Đông Âu và Liên Xô.
Nền kinh tế Anh tăng trưởng yếu nhất gần 1 thập kỷ trong quý 3 vừa qua, khi những bấp bênh xung quanh vụ "ly dị" chưa có hồi kết giữa Anh với Liên minh Châu Âu (EU) – hay còn được gọi là Brexit - tiếp tục đè nặng lên các hoạt động kinh tế.
MEXICO - TT Morales bị tố cáo gian lận bầu cử, bị quần chúng xuống đường biểu tình bao vây.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.