Hôm nay,  

Con Dê Tế Thần

01/02/200300:00:00(Xem: 4759)
Đầu năm con dê Quý Mùi, tôi nhìn về Việt Nam vì ở đó người ta đang chuẩn bị chọc tiết một con dê để tế thần. Con dê đó có tên là Năm Cam, tức Trương Văn Cam, một cái tên tiền định "quýt làm cam chịu". Năm Cam là một tay trùm xã hội đen, tội ác tày trời, báo chí ở trong nước đã được phép công khai tố khổ hắn, vạch ra từng chi tiết băng đảng du đãng Năm Cam chuyên mở sòng bạc, đĩ điếm, tống tiền, giết người, bây giờ đem hắn ra xử tội chết cũng đúng, tại sao lại "quýt làm cam chịu"" Chẳng lẽ hắn bị hàm oan"
Tôi không nói Năm Cam oan ức, tôi chỉ tò mò đặt câu hỏi: Tại sao một hiện tượng như Nam Cam lại có thể nẩy nở và hoành hành suốt 10 năm trời ở một nước công an trị của các ông Cộng sản. Tôi nhớ lại một bản hiệu triệu của ông Hồ Chí Minh khi ông còn ở bên Tàu vào đầu thập niên 40 hô hào làm cách mạng, với lời dặn dò viết tay "làm cách mạng không fải làm quan fát tài". Ông còn nói một câu chí lý "muốn xây dựng chủ nghĩa xã hội phải có con người xã hội chủ nghĩa". Đây là khuôn vàng thước ngọc của một lãnh tụ cách mạng muốn cứu nước cứu dân hay chỉ là lời nói đầu lưỡi của một người đầy thủ đoạn nhằm thúc đẩy tuổi trẻ đổ máu cho mục tiêu thực sự của ông là đưa chế độ Cộng sản về cai trị đất nước" Ngày nay lịch sử đã có câu trả lời, do tài liệu văn khố của các nước liên hệ đến Việt Nam 60 năm trước như Pháp, Nga và Trung Quốc đem lại, kể cả một số nhân chứng đã đi theo tiếng gọi của ông Hồ từ thuở nhỏ nay về già, nghĩ lại cuộc chiến đấu đã qua.
Tôi không phải là người trong cuộc nên không có lý do gì để chen vào những tiếng nói uy tín đó. Tôi đứng ngoài nên chỉ nhìn vào hiện thực tôi thấy ngày nay. Cái gọi là xã hội "xã hội chủ nghĩa" chắc quý giá lắm nên mới hấp dẫn nhiều người đi theo ông Hồ. Nhưng chúng ta đã thấy tận mắt cái xã hội "xã hội chủ nghĩa" đó thực sự như thế nào. Dù vậy các ông lãnh đạo đảng Cộng sản hiện nay vẫn coi là của quý, vì mấy chữ "chủ nghĩa xã hội" không lúc nào rời khỏi ngọn lưỡi của mấy ông. Và cái ngọn luỡi đó luôn luôn uốn để biện minh cho một chế độ công an trị. Mấy ông đó nói cần phải bảo vệ của quý "xã hội chủ nghĩa", bất cứ kẻ nào nói đến tự do dân chủ đa đảng đa nguyên đều phạm tội đi ngược lại "của quý", Công an của mấy ông có quyền đàn áp, hành hạ, bắt bớ, tù đầy và có khi xử cả tội chết. Mấy tháng qua, các ông lãnh đạo Cộng sản đã gia tăng đàn áp những tiếng nói bất đồng chính kiến, chỉ vì mấy ông sợ bị lòi cái đuôi chuột xã hội chủ nghĩa.

Vậy còn việc xây dựng con người xã hội chủ nghĩa thì sao" Nếu cái xã hội "xã hội chủ nghĩa" quý như vậy, con người xã hội chủ nghĩa phải là con người lý tưởng, không vì tư lợi hay lợi riêng của phe đảng mà xả thân làm việc cho lợi ích chung của toàn dân, toàn thể xã hội, và tận cùng theo đúng nghĩa của nó, là người không có tài sản. Bây giờ thử hỏi trong đảng Cộng sản, từ ông cao nhất đến ông thấp nhất, có ông nào là con người xã hội chủ nghĩa hay không" Không có con người lý tưởng cũng chẳng sao vì đó là việc của mấy ông, nhưng tại sao cái xã hội của quý mà mấy ông quảng cáo rùm beng bây giờ lại khốn khổ như thế này. Văn hóa, đạo đức suy đồi, đĩ điếm, ma túy, cờ bạc, trộm cướp, tham nhũng tràn lan.
Hãy trở lại hiện tượng Năm Cam. Trong một chế độ độc đảng toàn trị, mọi hành động của người dân đều không qua khỏi những cặp mắt theo dõi của công an. Nói theo dõi được từng hành động, từng lời nói của mỗi cá nhân là vô lý, nhưng hiện tượng Năm Cam không phải là một người mà là một tổ chức có hệ thống, tay chân băng đảng đông người và hành động gần như công khai. Vậy mà chúng vẫn bành trướng được, điều này chỉ có nghĩa giản dị là mấy ông công an biết nhưng để mặc cho nó hoành hành, vì chính mấy ông đó tay đã nhúng chàm. Như vậy cần phải xét lại lý do tồn tại của bộ máy công an trị. Bởi vì nó chỉ sáng để nhìn thấy những người phê phán chế độ, nhưng lại mù trước những hành động tội phạm xã hội. Phê phán chưa chắc làm mấy ông nhúc nhích, nhưng tham nhũng chắc chắn sẽ làm sập tiệm chế độ như chính các ông đã từng nhìn nhận.
Cuộc điều tra vụ Năm Cam kéo dài đã làm lòi ra những tên tuổi lớn như Phạm Sỹ Chiến, Phó Viện trưởng Kiểm sát Nhân dân, Bùi Quốc Huy, Thứ trưởng Công an, nguyên Giám đốc Công an Saigon, Mai Văn Hạnh, Giám đốc đài Tiếng nói Việt Nam. Tuần trước còn lòi ra một ông đứng hàng thứ 10 trong bộ Chính trị là Trương Tấn Sang, cựu Bí thư thành ủy Saigon. Như vậy chỉ có mấy ông đó dính trấu chớ đâu có phải tất cả" Nói như vậy là rỡn mặt con quái vật Công an trị. Người bên ngoài không biết nó, nhưng những anh ở bên trong nó và cả những anh cưỡi lên lưng nó đều biết nó hơn ai hết. Đó là một bộ máy được tổ chức tinh vi nhất để dò xét tất cả, không chừa một anh nào, từ lập trường chính trị cho đến đời sống riêng tư. Bởi vậy cá mè một lứa, nếu đã ăn bẩn thì tất cả đều ăn, chớ không phải chỉ có vài con ăn vụng. Bây giờ nếu có mấy anh giơ đầu chịu báng chẳng qua cực chẳng đã, nên phải "thu xếp" đó thôi. Bởi vậy nói "chỉ có vài anh" cũng khôi hài như nói Năm Cam là "hiện tượng duy nhất", trừ đi là xong. Năm Cam không tạo ra tình hình xã hội Việt Nam hiện nay, nó là một trong những sản phẩm của chế độ độc tài đảng trị. Cam là "cam", chớ không phải "quýt".
Nhân dịp năm mới làm thịt dê, chúng tôi không chúc mấy ông lãnh đạo đảng "rượu nồng, dê béo, gái xuân xanh" theo di sản Lý Toét Xã Xệ thời xưa vừa dốt vừa tham lên cầm quyền cả nước. Chúng tôi chỉ thấy mấy chữ "ôi thôi, ai tai", các ông đã tự chọn một con đường kẹt không lối thoát rồi.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bạn cứ thử tưởng tượng đi: Tác giả qua Mỹ lúc mới 11 tuổi, đã lớn lên và thành đạt trong ngành y khoa ở quê người, nhưng có lẽ vì ‘đam mê thơ văn từ nhỏ’ như tác giả tâm tình, nên năm 1986 cũng đã xuất bản tập thơ ’Khi Bóng Chiều Rơi’, và bây giờ là một Tuyển Tập Truyện Ngắn & Thơ đầy tính tự sự và cảm xúc bằng ngôn ngữ của lời ca dao Mẹ.
The Guardian trong này 21/10 đã đưa ra những hình ảnh đáng buồn cho quân đội Mỹ tại bắc Syria. Họ đã phải rút quân trong sự la ó phản đối, và người dân còn ném thức ăn vào đoàn quân xa khoảng 100 chiếc của Hoa Kỳ.
Thời gian gần đây, “văn hóa đọc” dường như đã trở thành một mỹ từ thường xuyên được nhắc đến với nhiều bài viết rất tha thiết, rất nhiệt tình cổ xúy chuyện đọc sách giấy, nhất là đối với thế hệ trẻ hiện nay.
WESTMMISTER (VB) – Nhà văn Nhã Ca, chủ nhiệm sáng lập của nhật báo Việt Báo đã được đại gia đình Việt Báo và bạn hữu xa gần chúc mừng đại thọ 80 và tái bản phát hành Nhã Ca Hồi Ký và truyện dài Phượng Hoàng trong đêm Thơ Nhạc và Bạn Hữu rộn ràng tiếng cười và đầy ắp tình thân tại hội trường Việt Báo
Dưới cái nhìn của nhà nước Bắc Kinh, Hồng Kông kể như món đồ nằm sẵn trong túi, dù có biểu tình cỡ nào cũng khó tách rời.
Khoảng giữa tháng 10/2019, Samsung Display công bố kế hoạch đầu tư hơn 11 tỷ USD (13,100 tỷ won) vào hoạt động nghiên cứu phát triển và sản xuất tấm nền QD-OLED dành cho TV.
SEOUL - Đối thoại quốc phòng hàng năm giữa Trungh Cộng và Nam Hàn sắp tái tục sau 5 năm gián đoạn.
TAIPEI - Vào ngày 20/10, Đảo quốc Taiwan tuyên bố không chấp nhận kẻ giết người Chang Tong-kai nộp mình tại Đài Loan, và khẳng định thẩm quyền Hong Kong phải giải quyết mọi thủ tục pháp lý cần thiết trước khi.
BEIJING - Phát biểu tại hội thảo an ninh hàng năm gọi là Xiangshan Forum ngày 20/10, bộ trưởng quốc phòng Wei Fenghe đả kích Hoa Kỳ kích động cách mạng màu tại các nước bằng chiến lược tầm xa, để gây ảnh hưởng nội bộ các nước này, trong đó có Trung Cộng.
Thủ  Tướng Do Thái Benjamin Netanyahu hôm Thứ Hai tuyên bố rằng ông không có thể thành lập chính quyền Do Thái mới, và rằng ông đang trả lại nhiệm vụ thành lập liên minh cho Tổng Thống euven Rivlin, đắp đường cho ứng viên khác để cố tắng thành lập chính quyền là lần đầu tiên trong hơn một thập niên.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.