Hôm nay,  

Thơ Cù Nèo

14/10/200200:00:00(Xem: 5462)
Chỉ Vì Muốn Sướng

Đứa Nam Man viết nhân đọc lại báo cũ (SGT 270) thấy baœn tin “mê tín cho bồ cưỡng hiếp 2 con gái”. Theo baœn tin này thì bà Nguyễn Thị Hồng Hạnh, sinh năm 1970, đã có chồng và có 2 con gái là N.T.H.N. (1988) và G.(12 tuổi). Sau khi thôi chồng, bà Hạnh cặp bồ với Lê Tuấn Anh. Vì muốn có con với Tuấn Anh và do tin lời thầy bói nên bà Hạnh đã tạo điều kiện cho Tuấn Anh cưỡng hiếp N.T.H.N. (ngày 15.10.2001) và G.(ngày 13.1.2002).

Cô vì muốn sướng... cái “tù ti”,
Mới xúi thằng bồ hãm cháu đi.
Hy vọng phen này còn đeœ đái,
Ước mong bận đó sẽ bầu bì.
Dị đoan kiểu mợ vừa tàn nhẫn,
Mê tín như cô dáng miệt khi
Tội “cúng cô hồn” hai đứa nhoœ,
Đáng xem xưœ giaœo, hoặc lăng trì.

*

Hoœi “Bác” Hồ Chơi!

Giờ em hoœi thưœ “bác” nghe chơi,
“Bác” có bao nhiêu mụ vợ rồi"
Bọn họ đồn rùm sao khiếp quá,
Người ta nói riết sẽ nhàm thôi.
Ông không cho tớ bày ra chuyện,
“Bác” chẳng trách em “đía” quá lời.
Vậy “bác” có bao nhiêu vợ haœ,
Và, có bao nhiêu đứa con rơi"

*

Nói Chuyện Với Nông Đức Mạnh

Nam Man nó nói đúng không nào,
Bác cứ việc ngồi nghiệm lại sau.
Bà cụ là con nhà chất phác,
Mẹ ông khác hạng gái thuê bao.(!)
Mà y dám giơœ trò dâm đãng,
Chính hắn còn chơi thói thổ hào.
“Lậy” cụ bà xong, rồi giết boœ...
Mần răng bác chẳng thấy không đau.

*

Đứa Con Hoang Giờ Có Cha

Đọc báo cũ, đứa Nam Man thấy baœn tin “Nông Đức Mạnh đã xác nhận là con cuœa Hồ Chí Minh” ơœ Nam Úc Tuần Báo số 338 ngày 12.4.2002. Theo nguyên văn baœn tin này thì “Trong tuần qua tất caœ mọi lời đồn đãi về nguồn gốc cuœa Nông Đức Mạnh đã được chấm dứt khi TBT Nông Đức Mạnh đã chính thức xác nhận mình là con trai cuœa Hồ Chí Minh”. Đọc tin trên, đứa Nam Man viết bài này để mừng giùm Nông Đức Mạnh.

Em mừng biết được tiá con ông,
Đã nhận ra nhau có phaœi không"
Trước đó, trung ương đều nẫu ruột,
Giờ đây, chế độ đã yên lòng,
“Bác Hồ” chắc thoœa niềm kỳ vọng,
Bà cụ đang vui nỗi ước mong.
-“Thằng Mạnh con mình giờ có bố,
Không còn giống cục cứt trôi sông”.

Nam Man

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Dân Việt làm sao thoát Trung, nếu không tiên quyết (và cương quyết) thoát khỏi cái đám Cộng Sản gian tà này.
Đảng Cộng sản chủ trương hồng hơn chuyên, nên hiện tượng con ông cháu cha, quan hệ, quen biết, đút lót, dùng bằng giả, là hệ quả của chính sách nô tài nuôi thân này.
Trong những ngày cuối tháng 10 hàng năm, có một ngày được thế giới ghi nhớ: Ngày tưởng niệm các nạn nhân của đàn áp chính trị… Cội nguồn của ngày này là từ những cuộc đàn áp chính trị ở Liên Xô.
Khoảng cuối tháng 10/2019, theo Yonhap đưa tin, Hàn Quốc tuyên bố sẽ ngừng nhận những đãi ngộ đặc biệt dành cho các quốc gia đang phát triển trong các đàm phán tương lai tại Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO).
Khoảng cuối tháng 10/2019, hãng tin Bloomberg cho biết, Ngân hàng Trung ương Thái Lan có lẽ đang nhận thấy một điều rằng ngăn đà tăng giá của đồng Baht là một nhiệm vụ ngày càng khó khăn.
BRUSSELS - Liên Âu đồng ý gia hạn Brexit đến sau năm 2019, là 3 tháng sau mục tiêu của Thủ Tướng Anh
BUENOS AIRES - Giới quan sát tiên đoán đúng: Argentina đã bầu lãnh đạo theo phe thiên tả trong kỳ bầu cử Chủ Nhật 27/10.
BAGHDAD - Thêm 7 người chết hôm Thứ Bảy 26/10, khi cảnh sát đàn áp biểu tình chống chính quyền của Thủ Tướng al-Mahdi tại thủ đô.
Tài xế lái chiếc xe tải định mệnh chở 39 xác người được phát hiện tại Anh hồi tuần qua đã ra tòa về tội ngộ sát và buôn người
TT Trump loan báo thủ lãnh Nhà Nước Hồi Giáo (ISIS) đã bị lực lượng đặc biệt Mỹ truy kích và đã nổ bom tự sát. Bản tin cho biết thêm như sau.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.