Hôm nay,  

Cứu Đê Hà Nội

09/07/200000:00:00(Xem: 6144)
Triều Tự do, sóng Dân chủ đang tràn ngập. Bờ đê Cộng sản Hà nội sắp vỡ tan. Để cứu thành trì xã hội chủ nghĩa, đảng CSVN khẩn cấp xếp lại báo chí. Hạn chế lại số tờ báo. Xiết chặt lại tiêu chuẩn hành nghề. Loại bớt một số ký giả không thuận lợi. Ai cũng biết dưới chế độ CSVN, một trăm phần trăm các tờ báo đều của đảng hay cơ quan nhà nước. Toàn bộ nhà báo là đảng viên, cán bộ, hoặc công nhân viên. Tuyệt đối tư nhân không được ra hay làm báo. Đó là luật sắt. Đó là nguyên tắc chết, không có biệt lệ nào hết.

Công tác tư tưởng, tuyên truyền là độc quyền của đảng CSVN. Đó là công tác chánh trị “chủ đạo”. Tốn bao nhiêu cũng chi. Mất bao nhiêu thời gian, công sức cũng phải làm. Công tâm mà nói, nó đã đem lại hiệu quả cho Hà nội trong cuộc chiến. Một số thanh niên Miền Bắc ngã gục trên chiến trường Miền Nam vì khẩu hiệu giải phóng, chống Mỹ cứu nước. Một số trí thức Bắc Âu ủng hộ Mặt trận giải phóng vì ghét Mỹ, một đại cường ăn hiếp con nít. Một số thanh niên Mỹ bị báo chí phản chiến đầu độc đốt cờ Mỹ, đốt thẻ trưng binh, chống Chiến tranh Việt Nam vì lời đường mật hiếu hòa bị bức hiếp bởi đế quốc, thực dân mới Mỹ. Jane Fonda bị lợi dụng chụp một bức ảnh cạnh cây súng phòng không. loại súng đã hạ hàng trăm đồng bào ưu tú của mình, cỡ McCain, Peterson, khoác áo chiến binh, lấy mạng sống bảo vệ lá quốc kỳ tượng trưng cho Tự Do và Dân Chủ. Gần 25 năm sau, thuốc độc tuyên truyền, tác động tư tưởng của CSVN mới giải, Jane Fonda hối hận không nguôi. Tượng đài tri ân tử sĩ, vinh danh quân nhân Mỹ nối nhau dựng lên.

Công tác tư tưởng, tuyên truyền Cộng sản đạt kết quả chỉ trong một số hoàn cảnh đặc biệt như chiến tranh, chậm tiến, ít học... Chiến tranh thì giao lưu khó khăn, dễ bưng bít, chậm tiến, ít học dễ nhồi sọ. Kỹ thuật người CSVN dùng dựa theo nguyên lý của Tiến sĩ Goebel, ông vua tuyên truyền của Hitler. Nói dối một lần, có thể ngờ vực. Nói dối hàng vạn lần, giả sẽ lên chân. Pavlov cũng có công đóng góp vào qua thí nghiệm phản xạ có điều kiện. Thí nghiệm làm trên một con chó, được nhử bắng một miếng thịt bò và một hồi chuông. Chó thèm nhỏ giải, tiết chất chua bao tử. Sau đánh chuông mà không nhử thịt bò, chó vẫm thèm nhỏ giải. Kỹ thuật này đòi hỏi Đảng phải bưng bít và kềm đối tượng vừa đủ trình độ “tiếp thu” mà không khả năng suy luận duy lý. Trong chiều hướng đó, người ta thấy dễ hiểu: Tại sao đại học không dạy một triết thuyết nào khác hơn Mác Lê; Tại sao trung tiểu học bị vắt đến nổi học sinh phải bỏ học. Rõ là chính sách ngu dân để phục vụ yêu cầu, tuyên truyền của Đảng. Tội lỗi tất nhiên, và vô đạo đức hơn, kỹ thuật này của Cộng Sản hạ cấp con người, hình ảnh của Thượng đế, tâm đầy Phật tính, một tiểu vũ trụ, thành thú vật được huấn luyện làm trò xiệc cho Cộng sản. Trong triết học kể cả Nietzche, người tuyên bố đã ám sát Thượng đế, chưa có một thuyết nào đã mạt sát con người đến như thế, khinh rẻ người đến như thế.

Không phải kỹ thuật bá đạo ấy chỉ người tự do ở chế độ dân chủ mới thấy. Chính người CS cũng đã thấy. Ông Trần Dần với bài Người Khổng Lồ Không Tim; Phùng Hoán, bài Cái Máy Làm Thơ, và bao bài khác của nhóm Nhân Văn Giai Phẩm. Gần đây, trong hàng lãnh tụ cũng thấy, một Trần Xuân Bách, một Trần Độ, và nhiều trí thức, Hà Sĩ Phu, Dương Thu Hương. Đảng dồn mọi nỗ lực để diệt như đã thấy. Diệt được hay không tương lai gần sẽ trả lời.

Một thập niên trước đây, trước tình hình ngàn cân treo sợi tóc của đảng, đảng phải tự cứu bằng đổi sang nền kinh tế thị trường có mức độ, Đảng biết rõ triều tự do, sóng dân chủ của thời đại sẽ theo vào, có thể làm vỡ đê cộng sản cũ rích và rịêu rạo. Đảng cảnh giác và đề cao chống diễn biến hòa bình. Căn bản tư tưởng, kỹ thuật tuyên truyền, tác động tư tưởng cũ dựa trên bưng bít, nhồi sọ trở nên trơ trẽn trước xu thế tự do dân chủ của loài người được kỹ thuật tin học chuyển tải vào tận hang cùn ngõ hẹp, vào tận khối óc, con tim của đảng viên và quần chúng, từng phút từng giây. Tư tưởng trong nước chuyển biến từ xót hại thức tỉnh đến tin tưởng và hành động cá nhân rồi tập thể, phong trào. Các phong trào biểu tình đòi tự do tôn giáo, đòi quyền sống, chống tham nhũng, cường hào ác bá đỏ nông thôn, quí tộc đỏ ở thành thị. Hơn ai hết, đảng có biết các phong trào ấy được một số đảng viên mặc thị “đồng tình”, lơ là trong việc trấn áp theo nghị quyết Đảng. Đó là hồi chuông báo tử của đảng. Đó là tiếng mõ báo đê cộng sản Hà nội sắp vỡ. Và đó cũng là lý do để đảng ra lịnh khẩn cấp sắp xếp lại báo chí, siết nhà báo dù tất cả báo chí và người làm đều của đảng. Đảng chỉ còn nắm xác. Hồn một số đã diễn biến hòa bình khuynh hướng dân chủ tự do mất rồi.

Đối xử báo chí, thức giả của thế kỷ 21 mà đảng vẫn dùng biện pháp Staline là khủng bố (rút giấy phép ra và viết) và làm bất thần, ra lịnh là cưỡng chế ngay. Cách đó chắc chắn sẽ đem lại đối kháng ngầm. Người bên trong mà phá thì sức tàn phá và tai hại sẽ lớn mạnh hơn bên ngoài nhiều. Cái gì chớ cách viết và lách của người bất mãn Miền Bắc phải vào bậc thầy của con người ngồi trong Bộ chính trị. Quần chúng sẽ có dịp đọc và thưởng thức kiểu chơi chữ độc đáo như chỉ cần một “đồng” hay một “chinh” là làm cho dân giàu nước mạnh.

Chắc chắn một quyết định kềm kẹp báo chí trong nước như thế không thể cản nổi sức triều dâng, sóng dậy của tự do dân chủ từ ngoài tràn ngập lãnh thổ và tâm hồn người trong nước. Với tiến bộ của kỹ thuật tin học, việc vượt bức tường lửa kiểm duyệt của CSVN là một trò chơi đối với người có computers. Phương chi, hàng chục đài quốc tế ngày đêm tiếng nói vọng về Việt Nam. Hàng chục, hàng trăm ngàn người lui tới. Đó chưa nói đến sức mạnh của kinh tế nước ngoài. Mà kinh tế và chính trị là anh em sinh đôi. Đô la = Tự do, Dân chủ là phương trình của kinh tế toàn cầu.

Vấn đề còn lại chót không phải là chờ xem CSVN có thể kiểm soát báo chí, điều kiện hóa công tác tư tưởng đảng viên và quần chúng đến đâu qua giải pháp stalinist của đảng. Vấn đề chánh là liệu cánh cửa lớn thương ước mà CSVN đang cầu cạnh để ký với Mỹ sẽ đem thêm bao nhiêu sức mạnh triều dâng sóng dậy dân chủ, tự do. Sức mạnh ấy đủ sức phá vỡ đê Cộng sản Hà nội không và trong bao lâu"

Đó là cốt lõi của động lực thúc đẩy CS Hà nội khẩn cấp sắp xếp lại báo chí dù là báo chí của đảng.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hai tháng nữa mới tới Tết nguyên đán Canh Tý (2020) nhưng hàng hóa “ăn Tết, chơi Tết” nhập cảng đã rộn rịp xuất hiện trên thị trường, trong đó hàng Trung Quốc chiếm số lượng lớn
Chùa Hang, còn gọi là Phước Điền tự, là một di tích lịch sử văn hóa cấp quốc gia nằm trên núi Sam (cách cụm di tích chùa Tây An, lăng Thoại Ngọc Hầu, miếu Bà Chúa Xứ khoảng 1km), xưa nay vẫn được xem là điểm đến du lịch tâm linh không thể bỏ qua của du khách khi đến vùng Châu Đốc, theo PetroTimes.vn.
Vụ thu hoạch ốc hương năm nay, người nuôi ở thị xã Sông Cầu (Phú Yên) mừng vì sản lượng cao, thế nhưng giá lại thấp hơn năm trước, thời gian nuôi lại kéo dài nên lãi không là bao, theo Tin24H.
Westminster (Bình Sa)- - Đài Pháp Âm Phật Giáo Toàn Cầu, do Hòa Thượng Thích Thông Hải, Viện Chủ Tu Viện Chơn Không tại Hawaii và Tu Viện An Lạc tại Ventura, California, Phó Chủ Tịch Ngoại Vụ Hội Đồng Điều Hành Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hoa Kỳ sáng lập.
Westminster (Bình Sa)- - Tại hội trường Viện Việt Học 15355 Brookhurst St., Ste. 222. Thành phố Westminster, CA 92683 vào lúc 2 giờ chiều Chủ Nhật ngày 24 tháng 11 năm 2019, một buổi ra mắt tác phẩm “Người Lính Và Quê Hương” của nhà văn Nhã Giang Thu Tâm đến từ San Jose.
Thành phố Garden Grove xin giới thiệu đến cộng đồng chương trình ‘Black Friday Goes BiGG" nhân dịp những ngày lễ cuối năm sắp đến.
SINH HOẠT CỘNG ĐỒNG:
Lấy phương châm “hòa bình, tự vệ” chỉ đạo, chính sách Quốc phòng mới của Việt Nam đã tăng từ 3 lên 4 “không”, đó là: không tham gia liên minh quân sự; không liên kết với nước này để chống nước kia; không cho nước ngoài đặt căn cứ quân sự hoặc sử dụng lãnh thổ Việt Nam để chống lại nước khác; không sử dụng vũ lực hoặc đe doạ sử dụng vũ lực trong quan hệ quốc tế” .
Buổi cơm tối sum họp cả nhà rất vui vẻ, sau ngày làm việc mệt mỏi nhưng khi cả nhà quây quần bên mân cơm thì tự nhiên khoẻ hẳn laị. Tài lanh miệng khen:
Vân Đồn chỉ là một địa danh nhỏ bé nằm trong vịnh Bái Tử Long, ấy vậy mà xưa nay sử sách nhắc đến còn nhiều hơn cả những vùng rộng lớn trong đất liền, bởi vì nó là một nơi hết sức trọng yếu trong việc giữ gìn lãnh thổ.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.