Hôm nay,  

Thơ Thẩn Mà Chơi

05/08/200200:00:00(Xem: 5086)
Ván Bài Lật Ngưœa

Ván bài lật ngưœa đúng vàng nguyên,
Hình dạng đu dây chắc chẳng hiền.
Mơœ miệng phun nọc, chân thành giả,
Bầy đặt văn chương, trắng đổi đen.
Lạch bạch đuôi voi hít bã mía,
Lẽo đẽo đít nhòng nếm ớt cay.
Tướng mạo chèng ơi... sao giống vượn,
Ván bài lật ngưœa đúng vàng nguyên.
Độc Nhãn Thi Nhân

Xin Đừng Vạch Áo

Đóng cửa đồng hương khuyên bảo nhau,
Ngoài đường chớ vạch áo lên cao.
Đưa lưng, họ thấy nơi da lở,
Dở ngực, người xem chỗ hắc lào.
Chuyện gọi mã tà cần nghĩ kỹ,
Việc ra tòa án sẽ thêm hao.
Cùng nhau tưởng nhớ về nguồn cội,
Một bọc trăm con tự thuở nào.

Trường Xuân Lão

*

Khôn Hồn Thú Nhận

Chuœ tịch Cộng Đồng bự cỡ nào"
Hạ cờ Tổ Quốc tính làm sao"
Mọi người đang đợi ông lên tiếng,
Tất caœ chờ trông hãy nói mau.
Đâu phaœi nằm vùng mà sợ hãi,
Chẳng qua trót dại thích lau chau"
Khôn hồn nhận tội rồi xin lỗi,
Toàn dân tha thứ hết lao đao.

Nam Nguyên - Darra
Công Bố Cuối Năm

Kính họa vận bài “Gơœi Nam Man” cuœa Phó Thường Dân đại gia trong mục “Thơ thẩn mà chơi” ơœ SGT số 270 ngày 25.7.02

Chờ xem các bạn tự hôm rày,
Sự thật thế nào phaœi nói ngay.
Tranh luận ồn ào là vội vã,
Bình tâm trầm tĩnh cứ trình bày.
Người nào làm đúng, thì công nhận,
Còn keœ sai trái, sút nó bay.
Kết quaœ ra sao thưa quý vị,
Vui lòng công bố cuối năm này.

Chang Son

*

Sao Không Thấy Treo Cờ

Sàigòn Times số 266 về vụ Cộng Đồng Người Việt Tự Do Queensland vu khống, mạ lÿ, có hành vi bất xứng đối với 2 người lính VNCH là ông Huỳnh Văn Lím và Bùi Văn An khi hai ông mang cờ vàng ba sọc đoœ treo dùm cho Ban Chấp Hành, nhắc nhơœ BCH cuœa ông Chuœ tịch Trần Hưng Việt nên nhớ lá cờ này là ân nhân cuœa ông từ trước 1975 và sau khi đến trại tÿ nạn. Caœm kích trước tấm lòng yêu nước, trung thành với Tổ Quốc, nêu cao chính nghĩa tự do, tôi xin tặng hai anh bài thơ:

Cộng Đồng Người Việt chẳng treo cờ
Lẽ nào chiến sĩ mãi làm ngơ"
Mang lá cờ vàng ba sọc đoœ,
Đứng nghiêm chào kính lúc thượng cờ.
Yêu nước, thương cờ, sao phá rối"
Hành vi, thông báo quá hồ đồ.
Hoœi ông chuœ tịch Trần Hưng Việt,
Ai chết, giờ này mập sữa bơ"

Trương Minh Hòa - Một người lính yêu cờ tại Tây Úc

*

Tự thán

Đừng bới móc làm chi cho thêm nhục
Nỗi đau này nhấm gậm đến nghìn thu
Tình đồng hương vốn êm ả như ru
Sao đến nỗi đất bằng dâng cuộn sóng
Bình tĩnh nhé cho tâm hồn lắng đọng
Nghĩa nghìn trùng, tình cá nước quân dân
Bao anh linh yên ngủ khuất hồng trần
Tình yêu ấy cuốn tròn trong lửa đạn
Quê hương tôi, một khung trời u ám
Đủ đau lòng, tê buốt cả nhân gian
Trách ông xanh tạo chi nỗi ly tan
Buồn biết mấy anh em chung cảnh ngộ
Vận nước trôi cơn sóng cuồng mưa lũ
Dấu đạn thù còn nhức nhối tâm can
Vết đau này dẫu có vượt thời gian
Chưa đủ xót" anh em thêm quả đấm.

Phạm thanh Phương

*

Tự Giác và Tự Chế

Viết để kính gưœi quý vị liên hệ ơœ Qld với tinh thần tự giác và tự chế để dồn nỗ lực vào đại cuộc chung.

Phaœi, trái tranh chi mãi thế vầy"
Để rồi chẳng chịu lời khuyên ngay:
Phaœi thì kết hợp mà tranh đấu...
Trái lấy điểm chung để giãi bày...
Cũng chớ so công cao hoặc thấp!
Càng thôi đọ sức dơœ và hay!
Đường đời vạn neœo nan tri được,
Chỉ có lòng thành tự giác thay.

Chỉ có lòng thành tự giác thay,
Đây là sự việc xaœy bầy hầy!
Đôi khi lễ đó đối chưa đuœ
Nhiều lúc nghĩa kia đáp chẳng đầy
Lý nọ đưa ra cứ luẩn quẩn...
Cớ này đẩy tới cũng loay hoay...
Mong rằng tự chế chung dồn sức,


Phaœi, trái tranh chi mãi thế vầy"

Thái Châu

*

Sống, Chết Đời Người

“Xác chết chưa chôn” là luận đề trong mục “Hương Giáo đề thơ” cuœa SGT số 269. Ngài Hương Giáo đã nêu ra “hai kiểu chết: chết đem chôn là đứt hơi tắt thơœ, người ta còn gọi là thiên thu vĩnh biệt hay an giấc ngàn thu. Chết chưa chôn là mũi vẫn còn thơœ, tim vẫn còn đập, vẫn nằm, vẫn ngồi, đi đứng, ăn, nguœ, nói cười... Nhưng sống vô tích sự không có ích cho ai... như cái xác không hồn. Nói cho gọn, chết chưa chôn là sống mà cũng kể như chết rồi... có người áo quần đẹp đẽ, mặt mũi phương phi, qua lại ngoài đường, thật ra chỉ là cái xác chết chưa chôn mà thôi.” Caœm hứng xin có bài thơi:

Sống, chết đời người thân biến đành,
Chết vinh hơn sống nhục hôi tanh:
Sống coi như thác - sống nhơ tiếng,
Chết trọng tựa còn - chết sáng danh
Sống đạo vong thân - nhục hậu thế,
Chết lưu phúc đức - rạng sinh thành.
Sống gây tội ác... đừng nên sống,
Chết được dân thương: Đấng Liệt Anh.

Thái Châu

*

Mừng Bác Nam Man Khoœe

Kính họa bài thơ “xướng họa” cùng trong mục “Thơ thẩn mà chơi” cuœa hai đại gia: Trường Xuân Lão “Chân bác Nam Man” (SGT 267) và Nam Man “Giò giữa vẫn chưa sao” (SGT 268)

May là chân trái cuœa ông đau
“Giò giữa” thì thôi hết thể thao:
Khoœi caœnh đi khuya lén phía trước
Hết màn về trễ chui đàng sau
Cho nên giờ bác đâu chùn bước
Bơœi vậy nay ông vẫn xé rào
Nghe bệnh, anh em lo sợ quýnh
Mừng còn nhún khoœe vẫn chưa sao.

Việt Lão - Victoria

*

Bí Mật Vẫn Xì Hơi

Nhà bình luận Laurie Oakes đã tung ra trên đài truyền hình số 9, một quaœ bom làm bùng nổ trong giới chính khách Úc về một mối tình vụng trộm bí mật kéo dài suốt 5 năm giữa bà Cheryl Kernot nguyên lãnh tụ Đaœng Dân Chuœ Úc và cựu Ngoại Trươœng Gareth Evans. Hai chính khách ơœ lứa tuổi sồn sồn này đã dan díu tình caœm suốt nhiều năm trước ngày bà Kernot quyết định boœ đaœng Dân Chuœ vào năm 1997 sang đầu quân vào đaœng Lao Động.

Tình caœm lăng nhăng chính trị gia!
Một công đôi chuyện lợi kia mà:
Chuyện tình thoœa mãn hai dan díu
Chuyện đaœng tăng cường aœ nhaœy qua
Bí mật lâu rồi ôm giữ kín
Xì hơi nay mới chịu lòi ra
Quaœ bom bùng nổ bao bưng bít,
Tình caœm lăng nhăng chính trị gia!

Thế Nhơn

*

Mời Bác Lên Brisbane

Kính họa vận bài "Nhắn Năm Ông Thần chộn rộn" của Nam Man đại gia và bài "Gởi Nam Man" của Phó Thường Dân đại gia, viết về việc "mời" mấy cha ở Brisbane lên Sydney để giải quyết vấn đề, đăng trên SGT số 269 và 270.

Người Việt xôn xao mấy bữa rày,
Xin mời Bác Phó ráng lên ngay.
Để nghe cặn kẽ lời phân giải,
Hầu biết rõ ràng chuyện tỏ bày.
Lệch lạc khác gì cơn gió thoảng,
Quyền hành cũng tựa áng mây bay.
Bác lên nhớ kéo Nam Man với
Giải quyết cho xong cái vụ này.

Trường Xuân Lão

*

Quyết Tâm Đòi Lại Núi Sông Ta

Kính họa vận bài “Traœ ta sông núi từng trang sưœ” cuœa Cô Gia đại gia ơœ mục “Thơ thẩn mà chơi” trong SGT số 270 viết về bài “Mất đất, mất một phần da thịt” cuœa bạn treœ Anh Tuấn từ trong nước gơœi ra dự giaœi thơ văn với chuœ đề “Traœ ta sông núi từng trang sưœ” do “Mạng Lưới Tuổi Treœ Việt Nam Lên Đường” tổ chức.

Nhìn hình chữ S nát xương da,
Tớ thiệt đau lòng lắm các cha.
Bơœi dại nên không hề liệu trước,
Vì ngu khiến chẳng thể phòng xa.
Nay nghe đất nước đang oằn oại,
Lại thấy bà con cứ hít hà.
Mà đứa Nam Man thêm đứt ruột...
Quyết tâm đòi lại núi sông ta.

Nam Man

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hai tháng nữa mới tới Tết nguyên đán Canh Tý (2020) nhưng hàng hóa “ăn Tết, chơi Tết” nhập cảng đã rộn rịp xuất hiện trên thị trường, trong đó hàng Trung Quốc chiếm số lượng lớn
Chùa Hang, còn gọi là Phước Điền tự, là một di tích lịch sử văn hóa cấp quốc gia nằm trên núi Sam (cách cụm di tích chùa Tây An, lăng Thoại Ngọc Hầu, miếu Bà Chúa Xứ khoảng 1km), xưa nay vẫn được xem là điểm đến du lịch tâm linh không thể bỏ qua của du khách khi đến vùng Châu Đốc, theo PetroTimes.vn.
Vụ thu hoạch ốc hương năm nay, người nuôi ở thị xã Sông Cầu (Phú Yên) mừng vì sản lượng cao, thế nhưng giá lại thấp hơn năm trước, thời gian nuôi lại kéo dài nên lãi không là bao, theo Tin24H.
Westminster (Bình Sa)- - Đài Pháp Âm Phật Giáo Toàn Cầu, do Hòa Thượng Thích Thông Hải, Viện Chủ Tu Viện Chơn Không tại Hawaii và Tu Viện An Lạc tại Ventura, California, Phó Chủ Tịch Ngoại Vụ Hội Đồng Điều Hành Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hoa Kỳ sáng lập.
Westminster (Bình Sa)- - Tại hội trường Viện Việt Học 15355 Brookhurst St., Ste. 222. Thành phố Westminster, CA 92683 vào lúc 2 giờ chiều Chủ Nhật ngày 24 tháng 11 năm 2019, một buổi ra mắt tác phẩm “Người Lính Và Quê Hương” của nhà văn Nhã Giang Thu Tâm đến từ San Jose.
Thành phố Garden Grove xin giới thiệu đến cộng đồng chương trình ‘Black Friday Goes BiGG" nhân dịp những ngày lễ cuối năm sắp đến.
SINH HOẠT CỘNG ĐỒNG:
Lấy phương châm “hòa bình, tự vệ” chỉ đạo, chính sách Quốc phòng mới của Việt Nam đã tăng từ 3 lên 4 “không”, đó là: không tham gia liên minh quân sự; không liên kết với nước này để chống nước kia; không cho nước ngoài đặt căn cứ quân sự hoặc sử dụng lãnh thổ Việt Nam để chống lại nước khác; không sử dụng vũ lực hoặc đe doạ sử dụng vũ lực trong quan hệ quốc tế” .
Buổi cơm tối sum họp cả nhà rất vui vẻ, sau ngày làm việc mệt mỏi nhưng khi cả nhà quây quần bên mân cơm thì tự nhiên khoẻ hẳn laị. Tài lanh miệng khen:
Vân Đồn chỉ là một địa danh nhỏ bé nằm trong vịnh Bái Tử Long, ấy vậy mà xưa nay sử sách nhắc đến còn nhiều hơn cả những vùng rộng lớn trong đất liền, bởi vì nó là một nơi hết sức trọng yếu trong việc giữ gìn lãnh thổ.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.