Hôm nay,  

Phở 54

17/02/200200:00:00(Xem: 10475)
15420 Brookhurst St,
Westminster, Ca 92683
Tel: (714) 839-9096

Khi hỏi thăm một người bạn ngoại quốc, rằng bạn đã thử qua thức ăn Việt Nam chưa. Nếu câu trả lời là "Có rồi", thì nhiều phần câu trả lời kế tiếp sẽ là "I tried Pho!". Tô phở nóng, bốc khói, thơm ngon vô cùng vẫn là một biểu tượng tiêu biểu của thức ăn Việt Nam. Ăn gì thì ăn, làm gì thì làm, đi đâu thì đi, khi người mệt mỏi, đói bụng, thứ thèm nhất vẫn thường là tô phở nóng.

Hiểu được nhu cầu này, cách đây hơn chục năm, anh Trần Nhơn đã khởi đầu hệ thống Phở 54. Khi tiệm Phở 54 đầu tiên ra đời, anh đã hiểu ngay rằng cần có tiệm thứ hai, rồi tiệm thứ ba, và đến bây giờ, Phở 54 đã có 7 tiệm khắp nơi tại Nam California, từ khu Little Saigon, lên đến Pomona, Long Beach, Rosemead… Nhân ngày mùng Một Tết, Tí Nếm của Việt Báo Weekend khởi hành đi đến tiệm Phở 54 ngay trên đường Brookhurst, góc McFadden - Bước vào quán, Tí Nếm cảm nhận được ngay mùa xuân rộn ràng, tươi vui tại đây - Mai vàng và hoa lá đủ màu sắc được chưng bày khắp nơi, bong bóng đủ màu được phát cho các em nhỏ, bà con chúc Tết nhau ầm ĩ.

Vừa ngồi xuống bàn, anh bồi đã bước ra thăm hỏi ngay, và cho Tí Nếm biết một danh sách dài những thứ thức uống miễn phí, làm cho Tí Nếm cảm thấy "hên" đầu năm rồi. Tí Nếm kêu một tô Phở Đặc Biệt, và người bạn ăn thử tô Bún Chả Giò - Chỉ trong vòng vài phút, thức ăn, thức uống được dọn ra bàn. Tô Phở nóng kèm theo dĩa rau tươi thật hấp dẫn, rau quế, rau ngò gai, giá sống, ớt xanh… trộn chung vào tô phở nóng, Tí Nếm vừa ăn vừa xuýt xoa, nhớ lại hồi còn bé ở Việt Nam, khi bị bệnh vào những ngày trời trở lạnh, được Mẹ mua cho tô phở - Chao ôi, ngon quá xá là ngon! Tô Bún Chả Giò của người bạn nhìn cũng thật hấp dẫn. Tí Nếm nhìn xung quanh, thấy bà con ăn nhiều món khác như Bún Tôm Thịt Nướng, Cơm Tấm Bì Chả… nhưng đành hẹn lần khác!

Tí Nếm có dịp nói chuyện với Anh Chị An, và được Anh Chị cho biết - Điều quan trọng nhất đối với Phở 54 là khách đến ăn ngon, thoải mái, vui vẻ. Chị An cho biết: "Chúng tôi lắng nghe mọi ý kiến đóng góp của khách, và cố gắng hết sức mình, thay đổi, đáp ứng theo những yêu cầu này. Trước đây, có một vài khách ăn phở góp ý rằng tô phở hơi nguội - và chúng tôi đã tìm đủ mọi cách trụng bánh phở thật nóng, nấu nước dùng thật sôi, thật nóng và từ đó, tô Phở 54 được mọi người khen nóng hơn, ngon hơn."

Tóm lại, cũng như Phở 54 nhiều nơi, Phở 54 tại Brookhurst là một quán ăn bình dân "nhẹ túi", - Ăn một tô phở dưới $5, uống nước miễn phí… nhưng bạn sẽ hài lòng với khung cảnh khang trang, phục vụ nhanh nhẹn, nhã nhặn. Nếu gần đây bạn chưa có dịp ghé qua ăn thử tô phở nóng, hãy ghé đến với Phở 54 - Chúc bạn ăn ngon.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Truyện thơ Nôm Bạch Viên Tôn Các bắt đầu bằng chuyện thầy Huyền Trang tìm được ngôi chùa ưng ý trong rừng để ẩn tu. Một con vượn bạch đến giúp thầy chuyện quét tước nhang đèn trong chùa. Ngày kia vượn bạch cởi lớp thành một cô gái đẹp
trích từ tuyển tập Mê Cung của nhà văn Đào Văn Bình. Mê Cung là một tuyển tập truyện ngắn hoàn toàn hư cấu nhưng mang tính tư tưởng và triết lý. Nói “hư cấu” nhưng đều dựa vào những sự kiện có thật trong cuộc sống
Những dấu chỉ chế độ cộng sản Hà Nội đến hồi cáo chung, qua hình ảnh không một lãnh tụ cộng sản nào trước đại hội XII, không bêu xấu nhau và nay đến đại hội XIII, họ đào huyệt chôn sống đồng chí mình cho bất đắc kỳ tử về các tội danh tham nhũng, dâm ô... quả thật, trong khi đào mồ chôn chủ nghĩa tư bản những người cộng sản tự chôn chính mình. Cộng sản Trung Quốc đang nuốt chửng Cộng sản Việt Nam!
Phật Giáo như một con khổng tượng đang ngủ và khi nó thức giấc, sẽ đem lại hòa bình vĩnh cửu cho nhân loại và chúng sinh Tam Giới. Nêu trên là thiển ý của một Phật tử tuy đã quy y Tam Bảo nhưng không hiểu biết nhiều về Phật Pháp. Dĩ nhiên có điều đúng và có điều sai. Hoặc có điều chưa thi hành được trong thời điểm này, nhưng trong tương lai có thể. Nếu có điều mạo phạm mong Chư Tôn Đức niệm tình tha thứ.
Chủ đề của ĐHTC lần thứ 7 năm 2019 là “Tinh Thần CVA Qua Các Thời Đại” nhằm nói lên lòng yêu nước thiết tha, tinh thần bất khuất trước bạo lực, ý chí sắt đá chống ngoại xâm phương Bắc, cùng sự hy sinh vô bờ bến của bao thế hệ Bưởi-CVA từ ngoài Bắc vào trong Nam để bảo vệ quê hương Việt chống lại giặc cộng
Tháng 9 năm 2019, là tháng Mỹ thách thức tối đa Trung Cộng ở Biển Đông bằng tàu chiến súng ống, hoả tiễn, hải quân sẵn sàng tác chiến. Còn TC thì tỏ ra tức giận, phản đối chiếu lệ, đánh võ mồm, chớ không dám có hành động quân sự ngăn chận, xung đột nào.
không có một thái độ nào thuộc về tinh thần dân tộc có thể thay đổi sự thật là sự sụp đổ của Đảng hiện ra gần hơn bất cứ lúc nào kể từ khi thời đại Mao kết thúc
Người Việt tiếp tục bỏ nước ra đi, đảng viên cộng sản muốn diễn biến hòa bình, dân thì nghèo, xã hội khủng hoảng, đất nước đối mặt với chiến tranh, nếu có một cuộc trưng cầu dân ý chắc có tới 99,99% người Việt muốn thay đổi thể chế. Nhưng tại sao đến 99,99% muốn có tự do mà tình trạng chính trị tại Việt Nam vẫn như cũ.
Chỉ cẫn giữ lại “700 KG ma túy bắt được tại Nghệ An” cũng dư sức cho người dân địa phương “xoá đói giảm nghèo” rồi. Thiệt là ơn Bác. Nếu không nhờ Người tìm đường qua nước bạn để nhận chỉ thị từ Mao Chủ Tịch, hồi giữa thế kỷ trước, nay làm sao có lối khiến cả tấn ma túy lọt vô được quê choa
Trận Chiến của Đặng Tiểu Bình, hay Cuộc Chiến Tranh Tàu Việt 1979-1991 - Bộ chỉ huy tiền phương Quân khu Quảng Châu ban hành một chỉ thị rất chi tiết yêu cầu các binh sĩ phải thật chú ý đến 5 vấn đề khi họ chuẩn bị cho cuộc xâm lăng Việt Nam


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.