Hôm nay,  

Tàn Phá Môi Sinh

04/08/200000:00:00(Xem: 6088)
Để tự chứng tỏ ta đây vô địch, kể cả đối với Tạo hóa, Cộng sản ưa dùng nhiều chữ, nhiều câu dao to búa lớn. “Làm chủ, cải tạo Thiên Nhiên”; hay nổ hơn, “Thằng Trời hãy đứng một bên, Để cho Thủy Lợi đứng lên...”; hay “Vắt đất ra nước, thay Trời làm mưa”. Cải tạo Thiên Nhiên - cũng cải tạo, nghe sao giống như bắt bỏ tù, cưỡng bức lao động cả năm, mười năm ở núi rừng quá - là cải tạo trời, đất, nước, 3 phạm trù căn bản của môi trường sống của con người. Cộng sản làm được hay không" Hay Cộng sản tàn phá môi sinh, nhân danh sự phát triển; để rồi, cả mấy thế hệ sau còn chịu hậu quả. Mô hình các nước Cộng sản Đông âu sẽ giúp soi sáng vấn đề. Và dưới ánh sáng đó, lượng định hậu quả và di lụy mà Cộng sản Việt Nam đã và đang gây ra cho đất nước; môi sinh Việt Nam sẽ ra sao"

Có lẽ mấy câu thơ của Ôn Như Hầu Nguyễn Gia Thiều trong Cung Oán Ngâm Khúc phần nào tả được sinh thái của các nước Đông Âu sau gần hai phần ba thế kỷ bị Cộng sản cải tạo Thiên Nhiên.

“Tuồng ảo hóa bày chi ra đấy,
“Kiếp phù sinh trông thấy mà đau”

Năm 1991, tháng 6, sau một thời gian ngắn Bức Màn Sắt Cộng sản sụp đổ, tạp chí có uy tín toàn cầu, National Geographic, có đăng một bài viết của James Nachtwey về sinh thái của các nước Ba Lan, Đông Đức, Tiệp Khắc, Hung và Lỗ. Đến bây giờ đọc lại, nỗi hãi hùng cũng vẫn còn, thấy lạnh xương sống.

Ba phạm trù của môi sinh - trời, đất, nước - và sinh vật, người, vật, cây cỏ, đều bị tàn phá vô tội vạ để tiến mau, tiến mạnh lên xã hội chủ nghĩa. Trời bị ô nhiễm do khói thải. Khói của các lò luyện nhôm cuồn cuộn bay ra ở Tiệp. Ba Lan sản xuất than tốt để xuất cảng. Than nâu, non, xài trong nước, chụm tại nhà hay đốt lò nhà máy. Chất sulfur, chì, cadmium thoải mái phun ra ở Solesia.

Đất bị ô nhiễm vì chì, thủy ngân do chất thải khí lỏng, hay rắn của các nhà máy. Không có nhà máy nào có hệ thống lọc, chứa an toàn.
Nước bị ô nhiễm. Riêng hồ Buna ở Đông Đức mỗi ngày tiếp nhận ít nhất 10 cân Anh thủy ngân.

Con người là nạn nhân rõ nhất. Tuổi thọ giảm, tuổi lao động chỉ còn được 55. Tới 35% trẻ em bị nhiễm độc chì. Bệnh đường hô hấp, cancer phổi, bệnh ngoài da là phổ biến.

Rừng chết trụi vì mưa acid, từ chất sulfur. Thú hoang dã và gia súc cũng chạy trời không khỏi khí độc, nước độc do ô nhiễm hóa chất. Đến nổi tượng đá, công trình mỹ thuật cẩm thạch, giá trị lịch sử cao cũng bị hóa chất, mưa acid phân hủy.

Tác giả viết rằng có những vùng như Copsa Mica ở Lỗ-Ma-Ni (Romania), đêm giữa ban ngày. Trừu đen thui vì bụi than. Cỏ trừu ăn đen thui vì bụi than. Người chăn trừu đen thui vì bụi than của các nhà máy; lò đốt bằng than; ống khói cuồn cuộn phun lên trời. Hoàn thành chỉ tiêu kế hoạch là tất cả, bất chấp trời, đất, nước, người, vật, cây cỏ có ra sao cũng mặc kệ. Chỉ tiêu của Đảng Cộng sản giao trên tất cả!

Đó là môi sinh của các nước Cộng sản Đông Âu, sau non hai phần ba thế kỷ Cộng sản nhân danh phát triển kinh tế, đã tàn phá: địa ngục, hỏa ngục trần gian. Phải mất rất nhiều chục năm mới mong hàn gắn được. Cả năm ba thế hệ về sau còn phải chịu hậu quả sự tàn phá môi sinh của Cộng sản.

Cộng sản Việt Nam cải tạo trời, đất, nước như thế nào, hơn 50 năm ở miền Bắc và 25 năm ở miền Nam" Việc cải tạo Thiên Nhiên của CSVN gợi nhớ hai câu thơ cũng của tác giả Cung Oán Ngâm Khúc:
“Côn trùng đến cả sơn khê,
“Tang thương đến cả hoa kia cỏ nầy.”

Rừng nhiệt đới, lá phổi của Thiên Nhiên, bị đốn gần trụi, mà không có kế hoạch trồng, dưỡng. Kế hoạch “Trồng Cây Nhớ Ơn Bác” mỗi năm làm một buổi, loanh quanh trường học, bởi học sinh, như hốt muối bỏ biển đối với kế hoạch xuất cảng gỗ của đảng và Quân đội chịu trách nhiệm biên phòng, nơi nhiều rừng nhất nước. Rừng bị trụi, không giữ nước; lụt, đất bị xói mòn, lớp đất mầu trôi theo vòng luẩn quẩn oan nghiệt thiên tai, nghèo đói. Như dường có một nhà văn Liên Xô cũ đã nói, bắn một phát súng lục vào Thiên Nhiên; Thiên Nhiên sẽ trả lời bằng đại pháo.

Thủy lợi do thiếu tính toán chuyên môn và nhất là do “duy ý chí của đảng” trở thành “Thủy hại” đối với môi sinh và nhân dân. Hồ Dầu Tiếng, ngay từ thời VNCH đã nghiên cứu, lòng đá vôi, nên không xây đập ngăn thủy điện, sợ sụp. Đập đang rạn nứt, lòng hồ lún, không biết chừng nào Biên Hòa, Sàigon bị thác nước cuốn đây! Đồng Tháp Mười đóng vai trò của Biển hồ, chúa, chận lũ cho sông Hạ Cửu Long, bị thủy lợi ngăn chận. Nước bị lừng phèn, giết lúa các quận xung quanh. sông Tiền, sông Hậu không có chỗ tràn an toàn, trở thành lụt miền Tây gần như hàng năm. Mùa khô không đủ nước đổ, nước mặn lên gần Cantho... Sông Đồng Nai nước mặn lên khỏi trạm bơm nước lọc cho Saigon, Hòa An.

Lạm dụng thuốc trừ sâu giết sạch không còn ốc, tép, cá ở nội đồng Miền Tây. Thuốc trừ sâu theo kinh rạch ra biển, gần bờ tôm cá bị nhiễm. Seaprodex, các công ty hải sản bị Úc, các nước Âu Châu trả hàng về, chịu cước phí là cơm bữa.

Nhưng kinh khủng nhất phải nói hóa chất nội thành. Chỗ nào, khu gia cư, khu thương mại, chánh quyền và đảng bộ địa phương cũng cho lập xí nghiệp, tổ hợp, khu công nghiệp được. Nhà máy bột giặt ở Thủ Đức hủy hoại sinh thái Bưng sáu xã. Các lò cồn ô nhiễm cả mấy phường ở Quận Tân Bình. Khu công nghiệp Nhà Bè làm khúc sông thơ mộng nước chảy làm đôi, ai về Gia Định Đồng Nai thì về, trở thành đường mương thải hóa chất cho nhà máy đủ loại.

Trời, đất, nước, cây, vật, và người đều tương quan với nhau. Hiện tại dính liền với tương lai. Sự tàn phá môi sinh của Cộng sản Đông Âu, các chuyên gia ước lượng, phải hàng thế kỷ mới sửa sai được. Và hàng nhiều thế hệ sau còn phải chịu đựng. Miền Bắc vẻ đẹp như tranh thủy mạc, khí hậu bốn mùa thay đổi như bài thơ tứ tuyệt; miền Nam đồng bằng cò bay thẳng cánh, sông rạch ngọt trong, nắng mưa hai mùa hài hòa, hiền hậu như cô gái Miệt Vườn, bị tàn phá vì lòng tham, vì lòng tự cao, tự thị của một lớp người không tưởng, muốn cải tạo Thiên Nhiên, thay Trời để tiến mau, tiến mạnh, tiến vững chắc lên xã hội chủ nghĩa. Hiện tại CSVN, lớp người duy ý chí đó, gây ra vô vàn tai hại cho môi sinh như Đông Âu Cộng sản đã làm. Và chính giới trẻ cả năm ba thế hệ sau phải chịu. Thật bất công!

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
SINH HOẠT CỘNG ĐỒNG:
Garden Grove (Bình Sa)- - Tại văn phòng mới Công Ty Quốc Việt Food Inc số 12221 Monarch Street, Thành phố Garden Grove CA 92841 vào lúc 10 giờ sáng Thứ Bảy ngày 12 tháng 10 năm 2019 Công Ty Quốc Việt Food, Inc đã tổ chức buổi họp báo để chính thức công bố kết quả thắng kiện qua phán quyết của Tòa Phúc Thẩm Liên Bang giữa Công Ty Quốc Việt Food và Công Ty VV Food
“Kính thưa bà con cô bác, hườn này bổ nhất, tật bệnh tiêu trừ, phẻ như ông kẹ, tể này thậm phê, ông uống bà khen… maị dô, maị dô, tiền trao cháo múc, mua một tặng hai… maị dô, maị dô…” gánh Sơn Đông Mãi Võ của nhóm Thập Môn Đường vừa múa võ bán thuốc tể, hườn, đan, cao đơn hoàn tán…
Cổ vật rồi cứ chắp cánh bay xa… vĩnh viễn xóa đi những quá khứ văn hóa.
Kinh Chú Tâm Tỉnh Giác do Hoang Phong dịch, nhà xuất bản Ananda Viet Foundation ấn hành, sẽ triển lãm ở Hội Chợ Sách tại San Jose vào ngày 19/10/2019.
Các giới chức y tế Hoa Kỳ tiếp tục tìm kiếm mô hình trong hàng trăm ca bệnh phổi trầm trọng được báo cáo ở những người sử dụng thuốc lá điện tử và các sản phẩm liên quan khác.
Tôi vốn có xu hướng quý, trọng những tác giả mà, ngay tự tác phẩm đầu tay, đã cho thấy tài năng sáng chói của họ. Như Huy Cận với “Lửa Thiêng”; Xuân Diệu với “Phấn Thông Vàng”; Vũ Hoàng Chương với “Thơ Say”; Đinh Hùng với “Mê Hồn Ca” hay Nguyên Sa, với “Thơ Nguyên Sa; v.v...
Đêm chủ nhật vừa qua tôi tham dự buổi ra mắt sách. Thông thường ra mắt sách phải tổ chức ban ngày. Ban đêm độc giả cao niên lái xe lạng quạng sẽ không dự. Tổ chức thường phải có ca sĩ, ban nhạc và ẩm thực miễn phí. Sách tặng nhiều hơn sách bán.
Hiện nay Bank Teller là một nghề đầy triển vọng mà giới trẻ thường mơ ước. Nhưng nghề nầy đòi hỏi phải có kiến thức tối thiểu là phải tốt nghiệp High School hoặc hơn.
Hội Nghị Trung Ương-11 khóa XII vừa kết thúc chiều 12 tháng 10 năm 2019. Chúng ta cố tìm hiểu những thay đổi tầm nhìn về cương lĩnh lãnh đao Chính trị và Kinh tế-xã hội của tbt-ctn Nguyễn Phú Trọng từ Hội Nghi Trung Ương-10 (HNTƯ-10) đến Hội Nghị Trung Ương-11 (HNTƯ-11).


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.