Hôm nay,  

Thơ Thơ

18/11/200100:00:00(Xem: 6071)
Những Bước Nghiệt Ngã

(Kính tặng những người vợ tần tảo nuôi chồng tù chính trị)

Em đến đây chiều hoang rừng trút lá
Nắng thu gầy xô bóng ngả nghiêng nghiêng
Bước chân em sỏi đá dựng ưu phiền...
Đang rũ xuống giữa miền thung lũng chết.

Đây vùng đất hằn in bao dấu vết
Của chồng em qua mỗi bước lưu đầy
Dưới bàn tay loài quỷ đỏ cuồng say
Đã nhuộm máu trên luống cày sỏi đá...

Mười tám năm trong lao tù nghiệt ngã
Bón thây người xanh lá mạ em ơi!
Em bóp tim không để lệ sầu rơi
Nuốt oán hận cho gan mình thành sắt.

Đừng xúc động mà gợi buồn sóng mắt
Hãy hiên ngang đối mặt với quân thù
Chiếu hữu anh dầu vĩnh biệt ngàn thu
Vẫn hãnh diện lý tưởng mình đang sống...

Chưa phải lúc ru hồn trên gối mộng
Đây chiến hào - đây máu lửa đấu tranh
Em trở về cố giữ lấy lời anh
Dạy cho con biết kẻ thù Dân Tộc

Giờ giã biệt mong rằng em đừng khóc
Giọt lệ sầu đâu rửa sạch quê hương
Dẫu hôm nay có trăm nhớ ngàn thương...
Đường Cách Mạng sẵn sàng lên phía trước
Để rồi em mãi hướng về Xuân Phước
Vui với chồng đang nối bước tiền nhân.

... Nghe lòng xao xuyến bâng khuâng
Nhìn em thất thểu bước chân ngập ngừng
Hờn căm gởi lại Núi Rừng
Hãy dành suối lệ để mừng đoàn viên.

Vũ Bình Nam

*
Với Tiếng Di Đà

Và tôi với tiếng Di-Đà
Chuông vang từ thuở bóng qua nẻo thiền
Thuyền trôi con nước chao nghiêng
Những bờ bến lạ những phiền lụy xanh
Tấm thân áo bụi nhọc nhằn
Tâm sinh diệt đó chưa từng an vui.

Chắp tay nghìn nỗi ngậm ngùi
Đông phong từng ngọn lấp vùi Xuân thu
Tuổi nào tròn tuổi công phu
Nhục thân tôi ngọn đèn lu vô thường
Đất trời tám hướng mười phương
Nghe chân ngựa gõ trên đường trống hoang

Lý Thừa Nghiệp

*
Ngày Xuân Vắng Bóng Bạn Đời

Tặng nữ sĩ Đan Phụng

Thao thức năm canh chẳng kể giờ
Tâm tư man mác hoài bao nhớ...
Sương rơi mái mỏng hơi lồng bút,
Trăng rọi song thưa ánh nguyệt mờ.
Đêm vắng cây im sầu mộng tưởng,
Canh dài lá đổ chạnh hồn mơ.
Tơ tằm vương vấn duyên tâm sự,
Say ý say ai mộng mãi giờ.
Sực nhớ ai kia" Lại những chờ...
Xuân nâng hoa lá gợi tình mờ...
Duyên nợ đôi ta... bao muôn thuở!
Nét bút bài thơ, biết mấy tờ!

Thanh Tương

*
Thương Nhịp Cầu Tre

Ví dầu cầu khỉ khó đi
Em đi sợ té anh ghì dẫn cho
Nắm tay đừng có co ro
Bước đi thẳng đứng cặp giò đừng run
Nếu không té xuống cái đùng
Ướt như chuột lột dính bùn lấm lem
Lại còn bị phạt cho xem
Trễ giờ trễ học lời gièm cáp đôi
Mau lên tới quán ô môi
Lượm bông màu tím ép trang sách hồng
Chia đôi nửa cái bánh phồng
Xi rô nước đá lót lòng ban trưa
Bước qua cầu khỉ mùa mưa


Cầu tre lắt lẻo áo mưa đội đầu
Một mình anh bước qua cầu
Em về phố chợ bên lầu thềm hoa
Em giờ thôi mặc bà ba
Mặc đồ nhung gấm lụa là cao sang
Xưa đi cầu khỉ bắt quàng
Giờ anh bước một bước sàng lao đao
Cầu tre gẫy nhịp năm nào
Thương hoài cầu khỉ năm nào còn em.

Vĩnh Hòa Hiệp

*
Thật

Thật em
Lời nói yêu tôi
Và em
Cũng thật nói lời xa nhau
Rời xa
Khập khễnh
Con tàu
Mà nghe gió lộng
Mắt ngầu đỏ tim
Thật ta
Đọng giọt sương hiền
Vai gầy guộc vác
Luân phiên chợ đời
Vườn sau
Còn rằng mồng tơi
Thật
Màu mực tím
Đã rời cố nhân
Thật trời mưa
Đã tần ngần
Em
Hun hút bóng
Ta
Vần thơ say

Thy2000

*
Bao Giờ Về Huế Em Ơi

Bao giờ về thăm Huế em ơi"
Anh ra đi đã khá lâu rồi
Lòng cảm thấy bùi ngùi xao xuyến
Khi chuyện về là chuyện xa xôi

Anh đi một sớm trời hoang lạnh
Vào lập đông xứ Huế mưa bay
Một thân một mình không người đưa tiễn
Còn buồn nào hơn, buồn của cảnh này"

Cầu Trường Tiền bấy giờ nhiều áo trắng
Nhưng lòng anh cay đắng chơi vơi
Nào có ai đâu để mà ấp ủ
Vẫn bơ vơ cô độc giữa đời.

Đã mười ba năm rồi
Anh chưa về thăm lại
Nhớ nhiều lắm em ơi!
Nghe lòng buồn tê tái

Còn em cũng xa Huế đã lâu
Huế của ta nước trong chảy dưới cầu
Chùa Thiên Mụ bảy tầng cao chót vót
(Ai biết chuyện xưa: cũng nói nhiệm màu)

Huế buồn lắm những ngày trời mưa bấc
Người lưa thưa, đường phố vắng hoe
Nhưng trổi dậy đón mừng mùa nắng ráo
Từ đầu xuân cho đến cuối hè.

Lăng tẩm Huế tháng ngày chờ viễn khách
Nằm trơ vơ ở về phía Tây Nam
Gần gũi nhau không quá nhiều ngăn cách
Bao người xưa đã khổ cực lo làm.

Đỉnh Ngự Bình đứng một mình một cõi
Nhìn xa xa thấy ngọn núi tròn tròn
Lên trên đó vào những chiều nắng dọi
Em sẽ buồn thương thân phận nước non.

Em có nghe ai nói làng Vỹ Dạ"
Nơi ngày xưa Hàn Mạc Tử đi qua
Nếu thư thả để cùng anh tản bộ
Hẳn em sẽ khen một cảnh sơn hà.

Còn rất nhiều vẻ đẹp nữa em ơi
Em có mơ về Huế đi chơi"
Bao giờ anh mới về thăm lại"
Bao giờ chung dưới một phương trời"

Phạm Đình Thơ

*
Chiều Nghĩa Trang Biên Hòa

Ghé thăm,
Nhưng mày không còn nằm đó nữa
Vạt nắng chiều loang lở
Tao đứng lặng ngàn năm
Như "ngàn năm thao diễn nghỉ"
Cây cỏ bỗng lặng câm.

Nấm mồ
Những nấm mồ
Bây giờ hoang tàn cây cỏ
Mày ẩn trú nơi đâu"
Tao bây giờ tủi hổ
Xin đứng lặng,
Cúi đầu

Ôi!
Những khoan hồng
Ôi!
Những thanh cao
Ôi! Những anh hùng mã thượng
Ôi! Tiếng dân tộc đồng bào
Những nghĩa trang quân đội giờ ở nơi đâu"!
Ghé thăm,
Nhưng không còn ai nằm đó nữa
Sỏi đá cũng ngẩn ngơ
Rêu phong khóc ngậm ngùi
Bên đồi kia liệt sĩ

Chiều ở đây tả tơi.

Thy2000

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Theo CNN, một người đàn ông Đức 63 tuổi đã tử vong do nhiễm trùng hiếm thấy, sau khi được chú chó của mình “liếm yêu”.
NEW YORK (VB) -- Diễn hành mừng Lễ Tạ Ơn do Macy's thực hiện đã tổ chức hôm Thứ Năm 28/11/2019 tại New York, bất kể quan ngại thời tiết
Thông cáo báo chí của Bộ ngoại giao Trung Cộng cảnh cáo: sẽ có những biện pháp ứng phó cứng rắn nếu Washington tiêp tục hậu thuẫn dân biểu tình Hong Kong.
Hội nghị hợp tác Hồi Giáo (OIC) giữ im lặng trước thảm cảnh đàn áp người thiểu số Ui-ghur theo đạo Hồi tại tỉnh Xinjiang trong vùng tây bắc Hoa Lục - khoảng 1 triệu người Uighur bị đưa vào trại lao cải trá hình là trại huấn nghiệp.
Dân Iraq chống chế độ tham nhũng, bất lực tiếp tục biểu tình - ít nhất 15 người thiệt mạng hôm 27-11 tại Narisiya thuộc miền nam. Số người bị thương là 150.
Khoảng 1000 máy kéo từ từ tiến vào thủ đô Pháp để phản đối các chính sách của TT Macron –-nông dân nói: các chính sach và giao thương quốc tế gây thiệt hại nông nghiệp và hạ thấp mức sống của người sản xuất.
Di dân từ Liên Âu nhập cư vương quốc UK năm 2019 được ghi nhận ở mưc thấp nhất từ 2003.
Hội nghị của cơ quan không gian châu Âu họp tại Tây Ban Nha tuần này đã biểu quyết chấp thuận ngân sách 14.4 tỉ euro, là dự chi xứng hợp với các nỗ lực phát triển kỹ nghệ không gian của Hoa Kỳ và Trung Cộng.
Bộ trưỏng hải quân Richard Spencer bị ép từ chức khi định cưỡng lại lệnh khoan hồng của TT Trump dành cho 1 trung đội trưởng SEAL, là đơn vị ưu tú của hải quân
ĐS Hoa Kỳ tại tổ chức Liên Âu bị 3 phụ nữ tố cáo tấn công tình dục.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.