Hôm nay,  

Lấp Kín Lỗ Sâu

06/07/200200:00:00(Xem: 4797)
Việc gì đang xẩy ra cho nước Mỹ tổ hợp" Không nói đến kinh tế Mỹ vẫn có một nền tảng vững chắc, tôi muốn đặt câu hỏi về cấu trúc dựng trên nền tảng đó, nhất là những tòa nhà khổng lồ như những tòa lâu đài hùng vĩ. Trong tuần qua, thêm một lâu đài bị sụp đổ, tựa hồ như bị trúng bom khủng bố. Đại tổ hợp WorldCom bị phát giác ém nhẹm số chi 3.8 tỷ đô-la, do đó thổi phồng được tiền lợi nhuận cốt để cổ phiếu có giá cao. WorldCom, một tổ chức liên hiệp kinh doanh về điện thoại và viễn thông quốc tế của Mỹ, giầu và mạnh đến độ nuốt luôn cả MCI, công ty điện thoại lớn số 2 của nước này, nay phải sa thải 17,000 công nhân để tìm sự sống còn. Cổ phiếu của nó trị giá 64.3 đô-la 3 năm trước đây, tuần này đã sụp xuống chỉ còn 83 xu Mỹ. Sự mất giá này làm những người đầu tư cổ phiếu thiệt hại đến 175 tỷ đô la, gần gấp 3 số thiệt hại khi Enron sụp đổ mấy tháng trước.

Sau WorldCom, có tin một đại gia khác là Xerox cũng đã "nhầm lẫn" khai tiền lời quá lố đến 6 tỷ đô la nên phải điều chỉnh, chưa kể lối một chục "ông lớn" khác đã dính trấu tương tự. Vì sao vậy, vì người hay vì cơ chế" Hãy nói về người trước. Tạp chí Time tuần này mỉa mai in chữ lớn WORLDCON, cố nhiên báo không in lầm, trong tiếng lóng Anh ngữ, chữ "con" có nghĩa là tên lưu manh tội phạm. Trong thế giới đại tổ hợp công ty, mấy chữ tắt CEO thường nổi bật, nó có nghĩa là người chấp hành đứng đầu, ta có thể dịch là Tổng giám đốc, nhưng nếu bắt chước chính trị mà gọi là Chủ tịch Hành pháp Trung ương cũng đúng. CEO là tác nhân những vụ bê bối kinh doanh và họ phải chịu trách nhiệm. Chính họ đã làm cho mấy chữ đạo lý kinh doanh trở thành đồng nghĩa với "hũ mắm thúi", vì những hành động lừa gạt gian trá, nhẫn tâm đem cả quỹ hồi hưu của công nhân ra đánh cá trên chiếu bạc chứng khoán.

Vì sao họ làm như vậy" Câu trả lời chỉ có một chữ "tham". Tham là bệnh của người, nó cổ như Trái Đất. Tiền nhân Việt Nam đã nói một câu răn đe "Gái tham tài, trai ham sắc". Chữ tham liền với chữ ham một vần, nhưng nó không giống chữ "tài" của cụ Nguyễn Du. Ai cũng có lòng tham nếu đó là ước vọng, mong muốn, nó chỉ là họa khi lòng tham vô đáy, không biết tự kiềm chế để nó quá trớn. Trong kinh doanh, có ai không ham mở rộng cơ sở để làm giàu, có một lại muốn có mười" Thế nhưng khi để lòng tham vượt rào phạm đến đạo lý kinh doanh, đó là tai họa cho chính bản thân các vị CEO và cả cơ chế họ lãnh đạo. Điều này đúng trong kinh doanh, cũng lại đúng trong mọi lãnh vực khác, kể cả chính trị. Những chế độ sụp đổ đều bắt đầu bằng thói tham quyền cố vị. Nhưng trong thế giới kinh doanh Mỹ, các vị "Hành pháp Trung ương" đâu có phải là những kẻ vô học, những anh ngốc hay những tên khùng" Vậy cái gì làm họ quá trớn"

Trước hết phải nói đến nền "văn hóa cổ phiếu" của kinh tế Mỹ. Ở đây trị giá cổ phiếu là một phép lạ. Dân Việt vẫn có câu "có tiền mua Tiên cũng được", nhưng trong thế giới thần kỳ của kinh doanh, chân lý là "khi giá cổ phiếu tăng, tiền bèn vô như nước". Vì thế các ông CEO bơm tiền lời để gạt thiên hạ mua cổ phiếu. Cố nhiên họ không chỉ làm giầu cho cá nhân - mánh khóe bỏ tiền vào túi riêng cũng có - nhưng họ cũng làm giầu cho tập thể, cho tổ hợp. Ở đây ngoài chữ tiền còn chữ danh, bởi vì nước Mỹ có truyền thống sùng bái anh hùng, kể cả anh hùng bóng rổ, bóng bầu, bóng chày và bóng "gôn". Chính truyền thông Mỹ đã tạo ra những huyền thoại dân gian đó. Vị anh hùng CEO nào làm cho tổ hợp nở phồng như quả ba-lông và cổ phiếu tăng vọt như pháo bông đều có hình ảnh nêu trên bảng vàng và thành tích viết bằng chữ cái, thấy mà ham. Và vì quá ham người ta coi tăng trưởng doanh nghiệp lớn hơn đạo nghĩa kinh doanh.

Vậy cơ chế có lỗi không" Trên nguyên tắc cơ chế không có lỗi. Nhưng vì bị người điều khiển, nên bề ngoài cơ chế xem như có tội. Đó là tội "ăn thịt đồng loại". Khi tổ hợp mở rộng, nó xơi tái cả những tổ hợp công ty khác, khác nào người ăn thịt người. Nhưng đó là nhu cầu vì nguyên lý cộng năng (synergy). Theo nguyên lý này, 2 cộng 2 không phải là 4 mà là 5 hay 6, khi hợp lực, hiệu năng sẽ mạnh hơn làm riêng lẻ, do đó số lời thu về nhiều hơn. Ngoài ra còn những "con chó canh" (watchdogs), nghĩa là những cơ quan có chức năng thanh tra thị trường hay kiểm toán sổ sách kinh doanh. Nhưng điều đáng buồn là một phần các cơ quan này bị cột sợi dây vào cổ để dắt đi hay chỉ là loại chó không răng, như trường hợp SEC (Ủy hội Chứng khoán và Hối đoái). Khi cổ phiếu kéo nhau sụp, người đầu tư mất lòng tin, kinh doanh trì trệ và cổ phiếu càng sụp nữa.

Một cái vòng lẩn quẩn nguy hiểm bắt đầu chỉ vì lòng tham của một số cấp lãnh đạo kinh doanh. Làm thế nào để chặn lại" Tham là bệnh cố hữu của con người, họa chăng chỉ có Trời chữa. Ở miền Bắc Việt Nam thời xưa, trong dân gian thường truyền tụng một câu nói mỉa mai: "Tham thì thâm, Bụt bảo thầm rằng thế", nếu quá tham chỉ rước lấy thất bại. Ngày nay ở một xã hội kim tiền ngự trị, mọi lời khuyên răn cũng bằng thừa. Vấn đề là phải trừng trị thật nặng tội phạm kinh doanh để cho những đấng anh hùng danh lợi phải tởn mặt đến già. Cần gắn răng cho những con chó canh nhưng quan trọng hơn hết, phải lấp kín những lỗ sâu (wormholes) giữa vũ trụ lãnh đạo chính trị và vũ trụ lãnh đạo kinh doanh. Nước Mỹ còn phải sửa. Trên đời này không có thể chế nào tuyệt hảo. Chế độ dân chủ không phải là tối ưu và nền kinh tế tư bản còn nhiều khuyết điểm, nhưng cho tới nay nền kinh tế Mỹ vẫn làm được việc, mạnh hơn các bất cứ nền kinh tế nào khác trên thế giới. Dân chủ là một chế độ biết tự phê phán và tự sửa đổi, khác với những chế độ độc đoán duy ý chí, tê liệt và cứng nhắc.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
CAPE CANEVERAL - Vệ tinh nghiên cứu khí quyển đã được NASA phóng thành công từ phản lực cơ đang bay cao 41,300 feet vào ngày 10/10.
WASHINGTON - Monica Lewinsky là thực tập sinh tại Bạch Ốc năm xưa , là người gây ra scandal tình ái với cựu tổng thống Bill Clinton.
WASHINGTON - Vào ngày 16/10, Dân biểu DC Nancy Pelosi - chủ tịch Hạ Viện- tuyên bố không định tổ chức biểu quyết tại phiên họp khoáng đại yêu cầu chính thức khởi động tiến trình luận tội TT Trump.
WASHINGTON - 12 ứng viên TT cùng đảng DC dự tranh luận trực tiếp truyền hình tại Ohio tối 15-10.
WASHINGTON - Vào hôm 15/10, Phụ tá tại Bộ ngoại giao tên là George Kent trình bày trong buổi điều trần tại ủy ban Hạ Viện: quyền chánh văn phòng Mick Mulvaney của Bạch Ốc chỉ định 3 viên chức như là “tiền trạm” trong việc vận động Ukraine điều tra con trai cựu PTT Biden
WASHINGTON - Cha mẹ của Harry Dunn bác bỏ đề nghị “nổ như bom” của TT Trump: cho gặp nữ nghi can bị quy trách nhiệm trong tai nạn trên xa lộ của con trai.
WASHINGTON - Dân quân SDF của người Kurd gồm chủ lực là YPG thiện chiến tích cực tiếp sức Hoa Kỳ đánh ISIS tại Syria, không là “thiên thần, hãy xem đó” như tuyên bố ngày 16-10 của TT Trump trong buổi tiếp Thủ Tướng Italy.
Ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí Thư kiêm Chủ Tịch Nước có thể sẽ không đi Mỹ trong năm nay vì sức khỏe chưa cho phép
Một người tị nạn trải qua một đoạn đường dài và gian truân mới vào được nước Mỹ thì nay dường như không còn hy vọng được ở lại đất nước tự do này như ông mong muốn vì sẽ bị trục xuất trong tháng này
Westminster (Bình Sa)- - Tại nhà hàng Paracel Seafood Restaurant tối Chủ Nhật ngày 13 tháng 10 năm 2019, Hội Ái Hữu Cựu Sinh Viên Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức Nam California đã tổ chức thành công Đại Hội kỷ niệm 68 năm ngày thành lập Liên Trường Võ Khoa Thủ Đức với chủ đề: “Tưởng Nhớ-Tri Ân và Vinh Danh Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hòa.”


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.