Hôm nay,  

Thơ Cù Nèo

25/08/200100:00:00(Xem: 5966)
Bà Thiếu Tá Ruồi Bu

Trong mục "Ngồi buồn gãi rốn" của TVTS số 802, Gãi Sĩ Lão Ngoan Đồng có viết bài "Nghệ sĩ trong nước không phải là Việt Cộng". Trong bài này, Lão Ngoan Đồng cho đăng lại một số đoạn của mụ NM nào đó, và những đoạn ấy mụ NM có ý binh vực cho những tên văn công VC khi bà đi xem bọn chúng trình diễn trong "Đại nhạc hội tình ca mùa đông" ở Melbourne. Mụ NM tự xưng là vợ của một thiếu tá VNCH và cho biết bản thân mụ ấy có làm việc trong quân đội (VNCH) thuộc diện dân chính. Mụ NM đã dùng câu "hành động có vẻ ruồi bu" để chỉ việc biểu tình của đồng bào ta phản đối bọn văn công VC. Nay đứa Nam Man viết về "bà thiếu tá ruồi bu" này.

Bà là "dợ" thiếu tá nào đây
Nói chuyện sao nghe lãng thế này
Vác mặt đi theo. - đà lấn cấn
Mang đầu đến dự. - quả bầy hầy
"Thân danh" bố nó bà không nể
"Thể diện" nhà ông mụ chẳng tầy
Lỡ ngựa thì thôi im cái miệng...
Không nên bẻm mép quá như vầy.

*
Ý kiến của đứa Nam Man

Sàigòn Times số 223 có bản tin "Sách lược kiều vận mới của CSVN". Theo bản tin này thì thủ tướng Việt Cộng đã ra quyết định số 114/2001/QĐ-TT (ký ngày 31.7.01) về việc sửa đổi, bổ sung một số chính sách đối với người Việt Nam ở nước ngoài nhằm chiêu dụ Việt kiều bằng cách đưa ra những sự ưu đãi cho những kẻ trở cờ. Đứa Nam Man viết bài này để bầy tỏ ý kiến với bà con.

"Bà con"... hãy mở mắt ra coi,
Có phải "âm miu" vẹm hẳn hòi.
Chớ giận sao em luôn dọa nạt,
Đừng buồn tại tớ cứ đe loi.
Cho văn thư đó như tờ nháp,
Bảo nghị định kia giống giấy moi.
Đọc rõ từng hàng đi, sẽ biết,
"Bà con"... hãy mở mắt ra coi.

*
Thông cảm nỗi khổ của ông T.L.

Đứa Nam Man viết bài này vì đọc bài "Vai trò của CS trong văn nghệ và tôn giáo" của ông T.L. (St Alban Vic), trong mục "Diễn đàn độc giả" ở Sàigòn Times số 223. Theo ông T.L. thì ông là một ca sĩ thuộc loại tỉnh lẻ, nên trong lần về thăm mẹ bị bệnh nặng, ông khai mình là "ca sĩ". Do khai như thế nên ông bị VC không cho ông nhập cảnh vì căn cứ vào nghị định của chúng số 21/2001/MĐ-CP ký ngày 28.05.2001, trong đó, điều 6 được ông T.L. chép lại nguyên văn như sau: "...những ai, bất kể là người Việt hay người ngoại quốc muốn vô VN hay ra hải ngoại hoạt động tôn giáo phải được sự đồng ý của Ban Tôn Giáo của chánh phủ, hoạt động liên quan đến vấn đề dân tộc phải được sự đồng ý của ủy ban Dân Tộc và Miền Núi; hoạt động thông tin, báo chí, văn hóa, văn nghệ phải được sự đồng ý của Bộ Ngoại Giao, Bộ Văn Hóa - Thông tin".

Mèn ơi! Mấy cái chuyện ra, vào...
Bác tưởng đâu là dễ dúng sao
Cẩn trọng! Vô tù đừng bảo khổ,
Coi chừng! Bị túm chớ than đau.
Ông đâu phải diện "Ban Dân Tộc",
Bác chẳng thuộc ngành "Bộ Ngoại Giao".
Nên chúng không cho ông nhập cảnh,
Về thăm mẹ bịnh, khổ không nào!

*
Quăng cờ đỏ sao vàng vô thùng rác

Tin SGT số 224: "Mỹ: quảng cáo in cờ CSVN bị thu hồi". Theo bản tin này thì do sự tranh đấu của đồng bào ta ở Mỹ và cựu chiến binh Mỹ nên tất cả 11,900 trụ sở bưu điện ở khắp nước Mỹ quyết định thu hồi tập quảng cáo "A world of service to meet your needs" trong đó có in nhiều thứ tiếng và cờ các quốc gia, có cờ đỏ sao vàng của VC. Đọc tin trên, đứa Nam Man khoái mà viết bài này.

Vịt Cộng mà hay biết vụ này,
Cha con chúng nó chắc "quê" thay.
Em nghe tin đó em "phê" thiệt,
Tớ đọc chuyện này tớ "chịu" ngay.
"Bọn ngụy" sao mà vừa khéo nói,
"Thằng GI" lại cũng khá già tay.
Mần cho mấy xếp nhà bưu điện,
Tất cả cùng đều quyết tẩy chay.

Nam Man

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
3 người đàn ông bị tù gần 36 năm đã được trả tự do khi nghi án giết 1 vị thành niên được xét lại - các nghi can bị tuyên án chung thân năm 1984 là Al-fred Chestnut, Ranson Watkins và Andrew Stewart.
H: Tôi tiếp tục nghe thấy thông tin là tôi cần phải có ID mới để có thể đi máy bay vào năm tới. REAL ID là gì mà tôi liên tục được nghe thấy vậy? Đ: REAL ID là thế hệ nhận dạng tiếp theo được công nhận trên toàn hạt. Kể từ ngày 1 tháng 10 năm 2020, bạn sẽ cần phải có ID REAL để lên các chuyến bay nội địa
Đã có những thông tin về việc Intel lên kế hoạch tích hợp 5G vào nền tảng chip xử lý máy tính của hãng.
Khoảng cuối tháng 11/2019, tiểu bang Texas của Mỹ đã đạt được thỏa thuận với nhà mạng T-Mobile và đồng ý rút đơn ngăn cản việc sáp nhập của 2 nhà mạng T-Mobile và Sprint.
do chương trình ACUS-TV tổ chức và Hội đồng Huynh trưởng Nghĩa Sinh bảo trợ: -- tại hội trường Khách sạn Sheraton Chicago O’Hare ngày 17/11/2019
Hồng Kông bầu cử vừa xong, các ứng cử viên khuynh hướng dân chủ thắng lớn, trong khi phe thân Bắc Kinh thua thê thảm. Bầu cử này còn được xem như trưng cầu dân ý để xem đa số người dân đứng về phía những người biểu tình đòi dân chủ trong nửa năm qua hay không.
GENEVA - Tổ chức khí tượng thế giới WMO báo tin: hiệu ứng nhà kính năm 2018 gây biến đổi khí hậu ghi kỷ lục mới, với mức tăng trung bình hàng năm vượt trội trong 10 năm, và làm tăng tốc thiệt hại môi trường.
LONDON - Cựu Thủ Tướng Tony Blair nhận xét hôm 25/11: trong tình hình xáo trộn hơn 3 năm sau trưng cầu dân ý Brexit, đảng Lao Động của ông và đảng Bảo Thủ của Thủ Tướng Boris Johnson không xứng đáng thắng tổng tuyển cử ngày 12-12.
KHÁM ĐƯỜNG BELMARSH - Tin từ Anh: tài xế Maurice Robinson 25 tuổi đã nhận tội tiếp tay di dân xâm nhập vương quốc Anh từ đầu Tháng 5-2018 đến ngày 24-10-2019.
BERLIN - Ngoại trưởng Đức hô hào chính quyền Trung Cộng cho phép thanh tra nhân quyền LHQ quan sát trại tập trung dân thiểu số Uighur tại tỉnh Xinjiang.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.