Hôm nay,  

Luật Pháp Phổ Thông

04/08/200300:00:00(Xem: 4718)
Hỏi (Bà Phạm T.T.L.): Cách đây chừng 3 tuần lễ, tôi trở lại Sydney sau hơn 3 tháng viếng thăm Tasmania. Chồng tôi cùng các em trai tôi biết trước được giờ hạ cánh của chuyến bay nội địa này nên đã đợi sẵn tại phòng đợi của sân bay chờ đón mẹ con chúng tôi.
Sau khi máy bay hạ cánh, vì xa nhà cũng khá lâu nên chúng tôi vồn vã tay bắt mặt mừng khi gặp lại nhau, mặc cho các em nhận hành lý để đưa ra xe mang về nhà.
Vì lầm lẫn nên một đứa em trai đã lấy lộn kiện hành lý của một người khác, mãi cho đến gần tối tôi mới nhận biết được điều này. Tôi liền yêu cầu em tôi mang kiện hành lý trở lại phi trường trả lại cho hãng máy bay.

Có lẽ vì trời tối, nên em tôi đã mang kiện hành lý này để vào xe của nó nhưng không chịu mang trả ngay cho hãng máy bay, sau này tôi mới biết là mãi tới chiều hôm sau em tôi mới trả túi hành lý này lại cho hãng.
Khi mang túi hành lý này trả lại cho hãng, em của tôi đã bị bắt giữ và bị chất vấn.
Sau khi trả lời cuộc thẩm vấn, em của tôi đã bị cáo buộc về tội larceny (tội trộm cắp) và đợi ngày ra hầu tòa. Hiện giờ em tôi đang được tại ngoại.
Xin LS cho biết với sự lầm lẫn vừa nêu, liệu khi ra hầu tòa em tôi có bị tòa kết buộc và tuyến án về tội phạm vừa nêu hay không"
Trả lời: “Larcerny” có thể được hiểu nôm na là “tội ăn trộm [hoặc tội ăn cắp].” Tại một vài tiểu bang, tội trạng này đã không được quy định rõ ràng trong “pháp điển” (code), trong trường hợp đó, tòa thường xem đây là “một sự vi phạm thường luật” [sự vi phạm dựa theo án lệ] (a common law offence).
Dể có thể kết buộc một người vào tội ăn cắp, công tố viện phải chứng minh rằng hành động của “bị cáo” (the defendant) là một hành động phạm pháp với ý định phạm tội đã hội đủ các yếu tố sau đây:
I. “Hành động phạm tội” (actus reus = a guilty act) của tội trộm gồm:
1) “lấy và mang đi” (took and carried away);
2) “tài sản có thể đánh cắp được” (property capable of being stolen).
3) “tài sản đó thuộc về một người khác” (which belonged to another).
4) “mà không có sự đồng ý của chủ nhân” (without the consent of the owner).
II. “Ý định phạm tội” (mens rea = a guilty mind) của tội trộm gồm:
1.“một cách khi trá” (fraudulently);
2. “không đòi lại quyền lợi với thiện ý” (without claim of right made in good faith);
3. “với ý định tước đoạt người chủ của món đồ một cách vĩnh viễn” (with the intention of permanently depriving the owner of it).
Tuy nhiên, theo sự quy định của hình luật, “ý định phạm tội” của “tội trộm” sẽ không hiện hữu nếu “bị cáo” ngay tình, ngay cả trong trường hợp sự ngay tình đó không hợp lý, chẳng hạn “bị cáo” tin tưởng rằng đương sự có quyền đối với một vật nào đó mà trên thực tế đương sự hoàn toàn không có quyền đó.
Việc cho rằng mình có quyền đối với một vật nào đó có thể do bởi “sự lầm lẫn về sự kiện” (a mistake of fact) hoặc do bởi “sự lầm lẫn về pháp lý” (a mistake of law).
“Sự lầm lẫn về sự kiện” có thể xảy ra khi một người nào đó tưởng lầm rằng đồ đạc của một người khác là đồ của mình, và “sự lầm lẫn về pháp lý” xảy ra khi một người nào đó tin tưởng rằng theo sự quy định của luật pháp quyền sở hữu về một món hàng nào đó đã được chuyển sang cho đương sự nhưng thực ra về phương diện pháp lý món hàng đó vẫn chưa được chuyển nhượng cho đương sự.
Dựa vào sự kiện này, chúng ta có thể nói rằng đây là một ngoại lệ đối với nguyên tắc “không hiểu biết về luật pháp không phải là một sự miễn thứ” (ignorance of the law is no excuse). Nguyên tắc này quy định rằng không một ai có quyền cho rằng vì mình không biết luật để xin được tha thứ.


[Ghi Chú: “ignorance of law” (sự thiếu kiến thức về luật pháp, sự không hiểu biết về luật pháp): Thuật từ được dùng để chỉ sự thiếu kiến thức hoặc thiếu hiểu biết về luật pháp. Sự không hiểu biết về luật pháp có thể được xem như là sự không chịu hành xử việc quan tâm bình thường để đạt được kiến thức về luật pháp. Vì thế, không một ai sẽ được miễn khỏi trách nhiệm vì sự thiếu kiến thức về luật pháp. (The term used to refer to a lack of knowledge or acquaintance with the laws. Ignorance of law can be regarded as a failure to exercise ordinary care to obtain knowledge of law. Therefore, no one will be excused from liability because of ignorance of law)].
Trong vụ Chính Quyền truy tố NunDah. Trong vụ đó, “bị cáo” và Amir Khan đều là người Ấn Độ, và là chủ nhân của hai nông trại kế cận nhau.
Amir Khan cho rằng vào tháng 10 năm 1914, ông ta mua 11 “con bò nghé” [con bê] (calf) và dưa về nông trại của ông tại Lismore. Ba ngày sau đó ông đã đóng dấu chúng bằng sắt nung với tên của ông AK. Hai trong số 11 con bê này, con màu nâu và con “màu lang” (roan), vẫn ở trong chuồng tại nông trại của ông cho đến cuối tháng 7 năm 1915, thì ông bị mất con màu nâu, và vào tháng 10 năm 1915 thì bị mất con màu lang.
Vì hạn hán, nên ông ta đã để cửa chuồng mở và tất cả súc vật được thả lỏng để đi kiếm cỏ. Ông không tìm được các con bê cho đến tháng 1 năm 1916, khi ông ta thấy nó ở trong chuồng bò của “bị cáo” và khiếu nại đòi lại. “Bị cáo” nói rằng nó giống con bò nghé của tôi và không có khuôn dấu ấn ở trên đó. Tuy nhiên, Amir Khan đã dẫn bò đi mà “bị cáo” không hề phản đối. Vì thế hai con bê này được đưa về chuồng của Amir Khan. Cho đến tháng 5 năm 1916, Amir Khan đi Lismore thì trên đường ông ta gặp “bị cáo,” Hôm sau về nhà thì bị mất hai con bê đó. Vì không tìm được, ông ta bèn báo cho cảnh sát.
Vào lúc xử án đã có nhiều bằng chứng trái nghịch nhau về chủ quyền liên hệ đến hai con bê này đã được đưa ra bởi “bị cáo” và Amir Khan. “Bị cáo” đã cho rằng: “đầu tiên con bê là của tôi, nhưng Amir Khan đã đóng dấu lầm,” và cho rằng các con bê đó là của ông ta, đây là lời bào chữa được đưa ra vào lúc xét xử. Cuối cùng “bị cáo” bị kết buộc “tội trộm.” Tuy nhiên, “bị cáo” vẫn cho rằng đương sự được quyền giữ lấy các con bê vì cho rằng các con bê đó là của đương sự.
“Bị cáo” bèn kháng án vì cho rằng vị thẩm phán tọa xử đã hướng dẫn sai lạc bồi thẩm đoàn.
Theo hình luật, trong việc kết buộc tội trộm, vấn đề được đặt ra cho bồi thẩm đoàn là liệu “bị cáo” “đã tin tưởng một cách chân thật rằng” (honestly believed that) món đồ đó là của đương sự hay không, mà không thể đặt câu hỏi cho bồi thẩm đoàn là liệu “bị cáo” có “lý do chính đáng” (reasonable grounds) để tin rằng món đồ đó là của đương sự hay không.
Vì sự hướng dẫn sai lạc này của vị thẩm phán tọa xử nên tòa kháng án hình sự đã hủy bỏ bản án và cho xét xử lại.
Dựa vào luật pháp cũng như phán quyết vừa trưng dẫn bà có thể thấy được rằng nếu người em của bà có thể chứng minh ông ta đã “tin tưởng một cách chân thật rằng” cái va li đó là của bà vào lúc ông ta mang chiếc va li ra xe thì ông ta sẽ không thể bị kết buộc về tội trộm được vì thiếu yếu tố của ý định phạm tội.
Nếu còn thắc mắc, xin điện thoại cho chúng tôi để được giải đáp. Chúc em bà may mắn.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Câu Lạc Bộ Nhiếp Ảnh Việt Nam/VN Photography Club sẽ tổ chức một cuộc triển lãm ảnh nghệ thuật "Ánh sáng và sắc màu" tại Little Saigon, Nam Cali. Buổi triển lãm sẽ diễn ra hai ngày, Thứ Bảy và Chủ Nhật, 7 và 8 tháng 12 năm 2019 từ 10 giờ sáng đến 5 giờ chiều, tại Hội trường nhật báo Người Việt
Bộ trưởng quốc phòng Nam Han, Jeong Kyeong-doo và đồng nhiệm Trung Quốc, Ngụy Phượng Hòa đã đồng ý thiết lập thêm những đường dây nóng quân sự giữa hai nước và chuẩn bị cho chuyến công du của bộ trưởng Jeong đến Trung Quốc vào năm 2020.
Ánh nắng chiều đã tắt nhưng tôi vẫn như cảm nhận được cái nóng hừng hực qua cung cách vén ống tay áo để lau mồ hôi trán của người tưới cỏ.
Công Ty Disneyland sẽ chính thức tham dự cuộc Diễn Hành Tết tại Westminster với sự góp mặt của nhiều nhân vật trong đó có Mickey và Mini Mouse.
Thương vụ bán hàng trên mạng tại Hoa Kỳ Ngày Lễ Tạ Ơn đã tăng vọt 17$ tới 4.1 tỉ đôla, theo Salesforce cho biết. Doanh thu bán hàng mạng trên toàn cầu đã tăng còn nhanh hơn.
2 du khách của chiếc du thuyền Carnival Cruise Line đã chdết trong một xe buýt trong thời gian một tua độc lập tại Belize hôm Thứ Tư.
Thủ Tướng Iraq Adel Abdul-Mahdi cho biết hôm Thứ Sáu rằng ông sẽ từ chức theo sau nhiều tuần lễ biểu tình bạo động và lời kêu gọi ông ra đi bởi nhà lãnh đạo tôn giáo hàng đầu quốc gia của phái Hồi Giáo Shia.
2 phi đạn được Bắc Hàn phóng đi hôm Thứ Năm “được cho là bắn từ một bệ phóng phi đạn nòng siêu lớn,” theo các viên chức quân sự Nam Hàn cho biết.
Cảnh sát Anh đã bắn chết một người tấn công khủng bố hôm Thứ Sáu tại Cầu London -- một sự kiện đau lòng đã khiến ít nhất một người vô tội thiệt mạng và một số người khác bị thương xung quanh con đường trọng yếu là nơi xảy ra vụ tấn công Hồi Giáo chết người chỉ hơn hai năm trước.
Trấn Cảnh Đồng nằm bên bờ sông Liễu Hạ, xinh đẹp như cảnh thiên thai ở chốn trần gian. Khách thương hồ đến đi mua bán quanh năm. Khách du thanh tú lịch lãm cũng dập dìu trẩy hội…


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.