Hôm nay,  

Vua Đầu Bếp

31/10/200000:00:00(Xem: 6719)
Bạn,
Trong thời gian gần đây, một số hãng phim ở Đài Loan và Hồng Kông đã thực hiện bộ phim nhiều tập về các cuộc tranh tài giữa các vua đầu bếp thời xưa ở Trung Hoa, hoặc về những cao thủ trong làng ẩm thực hiện đại ở Đài Bắc, Hương Cảng. Tại Việt Nam, chuyện vua đầu bếp thỉnh thoảng được báo chí quốc nội nhắc nói đến qua một số bài phóng sự. Theo báo Phụ Nữ, cho đến nay, nghề bếp tại Việt Nam vẫn chưa thật sự khởi sắc bởi nhiều lý do: thế hệ đầu bếp đã thành danh bằng lòng với chính mình, thế hệ trẻ lo chạy sô nấu đám tiệc hơn là học hỏi thêm. Việc truyền nghề thường chỉ theo kiểu cha truyền con nối, giấu nghề với người ngoài gia đình. Do đó, tại các nhà hàng khách sạn liên doanh tại Sài Gòn, số bếp trưởng người Việt đang hành nghề đếm trên đầu ngón tay.

Gặp gỡ một số vua đầu bếp, báo Phụ Nữ đã ghi lại lời của đầu bếp Quang Long, 38 tuổi, bếp trưởng của khách sạn Đệ Nhất: Trong khi các nước khác có hệ thống đào tạo bếp rất quy mô và bài bản, thì những đầu bếp nước ta vẫn tự mày mò là chính, chủ yếu dựa vào kinh nghiệm của người đi trước. Vì vậy, trong nghề ít người có được bằng cấp hẳn hoi, hầu hết đều thành thạo do quen tay, quen việc. Đã vào nghề này, ai cũng mơ ước trở thành bếp trưởng, nhưng không phải người nào cũng chịu dốc sức đeo bám tối thiểu 10 năm, để có thể đạt được mục đích. Theo ông Long, nghề bếp tại Sài Gòn đang rất cần có sự tiếp nối của những người trẻ tuổi, chịu khó học hỏi và thật sự yêu nghề. Nếu không hội đủ yếu tố đó, sau khi học qua vài khóa đào tạo nghề bếp người ta sẽ sớm thật vọng và than thở: Mỗi người một khẩu vị khác nhau, biết nấu sao cho vừa miệng thiên hạ bây giờ. Những người có kinh nghiệm lâu năm trong nghề bếp, rất tâm đắc với châm ngôn: Lửa thử vàng, gian nan thử sức.

Cũng theo báo Phụ Nữ, tại Sài Gòn có vị cao niên được mệnh danh là vua bếp, đó là ông Trần Văn Nghĩa, 71 tuổi, bếp trưởng của khách sạn Rex đã lăn vào bếp từ năm 19 tuổi. Chính niềm say mê đã giữ chân ông lại với nghề bếp qua nhiều thời kỳ biến động. Hiện ông còn tham gia giảng dạy khoa bếp của trường Trung học Nghiệp vụ Du lịch và Khách sạn ở quận Tân Bình. Trường này hiện mở hai lớp bếp sơ cấp (6 tháng, học phí 5 triệu đồng) và bếp nâng cao (2 tháng, 3 triệu đồng). Ông Nghĩa quan niệm đã theo nghề bếp là phải ráng học tới nơi tới chốn, kỵ nhất là mới nắm vài ngón nghề đã tưởng mình ngon lành. Cho nên đối với học viên trẻ, ông tận tâm chỉ dạy từng tiểu tiết nhỏ: mổ cá để chiên khác với nướng hoặc hấp ra sao, cá miền Bắc khác với cá miền Nam như thế nào, người theo đạo Hồi kiêng ăn gì so với người Ấn Độ, Do Thái Giáo. Tất nhiên, khả năng nhận biết mức độ tươi ngon, chín đều của nguyên liệu món ăn bằng vị giác, khứu giác thì khó có thể truyền đạt hết, vì còn thuộc vào độ nhạy bén, sự rèn luyện của mỗi người.

Bạn,
Đề cập đến vai trò của bếp trưởng, vua đầu bếp Trần Văn Nghĩa đã nhận định như sau: bếp trưởng xứng đáng được xem là người chỉ đạo nghệ thuật trong bếp, bếp trưởng phải có khả năng chỉ đạo các phụ bếp phối hợp nhiều món ăn đẹp mắt, ngon miệng, hợp khẩu vị của thực khách, đáng lưu ý là có bếp trưởng nổi tiếng không vì tay nghề nấu ăn ngon, mà bởi khả năng quán xuyến nhiều món ăn, ý tưởng thể hiện độc đáo, điều hành tốt các nhân viên bếp, sắp đặt các bữa tiệc quan trọng dành cho thượng khách. Bản thân bếp trưởng nếu có uy tín, sẽ khiến thực khách an tâm hơn khi dự các tiệc đông người. Tất cả những đòi hỏi đó khiến cho người bếp lúc nào cũng tự nhủ: Đã có duyên nợ với nghề bếp núc thì không thể không học, học mãi không ngừng !

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Một thanh niên tại tỉnh Nghệ An đã bị bắt giam cì tội “phát tán tài liệu nhằm chống nhà nước,”
Chuyện người dân bị bắt vào đồn công an và rồi chết trong đó vẫn tiếp tục diễn ra tại VN qua việc tài xế Đăng Thanh Tùng vừa chết trong đồn công an tỉnh Hà Nam hôm 21 tháng 11
Để tặng thầy, cô nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, nhiều học sinh, sinh viên đã chọn mua dụng cụ, vật liệu về xếp hoa hay cắt giấy làm thiệp thay vì ra tiệm mua món quà gói sẵn, theo báo
Tại Sài Gòn, dù gần cả tháng nữa mới đến ngày 24/12 nhưng nhiều trung tâm thương mại, nhà sách, cửa hàng, điểm bán đồ trang trí Giáng sinh đã bắt đầu nhộn nhịp khách tham quan, mua sắm
Westminster (Bình Sa)- - Tại hội trường Nhật Báo Việt Báo vào lúc 4 giờ chiều Thứ Năm ngày 21 tháng 11 năm 2019, Hội Đồng Quản Trị Trung Tâm Văn Hóa Phật Giáo Chùa Bảo Quang đã tổ chức buổi họp báo để tường trình về hiện tình sinh hoạt của Chùa Bảo Quang.
Quận Cam, California, Ngày 14 tháng 11 năm 2019. Sau thời gian dài chờ đợi, Chương trình WIC ra mắt thẻ California wic va nhan su cong bo tu Giám sát viên Andrew Do Quận tu OC Board of Supersisor.
Fountain Valley (Bình Sa) Tại Saigon Performing Arts Center vào ngày Chủ Nhật 17 tháng 11 năm 2019 Nghệ Sĩ Đỗ Thanh đã cho trình diễn Bi Hài Trường Kịch “Cay Đắng Mùi Đời” trong hai xuất trình diễn hơn một ngàn đồng hương tham dự .
LOUISIANA -- Một người đàn ông Việt Nam tại thành phố Terrytown thuộc tiểu bang Louisiana đã bị đâm chết bằng một cái giáo (thương) trong cuộc tấn công bạo động bởi người con trai vị thành niên của ông hôm Thứ Tư đã được xác nhận bởi Văn Phòng Nhân Viên Điều Tra Jefferson Parish là ông Tuan H. Nguyen, 50 tuổi
FORT WORTH, TEXAS -- Sau khi một người đàn ông tại thành phố Fort Worth nói rằng ông đã mất nhà bởi vì ông đã ký giấy giao nhà mà không biết, một gia đình khác cho biết họ sắm chút nữa là lâm vào tình cảnh vị lừa gạt giống như thế vì một giấy trao chủ quyền cho cùng một cặp vợ chồng.
Gà tây, các món ăn phụ hoặc bánh, hầu như mọi thứ đều có công thức tuyệt vời vào Lễ Tạ Ơn. Nhưng, công thức cho thảm họa thì sao?


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.