Hôm nay,  

Trang Thơ Thơ

02/12/200000:00:00(Xem: 5950)
Thùy Dzung rất vui mừng khi trang Thơ Thơ tuần này hân hạnh được sự đóng góp của hai người bạn mới là Dee Dee và Hà Huy Thanh. Bạn Hà Huy Thanh hiện ở Cần Thơ, Việt Nam, đã qua một người bạn ở Úc, gửi tới Sàigòn Times bài thơ "Khúc ru mình". Bài thơ tuy không dài, nhưng xúc cảm dành cho người tình đã là động lực chính yếu khiến tác giả cầm bút làm thơ. Riêng bạn Dee Dee, nếu Thùy Dzung nhớ không lầm, thì đã từng có lần được đọc thơ của bạn ở một forum nào đó trên internet... Bạn Dee Dee có lẽ hiện ở Hoa Kỳ, nhờ đọc trang Thơ Thơ trên Việt Báo Online (vietbao.com) nên đã email tâm sự với Thùy Dzung qua những dòng chữ rất chân thành:

"Mấy tháng nay tôi đã đọc nhiều bài thơ của nhiều tác giả trong Trang Thơ Thơ do cô Thùy Dzung phụ trách qua Việt Báo Online vào ngày Thứ Bảy và tôi rất thích thú vì những bài thơ chọn lọc nơi đây rất là phong phú từ tình cảm đến thời sự và những lời diễn đạt của họ rất là hay. Hôm nay tôi gởi đến qúi vị bài thơ của tôi dưới bút hiệu Dee Dee ra mắt."

Đọc những dòng chữ của bạn Dee Dee, Thùy Dzung vừa cảm động lại vừa mừng. Cảm động trước tấm lòng của một người bạn phương xa dành cho trang Thơ Thơ. Mừng trước những lời khen tặng chân thành của một độc giả dành cho trang thơ... Đọc bài thơ "Chuyện chúng mình" của tác giả Dee Dee, Thùy Dzung cảm nhận được những xúc động của tác giả dành cho một người tình, trong bối cảnh một chiều đông, gió lạnh... Nhất là khổ thơ áp chót, tác giả đã điểm xuyến thành công khủng cảnh vừa cô liêu, tịch mịch, lại có phần hoang dại của sơn khê qua cặp mắt của một người tình đang tương tư một người tình phương xa:

Gió lạnh chiều nay lại trở về
Sương mù che khắp nẻo sơn khê
Đường khuya rảo bước trong đêm vắng
Ngắm ánh trăng hoang mộng ước thề...

Viết những lời khen tặng của Dee Dee, Thùy Dzung lại nhớ, trước đây có dịp được hầu chuyện với một nhà văn lớn trước 1975, nhân dịp ông ghé thăm Úc châu. Qua chuyện trò, nhà văn đáng tuổi chú bác đó đã gieo vào lòng Thùy Dzung một ấn tượng, "Nhân tài văn thơ đất An nam 10 bồ, có đến 9 vượt biên ra hải ngoại. Trong 9 bồ vượt biên ra hải ngoại, có đến 8 bồ rưỡi định cư ơ Mỹ. Nửa bồ còn lại rải rác khắp thế giới trong đó có Úc". Mang ấn tượng đó, Thùy Dzung thấy trong lòng mình lúc nào cũng có nỗi buồn rưng rưng... không tên. Nhưng rồi qua trang Thơ Thơ, qua mục Thơ Thẩn Mà Chơi trên báo Sàigòn Times, và qua các sinh hoạt văn hóa, văn nghệ của người Việt tại Úc trong thời gian gần đây, Thùy Dzung thấy nhân tài người Việt trên đất Úc đâu có thiếu, phải vậy không các bạn" Nhất là tuần rồi, khi được các chú trong tòa soạn trao cho tập thơ Cát Vân, Thùy Dzung ngạc nhiên đến sững sờ trước hình thức trang nhã, trình bầy mỹ thuật của tập thơ. Cầm tập thơ trên tay, Thùy Dzung thấy phảng phất một chút gì của Lá Bối, của An Tiêm, của Sài thành thuở xưa... để rồi kỷ niệm ngày nào thấp thoáng hiện về... Những tà áo dài Trưng Vương, những chiều mưa tháng 6 bong bóng vỡ đầy tay, những con đường xưa lá đổ...

Cát Vân là nhan đề tập thơ do Cỏ Reo xuất bản, trong đó có những bài thơ đọc lên rất xúc động của những tác giả thành danh như Cao Xuân Lý, Hoàng Thịnh, Hồ Ông, Hương Chiều, Lâm Hảo Khôi, Lâm Nam Triều, Lý Thừa Nghiệp, Lê Văn Tài, Mực Trắng, Nguyễn Tư, Nhật Thiên Lan, Phạm Thế Định, và Uyên Lan.

Nếu các bạn yêu thơ muốn tìm thấy những tiếng lòng chân thành của những tác giả trên để rồi qua đó, nghe được chính tiếng lòng của mình qua thơ, Thùy Dzung tha thiết nghĩ các bạn nên có tập thơ Cát Vân. Tại Melbourne, các bạn có thể liên lạc tác giả Hoàng Thịnh qua số điện thoại (03) 9325 4954; và tại Sydney, các bạn hãy liên lạc với tác giả Lâm Nam Triều qua số (02) 9723 5564.

Trở lại trang Thơ Thơ tuần này, ngoài những bài thơ của bạn Dee Dee và Hà Huy Thanh, Thùy Dzung xin giới thiệu cùng các bạn những bài thơ của các tác giả quen thuộc với trang Thơ Thơ như Từ Nguyên, Anh Mười, Thy2000, Vĩnh Hòa Hiệp, Bích Vân và Lê Văn Bá (USA)...

Cuối cùng, Thùy Dzung xin chân thành chúc tất cả các bạn yêu thơ trên thế giới, trong đó dĩ nhiên có cả bạn Dee Dee, Lê Văn Bá và Hà Huy Thanh, có được những giờ phút thanh thản dành cho thơ...

===
Chuyện Chúng Mình

Chiều nay gió lạnh thổi vào đông
Nơi ấy anh yêu có lạnh không"
Trong tim còn ủ hương tình cũ
Hay hạt tương tư đã đổi mầu"

Ở đây hoang vắng khói lam chiều
Thơ thẩn em về giữa quạnh hiu
Đếm lá vàng rơi theo gió cuốn
Còn lại trong tim những ngậm ngùi

Một thoáng mơ thôi, chuyện chúng mình
Đôi lòng không thể vượt đoan trinh
Kiếp sau chờ đợi mong manh quá
Đong đếm bao giờ mới tới anh"

Cố níu thời gian ngược trở về
Giòng đời tươi đẹp thuở xuân xưa
Theo mơ tìm đến bên anh đó
Hương khói tình kia chớ vội bay!

Nhưng tất cả là giấc mộng thôi!
Những lời ước hẹn thật xa xôi
Bao lần em tính dang tay hái
Tiếng thét lương tâm lại thụt lùi

Nhung nhớ anh ơi ngập cả hồn
Tình sầu đêm mộng mãi vương vương
Đành ôm ấp mối yêu không trọn
Trong nỗi tương tư đến ngút ngàn

Gió lạnh chiều nay lại trở về
Sương mù che khắp nẻo sơn khê
Đường khuya rảo bước trong đêm vắng
Ngắm ánh trăng hoang mộng ước thề

Và trong im lặng giữa cô miên
Tim em đầy ắp sóng tình anh
Ái ân trong cõi thiên tiên đó
Sợ phải quay về với thế gian

Dee Dee

===
Nhớ về Thất Sơn

Thất Sơn một giải tựa sau lưng,
Phía trước Tam Giang, sóng chập chùng(1)
Châu Đốc, địa danh vùng giáp giới,


Núi Sam, chúa Xứ, miếu vang lừng.

Kinh đào Vĩnh Tế, cạnh Đền Bà,
Xóm nhỏ Nhà Bàn, xa tít xa.
Lộ đá lưu thông tiếp tiếp nối,
Tịnh Biên, phố quận tận xa xa.

Hiên ngang núi Két, giữa đường xa,
Cuối dốc chùa Miên, vài nóc gia.
Độc đạo, thẳng về Xà Tón quận(2)
Cô Tô chiều xuống, chuông ngân nga.(3)

Con đường dốc thẳng thuở xa xưa,
Mô đắp, mìn tung, tiếng nổ đưa,
Thảm cảnh xảy ra, ai đoán được"
Bao nhiêu máu lệ" Nói cho vừa.

Non cao, danh tướng một đền thờ(4)
Ngạo nghễ, uy nghi cõi tịnh mơ,
Sương tuyết quanh năm, mờ mái ngói.
Khói hương vần vũ, mãi không thôi.

Người ơi! Còn nhớ đất Chi Lăng"
Mệt nhọc, thao trường, đã mấy trăng"
Núi Cấm, nơi đây trường Huấn Luyện,
Bước đều nhịp đếm, lời ca vang.

Bao nhiêu dâu biển" Mấy đông sang"
Nơi đó còn chăng, xóm chợ làng!
Phố nhỏ Ba Voi, năm bảy quán,
Vài anh lính trẻ, thả lang thang.

Và từ đó, tháng năm trôi
Nửa vòng trái đất, bồi hồi nhớ nhung
Bao mùa rét gió lạnh lùng,
Trông về Bảy Núi, ngăn trùng cách xa.
Chi Lăng ơi,
Đã qua rồi, một trang sử hận
Thủ đô cũ thay ngôi,
Cho Thất Sơn rỉ máu,
Cho bóng tối tràn về
Bây giờ đây...
Từ Châu Úc, tìm về hình ảnh cũ...
Trời mông mênh, mây xám mãi lang thang,
Biển mù khơi, sóng cuộn xóa thời gian,
Vùng Bảy Núi dẫy đầy huyền thoại đẹp...

Từ Nguyên
(1)Phố Châu Đốc: Tiền Tam Giang, Hậu Thất Sơn
(2)Quận Tri Tôn, dân địa phương thường gọi là quận Xà Tón.
(3)Khít phố quận Tri Tôn có hòn núi tên Cô Tô, trên đỉnh tọa lạc một ngôi
chùa.
(4)Đền thờ Đức Ông Thoại Ngọc Hầu trên đỉnh núi Sam, đối diện với Miếu Bà

===
Tôi!

Tôi vẫn là tôi khác chi đâu!
Ra đi ngày ấy tóc xanh đầu.
Nay về tóc đã phơ phơ bạc,
Vẫn giọng quê xưa khác chi đâu!

Tôi vẫn là tôi khác chi đâu!
Khó khăn hay là lúc sang giầu,
Giữ nếp gia phong lòng trung thực,
Mấy chục năm xa khác chi đâu!

Tôi vẫn là tôi khác chi đâu!
Thủy chung lòng dạ trước với sau,
Anh em thân thích cùng bè bạn,
Thăm hỏi thân tình khác chi đâu.

Anh Mười

===
Những phương trời nhớ

Tay em đưa
Anh vẫn chưa tìm được
Môi em nồng
Môi vẫn chưa tìm được làn môi
Tóc tung gió
Trên bụi mù phố thị
Được yêu em,
Nhưng trời đã chiều rồi
Em mân mê huyền thoại
Cây trút là đơm bông
Đường đi hoài không tới
Ta lỡ kiếp phiêu bồng
Vẫn nhớ em trong những ngày gió lộng
Áo mây bay, đường ngược lối đi về
Con phố quen, cũng nỗi buồn cô đọng
Đại lộ dài, chân lạc bước u mê
Tay em ấm, muốn nắm chặt
Để ngàn năm làm thần thoại
Môi em nồng, môi chờ mãi làn môi
Em yêu ơi! Không gian hoài vô tận
Phương trời này, ta cũng vẫn đơn côi
Chiều nay có nụ hoa tươi
Trong ta chợt nở với đời ngổn ngang
Để mai,
Rực sáng,
Huy hoàng

Thy2000

===
Giữa quán chợ đời

Riêng tặng bạn Phan Tuấn Sơn

Quán trưa ngồi uống một mình
Giang hồ một gã Lưu Linh ngồi buồn
Tôm khô mồi nhậu uống suông
Nhâm nhi chút rượu sương sương nửa bình
Quán trưa yên vắng lặng thinh
Ngồi nhìn thiên hạ, một mình với ta
Ngồi đây quán cóc quê nhà
Giữa lòng phố chợ người qua dập dìu
Trong ta một nỗi buồn hiu
Bạn bè tứ tán, người yêu đâu rồi"
Tình em tình mới đầu đời
Tình thời thơ dại ngàn lời yêu thương
Theo em mỗi sáng đến trường
Mỗi khi tan học anh thường lót đuôi
Ngày nào nhỏ cảm thấy vui
Nói cười vui vẻ làm duyên mặn mà
Không thì nghiêm nghị như là
Giống cô giáo trẻ mới ra trường đời
Trông mặt đã thấy bực rồi
May nhờ dáng dấp dễ coi dịu dàng
Cho nên anh mới làm tàng
Thách lời thằng bạn mời nàng quán trưa
Ai ngờ nhỏ lại nhận bừa
Ghé vào quán nhỏ ban trưa tươi cười
Uống ly rau má nước dừa
Anh đây lo lắng túa xua trong lòng
Không biết còn được mấy đồng
Cua đào mà bị ngồi đồng chết cha
Giờ anh ngồi lại quán nhà
Nhớ em một thuở tình xa suốt đời
Nhấp ly rượu uống mềm môi.

Vĩnh Hòa Hiệp

===
Lúng túng

Buồn tình, dạo mấy cung tơ,
Nhớ tình, gửi mấy vần thơ làm quà.
Thơ này... thơ của.. người ta...
...........
Nhưng tuồng chữ viết... lại là của anh!
Dáng thơ đẹp tợ trong tranh,
Vẽ đôi loan phụng đậu cành trúc xinh
Tranh, thơ man mác trữ tình,
Bút hoa chấm phá, trắc bình phong nha!
Nàng Thơ dáng dấp kiêu sa,
Mỹ nhân hồng ảnh, xa xa gần gần.
Hỏi: "Anh nghiên bút ân cần,
Rồng bay, phượng múa... văn nhân... ấy là""""
...............
Rằng "Không! Thơ!...Thơ người ta...
Tôi không hàm ý....Tôi đà.... yêu em!!"

Bích Vân

===
Phố và rừng

Riêng tặng những người vợ lính

Từ anh bỏ phố về rừng
Thương con nắng nhỏ lưng chừng đồi tranh,
Có con bướm trắng lượn quanh
Đong đưa đan một mối tình chia phôi

Em giờ cũng bỏ phố rồi
Bỏ quên ngày tháng vùi đời bùn đen
May ra cỏ dại hoa hèn
Nương khe núp vách chờ anh trở về

Bây giờ ngày tháng trong mê
Mất nhau mới thấy lời thề còn đây
Thoáng em là một cơn say
Để rồi chết lặng những ngày tù lao

Thời gian Ngưu Chức là bao
Biết em khuya sớm dậu rào bìm leo
Choàng đêm heo hắt cơn mê
Thương con thức tỉnh vỗ về tay ai

Lặng trong khổ ải miệt mài
Chân dầm ruộng nước, tay chai củi rừng
Kiểng thâu là nỗi bâng khuâng
Đêm về rừng chết liệm dần khắc thưa

Ở đây cũng buổi nắng trưa
Có người ở phố tìm ai về rừng
Đồi tranh giọt nắng rưng rưng
Nghe đâu non nước trở từng khúc đau

Lê Văn Bá - Tempa

===
Khúc ru mình

Ta đang sống hay là đã chết"
Sao trái tim cứ mãi đau buồn
Giữa đời ta mênh mông đại ngàn
Nỗi nhớ...
Bay bay cơn mưa nhục nhằn
Vết hằn bão xoáy
Tình yêu như giấc mơ không bao giờ có thật
Em
Vầng trăng lung linh huyền ảo
Ẩn hiện sương khói mây khuya
Ta phải nép mình trốn chạy
Trong bóng đêm
Trong cơn mơ điên xâu xé
Vung những nhát bút
Chém vào hư không
Vung những quả đấm của thơ
Vào em
Mà đau ký ức

Hà Huy Thanh - Cần Thơ VN

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạp chí Văn Học Mới số 5 dày 336 trang, in trên giấy vàng ngà, bìa tranh nghệ thuật của Nguyễn Đình Thuần, sáng tác từ hơn 50 nhà văn, nhà thơ, nhà biên khảo và phê bình nghệ thuật.- Văn Học Mới số 6 sẽ ấn hành vào tháng 3/2020, có chủ đề về nhà văn, nhà thơ, nhạc sĩ Nguyễn Đình Toàn
Một tuyệt phẩm thi ca gồm những bài thơ dị thường chưa bao giờ xuất hiện bất cứ đâu, viết bởi một thi sĩ dị thường. Tựa: Tuệ Sỹ Ba ngôn ngữ: Việt - Anh - Nhật Dịch sang tiếng Anh: Nguyễn Phước Nguyên Dịch sang tiếng Nhật: G/s Bùi Chí Trung Biên tập: Đào Nguyên Dạ Thảo
Mùa thu là cơ hội bước sang trang mới khi nhiệt độ bắt đầu dịu lại. Trong mùa này, người dân California không cần mở điều hòa không khí lớn hết cỡ và cũng còn quá sớm để lo chạy máy sưởi.
Garden Grove xin mời cộng đồng tham gia chương trình đóng góp tặng quà cuối năm nhằm mang lại niềm vui, hy vọng và giúp đỡ cho những trẻ em địa phương không có quà trong mùa lễ Noel.
Ngồi niệm Phật miên man, dù cố tâm vào Phật hiệu nhưng hôm nay vẫn không sao “ nhập” được, đầu óc nó cứ văng vẳng lời anh nó lúc sáng: - Tu hú chứ tu gì mầy!
Một đường dây buôn người bán qua TQ do một phụ nữ Việt là nạn nhân buôn người trước đây tổ chức vừa bị phát hiện và bắt 2 người tại tỉnh Nghệ An, miền Trung Việt Nam, theo bản tin hôm 5 tháng 12 của Báo Dân Trí cho biết.
Điều trần luận tội đầu tiên của Ủy Ban Tư Pháp Hạ Viện đã nhanh chóng nổ ra cuộc đấu đá nội bộ đảng phái hôm Thứ Tư, 4 tháng 12 năm 2019, khi các nhà Dân Chủ cáo buộc rằng Tổng Thống Donald Trump phải bị truất phế khỏi chức vụ vì tranh thủ sự can thiệp của nước ngoài vào cuộc bầu cử ở Hoa Kỳ và đảng Cộng Hòa giận dữ vặn lại không có căn cứ cho hành động quyết liệt như vậy.
Đó là cuộc khảo sát của công ty tài chánh WalletHub đối với 182 thành phố khắp Hoa Kỳ, để xếp thứ tự an toàn nhất cho tới bất an nhất. Cuộc nghiên cứu dựa trên 41 thước đo liên hệ tới an toàn
Cảnh sát đã bắn chết một người đàn ông cầm dao tại El Monte, Nam California hôm Thứ Hai.
Một phần thưởng 50,000 đô la được đưa ra để bắt một người đàn ông của thành phố Burnaby đã bị truy nã trước đây vì tội rửa tiền như một phần của nhóm tội phạm có tổ chức người Việt Nam hoạt động tại Canada và Hoa Kỳ.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.