Hôm nay,  

Thơ Thẩn Mà Chơi

13/04/200200:00:00(Xem: 4755)
Đã Biểu Lộ Tài Nghệ
Ngày 06.04.02 tại nhà hàng Crystal Palace, Canley Vale Rd. vùng Canley Heights (NSW), ông Nguyễn Hữu Luyện đã trình bày về những sự việc có liên quan đến vụ kiện trung tâm William Joiner/U.Mass. Boston về việc tổ chức này mướn hai cán bộ văn hoá Việt Cộng nghiên cứu và viết về một đề án có tên là "Tái lập đặc trưng và nơi chốn cuœa cộng đồng người Việt lưu vong" để bóp méo lịch sưœ người Việt lưu vong vì tÿ nạn Cộng Saœn. Nghe buổi nói chuyện này và xem quyển "Tài liệu căn baœn về vụ kiện WJC/U.Mass. Boston" do ông Nguyễn Hữu Luyện sưu tập và phổ biến, Cô Gia thấy U.Mass. Boston có vài giáo sư đa tài như dưới đây:

U.Mass. Boston có mấy ngài,
Giáo sư, giáo xiếc thật đa tài.
Làm trùm thiên hạ nghề che mắt,
Ăn đứt trần gian ngón bịt tai.
Cãi cối, cãi chày không keœ sánh,
Trây tro trét trấu khó ai tày.
Còn môn tráo trơœ và vu khống,
Nếu biết thì ai cũng chạy dài!

Cô Gia

*
Tri Xưa Hành Nay
Mục "Hương Giáo đề thơ" trong SGT số 253 ngày 28/3/02 có "Bài học phục quốc". Hương Giáo đã đưa ra "một bài học từ tôi thần nước Sơœ là ai cũng một lòng vì nước, mỗi người mỗi việc nhưng ai cũng làm hết sức mình, người nào việc nấy, không có cái màn người này tìm cách thúc cùi choœ ngang hông người kia hay là keœ nọ boœ chưn chèo để ngáng cẳng keœ khác... và nhất là không có cái màn bôi tro trát trấu khai xấu lẫn nhau để mình tranh lấy công đầu...". Keœ hèn thấy tri xưa để hành nay mong rằng ai còn ôm giữ cục bộ cá nhân mau mà rưœa gội hướng về nghĩa vụ chung cuœa dân tộc trong đại cuộc đấu tranh giành tự do, dân chuœ. Có bài thơ xin kính tặng Hương Giáo.

Cái màn tranh giật lấy công đầu,
Trát trấu, bôi tro xấu lẫn nhau!
Ganh tÿ! So đo cao với thấp...
Gièm pha! Hạch hoœi cạn hay sâu...
Ghi điều: Liên kết chiến luôn đạt...
Nhớ thế: Liên hoàn tung lực thâu...
Đau khổ tháng năm - kinh nghiệm quý
Ngày về phục quốc mới là mau.

Thái Châu - Victoria

*
Mấy "Cụ Trong Dân"

Mang danh đại biểu được dân bầu,
Nhưng mọi quyền hành đảng tóm thâu.
Bản Giốc đổi tên nào biết đến,
Nam Quan thay chủ có hay đâu.
Nhiệm kỳ chưa hết còn ôm ghế,
Dự luật đưa ra phải gật đầu.
Tô nước sơn vàng lên lớp vỏ,
Bên trong sắc đỏ vẫn nguyên màu.

Trường Xuân Lão - Victoria

*
Không Gioœi Chẳng Cao!
Kính họa vận bài thơ "cám caœnh mê bài bạc" cuœa bác Nam Man ơœ mục "Thơ Cù Nèo", SGT số 252 ngày 21.3.02

Tiền cờ bạc khó được thu vào,
Đứt chớn liều vay gỡ chớ sao!
Cứ tiếp không hên - thua khoœi traœ,
Còn thêm xui xeœo - ruœi xù trao.
Gioœi nghề cờ bạc không khen gioœi,
Cao thói đoœ đen chẳng gọi cao.
Lần tới, lần này hay lúc trước,
Tiền cờ bạc khó được thu vào!

Dân Đen - Melbourne

*
Thăm Dò Gặp Hố To
Kính họa bài thơ "chơi khăm" ơœ mục "Thơ Cù Nèo" trong SGT số 253 ngày 28/3/02 cuœa bác Nam Man viết về baœn tin cuœa SGT số 252 "Tổng và phó biên tập tờ Tuổi Treœ bị về vườn" vì lý do "đã đăng baœn thăm dò độc giaœ cho biết Hồ Chí Minh chỉ được 39% người cho là thần tượng":

Về vườn vì tội dám mầy mò!
Bơœi thế giờ đây gặp hố to:
Biết rõ "giặc Hồ"... thôi khaœo sát
Rành quá "già tặc"... chớ thăm dò
Đăng phần kết quaœ - thêm ngờ nghệch
Rao mục boœ thăm - rõ tẽn tò
Chẳng lạ gì Hồ ác độc, xệ...
Vậy sao còn vẽ chuyện cân đo"

Việt Lão - Victoria

*
Danh Lợi Móc Câu!
Kính họa bài thơ "Cái vòng danh lợi..." cuœa Nam Man đại gia ơœ mục "Thơ Cù Nèo" trong SGT số 253 ngày 28.3.02

Danh lợi móc câu dính mấy thằng!
Bề ngoài nhìn thấy mặt câng câng:
Lòng thì ước muốn - ghì đeo đuổi
Da lại thèm ham - bước nhập nhằng
Thấy lợi! Nhaœy ào nịnh leœo mép...
Nghe danh! Chạy vội hót nhăn răng...
Loại này ai cũng đều khi dể,
Danh lợi móc câu dính mấy thằng!

Thế Nhơn - Victoria

*
Tìm Người Chơi Nhạc
Bà Linda Wolfe ở Madison, Hoa Kỳ, 62 tuổi, đã kết hôn 23 lần. Thành tích này đã được ghi vào sách kỷ lục thế giới. Cuộc hôn nhân lâu nhất là 6 năm và ngắn nhất là 36 giờ. Các đấng phu quân của bà hầu hết là các tay thợ: thợ mộc, thợ hồ, thợ may, thợ vẽ... Lần tới, chắc bà phải tìm một nhạc sĩ để "thay đổi không khí"...

Mấy chục năm trời mụ kiếm hoài,


Mà chưa chấm được gã nào hay.
Bắn đinh, thợ mộc, chuyên dùng súng,
Lót gạch, thợ hồ, giỏi dụng bay.
Họa sĩ vẽ vời chưa trọn nét,
"Đốc tờ" chích choác chẳng hơn ai.
Phen này phải kiếm tay chơi nhạc,
Thợ thổi kèn tây có biệt tài.

Trường Xuân Lão - Victoria

*
Việt Cộng Ngu Si
Giang Trạch Dân sang Việt Nam lần này để dạy baœo lũ Cộng nô, lại còn ngạo mạn khinh khi nhaœy xuống "Nước" bơi lội, cọ sát... cái kiểu chơi xoœ cuœa chú Tàu cộng này nghĩ mà xấu hổ cho đám Việt Cộng nô tỳ. Keœ hèn có bài thơ:

Họ Giang tắm, cọ để khinh khi...
Cái đám Cộng nô chẳng hiểu gì!
Thời trước, sứ Tàu chơi lối chữ...
Dạo xưa, Thị Điểm mắng vần thi...
Năm nào hãnh diện ta làm chuœ
Nay lại hổ ngươi lũ bộc tỳ
Đã vậy còn dâng nhường đất, biển!
Tay sai Việt Cộng quá ngu si.

Thái Châu - Victoria

*
Mùa-Thu Rồi!
Hậu quaœ là sự kiểm nhận, đo lường bất cứ việc làm Thiện-Ác.ƠŒ đời này có những việc mà người ta tươœng là Thiện nhưng hậu quaœ lại là Ác. ƠŒ miền Nam trước 1975, những Phật tưœ thuần thành cúng dường, uœng hộ, biểu tình, đem Phật xuống đường, hết lòng với thượng tọa Thích Trí Quang (khối Ấn Quang), họ tươœng đâu là Thiện, nhưng sau ngày 30.4.1975 mới biết bị lầm, hóa ra việc Thiện đưa tới hậu quaœ Ác. Những thanh niên miền Bắc bị đaœng CS lừa phỉnh đưa vào Nam, họ tươœng là yêu nước nhưng sau này biết được nên nhiều người hồi chánh; phaœn tỉnh. Năm 1945, khi nghe Việt Minh kêu gọi kháng chiến chống Pháp; nhiều người tham gia, họ tươœng là mình yêu nước. Nhưng hậu quaœ đã giúp Đaœng CSVN lớn mạnh, thắng Điện Biên Phuœ 1954 và mùa Xuân 1975. Nhiều người đã biết bị lừa nên câm lặng. Tuy nhiên cũng có một số vẫn còn "mu... huyền", hay tự hào về thành tích đánh Tây, luyến tiếc thời kỳ vàng son và tôn vinh Hồ Chí Minh. Họ vẫn tự hào là đi làm Cách Mạng. Xin tặng những người cuœa "MÙA THU Rồi, ngày 23 ta đi theo tiếng kêu sơn hà nguy biến..." một bài thơ 4 câu, và cũng để kính tặng Giáo sư Trương Văn Khuê ơœ Canberra đã có ý kiến trong trang "Ý kiến bạn đọc" với tựa là "Hịch cứu nước hay thư địch vận"" trên SGT số 250:

Mùa Thu theo kháng chiến Mù
Thua Mù Thua theo Đaœng Cộng Mua
Thù Mua Thù cách mạng Mù Thua ấy
Mù Thua di hận vạn Mùa Thu

Trương Minh Hòa W.A.

*
Hết Tiền I

Chưœa lãnh lương xong đã hết tiền
Bill này bill nọ đến liền liền
Con này vợ réo đà ngư ngất
Nợ hoœi băng(*) đòi sắp phát điên
Địa ngục chắc xài thâm bạc mã
Trần gian cày traœ nợ đồng tiền
Điệu này phaœi trốn vào non vắng
Ngồi thơœ ngồi thiền sướng tợ tiên.

Tùng Darlo

(*) Bank

*
Hờn Vong Quốc
(Caœm kích bài "Hận lũ Cộng tàn" cuœa Đao Cùn đăng trên Giai phẩm Xuân SGT 2002, chúng tôi xin họa vận bài trên để nói lên cái tội tày trời cuœa Đaœng Cộng trong việc dâng hiến, bán đất đai cuœa Tổ tiên cho ngoại bang. Các vần đã gieo trong bài Hờn vong quốc là: tàn, san, Giốc, mắt, can, tộc, tàn)

Cộng saœn rồi đây sẽ lụi tàn!
Việt Nam rực rỡ tựa Thiên San
Hận quân bán nước luồn hang Giốc
Diệt keœ vong nô lót cưœa quan
Hai triệu Đaœng viên rồi sáng mắt
Ngàn năm văn hiến phaœi liên can
Quyết tâm đứng dậy toàn dân tộc
Cộng Saœn rồi đây sẽ lụi tàn!

Bùi Đ.Hùng (NSW)

*
Một Đaœng Ăn Cướp!
Cũng nhân bài "Một lũ ăn xin" cuœa bạn Cuồng Đao trong mục "Thơ thẩn mà chơi" số xuất baœn trong tháng Hai cuœa SGT, chúng tôi xin họa bài thơ này để vạch rõ dã tâm quân cướp nước vừa ăn xin, vừa la làng. Bài thơ họa các vận đã gieo trong bài Một lũ ăn xin là khỉ, mỹ, ân, thí, lu, xi, mồ và đĩ!

Việt Cộng có gì hơn giống khỉ!
Bây giờ ti toe lại... thân Mỹ
Lâu ngày lòi mặt lũ vong ân
Chầy tháng chươœi cha quân bố thí
Vàng dân vơ vét tính theo lu!
Ngọc nước cướp không kể đến xị!
Chúng bay hạ thổ chẳng cần mồ
Bơœi lẽ lưu manh hơn caœ đĩ!

Bùi Đ. Hùng (NSW)

*
Thiền Sư Mê Phượng

Nghe đồn có một lão "thiền sư",
Lão "thích" lão "mê" phượng lắm ư.
Mới dụ nường vô... chêm "gậy trúc",
Lại đè aœ xuống... khaœm "xà cừ"".
"Chơi" cho chị aœ thêm phờ phạc,
"Quậy" đến cô nường cứ ngất ngư.
Bá ngọ cái thằng thầy bị thịt
Mong gì về đến "bến chân như".

Nam Man

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hoan hỷ chào nhau cầu xưa quá bước Dặm đường im kẽ tóc với chân tơ Tan hợp cười òa. Kia vòm mây trắng Và bắt đầu. Và chấm hết. Sau xưa… . 4.2021 (Gửi hương linh bạn hiền Nguyễn Lương Vỵ, lễ 49 ngày)
Trong mọi hoàn cảnh Anh vẫn không ngừng hoạt động, Anh vẫn cứ đứng ở ngoài nắng - chữ của Mai Thảo. Với tôi, Nhật Tiến - Én Nhanh Nhẹn RS, vẫn cứ mãi là một Tráng Sinh Lên Đường
Lời dịch giả: Đây là bức tâm thư của cựu tổng thống George W. Bush gởi người dân Mỹ trong lúc cả nước đang sôi sục sau cái chết của George Floyd.
NYC với mình như căn nhà thứ hai, thế mà đã hơn một năm rồi mới lên lại. Thường thì hay lên mùa Giáng Sinh, hay Tháng Hai mùa đông để coi tuyết ở Central Park, và tháng Mười Một để coi lá vàng. Lần nầy chỉ mới tháng ba, nhưng có lý do
Xúc động với kỷ niệm. Thơ và nhạc đã nâng cảm xúc về những cái đẹp mong manh trong đời... Đêm Nhạc Người Về Như Bụi, và buổi ra mắt Tuyển Tập 39 Văn Nghệ Sĩ Tưởng Nhớ Du Tử Lê đã hoàn mãn hôm Thứ Ba 14/1/2019.
chiều rớt/xanh/ lưỡi dao, tôi khứng! chờ ... mưa tới. Hai câu cuối trong bài “chiều rớt/xanh/lưỡi dao” anh viết cuối tháng 9/2019 như một lời giã biệt. Và, cơn mưa chiều 7.10.2019 đã tới, anh thay áo mới chân bước thảnh thơi trở về quê cũ. Xin từ biệt anh: Du Tử Lê!
trong nhiều năm qua, lượng khách quốc tế đến Việt Nam tăng trưởng ở mức hai con số, nhưng tỷ lệ quay trở lại thấp (chỉ từ 10% đến 40%) . Chi tiêu của khách du lịch quốc tế tại Việt Nam không cao
Theo bảng xếp hạng chỉ số cảm nhận tham nhũng của Tổ Chức Minh Bạch Quốc Tế năm 2018, Việt Nam đứng hạng 117/ 180 với mức điểm 33/100. Bao giờ mà chế độ hiện hành vẫn còn tồn tại thì “nạn nhũng nhiễu lạm thu” sẽ vẫn còn được bao che và dung dưỡng khắp nơi, chứ chả riêng chi ở Bộ Ngoại Giao
Chính phủ Hoa Kỳ đã hứa tài trợ 300 triệu đô la để làm sạch môi trường bị nhiễm chất độc da cam của phi trường Biên Hòa và hôm 5 tháng 12 là bắt đầu thực hiện việc tẩy rừa tại khu vực này, theo bản tin hôm 6 tháng 12 của báo Tuổi Trẻ Online cho biết như sau.
Hơn 1.000 người có thể đã bị giết bởi lực lượng an ninh ở Iran trong các cuộc biểu tình gần đây, theo một quan chức cấp cao của bộ ngoại giao cho biết hôm Thứ Năm


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.