Hôm nay,  

Thơ Thơ

16/12/200100:00:00(Xem: 5637)
Em Yêu
Mến tặng vợ hiền

Ngày ấy em yêu tuổi tròn mười sáu,
Còn tôi vừa mười tám tuổi thanh niên.
Đón em về do bác mẹ hỏi xin,
Nên chồng vợ bởi ông Tơ bà Nguyệt.

Mười tám tuổi nhìn em tôi đẹp tuyệt
Mắt bồ câu đôi má nõn bồ quân
Suối tóc đen buông tận tới kheo chân.
Môi thắm đỏ em căng tròn lồng ngực.

Sống bên nhau những tháng ngày loạn lạc.
Năm lần sinh em mang nặng cả năm lần
Cho dung nhan em giảm bớt đôi phần,
Ôi vợ hiền em, người đẹp tuyệt trần.

Triệu Nam

*
Nhà Em

Nhà em
một xã hội vui
party dán nhện
giao duyên kiến ruồi.

Nhà em
một quán trọ buồn
độc thân
lừng lẫy
ăn xong là chuồn.

Niêu nồi
bát đũa ngẩn ngơ
tách ly
xoong chảo
bơ vơ giữa nhà.

Vườn em
một đóa vô thường
cỏ sân si mọc
ngút ngàn thiên thu.

Trăng khuya vũ khúc nghê thường
thênh thang nỗi nhớ
ngậm ngùi quê hương

CPM 41201

*
Tý Của Anh Ơi!

Anh chưa về như lời anh đã hứa
Bởi những áo cơm từng bữa hôm nay
Bởi sông, bởi núi, bởi kiếp lưu đày
Cuộc nhân thế,
Anh vẫn còn vòng xoay trong cuộc đời lận đận
Anh vẫn nhớ, và chưa hề lú lẫn
Những con đường,
đêm vắng bước chân đi
Quán sông xanh,
Ngồi nghe bờ đập đá thầm thì
Anh bên nớ, em bên ni
Tình ơi! Sao ngộ nghĩnh
Tý của anh ơi! Ta chẳng cần toan tính
Như thuở học trò,
Như tà áo tím thơ ngây
Như chiều mưa mắt lệ đong đầy
Như anh đến, anh đi
Em chẳng cần tiễn biệt
Trưa Tràng Tiền, dưới dòng Hương xanh biếc
Đỉnh Nam Giao, mây biền biệt chưa về
Dãy phố quen - anh bỗng thấy ngô nghê
Chân Mường Mán, đường quê chừ đã mất
Tý của anh ơi!
Hồn anh chất ngất
Bao yêu thương, anh dồn cất trong trái tim này
Dù mưa đến,
Dù mây bay,
Huế của ta ơi!
Tý của anh ơi!
Vẫn ngàn năm vĩnh cửu.

Thy 2000

*
Hôn Em

Hôn em lên trán, lên vai;
Hương tình nhớ mãi, nhớ hoài ngàn thu.
Hôn em khóe mắt ưu tư;
Long lanh giọt lệ... chừng như u buồn!
Hôn em môi thấm lệ tuôn;
Làn môi chín mọng nỗi buồn thời gian.
Hôn em trao gởi bình an
Vỗ về hạnh phúc... chứa chan ân tình!

Joseph Duy Tâm

*
Mùa Sao Sáng

Đêm buồn về với đất đen
Mây giăng than trách thế gian ươn hèn
Mịt mờ trần thế đảo điên
Người người trỗi dậy bon chen lọc lừa
Hai ngàn năm cũng đã vừa
Mà sao cứ ngỡ Chúa vừa Giáng Sinh
Bết Lê Hem trời đất hữu tình
Thiên Thần máng cỏ Thánh Kinh sáng ngời
Tình thiên phủ kín đất trời
Xóa đi tăm tối giữa đời điêu ngoa
Jesus nước Chúa hiền hòa
Một vì sao sáng chói lòa trong đêm
Noel đã xuống êm đềm
Trái tim thánh giá bên thềm đợi ai"

Như Sơn - Giáng Sinh buồn

*
Đôi Mắt Thủy Tinh

(Viết để chia xẻ nỗi bi ai mất mát của phụ huynh trước căn bệnh trầm kha thời đại)

Đôi mắt con tôi
Ôi! Cửa ngõ tâm hồn
đang trải rộng
mênh mông vùng ngục tối

Đôi mắt bi ai
ngập ngừng oán trách
Có lẽ nào con!"
Con gái (trai) nhỏ của ta!

Ánh mắt xa xăm
tia nắng hãi hùng
con van xin
hay đang thù hận"

Xã hội mất đi
bàn tay xây dựng


lại phải cưu mang
một xác rữa thân tàn

Đâu tiền tài
đâu danh vọng về đâu"
Hay đêm tối hãi hùng
trong ác mộng.

CPM 171101

*
Thương Bạn Quê Nghèo

Trời mưa nhớ bạn quê nghèo
Ra tù quản chế gieo neo tháng ngày
Thân giờ như gã ăn mày
Ngày xưa một thuở mày ngài tướng quân
Anh xưa một thuở vang lừng
Đánh đông dẹp bắc đã từng lập công
Làm thân cải tạo tù gông
Thân tàn ma dại về không cửa nhà
Gia tài chỉ giấy tạm tha
Sống là may phước kêu ca nỗi gì
Thôi đành an phận cu li
Sớm hôm gá nghĩa với dì nó thôi
Bà con tiếp sức xây chòi
Đồng cam cộng khổ mồ hôi luống cày
Hái rau bắt ốc qua ngày
Cày sâu cuốc bẫm đêm dài thở than
Nhìn bông điên điển nở vàng
Anh mơ thấy bóng cờ vàng tung bay
Chí trong kiệt lực hình hài
Mong sao được góp chút tài cho quê
Để còn nhớ mãi lời thề
Gặp nhau đoàn tụ ngày về vinh quang.

Vĩnh Hòa Hiệp

*
Đà Lạt

Riêng tặng người xưa

Phố xá chiều nay vắng thưa người
Sương mù bao phủ khắp nơi nơi
Lá hoa cây cỏ mờ hơi nước
Nỗi nhớ nhung nào bỗng dậy khơi"

Đã có một chiều ta với em
Cùng nhau sánh bước giữa trời êm
Gót ngà xua nhẹ trên đồi vắng
Từng cánh thông rơi đậu vai mềm.

Ta vẫn nhớ lần đến Cam Ly
Dưới thác ghềnh nghe nước rầm rì
Trầm mình ta tắm bên dòng thác
Một thoáng bây giờ đã phân ly.

Có những buổi chiều quá nên thơ
Ngồi trên thủy tạ dưới trăng mờ
Tâm sự đầy vơi theo năm tháng
Bên hồ Than Thở với tình mơ.

Nghĩ đến chiều Thu ghé suối Vàng
Nhìn đàn cá lội nhớ mênh mang
Lá vàng từng chiếc rơi từng chiếc
Bỏ lại trên cành tiếng thở than.

Kỷ niệm lưu tràn khắc xác thân
Mạch máu phồng căng gấp nghìn lần
Dư hương nồng thắm trong rừng vắng
Dấu vết ân tình với Ái Ân.

Mặc dù bao năm sống miệt mài
Làm thân du mục chẳng bằng ai
Tuổi đời cứ mỗi năm chồng chất
Nhưng Đà Lạt ơi! Vẫn nhớ hoài...

Nguyễn Như Sơn

*
Phượng Xưa, Còn Gốc Sân Trường

Tặng Việt Thanh, Đào, Ánh, Tất

Nhỏ ơi trời đã sang hè
Trên hàng phượng vĩ tiếng ve vang rền
Tan trường về có mình ên
Coi chừng có kẻ muốn quen theo hầu
Cho anh xin nói một câu
Ngày mai mình hẹn ở đâu để chuồn
Ngồi hoài trong lớp cũng buồn
Lâu lâu mình cũng trốn trường đi chơi
Học hoài cũng phải xả hơi
Ngồi giờ hóa học chẳng xơi nổi rồi
Thêm giờ vật lý lôi thôi
Phương trình toán học rối bời tâm can
Nghe anh phủ dụ ăn hàng
Em đây cảm động mơ màng món ăn
Trước tiên là món bánh canh
Uống đồ tráng miệng đậu nành một ly
Thơm mùi ớt, tỏi, hành phi,
Dĩa nem bánh ướt lâm ly quá chừng
Em đây trong dạ lừng khừng
Nửa đi cũng muốn nửa dùng dằng thôi
Bãi trường cũng sắp đến nơi
Thôi em đành chịu một hồi cúp cua
Xa rồi tiếng guốc mộc khua
Nhớ hoài cái đám húi cua mà buồn
Phượng xưa, còn gốc sân trường
Tiếng ve nức nở người phương trời nào"
Nhớ trường còn nhớ đến nhau
Một thời hoa bướm chìm vào hư không.

Vĩnh Hòa Hiệp

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
CAPE CANEVERAL - Vệ tinh nghiên cứu khí quyển đã được NASA phóng thành công từ phản lực cơ đang bay cao 41,300 feet vào ngày 10/10.
WASHINGTON - Monica Lewinsky là thực tập sinh tại Bạch Ốc năm xưa , là người gây ra scandal tình ái với cựu tổng thống Bill Clinton.
WASHINGTON - Vào ngày 16/10, Dân biểu DC Nancy Pelosi - chủ tịch Hạ Viện- tuyên bố không định tổ chức biểu quyết tại phiên họp khoáng đại yêu cầu chính thức khởi động tiến trình luận tội TT Trump.
WASHINGTON - 12 ứng viên TT cùng đảng DC dự tranh luận trực tiếp truyền hình tại Ohio tối 15-10.
WASHINGTON - Vào hôm 15/10, Phụ tá tại Bộ ngoại giao tên là George Kent trình bày trong buổi điều trần tại ủy ban Hạ Viện: quyền chánh văn phòng Mick Mulvaney của Bạch Ốc chỉ định 3 viên chức như là “tiền trạm” trong việc vận động Ukraine điều tra con trai cựu PTT Biden
WASHINGTON - Cha mẹ của Harry Dunn bác bỏ đề nghị “nổ như bom” của TT Trump: cho gặp nữ nghi can bị quy trách nhiệm trong tai nạn trên xa lộ của con trai.
WASHINGTON - Dân quân SDF của người Kurd gồm chủ lực là YPG thiện chiến tích cực tiếp sức Hoa Kỳ đánh ISIS tại Syria, không là “thiên thần, hãy xem đó” như tuyên bố ngày 16-10 của TT Trump trong buổi tiếp Thủ Tướng Italy.
Ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí Thư kiêm Chủ Tịch Nước có thể sẽ không đi Mỹ trong năm nay vì sức khỏe chưa cho phép
Một người tị nạn trải qua một đoạn đường dài và gian truân mới vào được nước Mỹ thì nay dường như không còn hy vọng được ở lại đất nước tự do này như ông mong muốn vì sẽ bị trục xuất trong tháng này
Westminster (Bình Sa)- - Tại nhà hàng Paracel Seafood Restaurant tối Chủ Nhật ngày 13 tháng 10 năm 2019, Hội Ái Hữu Cựu Sinh Viên Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức Nam California đã tổ chức thành công Đại Hội kỷ niệm 68 năm ngày thành lập Liên Trường Võ Khoa Thủ Đức với chủ đề: “Tưởng Nhớ-Tri Ân và Vinh Danh Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hòa.”


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.