Hôm nay,  

Đòi Trả Tên Sài Gòn

28/06/200600:00:00(Xem: 1857)

Đòi trả tên Sài Gòn lại vì "Sài Gòn Còn Mãi Trong Tôi", là tâm tình tha thiết của mỗi một người dân Việt ở Bắc, ở Trung, ở Nam, và ở Hải ngoại. Vì vậy mà chỉ sau non nửa năm ra đời ở Little Saigon (Mỹ), Phong Trào Quốc Dân Đòi Trả Tên Sài Gòn đã họp được Đại Hội Thế giới năm 2006. Họp ngay tại Little Saigon, thủ đô tinh thần của người Việt tỵ nạn CS, nơi thường phát xuất những phong trào và tổ chức đầu tiên và lớn, như Nghị quyết Cờ Vàng, Đại hội Toàn Quân, Đại hội Truyền thông tiếng Việt hải ngoại -- qui mô thế giới. Họp trước Tượng Đài Chiến sĩ Việt Mỹ thành phố Westminsterbằng một cuộc lễ chắc chắn đông người dự với nghi thức long trọng có chào kính quốc kỳ Việt Nam Cộng hòa, tưởng niệm anh linh tử sĩ đã vị quốc vong thân. Họp đúng năm thứ 31 ngày Saigon bị CS Bắc Việt cưỡng chiếm. Họp đúng ngày Chủ Nhựt 2 tháng 7 là ngày Quốc Hội bù nhìn CS thông qua và tay cán bộ đầu sỏ CS Trường Chinh ký ban hành nghị quyết gắn tên một con người Hồ chí Minh nhiều tai tiếng, nhiều tranh luận thay cho tên một địa danh Sài Gòn đã đi vào lịch sử dân tộc, lịch sử thế giới, và vào lòng dân Việt hằng thế kỷ.

Đòi trả tên Sài Gòn lại là ý chí đấu tranh liên tục cho tự do, dân chủ, nhân quyền Việt Nam, của người Việt trong ngoài nước bằng một hình thái chiến tranh khác và mới. Một cuộc đấu tranh chánh trị  tiếp nối cuộc chiến tranh võ trang, Chiến tranh Việt Nam chống CS Bắc Việt xâm lược Việt Nam Cộng Hòa  từ Bến Hải đến Cà mau. Mỹ vì quyền lợi quốc gia riêng đi với Trung Cộng, Miền Nam thua một trận ngày 30-4-1975 - chớ chưa thua cuộc chiến tranh Việt Nam.

Đòi trả tên Sài Gòn lại là vừa nói cho mình ở hải ngoại và vừa nói giùm cho trên 80 triệu đồng bào trong nước vì bị CS Hà Nội bóp họng, bóp hầu chưa nói mạnh được tâm tư nguyện vọng của mình. Tuy nhiên nhiều người trong nước đã bắt đầu kết nối với hải ngoại phổ biến tin mừng này. Nhiều kết quả khả quan, cụ thể như trong thư từ bà con trong nước ít xài chữ Thành phố Hồ chí Minh. Trên nội san của Tòa Tổng Giám mục Saigon đã có nhiều bài dùng lại chữ Saigon, viết Tòa Giám mục Saigon thay vì Tòa TGM Thành phố Hồ chí Minh. Còn ở hải ngoại thì khỏi nói, phong trào đòi trả tên Saigon như diều gặp gió, ở ba châu, Âu, Mỹ, Úc và khắp mấy chục nước có người Việt định cư.

Đòi trả tên Sài Gòn lại là giáng một đòn chiến lược sanh tử đánh vào cái phao cứu sinh tư tưởng chánh trị của CS Hà Nội -  cái gọi là tư tưởng Hồ chí Minh -- mà CS bám víu để làm thế chánh thống công quyền. Chủ nghĩa CS đã thất bại hầu như khắp nơi trên thế giới. Liên xô đột quị ngay tại sân nhà vì thất bại kinh tế. Đông Âu các chế độ CS  bị lật đổ bởi các cuộc cánh mạng của người dân. Chỉ còn sót lại 4 chế độ CS ở Trung Quốc, Việt Nam, Bắc Hàn và Cuba. CS như còn tắc kè đổi màu để thích nghi tồn tại. CS Trung Quốc, và Việt Nam "chuyển hệ tư duy" đổi sang kinh tế thị trường là hệ kinh tế khắc tinh với kinh tế tự do như nước với lửa. Bị phá sản tư tưởng và lý luận, CS Hà Nội bám vào tư tưởng Hồ chí Minh để sống cầm hơi dù chính Ông Hồ chí Minh đã từng thú nhận chẳng có tư tưởng gì ngoài việc bắt chước Mác Lê Mao. Hầu hết những khẩu hiệu, chánh sách, đường lối của Ô Hồ chí Minh đưa ra áp dụng ở Việt Nam chỉ là dạng bản lấy của mấy tay tổ CS Nga Tàu. Đòi bôi tên Hồ chí Minh ở Sàigon được là làm căn bản tư tưởng chánh trị của CS Hà Nội đang bám víu sụp đổ như cục gạch nêm của cái vòm ghothique bị rút, kéo theo sự sụp đổ của cả cái vòm là chế độ CS Hà Nội.

Đòi trả tên Sài Gòn lại là gián tiếp lên án CS đã xóa bỏ căn cước và công lao của đại bộ phận dân tộc trên đường Nam Tiến. Lên án CS đã phủ nhận công lao hãn mã của dân Nam kỳ Lục tỉnh đã dày công khai phá phần đất muỗi kêu như sáo thổi, đĩa lội như bánh canh, xuống sông sấu cắn, lên bờ cọp ăn, là  phần đất khai hoang sau cùng trên đường Nam tiến của dân tộc. Lên án CS Hà Nội đã hủy hoại công trình  chánh trị của đại bộ phận của dân tộc từ Bến Hải đến Cà mau, kể cả một triệu đồng bào Miền Bắc di cư vào Nam đã xây dựng nên tự do, dân chủ từ sau Hiệp định Geneve đến 30-4-1975.

Đòi trả tên Sài Gòn lại là so sánh một cách hùng hồn cho mọi người dân Việt và các nước thấy tự do, dân chủ làm cho dân giàu nước mạnh; độc tài CS làm cho nước nghèo, dân mạt. Là lên án CS Hà nội đã "cào bằng" kinh tế Miền Nam cho bằng kinh tế nghèo nàn, lạc hậu ở Miền Bắc vì theo chế độ xã hội chủ nghĩa. Cả thế giới đều biết Saigon hậu thân của Hòn Ngọc Viễn Đông ngay trong thời Pháp Thuộc sang thời kỳ độc lập của dân tộc - Việt Nam Cộng Hòa -- vừa là thủ đô chánh trị, vừa là thủ đô kinh tế của đại bộ phận dân tộc Việt. Dù chiến tranh, kỹ nghệ tương đối phát triển, chánh trị tương đối có tự do, dân chủ, xã hội ít ngăn cách, ít bất công, ít tham nhũng. Trăm lần tự do, dân chủ, công bình, dễ chịu, dễ sống hơn Miền Bắc xã hội chủ nghĩa lúc bấy giờ và ngay bây giờ.

Đòi trả tên Sài Gòn nhơn dịp tham dự Đại Hội Thế giới năm 2006 do Phong Trào Quốc Dân Đòi Trả Tên Sài Gòn tổ chức ngày Chủ Nhựt 2 tháng 7, trước Tượng Đài Chiến sĩ Việt Mỹ ở Little Saigon là dịp ký kiến nghị đã có hơn mấy chục ngàn chữ ký rồi để áp lực CS Hà Nội trong công cuộc quốc tế vận cho tự do, dân chủ, nhân quyền Việt Nam. Lời nói bay đi cây viết ở lại. Tham dự đại hội để lấy và để dành cho mình tài liệu và chứng tích tội ác của CS Hà Nội đối với người dân Việt Nam Cộng Hòa. Linh mục Nguyễn hữu Lễ đã sưu tập và phát hành, chỉ lấy tiền giấy mực cho Phong trào, 5$ mỗi cuốn. Đó cũng là dịp những người yêu Saigon thủ đô kinh tế chánh trị của Việt Nam Cộng hòa, từ Úc châu, Âu châu, Canada và nhiều tiểu bang Mỹ về gặp gỡ lại nhau để hàn thuyên tâm sự  và bàn chuyện nước việc dân trong "Buổi Sinh hoạt Tâm Sài Gòn Còn Mãi Trong Tôi" suốt từ 6 giờ đến 11 giờ đêm ở Nhà Hàng Seafood World, số 15251 Đường Brookhurst, TP Westminster.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hoan hỷ chào nhau cầu xưa quá bước Dặm đường im kẽ tóc với chân tơ Tan hợp cười òa. Kia vòm mây trắng Và bắt đầu. Và chấm hết. Sau xưa… . 4.2021 (Gửi hương linh bạn hiền Nguyễn Lương Vỵ, lễ 49 ngày)
Trong mọi hoàn cảnh Anh vẫn không ngừng hoạt động, Anh vẫn cứ đứng ở ngoài nắng - chữ của Mai Thảo. Với tôi, Nhật Tiến - Én Nhanh Nhẹn RS, vẫn cứ mãi là một Tráng Sinh Lên Đường
Lời dịch giả: Đây là bức tâm thư của cựu tổng thống George W. Bush gởi người dân Mỹ trong lúc cả nước đang sôi sục sau cái chết của George Floyd.
NYC với mình như căn nhà thứ hai, thế mà đã hơn một năm rồi mới lên lại. Thường thì hay lên mùa Giáng Sinh, hay Tháng Hai mùa đông để coi tuyết ở Central Park, và tháng Mười Một để coi lá vàng. Lần nầy chỉ mới tháng ba, nhưng có lý do
Xúc động với kỷ niệm. Thơ và nhạc đã nâng cảm xúc về những cái đẹp mong manh trong đời... Đêm Nhạc Người Về Như Bụi, và buổi ra mắt Tuyển Tập 39 Văn Nghệ Sĩ Tưởng Nhớ Du Tử Lê đã hoàn mãn hôm Thứ Ba 14/1/2019.
chiều rớt/xanh/ lưỡi dao, tôi khứng! chờ ... mưa tới. Hai câu cuối trong bài “chiều rớt/xanh/lưỡi dao” anh viết cuối tháng 9/2019 như một lời giã biệt. Và, cơn mưa chiều 7.10.2019 đã tới, anh thay áo mới chân bước thảnh thơi trở về quê cũ. Xin từ biệt anh: Du Tử Lê!
trong nhiều năm qua, lượng khách quốc tế đến Việt Nam tăng trưởng ở mức hai con số, nhưng tỷ lệ quay trở lại thấp (chỉ từ 10% đến 40%) . Chi tiêu của khách du lịch quốc tế tại Việt Nam không cao
Theo bảng xếp hạng chỉ số cảm nhận tham nhũng của Tổ Chức Minh Bạch Quốc Tế năm 2018, Việt Nam đứng hạng 117/ 180 với mức điểm 33/100. Bao giờ mà chế độ hiện hành vẫn còn tồn tại thì “nạn nhũng nhiễu lạm thu” sẽ vẫn còn được bao che và dung dưỡng khắp nơi, chứ chả riêng chi ở Bộ Ngoại Giao
Chính phủ Hoa Kỳ đã hứa tài trợ 300 triệu đô la để làm sạch môi trường bị nhiễm chất độc da cam của phi trường Biên Hòa và hôm 5 tháng 12 là bắt đầu thực hiện việc tẩy rừa tại khu vực này, theo bản tin hôm 6 tháng 12 của báo Tuổi Trẻ Online cho biết như sau.
Hơn 1.000 người có thể đã bị giết bởi lực lượng an ninh ở Iran trong các cuộc biểu tình gần đây, theo một quan chức cấp cao của bộ ngoại giao cho biết hôm Thứ Năm


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.