Hôm nay,  

Vui Buồn Người Ở Lại

16/03/200200:00:00(Xem: 6375)
Thưa các chị,
Ngày xưa, em vẫn nghe ba má nói, con gái Hà Nội yểu điệu thướt tha, nhan sắc đã thập phần xinh đẹp, cưœ chỉ lại đoan trang, ngôn ngữ yểu điệu mà khéo ăn khéo nói thì thôi... đến con kiến ơœ trong lỗ cũng phaœi chui ra cho thằn lằn rắn mối nó ăn. Em nghe chuyện chẳng hiểu hết cái khéo nói "khiến kiến trong lỗ phaœi bò ra cho thằn lằn rắn mối nó ăn" là khéo nói thế nào, nhưng đại khái, em cũng biết, con gái Hà Nội mà ăn nói thì khoœi chê.

Mà đúng như vậy thiệt. Nhà em thời trước 1975, ơœ gần chợ nhoœ Phú Nhuận. Ngay góc chợ có một quán bán gạo, thực phẩm đuœ loại. Chuœ tiệm là một bà già người gốc Hà Nội di cư, lúc nào bà cũng mặc chiếc áo dài nhung, đầu quấn khăn nhung, răng đen lay láy. Trông bà rất phúc hậu, nề nếp, dung mạo đoan trang. Bà có hai người con gái đẹp đến độ em là con gái mà cũng mê, mỗi khi đi chợ chỉ thích được nhìn thấy mặt hai chị em một lần cho thoœa nỗi nhớ mong. Nói vậy là các chị đuœ hiểu họ đẹp đến thế nào. Hai chị em giống nhau như hai giọt nước. Người nào cũng có mái tóc đen dài chấm gót, nước da trắng như trứng gà bóc, hàm răng đều như bắp. Nhất là cặp mắt cuœa hai chị em thì khoœi nói, đã đẹp lộng lẫy lại hiền lành như nai tơ, khiến mấy ông anh em, mỗi khi ăn cơm bữa tối, quây quần caœ nhà, không bao giờ các aœnh quên bàn tán về hai chị em... Má em mà sai ông nào đi mua cái gì ơœ tiệm bà Phán Haœi là cứ y như rằng, các aœnh chẳng bao giờ nhớ lấy tiền thối. Hoœi mua bao nhiêu, còn bao nhiêu cũng không biết... Thiệt cứ ngẩn ngơ như mất hồn vậy. Mà chẳng phaœi chỉ có gia đình bà Phán Haœi có con gái đẹp đâu. Em thấy mấy người gốc Hà Nội di cư đều có con trai, con gái xinh đẹp, chẳng kém gì đàn bà con gái vùng gạo trắng nước trong trong Nam mình đâu...

Suốt mấy chục năm trời sinh ra và lớn lên, em đều đinh ninh người con gái Hà Nội nghìn năm văn vật là phaœi đẹp, phaœi khéo ăn khéo nói... Vậy mà sau 1975, em được "hân hạnh" làm quen với một số chị người Hà Nội vô Miền Nam "tiếp quaœn" thư viện, em ngạc nhiên, không thể ngờ họ là người Hà Nội. Trường học cuœa em lúc đó cũng có hai cô giáo người Hà Nội vô dậy văn, sưœ. Rồi còn caœ mấy chị con bà bác bên ngoại cuœa chị em cũng người Hà Nội. Vậy mà tất caœ đều lùn, chân tay thô, nhám, nước da đen, tóc cứng như rễ tre... Thiệt nhìn họ, rồi so với con bà Phán Haœi, em thấy một trời một vực. Sau này, em nghe mấy người bạn cuœa anh em nói, con gái ơœ ngoài Bắc phaœi lao động bình đẳng như đàn ông con trai, riết rồi chân tay cũng thô lỗ như đàn ông. Họ baœo đó là học thuyết cuœa ông gì người Nga tên "lốp bốp"(") thì phaœi. Ông này lý luận, môi trường quyết định hình thức, con người phaœi biến dị để thích ứng với môi trường. Nghe thì khó hiểu, nhưng đại khái, một người con gái nếu phaœi gánh phân xanh (em cũng chaœ hiểu phân xanh phân đoœ là phân gì") hết đời này đến đời khác thì dần dần, càng về sau, người sinh ra lỗ mũi càng nơœ lớn, trên vai sẽ nổi cục u to tướng, thích ứng với việc gánh phân. Thậm chí ngay caœ đứa con nít mới đeœ, cũng sẽ có lỗ mũi to và cục u đó trên vai. Em thì em chaœ tin chuyện này là thật...

Nhưng dù cho là thật thì hình thức thay đổi vì đói khổ, thiếu thốn còn dễ hiểu. Đằng này, em thấy mấy người con gái Hà Nội vô Nam sau 1975 cũng chẳng còn yểu điệu, ăn nói lịch sự nhã nhặn như gái Hà Nội di cư ngày xưa. Vậy là thế nào" Em nghe thì mấy ông cán bộ cộng saœn ơœ ngoài Bắc vẫn baœo, con gái mà đẹp kiểu nước da trắng, tướng đi yểu điểu là đẹp kiểu tư saœn, đẹp vất đi, đẹp không đáng đồng trinh bát gạo. Nghe họ nói vậy riết rồi dần dần, em mới hiểu, thì ra, sống trong chế độ cộng saœn, con người không những xấu đi về hình hài, thể xác, mà ngay caœ tính nết, tâm tình, ngôn ngữ, cưœ chỉ, cũng trơœ nên thô biền, huœ lậu, "dùi đục chấm mắm cáy"...

Nhân nói đến công dung ngôn hạnh ngày càng xuống dốc cuœa phụ nữ Việt Nam dưới chế độ cộng saœn, mới đây, em có đọc được một bài viết cuœa Phượng Vy, em xin chép để các chị đọc cho... đỡ buồn nơi đất khách...

*
Theo bà Minh Nga, giám đốc Trung tâm tư vấn Tình Yêu, Hôn Nhân & Gia Đình thì "Có đến 80% đàn ông thích bạn gái, vợ cuœa mình đoan trang thuỳ mị, tề gia nội trợ khéo và không ít người đã phàn nàn về phái yếu thời hiện đại, chữ nghĩa nhiều, biết ăn mặc nhưng lại... ăn nói báng bổ, nhác việc bếp núc!"

Vào một ngày cuối tuần gần đây, anh M.C gọi về trung tâm tư vấn (TTTV) than thơœ: "Vợ em học chữ thì rất nhanh, học nấu ăn thì biết nấu toàn món xịn (Mì xào ý, phượng hoàng ấp trứng, Vịt tiềm bát trân, súp măng tây...) nhưng những món ăn đơn giaœn hàng ngày thì cô ấy nấu... dơœ ẹc. Kho cá không tanh cũng khét, chiên trứng chai, xào thịt bò dai nhách, riết rồi chẳng ai còn... thiết ăn đồ cô ta nấu nữa". Một giaœng viên trường ĐH Tài chính Kế toán e ngại ra mặt: "Thằng con trai nhà tôi cưới phaœi một cô tiểu thư cũng chỉ gioœi chữ, gioœi chơi đàn, còn chuyện nhà cưœa bếp núc thì không hề động tay động chân một maœy may gì... Chẳng lẽ mình mãi hầu hạ chúng hay đặt cơm tháng hoài sao" Còn baœo thuê người ơœ thì tiền đâu ra mà thuê".

Vợ chồng anh Phạm Văn Thành và chị Nguyễn Thị Ngọc Mỹ, giaœi nhất hội thi Gia đình hạnh phúc, Nuôi dạy con gioœi TP lần thứ 4 do Thành Hội Phụ nữ tổ chức giữa tháng Tám vừa qua, khẳng định: "Đừng nghĩ có tiền dẫn nhau đi ăn tiệm là ngon nhất. Sáu buổi trưa trong tuần, chúng tôi phaœi ăn ngoài ngán lắm rồi. Do đó người phụ nữ nên khéo biết sắp xếp bữa ăn chiều cho hợp khẩu vị chồng con. Điều đó còn đồng nghĩa với việc hạn chế chồng không thể cứ mãi lu bù đi ăn uống bên ngoài với bạn bè". Chị Mỹ còn cho biết thêm: "Đã cưới nhau rồi thì phaœi ráng thu xếp thời gian chăm lo gia đình. Ban đầu có thể chưa khéo nhưng nếu người vợ biết quyết tâm thì đâu sẽ vào đấy và đó là một trong những bí quyết để tạo lập hạnh phúc gia đình".

Giữa tháng 8, trong một buổi tham gia sinh hoạt cùng CLB Giao lưu tình caœm (CLB GLTC) cuœa TT tư vấn, chúng tôi đưa ra câu hoœi với phái nam: Bạn nghĩ sao về phái nữ ngày nay" Liệu quanniệm cuœa các cụ về người con gái phaœi đầy đuœ công dung ngôn hạnh, giờ có còn cần thiết" Anh L.L.N. (30 tuổi, kỹ sư tin học) cười cười đầy veœ bí ẩn nói "Con gái ngày nay hay mà... dơœ". Anh lý giaœi: So với thời ông bà cha mẹ thì họ được học hành đầy đuœ, ham học hoœi cầu tiến không thua nam giới. Song không phaœi ai có trình độ học vấn đều có lời nói dễ nghe.

Như được khơi trúng nỗi niềm cuœa mình, anh M.H.P. (23 tuổi ) tâm sự về người yêu nhoœ hơn hai tuổi cùng học chung đại học với mình trong sự tiếc nuối : "T. là một cô gái thông minh và học gioœi nhưng thỉnh thoaœng cô ấy đến nhà không gặp tôi thì lại nhắn mẹ tôi kiểu: "Bác baœo với nó có con đến". Mẹ tôi mất tình caœm với cô ấy ngay khi nghe câu nói đó và bàn ra không thôi. Một lần ghé qua nhà đón T. đi học bất ngờ tôi nghe cô cự nự với má: "Bà biết gì mà nói, im đi cho rồi!" Càng chơi tôi càng thấy cô ăn nói trịnh thượng khó nghe, nên đành phaœi chia tay đường ai nấy đi".

Điều cần lưu ý với các bạn nữ khi đến sinh hoạt tại CLB là cách ăn nói. Người viết cũng đã phát ngượng khi nghe cô bạn P.T.D (SV năm thứ 3, ĐH Mơœ bán công) nói trong lúc ngồi vòng tròn theo từng nhóm nhoœ "Thằng boy trước cuœa em nó bố láo lắm nên em gài số de rồi. Em đâu là người xấu xí, thiếu gì người chạy theo!"

Nghe T.D nhắc đến hai chứ "xấu xí", anh H.V., người ít nói nhất cũng lên tiếng: "ơœ chỗ tôi làm các bạn nữ ngày càng chưng diện đẹp, nhìn cũng thích thật. Nhưng dường như con gái thời nay chỉ chuyên tâm vào chữ dung mà quên đi những chữ khác. Họ ăn nói bỗ bã, không thiết tha đến chuyện bếp núc, nhà cưœa... Cái đẹp bên ngoài phaœi phù hợp với cái đẹp bên trong, chứ như thế... thì hoœng". Anh cho rằng đó cũng là một trong những lý do mà ngày nay phụ nữ "ế" nhiều hơn trước. Chẳng ai dại gì rước mấy "cuœa nợ" chỉ biết chưng diện. Thà "ơœ vậy" sướng hơn!"

Nhận xét về vấn đề này, nghệ sĩ Bích Diệp (Hội nghệ sĩ múa thành phố) đồng thời còn là chuyên viên tư vấn về sắc đẹp cuœa TT tư vấn cho biết: "Nhìn số lượng các mỹ viện, các quầy mỹ phẩm, shop thời trang mọc lên như nấm và trên nhiều báo đài đã mọc lên mục tư vấn làm đẹp, đuœ biết nhu cầu làm đẹp cuœa chị em như thế nào. Song qua thực tế tư vấn cho thấy, đàn ông dù không nói thẳng ra nhưng rất quan tâm tới ngôn phong đạo hạnh cuœa người con gái".

Thật sự mà nói, ngày nay chữ công đối với các bạn nữ đa số chỉ mới đạt được một nưœa là cùng gánh vác công việc ngoài xã hội như nam giới. Còn công việc nhà nhiều bạn gái ngày nay ít chú trọng. Họ cứ nghĩ là làm việc có tiền thuê người giúp việc nhà là đuœ. Với một số bạn có gia đình khó khăn thì thay vì vén khéo để "đói cho sạch, rách cho thơm" lại để nhà cưœa lung tung, thiếu sạch sẽ". Bà Minh Nga qua thực tế tư vấn đã nhận xét: "Nhiều cô gái đã lầm lẫn chữ bình đẳng khi quên đi mình là phái nữ. Nói chuyện với phái nam, một số bạn dùng ngôn ngữ khá tục tằn, thô bạo. Một số lại ăn mặc tóc tai cứ như con trai khiến họ nghĩ rằng con gái bây giờ không còn đoan trang nhu mì như thế hệ trước."

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Cụ bà Ruth Kundsin ở Quincy chứng minh rằng người ta không bao giờ quá già. Dù đã 103, bà vẫn tập thể dục có thể khiến những người trẻ tuổi nhìn cũng cảm thấy… mệt!
Hiện nay, thành phố Lawrance- Kansas đang nhộn nhịp phát triển. Thành phố có Đại Học Kansas này đã lọt vào top 20 trong bảng xếp hạng Bloomberg Brain Concentration Index.
Sáu mươi ba phần trăm người Mỹ nói rằng họ ủng hộ tự do của người khác để thực hành tôn giáo tại nơi làm việc hoặc ở nơi khác trong cuộc sống "ngay cả khi điều đó tạo ra sự áp đặt hoặc bất tiện cho người khác"
Cựu nhân viên của Fox News, Shepard Smith cho biết ông đang quyên góp 500,000 đô la cho Ủy Ban Bảo Vệ Các Nhà báo, theo báo New York Times cho biết.
Theo quy định mới, kể từ ngày 1/1/2020, các hãng hàng không không được thuê máy bay đã xử dụng quá 10 năm, tính từ ngày xuất xưởng đến thời điểm nhập vào Việt Nam
Westminster (Bình Sa) Tại văn phòng tòa soạn Việt Báo vào Thứ Ba ngày 19 tháng 11 năm 2019, phái đoàn Ủy Ban Góp Ý với Ủy Ban Xây Dựng Đài Tưởng Niêm Hoàng Sa gồm có các cựu Sĩ Quan Hải Quân Nguyễn Mạnh Chí, HQ. Lê Bá Chư và HQ. Đặng Thành Long đã đến thăm tòa soạn Việt Báo, sau đó trình bày một vấn đề khá quan trọng để nhờ tòa soạn loan tin.
SINH HOẠT CỘNG ĐỒNG:
Trộm kỹ thuật của Hoa Kỳ, Nhật Bản, Anh quốc, Pháp quốc… Lấn chiếm Biển Đông của VN, Philippines… Bây giờ TQ cũng chôm cả văn hóa VN, nói rằng áo dài VN là truyền thống thời trang Trung Hoa…
Mùa lễ đến gần, cũng là mùa mà nhiều người sẽ lên cân, và mất đến cả vài tháng sau để xuống trở lại. Đối với nhiều người Mỹ, “mùa lên cân” bắt đầu từ tháng 10, và đạt đến đỉnh điểm là Mùa Giáng Sinh. Thủ phạm không đâu xa, là đủ loại kẹo từ Halloween, đến gà tây Thanks Giving, tiếp nối đến chocolate Christmas.
Theo một nghiên cứu mới, việc bỏ thuốc sẽ gẫn đến một sự thay đổi lớn về hệ vi khuẩn trong ruột. Tuy nhiên, việc thay đổi này có tác dụng như thế nào thì cần phải có nghiên cứu thêm.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.