Hôm nay,  

Thơ Thơ

21/04/200300:00:00(Xem: 6081)
Vị Quốc Vong Thân

Để tươœng nhớ những người chiến sĩ vô danh

Mạng mình nhẹ tựa lông hồng
Trong cơn quốc phá gia vong lên đường
Mồ hôi ba tháng quân trường
Lằn tên mũi đạn chiến trường gian nan
Vì thương mến ngọn cờ vàng
Phất phơ trong gió hiên ngang oai hùng
Một lòng vì nước hiếu trung
Cho tròn đạo nghĩa công dung con người
Ba lô súng đạn nụ cười
Chiến hào phiên gác trăng mười lăm soi
Lội bao kinh rạch sông ngòi
Ăn cơm gạo sấy cá mòi lương khô
Quân về rừng núi Dakto
Quân qua Chương Thiện, Vũng Rô, Tam Kỳ
Bên đường quán cóc cụng ly
Gặp nhau bất chợt từ khi rời trường
Chia nhau điếu thuốc mà thương
Thân thằng lính trận buồn vương ngập ngừng
Trực thăng vận đổ ven rừng
Bạn bè nhaœy toán nghe từng nhịp tim
Bạn đường là tiếng muôn chim
Lạc đường quên lối bạn tìm trên mây
Không về đành chịu phơi thây
Thằng về ôm hận mắt cay tội tình
Phận người trong buổi chiến chinh
Bao lần vuốt mắt bạn mình nguœ yên
Thương cho con treœ vợ hiền
Người đi chinh chiến mọi miền ngược xuôi
Trăng rừng lấy đó niềm vui
Hành quân tiếp viện nguœ vùi bên mương
Những hôm đụng trận chiến trường
Lằn tên mũi đạn ngùi thương mẹ già
Một thân một bóng quê nhà
Dõi trông theo đứa con xa những chiều
Hành quân nằm chốt tiền tiêu
Nhớ thương gốc rạ mái xiêu quê nghèo
Mẹ, em ngày tháng gieo neo
Con vì vận nước trôi theo rừng già
Thương đời lính trận miền xa
Quân theo chiến trận mà ra bốn vùng
Quê hương khói lưœa mịt mùng
Bút nghiên xếp lại vẫy vùng đời trai
Sơn hà nặng gánh hai vai
Nhớ hoài tình mẹ tháng ngày cưu mang
Theo con đến cổng trường làng
Quốc ca buổi sớm cờ vàng tung bay
Bạn, ta dâng trọn hình hài
Mong sao đất nước ngày mai huy hoàng
Mai này dựng lại nghĩa trang
Bên mồ tưœ sĩ nén nhang mộ phần
Lạy người vị quốc vong thân...

Vĩnh Hòa Hiệp

*

Chín Năm

Anh ơi, đã chín năm chưa
Để em quạt mộ cho vừa cỏ xanh!"
Vết dầu khô chửa, hở anh
Cho em tròn nghĩa, vuông tình với ai
Người ta chồng chết hôm mai
Sau ba năm cũng khoan thai xuống thuyền
Ba năm rồi cũng lành duyên
Ba năm rồi cũng xuôi miền lãng quên
Còn em vướng một lời nguyền
Bao nhiêu năm vẫn còn nguyên lời thề
Đêm dài, ngày cũng lê thê
Quạt thương nỗi quạt, lòng tê nỗi lòng
Chín năm đất có khô không
Ai đem dầu đổ vào trong mộ tình"!
Ngồi đây, quạt mộ một mình
Bao giờ thì cỏ mới xanh hở người"
Mộ tình một nấm vẫn tươi
Chín năm chưa nhỉ mà đời vô minh"
Chín năm anh, mấy lộ trình
Chín năm em, một nẻo tình đơn côi
Chín năm, bên mộ em ngồi
Chín năm, tưởng bóng mơ người chín năm!

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*

Trước Thềm Duyên Mới

Kính tặng anh chị Mai Chơn Thành nhân ngày vui cuœa hai cháu Hoài Nam và Đoan Trang

Đượm sắc cúc vàng cợt THU phong
Vần thơ man mác ý XUÂN hồng
Chúc buổi trao duyên bừng nắng HẠ
Đời mãi không còn ngại tiết ĐÔNG

Môi ưœng màu son nét ngọc ngà
Má hồng xác pháo đượm hương hoa
Bách niên giai lão - mừng hai họ
Rể thaœo - dâu hiền - hiệp nhất gia

Đường lên hạnh phúc chân trời rộng
Neœo đến tương lai rợp nắng hồng
Nâng chung hợp cẩn - chàng vui dạ
Cạn chén giao bôi - thiếp thoœa lòng

Đặt chân qua ngưỡng cưœa tình yêu
Hai mái đầu xanh, mộng ước nhiều
ĐOAN TRANG e ấp thềm duyên mới
Say đắm HOÀI NAM nét mỹ miều.

Trang Lãng Tưœ

*

Tùng, Thông Ngại gì"
Tóc em cột được anh chưa"
Mà anh ghen mãi, khó ưa quá chừng!
Dẫu gì anh cũng Người Dưng
Mà em yêu lắm, chẳng mừng còn ghen"
Mẹ Cha tối lửa, tắt đèn
Không ai săn sóc vẫn rên một mình
Làm con, em chửa vẹn tình
Làm dâu, em đã bóng hình chia chung
Người khen "Xinh!", người chẳng cùng
Cây Si Nhựa xấu mà Tùng ngại sao"
Tình anh, em giữ ngọt ngào
Mạch Nha pha muối" Ôi chao khó dùng!
Nhé anh! Tự tại ung dung
Họ si mặc họ, chẳng chùng lòng em!!!

Á Nghi (27.3.2003)

*

Vì Đâu

Chỉ một mối tình sao chả xong
Cho nên phải chịu chết cả lòng
Ngẩng mặt nhìn trời đầy đọa thế
Hương thừa một chút cũng chẳng vương

Dập dìu phố thị trơ vơ quá
Dòng đời cuộn chảy mỗi mình ta
Đi tìm nửa mảnh tình đã mất
Người đây hồn gửi tận phương xa

KiếnAn

*

Về Theo Chiến Dịch

(Nhớ Chiến Dịch KTANLT Quân Đoàn 4 năm 1974)

Cần Thơ

Theo chân chiến dịch đi về
Tây đô lương lính mỏi mê sự đời
Ai che tay giấu nụ cười
Ta đi trong bước nổi trôi bình bồng
Ninh Kiều trưa nắng rực hồng
Băng trơ trống vắng - trên sông sóng đùa

Sóc Trăng

Vẫy tay tạm biệt Cần Thơ
Trên xe An Hữu ngẩn ngơ mắt nhìn
Ngã ba An Trạch cảnh tình
Cũng cây chen lá riêng mình đắn đo
Đất miền Nam dạ chi lo
Cây đa bến nước - con đò dọc ngang

Nhà Em

Phố công chức mười hai căn
Bến Lịch Hội Thượng rần rần tiếng xe
Em cười tan nỗi mỏi mê
Gió Sài Gòn vẫn xuôi về Sóc Trăng
Tình duyên là chuyện căn phần
Chiều nhìn mây trắng băn khoăn nỗi đời

thy lan thảo

*

Em, Một Loài Hoa Vô Thường

Tặng LTL

Giọt sương khuya hư aœo,
Vờn vờn những vấn vương,
Đóa tuyết liên hé nơœ mộng vô thường,
Loài dị thaœo đượm nồng đêm thiêm thiếp...

Này em,
Em là mây
là gió
hay là trăng
Là thạch thaœo hay loài Pansy tím,
Không!
Không là gì tất caœ trong ta
Nếu em không là hoa sen trắng,
Trắng tinh tinh ngát ngát hương nồng
Trên đỉnh mù tuyết phuœ băng đông,
Thuơœ ngàn năm - muôn lần - có một...

Này em,
Em là mơ hay là thực
Mà tình em như là lưœa cháy, mà như băng giá
Tình yêu em giáng hạ
Khiến lòng ta ngơ ngẩn lối đi về
Rồi ngật ngờ ôm ấp khối u mê...
Cũng từ buổi ấy
Đời không phẳng lặng!
Đường đi tới đã không còn suông seœ!
Nên em, một loài hoa vô thường tuy vẫn nơœ
Nhưng giấc mơ đã hóa ngút ngàn
Ta vào đời bằng kiếp đi hoang,
Như một keœ chăn cừu lạc loài trong sa mạc
Bao nhiêu năm...
Ngước nhìn trời cao với nỗi bàng hoàng ngơ ngác!

Này em,
Tình yêu lên ngôi...
Nhưng trái sầu đã rụng!
Hẹn ngàn năm nữa
Keœ chăn cừu này xin hứa...
Thôi ngu ngơ để không còn đaœo điên ước vọng!
Hẹn ngàn năm nữa...
Hoa tuyết liên,
và giấc mộng vô thường!

Joseph Kiên Trung

*

Nỗi Lòng Chinh Phụ

Thương người chiến sĩ VNCH, chiến sĩ đồng minh Hoa Kỳ - Anh - Úc đang chiến đấu ngày đêm “diệt ác trừ bạo” ơœ Iraq, tận diệt một chế độ độc tài, tàn ác và đã đem lại nền tự do cho xứ sơœ và dân chúng Iraq.

Sáng nao, sao nán lại đôi giờ
Màu son, chưa nhạt, lại mòn sao"
Ếch dạo bài ca đêm dệt áo,
Caœ soi trăng khuyết, cõi xa mờ.
Biếng chaœy tóc thề, theo bãi chiến,
Thẩn thơ dõi bước, thơœ thân chờ.
Đấy mà, đà mấy lần chinh chiến
Ngờ mai xum họp, bõ ngày mơ.

Trương Minh Hòa

*

Qua Tấm Kính Chiếu Hậu

Ta săn nhặt những maœnh thời gian cũ
Ghép thành tấm kính chiếu hậu vô tư
Soi rọi quá khứ
Đối ứng hiện tại tương lai:
Có những nét son nhạt nhòa tuổi treœ
Trên bức tranh thế hệ đương thời
In dấu chân người lính trận
Bước quân hành như còn âm động đâu đây.

Có chàng trai thích đóng vai cầu thuœ
Nhưng tài non và vô tích sự
Sút trái banh tình ngược gió
Không lọt lưới giai nhân thuœ thành.

Có ngày hôm nay
Những ông nội bà ngoại
Cố vươn lên làm tàng cây cổ thụ
Che nắng che mưa cho đàn cháu nhoœ.

Có một quê hương khổ đau
Mong màu xanh phuœ kín đồng cạn, ruộng sâu
Và tràn ngập thành phố
Thay màu máu đoœ tanh hôi.

Có một sân coœ thơ mộng
Cho cuộc chơi đạo hạnh gia phong tiếp nối
Với hàng hàng trai treœ đua tranh
Lớp lớp giai nhân thuœ thành xuất sắc
Đón bắt những đường banh tuyệt haœo.

Lưu Thái Dzo

*

Xứ Có Hai Mùa Xuân

Từ ngày
Đến
ơœ
Úc châu,
Tôi như
lạc giữa
hai màu sắc
Xuân.
Xuân châu Úc,
Xuân Việt Nam.
Nhựa deœo mai vàng,
Lộng giaœ
thành chân.
Quê người
mãi,
cứ
phân vân.
Xuân ơi,
Xuân
có buồn chăng"
tình đời!
Kỳ Nguyễn

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.