Hôm nay,  

Phá Xóm, Phá Làng

10/06/200100:00:00(Xem: 6507)
Tạp chí Văn Hoá, số phát hành tháng 5/2001, Mục Diễn Đàn Văn hóa có in bài nói chuyện của một trí thức Cộng sản đáng chú ý. Đó là Giáo sư Phan huy Lê thuộc một gia đình vọng tộc ở Miền Bắc. Một số di cư vào Nam, có người lên tới chức Thủ Tướng VNCH, Ô.Phan huy Quát. Gs Lê ở lại Miền Bắc hiện làm Giáo sư Đại học Quốc gia Hà nội, kiêm Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu Văn hoá Quốc tế và Việt Nam, kiêm Chủ tịch Hội Sử học của CSVN. Ông đến Mỹ để nói chuyện trong một cuộc hội thảo có mặt 28 nhà sử học của nhiều nước do viện Đại học Cali, Los Angeles tổ chức.

Nhưng thân thế gia đình khi xưa và chức vụ kiêm nhiệm trong ngành khoa giáo của Oâng bây giờ không đáng chú ý bằng bài nói chuyện của Oâng trước diễn đàn quốc tế. Oâng trình bày khảo luận về lịch sử xã thôn Việt Nam từ lúc thành hình qua các thời kỳ Bắc thuộc, Độc lập, Pháp thuộc. Không có khám phá nào mới trong các thời kỳ ấy, so với thư tịch đã có, giảng văn được dạy ở các đại học thời VNCH.

Đáng chú ý là 4 vấn đề liên quan đến xã thôn VN trong thời CS do Oâng nêu ra. Người ta không dè một cán bộ CS trung cao, dù "chuyên nặng hơn hồng" đi nữa, như Gs Phan huy Lê, lại tuyên một bản án nặng nề đối với CS như vậy, trong vấn đề xã thôn, nền móng của xã hội và văn hóa VN.

Không biết Ô. Chủ nhiệm Tập san Văn hoá có dùng đường cơ bi da ba băng hay không khi in toàn văn bài "tham luận". Nếu tờ báo này được Ban Văn hoá Tư tưởng Đảng CSVN đọc, cái ghế chánh và hai cái ghế phụ của Gs Phan huy Lê chắc chắn sẽ bị CS Hà nội cưa chân bằng cây cưa lá liễu thường dùng đối với dân trí thức. Vì rằng sau khi đọc 4 vấn đề Gs Lê nêu ra, nói theo kiểu bình dân, người ta có cảm nghĩ CS là bọn phá xóm, phá làng VN suốt nửa thế kỷ qua.

Vấn đề thứ nhứt là chính những" sáng tạo" của nông dân giết chết chính sách cải cách ruộng đất và tập thể hoá nông nghiệp của CS Hà nội. Gs Lê không xem các yếu tố ngoại lai như " Cải tổ" của Liên xô (Perestroika) hay "Cải cách" của Trung quốc là nguyên nhân chánh đưa đến giải pháp khoán và sau đó giao trả ruộng đất cho nông dân trong làng xã. Theo Oâng, chính nhân dân là động lực chánh yếu và gián tiếp dồn CS Hà nội vào thế chẳng đặng đừng, buộc phải làm việc đó hay là chết theo các nước CS khác vì khủng khoảng kinh tếvà xã hội.

Vì rằng trước đó, ngay trong thời cực thịnh, hợp tác hoá đã tiến lên cấp cao của những năm 60, một mặt, nhân dân đã tự động "khoán chui" _tức dấu diếm ruộng đất để tự làm và đóng sản lượng qui định cho Hợp tác xã. Mặt khác, làm ăn lấy lệ với hợp tác xã, khi vào lúc ra. Làm được như thế là nhờ tinh thần phép vua thua lệ làng còn ăn sâu trong tim óc của những cán bộ CS địa phương. Và chính cách làm ăn ấy đã đánh bại chánh sách hớp tác hoá của Đảng và dẫn đến khũng khoảng kinh tế và xã hội trầm trọng cuối thập niên 70 và đầu thập niên 80. CS buộc phải hợp thức hoá "khoán chui" bằng Chỉ thị 100; từ đó, tên gọi "khoán 100". Và sau đó nghị quyết 10 giao trả đất lại cho dân sữ dụng, tên gọi "khoán 10". Nhân dân làm chủ lấy mảnh ruộng của mình trong vòng vài năm sau, nước VN trở thành nước xuất cảng gạo hạng nhì thế giới. Gs Phan huy Lê, một sử gia CS mà nhận định như thế, làø trực tiếp tuyên án CS Hà nội. Chánh sách cải cách ruộng đất và tập thểâ hoá nông nghiệp của Đảng là thất bại trong kinh tế cũng như chánh trị . Kế hoạch phá hủy tinh thần xã thôn tự trị lâu đời của xã hội VN vốn là khắc tinh của chế độ trung ương tập quyền vào Bộ Chánh trị và độc tài đảng trị, toàn trị của chủ thuyết CS, hoàn toàn thất bại.

Vấn đề thứ hai là sự thành hình kinh tế trang trại. Trừ một số ít trang trại đất do Nhà Nước cấp để trồng cây kỹ nghệ. Số nhiều hình thành do sự sang nhượng đất đai của những người nghèo, những người tự động dời về đô thị . Tư bản, tư hữu bắt đầu tập trung. Từ đó dẫn đến vấn đề thứ ba, hệ luận tất yếu là sự phân hoá xã hội; hố sâu nghèo giàu lớn rộng ngay trong lòng CS.

Vấn đề thứ tư là nhân dân trở về truyền thống dân tộc dược xây dựng chánh yếu trên gia đình và xã thôn. Lễ hội cỗ xưa tự động phục hồi. Xây dựng lại nhà thờ họ, lập gia phả. Tình đồng hương trở thành yếu tố quan trọng. Cụ thể như Cựu Tổng bí thư Lê khả Phiêu đặc biệt tin cẩn và cất nhắc người Thanh hoá.

Gần nửa thê kỷ, Đảng đã phát động không biết bao nhiêu lần cải cách ruộng đất, họp tác hoá nông nghiệp. Đấu tố, tù đày, giết chóc không biết bao nhiêu người ở nông thôn VN ( chiếm không dưới 80% tổng dân số). CS làm đủ cách để đánh bật gốc, bốc tận rễ tinh thần xã thôn tự trị. Nhưng vô ích. Nông dân có nhiều " sáng tạo" thực tiễn và sinh động để chống đối, cụ thể như khoán chui buộc CS Hà nội đi đến giải pháp trả ruộng đất lại cho dân hay là chết vì nghèo nàn, đói khổ. Truyền thống xã thôn không chết và sống mãi. Đình chùa miếu mạo đông người. Gia đình được xem là căn bản kinh tế và xã hội. Khảo luận ấy khiến người đọc có cảm nghĩ CS là những người phá xóm, phá làng VN. Và là những người thất bại nên bó buộc phải Đổi mới.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Truyện thơ Nôm Bạch Viên Tôn Các bắt đầu bằng chuyện thầy Huyền Trang tìm được ngôi chùa ưng ý trong rừng để ẩn tu. Một con vượn bạch đến giúp thầy chuyện quét tước nhang đèn trong chùa. Ngày kia vượn bạch cởi lớp thành một cô gái đẹp
trích từ tuyển tập Mê Cung của nhà văn Đào Văn Bình. Mê Cung là một tuyển tập truyện ngắn hoàn toàn hư cấu nhưng mang tính tư tưởng và triết lý. Nói “hư cấu” nhưng đều dựa vào những sự kiện có thật trong cuộc sống
Những dấu chỉ chế độ cộng sản Hà Nội đến hồi cáo chung, qua hình ảnh không một lãnh tụ cộng sản nào trước đại hội XII, không bêu xấu nhau và nay đến đại hội XIII, họ đào huyệt chôn sống đồng chí mình cho bất đắc kỳ tử về các tội danh tham nhũng, dâm ô... quả thật, trong khi đào mồ chôn chủ nghĩa tư bản những người cộng sản tự chôn chính mình. Cộng sản Trung Quốc đang nuốt chửng Cộng sản Việt Nam!
Phật Giáo như một con khổng tượng đang ngủ và khi nó thức giấc, sẽ đem lại hòa bình vĩnh cửu cho nhân loại và chúng sinh Tam Giới. Nêu trên là thiển ý của một Phật tử tuy đã quy y Tam Bảo nhưng không hiểu biết nhiều về Phật Pháp. Dĩ nhiên có điều đúng và có điều sai. Hoặc có điều chưa thi hành được trong thời điểm này, nhưng trong tương lai có thể. Nếu có điều mạo phạm mong Chư Tôn Đức niệm tình tha thứ.
Chủ đề của ĐHTC lần thứ 7 năm 2019 là “Tinh Thần CVA Qua Các Thời Đại” nhằm nói lên lòng yêu nước thiết tha, tinh thần bất khuất trước bạo lực, ý chí sắt đá chống ngoại xâm phương Bắc, cùng sự hy sinh vô bờ bến của bao thế hệ Bưởi-CVA từ ngoài Bắc vào trong Nam để bảo vệ quê hương Việt chống lại giặc cộng
Tháng 9 năm 2019, là tháng Mỹ thách thức tối đa Trung Cộng ở Biển Đông bằng tàu chiến súng ống, hoả tiễn, hải quân sẵn sàng tác chiến. Còn TC thì tỏ ra tức giận, phản đối chiếu lệ, đánh võ mồm, chớ không dám có hành động quân sự ngăn chận, xung đột nào.
không có một thái độ nào thuộc về tinh thần dân tộc có thể thay đổi sự thật là sự sụp đổ của Đảng hiện ra gần hơn bất cứ lúc nào kể từ khi thời đại Mao kết thúc
Người Việt tiếp tục bỏ nước ra đi, đảng viên cộng sản muốn diễn biến hòa bình, dân thì nghèo, xã hội khủng hoảng, đất nước đối mặt với chiến tranh, nếu có một cuộc trưng cầu dân ý chắc có tới 99,99% người Việt muốn thay đổi thể chế. Nhưng tại sao đến 99,99% muốn có tự do mà tình trạng chính trị tại Việt Nam vẫn như cũ.
Chỉ cẫn giữ lại “700 KG ma túy bắt được tại Nghệ An” cũng dư sức cho người dân địa phương “xoá đói giảm nghèo” rồi. Thiệt là ơn Bác. Nếu không nhờ Người tìm đường qua nước bạn để nhận chỉ thị từ Mao Chủ Tịch, hồi giữa thế kỷ trước, nay làm sao có lối khiến cả tấn ma túy lọt vô được quê choa
Trận Chiến của Đặng Tiểu Bình, hay Cuộc Chiến Tranh Tàu Việt 1979-1991 - Bộ chỉ huy tiền phương Quân khu Quảng Châu ban hành một chỉ thị rất chi tiết yêu cầu các binh sĩ phải thật chú ý đến 5 vấn đề khi họ chuẩn bị cho cuộc xâm lăng Việt Nam
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.