Hôm nay,  

Thơ

22/09/200300:00:00(Xem: 5525)
Gọi Thời Gian

Thời gian ơi, dừng lại
Cho ta kịp khai trừ
Lời mơœ đầu dàn traœi
Muôn trùng sóng tương tư.

Sóng tương tư bạc đầu
Trắng xóa hồn khổ đau
Nhìn Quê Hương chết đuối
Bơœi tay mơ lái tàu.

Ôi, ngày tháng trôi nhanh
Mang màu xanh tuổi xanh
Xa cội nguồn dân tộc
Quên dần sưœ đấu tranh.

Trái đất vẫn quay vòng
Bên chồng tuổi lưu vong
Bốn mùa về nhaœy múa
Trên lưng ta đã còng.
Thời gian ơi, dừng lại
Cho ta kịp tạ từ
Qua di ngôn mệt moœi
Gói ghém tình thiên thu.

Tình thiên thu chung thuœy
Dâng về Đấng Tối Cao
Và tình thương Đất Mẹ
Trăm năm vẫn dạt dào.

Thời gian ơi dừng lại
Cho ta kịp gặp em
Trên Quê Hương dấu ái
Ta say chén Rồng Tiên.

Lưu Thái Dzo

*

Con Tim Lại Ấm

Mến tặng bạn tôi

Sinh ra chỉ được một mụn con,
Bế ẵm nâng niu đến moœi mòn.
Gia saœn mai sau dành cho caœ,
Biết yêu cưới gaœ được vuông tròn.

Cũng mong cao tuổi còn nhờ vaœ,
Con có chồng rồi con đường con.
Trống traœi trong nhà ai nhờ cậy,
Đành đến nhà con để đỡ buồn.

Rể đã chẳng ưa bà mẹ vợ,
Mẹ đến nhà chơi rể boœ chuồn.
Rể còn dựng chuyện đâu mẹ đeœ,
Tự ái ra về mẹ quyết luôn.

Thôi thế mẹ đành lo thân mẹ,
Cưœa nhà tài saœn giữ lại luôn.
Hãy kiếm bạn đời về nương tựa,
Tháng năm còn lại để đỡ buồn.

Duyên mới tình già thêm thắm lại,
Trơœ trời trái gió có nhau luôn.
Chẳng được trăm năm đầu cũng bạc,
Con tim lại ấm những đêm buồn.

Triệu Nam

*

Tôi Chỉ Là Một Ông Thầy Tu

Tôi chỉ là một ông thầy tu
Với tiếng chuông tiếng mõ thâm u
Tránh khoœi những mây mù tháp cao danh lợi
Chức vụ, địa vị, quyền uy không màng tới
Bát phong phe phẩy tựa gió thoaœng mây bay
Tương chao dưa muối cỡi theo tháng với ngày
Vẫn tự tại đơn sơ như từ ngày tôi có mặt
Tôi chỉ là một ông thầy tu, quê mùa cạn cợt
Phuœ lớp nâu sồng áo vaœi xa xưa
Tránh những tranh chấp, xaœo thuật hơn thua
Thong dong raœo bước giữa bốn mùa
Chân đạp đất, đầu nhìn cao giữa trời xanh mây trắng
Lột xác trinh nguyên, gội mình mưa nắng
Góp nhặt ba rừng giáo lý, trắng tay
Đức Phật ngồi yên, bất động không lay
Thánh Tổ bặt hình, không vang, không tiếng
Vũ trụ càn khôn, không cùng không nguyện
Nghe, biết, thấy, làm, vô tác vô tâm
Bước chân đi giữa gió mát trăng rằm
Đếm lại được mấy đồi xanh ngọn coœ"
Tôi chỉ là một ông thầy tu, nhoœ nhoi kham khổ
Góp nhặt lá vàng trên những con đường soœi đá quanh co
Đói ăn, khát uống, mệt nghỉ, ngáy kho kho
Kinh luân trống rỗng, lúa thóc thuœng bồ
Đưa không nhận, đẩy không cho
Đường không đến, neœo không đi, không thêm không bớt
Chim hót, bướm bay, ếch nhái ọt ẹt, chật ních đồng gò
Chưa làm loang lổ trên hành tinh xanh rách nát
Tôi chỉ là một ông thầy tu, lạnh co nóng quạt
Dọ dẫm lần mò lối cũ tích xưa
Nhìn những thềm hoang rêu phuœ dư thừa
Nhòa bóng thời gian traœi dài thế kyœ
Đâu là những vàng son! uy nghi tuyệt mỹ!
Đâu là những cơ ngơi! đồ sộ huy hoàng
Còn không loang lổ còn không"
Còn không loang lổ chất chồng phong sương"
Ô kìa" Phật giáo - Quê Hương
Biển dâu mấy độ, tang thương mấy lần
Đưa tay vá lại phù vân
Đan tâm vá lại phong trần biển dâu
Tôi chỉ là một ông thầy tu, tóc bạc mái đầu
Những sợi đen nhiều xen kẽ điểm sương, nên trắng
Tôi đi trên những con đường quê trống vắng
Nghe tâm tư trĩu nặng
Giang sơn gấm vóc năm ngàn năm
Gia tài Phật giáo hai ngàn năm
Bóng tối thuœng dần, đôi mắt chăm chăm
Màn đêm chợt tắt, hừng đông ló dạng
Tôi chỉ là một ông thầy tu, đôi tay chống nạng
Đỡ vòm trời oan nghiệt phuœ quê hương
Đẩy vô minh dày xéo làng quê, thành thị, phố phường
Cho Phật giáo với quê hương
Đầy sức sống trong tình thương dịu ngọt
Tôi chỉ là một ông thầy tu, cà thò cà thọt
Trông thật khù khờ, hiền giaœ quá ngu
Lặng tìm từ cõi thâm u
Lòa lên ánh chớp mây mù trần gian
Lặng tìm từ cõi mơ màng
Vẽ lên dấu ngọc leo thang trơœ về
Lặng tìm từ cõi u mê
Rung chuông đánh thức, đã về hay chưa"
Gật gù tôi dạ tôi thưa
Đời tôi ừ hưœ! Thầy chùa thế thôi!

Mặc Giang

*

Dưới Ngọn Mù U

Chiều ngồi dưới ngọn mù u
Xem con trăng toœ mờ lu thế nào
Trăng giờ đã quá ngọn cau
Trăng giờ đã đổi một màu trắng trong
Sao trời vằng vặc trên không
Câu hò giọng hát mênh mông xóm làng
Vẳng nghe nhịp đập song lang
Nghe câu vọng cổ em càng thương anh
Sống cùng với lũy tre xanh
Mù u cao ngọn mái tranh quê nghèo
Mù u đèn ngọn cheo leo
Anh đây phận bạc gieo neo tháng ngày
Em thời con gái trang đài
Anh hồn mơ mộng canh dài rưng rưng
Em về thành thị sáng trưng
Còn anh ơœ lại chiều lưng tối mù
Ngọn đèn leo lét mù u
Phận anh sáng tối mờ lu cũng đành
Thôi thì yên phận mái tranh
Em đem tình đó để dành trao ai
Cuộc đời trong cõi trần ai
Tình em mang xuống tuyền đài mai sau.

Vĩnh Hòa Hiệp

*

Một Chuyến Thăm

Tôi đến đó, đứng bên hàng rào gỗ
Để đau buồn, thương tiếc, lệ tôi rơi
Nơi này đây, gần cả bốn ngàn người
Và kiến trúc văn minh, ai hủy diệt"

Tôi như thấy giữa kinh hoàng tiếng thét
Tuyệt vọng chìm trong khói lửa mù khơi
Là mảnh da, thớ thịt, xác thân người
Đang rực cháy. Bạo tàn, kinh khủng qúa!!!

Trong vài tiếng đồng hồ, ôi, tất cả
Biến thành tro nghi ngút giữa than hồng
Kỳ quan nào, ai xóa sạch như không
Ai giết bốn ngàn người" Ôi, man dã!

Bốn ngàn người, tôi không quen ai cả
Nhưng tôi thương, vì nhân loại, tình người...
Tôi đứng âm thầm lau nước mắt rơi
Giữa những bó hoa bơ vơ, khô héo

Tôi chới với, đưa tay như muốn níu
Những tay người từ biển lửa vươn ra
Trên hàng rào vừa dựng vội hôm qua
Dán la liệt chân dung người mất tích!

Ôi ánh nến trong nắng chiều cô tịch
Làm nhoà thêm di ảnh, nét ai cười
Thương qúa người đi chưa hết đường đời
Mà qủy dữ điên cuồng tung lưỡi hái

Tôi dợm bước đi, lòng đau, ngoảnh lại
Thấy biển người, trong biển lửa, nhìn theo....

Ngô Minh Hằng

*

Trở Thành Xa Lạ

Thoáng chút tình xưa...
Với em ngày tháng xa rồi
Anh xuôi tay ngủ cho vơi nhọc nhằn
Cát vàng im nắng bãi hoang
Tuổi thơ anh đó - ngỡ ngàng còn đây
Tình yêu em chẳng đọa đày
Mà sao ý lại đắng cay tủi hờn
Áo văn khoa, nắng hoàng hôn
Mắt Văn khoa ướp cho hồn lên men
Tự thân đâu thể ươn hèn
Trói chân buộc cánh để rèn lấy thân
Mắt còn ngơ ngác bâng khuâng
Một đời lầm chỉ một lần thôi em
Đi tìm tiên nữ trong đêm
Thân anh chỉ có bình yên phút nầy
Ban ngày nắng đắng mưa cay
Cho vừa một kiếp lưu đày hôn mê
Nửa đâm tuổi trẻ gọi về
Nhớ em dáng ngọc tái tê tấc lòng
Văn khoa trời vẫn nắng hồng"
Ở đây núi vẫn chập chùng vây anh
Cánh chim giờ quá mong manh
Làm sao bắt được mây lành tình yêu
Ơi em thương nhớ từng chiều
Thân anh rời rã cô liêu chất chồng

Thy Lan Thảo

*

Ác

Tình chết tiệt chẳng về theo ngày tháng
Mấy đợi chờ chua lét cả tim anh
Em cháy khét lửa già thêm mật đắng
Chuyện trời ơi bò lết chốn xa xăm

Dòng đời cuốn lất lây sâu tì vết
Tưởng hẹn hò cơn mộng bỗng xôn xao
Mơ vùi dập bồng bềnh đêm chát ngắt
Rũ cả lòng trải rộng đón trơ vơ

Em giả vờ đốt anh đôi mắt ráo
Dụ dại khờ hồng thắm khóe môi hoang
Lời hạnh ngộ tiêu dao tàn giấc ngủ
Gọi lạnh lùng bóc vỏ sẹo xa nhau

Hồn nức nở thăng hoa vang trống rỗng
Em mụ già phù thủy iểm tương tư
Bàn tay ấy ngọc ngà bao vuốt nhọn
Xé tự tình tung tóe những cơn đau

Tình chẳng dối chẳng gieo câu vớ vẩn
Chỉ trong anh vùn vụt tháng năm trôi
Mùi nhung nhớ vỡ òa mang cứu rỗi
Ngại ngần gì buông thả chuyện nhân gian

KiếnAn

*

Những Ngày Xưa Thân Ái!

Nhớ bao chiến sĩ VNCH đã hy sinh trong cuộc chiến đấu baœo vệ quê hương, dù thân xác cuœa họ rã tan trong lòng đất mẹ, mồ maœ bị đào xới traœ thù sau 30.4.75 nhưng đồng bào và tổ quốc luôn nhớ đến những đứa con tin yêu, những chiến sĩ vô danh đã hun đúc thành hồn thiêng sông núi.

Mộ ai cô quạnh ơœ ngoại ô"
Thá dập thời gian thập giá mờ.
Thaœ đu vàng lá, mùa thu đã,
Mấy độ phai tàn mộ đấy trơ.
Bấy đạn chiến trường, thân bạn đấy!
Dạo đa chén rượu dạ đau giờ
Thầm trăng kyœ niệm, thăng trầm nước
Nước bạc tìm về lạc bước mơ.

Trương Minh Hòa

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạp chí Văn Học Mới số 5 dày 336 trang, in trên giấy vàng ngà, bìa tranh nghệ thuật của Nguyễn Đình Thuần, sáng tác từ hơn 50 nhà văn, nhà thơ, nhà biên khảo và phê bình nghệ thuật.- Văn Học Mới số 6 sẽ ấn hành vào tháng 3/2020, có chủ đề về nhà văn, nhà thơ, nhạc sĩ Nguyễn Đình Toàn
Một tuyệt phẩm thi ca gồm những bài thơ dị thường chưa bao giờ xuất hiện bất cứ đâu, viết bởi một thi sĩ dị thường. Tựa: Tuệ Sỹ Ba ngôn ngữ: Việt - Anh - Nhật Dịch sang tiếng Anh: Nguyễn Phước Nguyên Dịch sang tiếng Nhật: G/s Bùi Chí Trung Biên tập: Đào Nguyên Dạ Thảo
Mùa thu là cơ hội bước sang trang mới khi nhiệt độ bắt đầu dịu lại. Trong mùa này, người dân California không cần mở điều hòa không khí lớn hết cỡ và cũng còn quá sớm để lo chạy máy sưởi.
Garden Grove xin mời cộng đồng tham gia chương trình đóng góp tặng quà cuối năm nhằm mang lại niềm vui, hy vọng và giúp đỡ cho những trẻ em địa phương không có quà trong mùa lễ Noel.
Ngồi niệm Phật miên man, dù cố tâm vào Phật hiệu nhưng hôm nay vẫn không sao “ nhập” được, đầu óc nó cứ văng vẳng lời anh nó lúc sáng: - Tu hú chứ tu gì mầy!
Một đường dây buôn người bán qua TQ do một phụ nữ Việt là nạn nhân buôn người trước đây tổ chức vừa bị phát hiện và bắt 2 người tại tỉnh Nghệ An, miền Trung Việt Nam, theo bản tin hôm 5 tháng 12 của Báo Dân Trí cho biết.
Điều trần luận tội đầu tiên của Ủy Ban Tư Pháp Hạ Viện đã nhanh chóng nổ ra cuộc đấu đá nội bộ đảng phái hôm Thứ Tư, 4 tháng 12 năm 2019, khi các nhà Dân Chủ cáo buộc rằng Tổng Thống Donald Trump phải bị truất phế khỏi chức vụ vì tranh thủ sự can thiệp của nước ngoài vào cuộc bầu cử ở Hoa Kỳ và đảng Cộng Hòa giận dữ vặn lại không có căn cứ cho hành động quyết liệt như vậy.
Đó là cuộc khảo sát của công ty tài chánh WalletHub đối với 182 thành phố khắp Hoa Kỳ, để xếp thứ tự an toàn nhất cho tới bất an nhất. Cuộc nghiên cứu dựa trên 41 thước đo liên hệ tới an toàn
Cảnh sát đã bắn chết một người đàn ông cầm dao tại El Monte, Nam California hôm Thứ Hai.
Một phần thưởng 50,000 đô la được đưa ra để bắt một người đàn ông của thành phố Burnaby đã bị truy nã trước đây vì tội rửa tiền như một phần của nhóm tội phạm có tổ chức người Việt Nam hoạt động tại Canada và Hoa Kỳ.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.