Hôm nay,  

Thơ Thơ

18/06/200600:00:00(Xem: 3187)

Sông Chiều 

Chiều buông bàng bạc nắng vàng phai
Bèo tím trường giang ngọn gió lay
Nhấp nhánh ánh tà con sóng vỗ
La đà bãi vắng cánh chuồn bay
Thuyền câu lặng lẽ xuôi dòng nước
Lữ khách tần ngần dõi bóng mây
Bìm bịp kêu chiều bên xóm quạnh
Người đi nhớ mãi bến sông đầy

Bạch Loan

*

Tha Hương Ngộ Cố Nhân

Kính họa thi phẩm Sông Chiều của thi sĩ Bạch Loan.

Tình xưa cũng ngỡ đã phôi phai.
Năm tháng nhạt nhòa cảnh lá lay,
Chàng vác hành trang tim nát vỡ,
Nàng lên xe cưới pháo tung bay.
Tương tư kẻ ở dìm tâm khảm,
Nuối tiếc người đi bạt gió mây.
Đất khách sững sờ giây tái ngộ,
Tội ai khóe hạnh lệ vơi đầy.

Ngô Phủ

*

Chạnh Niềm Sông Nước

Kính họa thi phẩm Sông Chiều của thi sĩ Bạch Loan.

Niềm quê, nỗi nước kiếp nào phai"
Vạn dặm trông về dạ lắt lay,
Dõi sóng ra khơi hồn phách lạc,  
Ngắm buồm rời bến ruột gan bay!
Gió dường xót với tung mờ cát,
Trời hẳn đau cùng kéo kín mây.
Mưa bụi tha phương ngùi nhớ bạn
Hạt rơi hạt rớt ướt vai đầy.

Vntvnd

*

Đời Tựa Cánh Sương ..

Em à đời tựa cánh sương
Hoa trôi nước chảy vô thường về đâu
Quê hương như khối tình sầu
Cho em ngan ngát nụ đầu mặn môi...
Quê hương đâu chỉ núi đồi
Dăm con diều nhỏ nụ cười tuổi xanh
Quê hương đâu chỉ vòng quanh
Trên manh chiếu rách vá lành bằng mơ
Từ em bẻ chữ xa thơ
Có nghe tiếng sóng giạt bờ đêm đêm
Có còn nghe nửa buồng tim
Run trong nhức buốt đau niềm Việt nam..."

Nhược Thu

*

Còn Đâu"

Còn đâu một thuở vừa mới lớn
Ánh sáng rạng đông bừng giấc nồng
Gió lộng ngàn khơi vang điệu nhạc
Nắng dưới chân mình rộn ước mong

Mơ gì đôi mắt nâu xa thẳm
Mộng cả tương lai mộng thật gần
Đâu đây tha thiết lời sông núi
Quấn quít mây trời vương gót chân

Ca dao ngào ngọt ru em bé
Giữa buổi hoàng hôn sương mới sa
Thắm đượm tình quê hồn đất nước
Liệu còn ray rức buổi chia xa

Tiếng ai than thở buồn vô cớ
Đàn cá đớp mồi quậy bờ ao
Cánh chuồn chuồn mỏng bay rất thấp
Nhìn suốt thời thơ dại chiêm bao

Rất nhiều ước vọng khao khát quá
Tâm hồn rộng mở bước em qua
Con đường rong ruổi đầy hoa lạ
Tà áo thân yêu bóng dáng ngà

Cho anh xin lại ngày xưa cũ
Mái tóc bồng bềnh tuổi hai mươi
Đêm nằm mộng mị thành tia sáng
Toả khắp trần gian sưởi ấm đời

Tôn Thất Phú Sĩ

*

Biển Vọng

Tặng  Phú Sĩ

Em về tóc đẫm tơ trăng
Ngõ hoa hạnh khép buồn giăng cổng người
Con tàu đã biệt trùng khơi
Áo rêu xanh trả một đời chiến chinh
Nhớ thương những chuyến hải hành
Nhớ thương mấy buổi đăng trình tiễn đưa
Nhớ khi tàu cặp bến khuya
Hai bờ lau lách gió khua xạc xào
Buồn chia con nước lao xao
Bến Tầm Dương đó ai nào Giang Châu"
Tàn rồi một cuộc biển dâu
Anh hùng thất thế về đâu bây giờ"
Ô đề nguyệt lạc sao dời
Chinh nhân ngẩng mặt nhìn trời bão giông
Lỡ rồi một cuộc phong vân
Tài như Hạng Vũ cũng đành Ô Giang
Bóng tàu sóng cuộn mơ màng
Tiếng còi tàu vẫn rộn ràng trong tim
Rượu đêm nay cháy môi mềm
Uống đi em! Uống đi em! Mặc đời
Hơn thua chỉ một cuộc cười
Ai vua ai giặc chỉ lời thế gian
Hồn  em vẫn ngát trường giang
Lòng em vẫn cứ trăng vàng biển xanh
Tàu em vẫn cứ hải hành…..

Trần Hoan Trinh

*

Nhớ Bước Đời Trôi

Để nhớ những ngày tháng 4/75

Ta về, nghiêng bước Sông Ba
Đêm trăng lộ bãi- cầu Đà Rằng đây
Em cười, trăng sáng thật đầy
Ở trong cảnh khó, tình nầy gửi trao
Quân dân thắm thiết ngọt ngào
Tràn trong ánh mắt…ba đào đó em
Mai đi rồi phố lại im
Chữ duyên ai giữ bóng chim mịt mờ
Đạn thù theo bước chực chờ
Về Nam còn mạng vẫn ngờ chiêm bao…

Trong phone giọng vẫn ngọt ngào
Em cười nhắc lại …ba đào năm xưa
Qua rồi một thuở giông mưa
Con đường lộ 7 đạn chừa được ai"
Ở trong cõi thế gian nầy
Chữ duyên chữ mệnh vẫn hay trêu đời
Gặp em vẫn ngọt ý lời
Bão giông đã tạnh nụ cười còn nguyên
Cám ơn đời- một chút duyên
Tình trong ý nhớ giữ riêng  tâm lòng…

Thy Lan Thảo

*

Chấp Nhận

Em đừng đến, lửa lòng ta đã tắt,
Cuộc tình nầy còn lại được gì đâu"
Ngồi gẫm suy từng giây phút thương đau,
Sinh, lão, tử: ai cũng vào chung kết,
Ta gửi cho em những lời tâm huyết,
Mong em đừng đến nữa! Thôi đừng! Em.
Hãy để cho tất cả vào lãng quên,
Hãy bình thản dù phũ phàng đổ vỡ,
Nghĩ cũng thương! Đời em toàn bão tố.
Nhưng chính ta không lo nổi cho mình,
Thì làm sao tính chuyện cưu mang em"
Hãy thông cảm! Đừng trách ta ích kỷ.
Hãy đứng lên! Mạnh mẽ! Đừng uỷ mị.
Em sẽ thấy đời đáng sống, đáng yêu.
Tâm hồn em lặng lẽ biết bao nhiêu,
Ta trân quí!Nhưng mà ta... Không thể!
Thôi! Thì thôi! Đời đã là như thế.
Chấp nhận đi. Đi cho trọn đường trần...

Hoàng Yến

*

Kinh Chiều

Kinh chiều lan tỏa cõi hư vô
Sương khói quanh đây phủ mịt mờ
Giữa cõi hồng trần duyên nghiệp nặng
Lời kinh sao nhẹ tựa vần thơ"!
 
Gửi tiếng yêu thương đến dặm đời
Cho hồn đau khổ bớt chơi vơi
Bến mê ảo mộng mau xa tránh
Kinh rõ chiều nay vạn ý lời!
 
Lòng người bỗng sáng tựa trăng sao
Như cả mùa xuân rợp hoa đào
Từng ý từng lời xây cõi phúc
Yên bình bến giác hết lao xao!
 
Kinh chiều nhẹ tỏa đến muôn phương
Rắc trọn hương hoa xuống nẻo đường
Cho những hồn say mau tỉnh thức
Độ lòng nhân thế ngập niềm thương
 
Nghe tiếng kinh chiều lòng hết mê
Giữ đời chung thủy trọn tình quê
Trần gian xa mã thôi vương bận
Chớ mãi bon chen... lỗi hẹn thề!

Hàn Thiên Lương

*

Kính Họa Nguyên Vận Bài Thơ Kinh Chiều

Nghe tiếng kinh chiều cõi hữu vô,
Bỗng nhiên ấm áp tỏa sương mờ;
Nghiệp trần nặng trĩu như tan biến,
Kinh kệ, năng hành đẹp ý thơ.

Xin hãy thương yêu những mảnh đời,
Tột cùng quyền quí vẫn chơi vơi;
Tranh danh, đoạt lợi, tình lôi kéo,
Một kiếp bôn chôn, chốn lỗ lời.

Lời kinh thánh thoát nhẹ làm sao!
Tư tưởng thương nhau giọt máu đào;
Chia sẻ, ngọt bùi luôn cứu giúp,
Mặc nhiên trí huệ, hết xôn xao!

Kinh chiều vang vọng thấu tha phương,
Chốn cũ, người xưa, nhớ nẻo đường"!
Từ ấy, quê hương thầm ngóng đợi,
Thiên đàng, Cực lạc tỏa yêu thương.

Vẳng tiếng kinh cầu hết muội mê,
Quay về bổn giác, ấy thềm quê;
Danh, Tình, Quyền, Lợi như bèo bọt,
Diệu dụng, thăng hoa vẹn ước thề.

Người học trò nhỏ

*

Quê Hương Mùa Thương Khó

Nơi em ở, Xuân đã về chưa nhỉ
Chim có đôi làm ổ ở ngọn cau
Bông bưởi trắng có thơm lừng ngõ trước
Cúc có vàng cho bướm lượn hiên sau

Nơi em ở, Hạ đã về chưa nhỉ
Cho mây trời xanh trong mắt em xanh
Cho phượng vĩ đỏ như màu máu đỏ
Hơn một lần nhỏ xuống trái tim anh

Nơi em ở, Thu có buồn như liễu
Đang nghiêng mình xõa tóc đứng trong sương
Mùa Thu chết héo mòn theo lá rụng
Như dáng buồn cô phụ ngóng tà dương

Nơi em ở, Đông đã tàn chưa nhỉ
Nghe như đêm giá buốt lại dài thêm
Nơi em ở như cõi âm tàn tạ
Nghe oan hồn rên xiết vọng đêm đêm

Nơi em ở, Thu vàng hay Đông xám"
Xuân có hồng, Hạ có đỏ au au"
Nơi em ở, mùa nào cây trái ngọt
Hay bốn mùa đều trổ trái thương đau"!

Hồ Công Tâm

*

Tình Muôn Mầu

Tình yêu như giấc mơ
Đẹp tựa như bài thơ
Say mê và chìm đắm
Ngây thơ tuổi học trò

Tình đẹp màu áo xanh
Xa nhau cũng khôn đành
Ta vui đời hạnh phúc
Như tình em với anh

Tình yêu lúc đỏ hồng
Chảy dài như khúc sông
Quanh co và uốn khúc
Rồi lại ngược về dòng

Tình buồn như bài thơ
Gieo vần theo nhịp điệu
U hoài lúc bơ vơ
Kết thúc thật bất ngờ

Tình yêu như nắng vàng
Khóc buồn khi ly tan
Hận đời sao ngang trái
Gặp nhau lại ngỡ ngàng

Tình yêu những lúc đen
Nhìn nhau ngỡ chưa quen
Xa nhau buồn tiếc nhớ
Ngại ngùng một lời khen

Mầu trắng của tình yêu
Ảm đạm lúc về chiều
Bạc tình khi xa cách
Đau thương khóc hận nhiều

Tình buồn đôi mắt tím
Chia tay mắt lệ tràn
Nên hoài mang trái đắng
Để rồi khóc sang ngang

Tình yêu đủ muôn mầu
Vui rồi lại thương đau
Thương nhiều nên tiếc nhớ
Gặp rồi lại xa nhau

Nguyễn Vạn Thắng

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hai tháng nữa mới tới Tết nguyên đán Canh Tý (2020) nhưng hàng hóa “ăn Tết, chơi Tết” nhập cảng đã rộn rịp xuất hiện trên thị trường, trong đó hàng Trung Quốc chiếm số lượng lớn
Chùa Hang, còn gọi là Phước Điền tự, là một di tích lịch sử văn hóa cấp quốc gia nằm trên núi Sam (cách cụm di tích chùa Tây An, lăng Thoại Ngọc Hầu, miếu Bà Chúa Xứ khoảng 1km), xưa nay vẫn được xem là điểm đến du lịch tâm linh không thể bỏ qua của du khách khi đến vùng Châu Đốc, theo PetroTimes.vn.
Vụ thu hoạch ốc hương năm nay, người nuôi ở thị xã Sông Cầu (Phú Yên) mừng vì sản lượng cao, thế nhưng giá lại thấp hơn năm trước, thời gian nuôi lại kéo dài nên lãi không là bao, theo Tin24H.
Westminster (Bình Sa)- - Đài Pháp Âm Phật Giáo Toàn Cầu, do Hòa Thượng Thích Thông Hải, Viện Chủ Tu Viện Chơn Không tại Hawaii và Tu Viện An Lạc tại Ventura, California, Phó Chủ Tịch Ngoại Vụ Hội Đồng Điều Hành Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hoa Kỳ sáng lập.
Westminster (Bình Sa)- - Tại hội trường Viện Việt Học 15355 Brookhurst St., Ste. 222. Thành phố Westminster, CA 92683 vào lúc 2 giờ chiều Chủ Nhật ngày 24 tháng 11 năm 2019, một buổi ra mắt tác phẩm “Người Lính Và Quê Hương” của nhà văn Nhã Giang Thu Tâm đến từ San Jose.
Thành phố Garden Grove xin giới thiệu đến cộng đồng chương trình ‘Black Friday Goes BiGG" nhân dịp những ngày lễ cuối năm sắp đến.
SINH HOẠT CỘNG ĐỒNG:
Lấy phương châm “hòa bình, tự vệ” chỉ đạo, chính sách Quốc phòng mới của Việt Nam đã tăng từ 3 lên 4 “không”, đó là: không tham gia liên minh quân sự; không liên kết với nước này để chống nước kia; không cho nước ngoài đặt căn cứ quân sự hoặc sử dụng lãnh thổ Việt Nam để chống lại nước khác; không sử dụng vũ lực hoặc đe doạ sử dụng vũ lực trong quan hệ quốc tế” .
Buổi cơm tối sum họp cả nhà rất vui vẻ, sau ngày làm việc mệt mỏi nhưng khi cả nhà quây quần bên mân cơm thì tự nhiên khoẻ hẳn laị. Tài lanh miệng khen:
Vân Đồn chỉ là một địa danh nhỏ bé nằm trong vịnh Bái Tử Long, ấy vậy mà xưa nay sử sách nhắc đến còn nhiều hơn cả những vùng rộng lớn trong đất liền, bởi vì nó là một nơi hết sức trọng yếu trong việc giữ gìn lãnh thổ.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.