Hôm nay,  

Số Phận Saddam Hussein

31/03/200300:00:00(Xem: 4932)
Tuần lễ trước khi vừa nổ ra chiến tranh với Iraq, Mỹ đã "tiên hạ thủ vi cường" bất ngờ dùng bom tinh khôn bắn vào mấy hầm trú ẩn của Saddam dựa vào tin tình báo với hi vọng giết ngay Saddam từ phút đầu. Cho đến bây giờ vẫn chưa rõ là Saddam bình an, bị thương hay đã chết. Các lần xuất hiện trên TV sau đó, người ta vẫn nghi là đã được thu hình trước và cứ theo kế hoạch mà phát ra để trấn an dân Iraq.
Và báo chí cũng đã đưa tin là có vài nơi đã có sự cá độ ăn thua bạc triệu về số phận của tên bạo chúa và ngày tháng quyết định là cuối tháng ba. Mấy anh Tàu ở Chợ Lớn vốn hay đưa ra những cược cá độ phen này thế nào cũng có chuyện này. Hôm nay cuộc chiến đã hơn 10 ngày, và cũng sắp bước vào tháng tư, câu hỏi về số phận của Saddam Hussein sẽ ra sao được đặt ra sôi nổi.
Với hơn hai trăm ngàn quân Mỹ đổ vào Iraq, với bom đạn tối tân nhất, với quyết tâm dùng tất cả guồng máy chiến tranh của một đế quốc hùng mạnh nhất để thôn tính một nước nhỏ hơn nhiều lần, tổng thống Bush con đã đánh một ván xì phé chính trị không những cả cuộc đời riêng cá nhân mình mà kéo luôn cả uy tín của nước Mỹ vào canh bạc gây cấn này.
Tới lúc này khi quân đội Hoa Kỳ đã lâm trận thì dân chúng bắt buộc phải ủng hộ những người chiến binh trên trận địa, mong họ bình an và mau kết thúc trận chiến và dĩ nhiên là phải đứng sau lưng tổng thống để ông ta vững tâm giải quyết công việc. Người ta thấy có sự mâu thuẫn trong cuộc chiến tranh này là nước Mỹ mặc dù dùng bom đạn tối đa nhưng lại có giới hạn vì không thể tàn phá hết cả thủ đô Baddag và gây thương vong nhiều cho dân chúng như đã thả hai trái bom nguyên tử vào Hiroshima và Nagasaski giết mấy trăm ngàn dân Nhật năm 1945 khiến họ phải đầu hàng vô điều kiện ngay tức khắc. Lính Iraq đã giả thường dân hoặc trà trộn vào dân chúng để lính Mỹ ngần ngại không dám bắn, và có tin đồn là Saddam sẽ ra lệnh dùng vũ khí hóa học nếu hai bên xáp gần nhau trong trận đánh dứt điểm thủ đô. Bộ tham mưu của quân Mỹ muốn có chiến thắng mau lẹ, lật đổ Saddam Hussein trong vài ngày hay vài tuần, mà với số tổn thất ít nhất cho quân mình và kèm theo với số dân Iraq chết ít nhất.

Và cùng một lúc mà thỏa mãn ba điều như vậy thật là khó khăn. Kế hoạch chiến tranh lý tưởng như vậy đã dựa vào sự đánh giá là dân chúng Iraq ghét chế độ cai trị tàn ác của Saddam Hussein sẽ hân hoan đón chào quân đội giải phóng Mỹ và Anh và sẽ tiếp tay bằng cách vùng lên lật đổ chính quyền, là quân đội Iraq với vũ khí thô sơ sẽ rã ngũ và đầu hàng mau chóng sau những trận mưa bom như trong trận chiến tranh vùng Vịnh năm 1991.
Thực tế khác hẳn là quân Iraq chỉ đầu hàng vài ngàn người, dân chúng xứ này không vui mừng đón chào quân giải phóng và sự kháng cự đã có sự quyết liệt. Lý do rất dễ thấy là mười hai năm trước quân Iraq đi xâm lăng Kuwait, không có chính nghĩa và quân đội đồng minh của cả thế giới với sự lãnh đạo của Hoa Kỳ đã đồng lòng đánh đuổi quân xâm lược. Bây giờ quân dân Iraq trước họa ngoại xâm, mặc dù ghét Saddam nhưng đứng trước kẻ thù ngoại quốc thì họ phải chọn một đàng là chiến đấu bảo vệ đất nước (như trường hợp quân Tàu đã tiến đánh Việt nam đầu năm 1979 vì CSVN đã qua mặt đàn anh tiến chiếm Nam Vang để diệt Polpot và Khờ me đỏ. Nhưng VN đã khôn ngoan dùng Hun Sen và quân đội người Miên hòa cùng trong đoàn quân tràn qua xứ Chùa Tháp. Trong trường hợp khó xử đã xảy ra,nhiều người Việt hải ngoại đã trả lời là phải chọn đứng về lập trường dân tộc mặc dù họ đã liều mạng vượt biển).
Xin nhớ là nước Iraq đã từng có một nền văn minh mấy ngàn năm trước, dân tộc họ cũng kiêu hùng. Hay có ai nghĩ là sau khi khám phá có mỏ dầu nên dân họ trở nên lười biếng và nhát chăng"
Bush và Blair đã không trả lời báo chí là cuộc chiến bao giờ chấm dứt, thực tế đã không xảy ra giống như kế hoạch đã vẽ ra trước đó. Tổn thất hai bên sẽ nhiều hơn, công luận thế giới sẽ chống đối mạnh hơn,dân chúng Mỹ sẽ thay đổi ý kiến về chiến tranh… Câu hỏi đặt ra là Saddam Hussein sẽ ra sao" Bị bom đạn Mỹ giết, bị quân dân Iraq giết, tự sát, bị bắt, đi lưu vong qua cuộc dàn xếp chính trị của quốc tế, chạy qua nước láng giềng. Thời hạn của cá độ là hết tháng tư này. Mời bạn suy đoán kết quả.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Câu Lạc Bộ Nhiếp Ảnh Việt Nam/VN Photography Club sẽ tổ chức một cuộc triển lãm ảnh nghệ thuật "Ánh sáng và sắc màu" tại Little Saigon, Nam Cali. Buổi triển lãm sẽ diễn ra hai ngày, Thứ Bảy và Chủ Nhật, 7 và 8 tháng 12 năm 2019 từ 10 giờ sáng đến 5 giờ chiều, tại Hội trường nhật báo Người Việt
Bộ trưởng quốc phòng Nam Han, Jeong Kyeong-doo và đồng nhiệm Trung Quốc, Ngụy Phượng Hòa đã đồng ý thiết lập thêm những đường dây nóng quân sự giữa hai nước và chuẩn bị cho chuyến công du của bộ trưởng Jeong đến Trung Quốc vào năm 2020.
Ánh nắng chiều đã tắt nhưng tôi vẫn như cảm nhận được cái nóng hừng hực qua cung cách vén ống tay áo để lau mồ hôi trán của người tưới cỏ.
Công Ty Disneyland sẽ chính thức tham dự cuộc Diễn Hành Tết tại Westminster với sự góp mặt của nhiều nhân vật trong đó có Mickey và Mini Mouse.
Thương vụ bán hàng trên mạng tại Hoa Kỳ Ngày Lễ Tạ Ơn đã tăng vọt 17$ tới 4.1 tỉ đôla, theo Salesforce cho biết. Doanh thu bán hàng mạng trên toàn cầu đã tăng còn nhanh hơn.
2 du khách của chiếc du thuyền Carnival Cruise Line đã chdết trong một xe buýt trong thời gian một tua độc lập tại Belize hôm Thứ Tư.
Thủ Tướng Iraq Adel Abdul-Mahdi cho biết hôm Thứ Sáu rằng ông sẽ từ chức theo sau nhiều tuần lễ biểu tình bạo động và lời kêu gọi ông ra đi bởi nhà lãnh đạo tôn giáo hàng đầu quốc gia của phái Hồi Giáo Shia.
2 phi đạn được Bắc Hàn phóng đi hôm Thứ Năm “được cho là bắn từ một bệ phóng phi đạn nòng siêu lớn,” theo các viên chức quân sự Nam Hàn cho biết.
Cảnh sát Anh đã bắn chết một người tấn công khủng bố hôm Thứ Sáu tại Cầu London -- một sự kiện đau lòng đã khiến ít nhất một người vô tội thiệt mạng và một số người khác bị thương xung quanh con đường trọng yếu là nơi xảy ra vụ tấn công Hồi Giáo chết người chỉ hơn hai năm trước.
Trấn Cảnh Đồng nằm bên bờ sông Liễu Hạ, xinh đẹp như cảnh thiên thai ở chốn trần gian. Khách thương hồ đến đi mua bán quanh năm. Khách du thanh tú lịch lãm cũng dập dìu trẩy hội…


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.