Hôm nay,  

Hỏi&đáp

13/04/200300:00:00(Xem: 6564)
Chị Ngọc Anh thân mến
Em cư ngụ tại tiểu bang WA. Em đã đi thi thực hành để lấy bằng Cosmetology. Em bị rớt phần cắt tóc, uốn tóc, sơn móng tay. Đầu tiên lúc thi phần cắt tóc, em cắt 90 độ, em chỉ đạt được 75%, mà tiêu chuẩn 76% là đậu. Em đi thi lại lần thứ hai, em tính cắt 1 length mà hôm trước em thi nhìn thấy giám khảo kiểm soát tóc cắt bằng cách kéo và đo tiêu chuẩn theo nhiều cách thức khác nhau em không hiểu . Phần uốn tóc em chỉ đạt có 70% điểm mà thôi mặc dù em làm đúng cách thức, tuy có không đều đặn lắm khi lấy tóc cuốn ống rods , có thể ít tóc hay nhiều tóc hơn ống cuốn, đồ đạt em có hơi tùm lum nhưng em nghĩ em làm đúng theo cách em học ở trường như mang bao tay, quấn vòng bông gòn quanh ống cuốn , thoa kem bảo vệ , và em cũng có mang bao tay khi người giám khảo biểu check ống cuốn vậy mà em cũng bị đánh rớt . Chị bạn em cũng rớt mà chị ấy làm vừa sạch vừa đẹp
Về môn thi móng tay em đạt 75% điểm, em quên cover một đầu móng tip. Chị giúp giùm em tại sao giám khảo kiểm tra tóc one length ở hai bên lỗ tai theo góc 90 độ và cách thi uốn tóc ra sao " làm sao quấn tóc cho đuôi thiệt thẳng và nhanh, em chậm lắm. Cám ơn chị Ngọc Anh nhiều lắm

Trả lời: Thơ em dài lắm và hơi lung tung, Ngoc Anh thu gọn lại cho dễ hiểu hơn. Vì chị không phải là giám khảo nên chị không biết họ chấm thi và kiểm tra ra sao. Về cách làm để đi thi cho đúng và kịp giờ thi em cần hỏi lại các thầy cô ở trường em học, cũng như tập luyện cho thật nhuần nhuyễn theo kịp thời gian thi . Bài thi không cần đẹp mà cần làm đúng cách thức cũng như kịp thời hạn thi . Ý kiến của chị là em nên xin cuốn sách luyện thi (PC) ở State board của tiểu bang em thi về coi lại cho kỷ và tập làm lại.

Thao Trần :
Chào các chị
Em là một đọc giả thường xuyên của Thời trang Thẩm mỹ. Chị vui lòng cho em biết bài viết về hóa chất MMA của báo ở issue nào vậy chị " Vì em nhớ đã đọc qua nhưng không nhớ rõ vì tiểu bang em đang ở đài Mỹ có nói nhiều về các tiệm Nail dùng hóa chất nầy
Em cám ơn chị Ngọc Anh , chúc chị luôn vui và khỏe
Trả lời :
Vì Việt Báo có trục trặc nên bài viết đó trong Việt Báo phát hành vào ngày 13 tháng bảy năm 2002 đã không lên net. Em có thể điện thoại tòa báo xem còn lưu trữ số báo đó hay không.
Có thể chị sẽ viết lại bài khác cho đọc giả
Cám ơn lời chúc của em, cũng chúc em vui vẻ, trẻ đẹp.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
SINH HOẠT CỘNG ĐỒNG:
Thế là chớm thu, lá lác đác vàng. Thời gian đi rồi đến nhưng thật có đến đi chăng? Năm xưa thi sĩ Bùi Giáng từng bảo:” Đếm là diệu tưởng đo là nghi tâm” kia mà! Làm gì có đến đi, đến đi là vọng tâm sanh ra.
Adem yoq – người Uyghur - nói: “Tất cả người chúng tôi bị đưa đi.”
Năm 1979, hai Phật tử Hồng Kông cúng dường đất và tịnh tài để xây một ngôi chùa Phật giáo Trung Quốc ở Bắc Mỹ. Năm 1981 Hòa thượng Cheng và năm vị hộ pháp thành lập hội Phật giáo quốc tế.
Bình thường có thể ai cũng hiểu sinh lão bệnh tử là điều không thể tránh, nhưng khi nó đến bất ngờ thì ai cũng sợ, giống như trường hợp 2 người tại Hà Nội đã chết do “vi khuẩn lạ” làm viêm cơ tim khiến cho nhiều người dân lo lắng.
Các báo quốc tế mấy ngày qua đăng tin 39 người vượt biên lậu bị chết ngạt và cóng trong thùng xe tải tại nước Anh gây xôn xao khắp nơi. Đặc biệt các tin nhắn của cô gái Phạm Thị Trà My gởi cho ba mẹ sống ở Hà Tĩnh càng gây xúc động nhiều người Việt Nam.
Khi còn ở nhà với mẹ, tôi hay bị bà cụ mắng: “Mày có cái tật cứ vung tay quá trán con ạ.” Lúc ra ở riêng, vợ mắng tiếp: “Sao anh cứ có đồng nào là xào liền đồng đó vậy!”
Việt Nam Cộng Hòa thành lập ngày 26/10/1955, đang lúc chiến tranh nên quốc sách bảo vệ tự do được ưu tiên, nhưng không phải vì thế mà quên lãng mục đích xây dựng một xã hội dựa trên triết lý nhân bản, khai phóng và dân tộc.
Thực vậy trong thời gian qua dư luận thế giới đã thấy rõ ràng cả 2 chính đảng Cộng Hoà và Dân Chủ của Mỹ đều có chung quan điểm ủng hộ Phong trào Dân chủ Hồng Kông (Phong trào DCHK).
Ngày 23-10-2019 vừa qua, cảnh sát Anh đã chận bắt một xe tải tại vùng Essex, trong đó phát hiện 39 thi thể nạn nhân bị chết cóng trong thùng xe, vì nhiệt độ xe đông lạnh xuống đến âm 25 độ C (tức âm 13 độ F), gồm 31 đàn ông và 8 phụ nữ.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.