Hôm nay,  

Toàn Cầu Hóa Áp Lực Csvn Cho Mở Rộng Tư Doanh

17/06/200100:00:00(Xem: 9511)
HANOI (KL) – Tin của Asia Pulse – Nhà nước CSVN đang tính cho phép khu vực tư nhân góp phần lớn hơn nữa trong việc xây dựng hạ tầng cơ sở. CSVN đang tính thử thu hút vốn đầu tư và đẩy nhanh việc phát triển kinh tế nhà nước.

Tủ tiền của nhà nước CSVN không thể nào cung cấp đủ vốn để theo kịp với các nhu cầu vẫn gia tăng để có một hạ tầng cơ sở khá hơn như viễn thông, giao thông, nước và điện. Kết quả là chính quyền CSVN đang có kế hoạch cho tái cấu trúc các công ty lớn của nhà nước thành những đơn vị nhỏ hơn, giảm bớt tính chất độc quyền và tạo thêm cơ hội cạnh tranh để lấn vào khu vực tư nhân. Vì các lãnh vực này cần có sự nhúng tay của nhà nước hay những chủ chốt độc quyền, nên việc kiểm soát chặt chẽ hơn nữa sẽ được nhà nước cộng sản đưa ra.

Hiện nay, các xí nghiệp tư chỉ được phép tham gia xây dựng hạ tầng cơ sở tại Việt Nam. Có một số lãnh vực cần đầu tư lớn và việc kinh doanh cần phải thận trọng đối với nhà nước CS, không nên bỏ vốn ra quá nhiều. Trong lãnh vực khác như vận chuyển, cung cấp nước và viễn thông, nhà nước nắm phần lớn, vốn và các hoạt động của các lãnh vực này đang bị các cán bộ và công nhân viên nhà nước lạm dụng. Việc này khiến cho các tư nhân đầu tư đã phải thận trọng, họ thích kinh doanh không bị khống chế và cạnh tranh tự do.

Mặc dầu có một số giới hạn các nhà thầu xây cất và công ty phát triển hạ tầng cơ sở, hạ tầng cơ sở của Việt Nam thu hút được trên 20% tổng số vốn đầu tư mỗi năm. Trong tiến trình “đổi mới”, hạ tầng cơ sở đã tiến hành nhanh, có nhiều lãnh vực tiến bộ đáng chú ý. Khoảng giữa năm ngoái, hệ thống đường xá VN đã đạt 18,6km cho 100 cây số vuông, bằng con số của những quốc gia khác tại vùng Đông Nam Á. Mạng luới đường xe lửa chiếm 0,8km cho 100 cây số vuông, một tỷ số cao nhất trong vùng.

Ngoài ra, kỹ thuật về đầu máy xe lửa, tiêu chuẩn tu bổ và tài quản lý đã thấy có khả quan. Các hải cảng được xây để mở rộng. Các hải cảng như Hải Phòng, Tiên Sa, Dung Quất, Qui Nhơn và Nha Trang, cũng như các cảng Saigon đang được nâng cấp. Việt Nam có khoảng 20 phi cảng, nhưng chỉ có 4 điện thoại cho 100 nguời dân.

Việt Nam có đủ các dạng dự án về thủy điện và nhiệt điện, các dự án điện này mới đây đã cho hòa vào mạng tải. Trong số dự án điện năng có các dự án như thác Hoà Bình tại miền Bắc, thác Trị An tại Miền Nam, Thác Mô, Vĩnh Sơn, Sông Phà, Phả Lại, Bà Rịa-Vũng Tầu, Phú Mỹ và Thủ Đức. Các dự án điện tại miền Nam trước đây là các dự án của chế độ cũ đã bị cộng sản Bắc Việt cho du kích phá hoại khiến phải đình lại. Hàng ngàn cây số đường điện được nối vào mạng luới tải điện của quốc gia.

Về hệ thống cung cấp nước sạch cũng đã được nâng cấp và cho bành trướng tại các thành thị lớn và nhiều vùng quê. Nhưng nước cung cấp không được xử lý cho sạch, nên các du khách nước ngoài thường vị mắc phải bịnh tiêu chẩy hay ói mửa mặc dầu nước đã được đun sôi. Trong bốn thành phố lớn như Hanoi, Hải Phòng, Đà Nẵng và Saigon, dân chúng có thể được dùng 100-120 lít nước mội ngày, đạt được 70-85% nhu cầu. Tại thôn quê chỉ có khoảng 32% được hưởng tiện ích nước máy dùng hàng ngày dưới sự kiểm soát của các chủ tịch địa phương.

Việt Nam chi ra khoảng 5 tỷ Mỹ kim hàng năm để phát triển hạ tầng cơ sở, một số tiền làm đẹp, nhưng không đủ để thoả mãn những nhu cầu cho nền kinh tế đang tăng trưởng và lợi tức của dân chúng đang đi lên. Một số công kỹ nghệ đã được tái cấu trúc cho phép tư nhân được góp phần thêm để cạnh tranh hơn nữa.

Về viễn thông, công ty bưu chính và viễn thông của nhà nước đã để cho các công ty kinh doanh điện thoại khác nằm trong lãnh vực quân đội, nhà đèn và hỏa xa xử dụng hạ tầng cơ sở của ngành này.

Theo kế hoạch CSVN, các hãng quốc doanh ưu thế có thể được tách ra thành nhiều phần. Như công ty chuyên về thiết kế, công ty chuyên về xây đường và công ty chuyên về tu bổ hạ tầng cơ sở, các công ty này đều nằm dưới ô dù công ty mẹ, nhà cung cấp dịch vụ độc quyền do đảng CSVN kiểm soát.

Nhưng hoạch định này kể tất cả các biện pháp đã đưa ra không thể nào có được một sân chơi bình đẳng và công bằng đối với các tư nhân đầu tư một khi những người cộng sản ăn chia với nhau để cho kinh doanh.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hôm nay, ngày 27 tháng 5, là ngày sinh nhật 46 tuổi trong tù của Phạm Đoan Trang, sinh nhật thứ ba sau song sắt. Theo báo cáo mới nhất của PEN America, cô nằm trong số 19 nhà văn hiện đang bị bỏ tù ở Việt Nam vì viết lách. Chúng tôi kêu gọi mọi người trên toàn thế giới ủng hộ Phạm Đoan Trang bằng cách tham gia chiến dịch #WritetoTrang (#ViếtgửiTrang) để viết thư và gửi bưu thiếp cho cô ấy. Những lời nói đoàn kết của bạn có sức mạnh thể hiện sự ủng hộ toàn cầu cho sự nghiệp của cô ấy. Những tin nhắn của bạn cũng sẽ mang lại sự động viên rất cần thiết và cho Đoan Trang đồng thời cho thấy rằng thế giới vẫn chưa quên Cô. Viết thư cho Cô cũng có thể gây áp lực lên chính quyền Việt Nam để dẫn đến việc trả tự do cho Cô. Xin vui lòng gửi thư của bạn đến: Phạm Đoan Trang, Nhà tù An Phước, xã An Thái, huyện Phú Giáo, Tỉnh Bình Dương, Việt Nam.
Ngày 6 tháng 6, Toà án Nhân dân tỉnh Đắk Lắk đã kết án ông Đặng Đăng Phước, Giảng viên trường Cao đẳng Sư phạm Đắk Lắk tám năm tù giam và bốn năm quản chế với tội danh "tuyên truyền thông tin, tài liệu, vật phẩm nhằm chống Nhà nước", vì các hoạt động giúp đỡ dân oan và ủng hộ tự do, dân chủ, nhân quyền một cách ôn hòa của nhà giáo này, theo tin từ BBC và RFA.
Hiệp định về chấm dứt chiến tranh và lập lại hòa bình ở Việt Nam được ký kết ngày 27 tháng 1 năm 1973 tại Paris, gồm có 9 chương và 23 điều khoản. Nội dung mà Chính phủ Hoa Kỳ, Chính phủ VNDCCH, Chính phủ VNCH và Chính phủ CMLTMNVN đồng thuận không phải là thoả hiệp giữa hai phe thắng và thua, mà nhằm quy định việc ngưng mọi cuộc giao tranh, Hoa Kỳ rút quân trong vòng 60 ngày ra khỏi Việt Nam, QĐNDVN được ở lại miền Nam; bù lại, Hà Nội trao trả các tù binh Hoa Kỳ, VNCH và MTGPMN cùng hoạt động trên lãnh thổ của mình...
Làm sao để giữ vững tư tưởng trong Quân đội và Công an là vấn đề sống còn năm 2023 của đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN). Lý do vì năm con Mèo (Quý Mão) có Hội nghị Trung ương giữa nhiệm kỳ Khóa đảng XIII, dự trù vào khoảng tháng Sáu, để bỏ phiếu tín nhiệm các cấp Lãnh đạo từ Trung ương xuống địa phương. Cuộc bỏ phiếu này sẽ là cơ hội cho các cấp tranh đua, chạy chức, chiếm quyền lãnh đạo. Và kết quả cuộc bỏ phiếu này sẽ đặt nền tảng cho Đại hội đảng khóa XIV để bầu lên Tổng Bí thư và Bộ Chính trị mới nhiệm kỳ 2026-2031...
Chứ chả lẽ cái chết thảm thiết của bà Cát Hanh Long và của hàng bao nhiêu triệu lương dân khác nữa (ở khắp ba miền đất nước, từ hơn nửa thế kỷ nay) thì đất/trời có thể dung tha được hay sao?
Từ lâu, dân gian tự hỏi không hiểu giữa người làm báo đảng và báo cáo viên, tuyên truyền viên nhà nước có khác nhau gì không hay cùng một loại. Tìm hiểu ra thấy rằng, tuy hai nhiệm vụ khác nhau nhưng cùng có một mục tiêu là tuyên truyền để bảo vệ chế độ, kể cả những sai trái...
“Đến hẹn lại lên” là chuyện thông lệ, không có gì đặc biệt, nhưng lãnh đạo mà cũng chỉ biết làm đến thế thì dân lo. Chuyện này xẩy ra ở Việt Nam vào mỗi dịp cuối năm khi các cơ quan đảng và chính phủ tổng kết tình hình năm cũ để đặt kế hoạch cho năm mới. Ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư đảng, người có quyền lực cao nhất nước, cũng đã làm như thế. Nhưng liệu những điều ông Trọng nói có phản ảnh tình hình thực tế của đất nước, hay ông đã nói tốt để đồng hóa mặt xấu?
Người ta có thể thông cảm và thông hiểu thái độ nhẫn nhục của những người phụ nữ bị đè nén xuống tận đáy xã hội. Họ có cha già, mẹ yếu, con thơ phải chăm lo nên làm to chuyện e cũng chả đi đến đâu mà nhỡ “vỡ nồi cơm” thì khốn khổ cả nhà. Còn cả một tập đoàn lãnh đạo chỉ vì quyền lợi của bản thân và gia đình mà bán rẻ danh dự của cả một dân tộc thì thực là chuyện hoàn toàn không dễ hiểu...
Đảng cầm quyền Cộng sản Việt Nam nên từ nhiệm để bảo vệ danh dự sau 15 năm không chống nổi “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa” trong cán bộ, đảng viên...
Khó mà phủ nhận được rằng Hun Sen là một tay bản lĩnh (có thừa) nhưng bản lĩnh của ông, tiếc thay, đã không giúp được cho dân tộc Khmer có đủ áo cơm, dù đã phải cầm cố gần nửa phần (45%) đất đai của Cambodia!


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.