Hôm nay,  

Họ Trịnh Nói Với Afp: Csvn Muốn Bịt Miệng Tôi

03/04/200000:00:00(Xem: 12159)
OTTAWA (KL) - Thông tấn AFP, một thông tấn của Pháp quốc hình như đã được chia phần trách nhiệm chuyên đưa tin về vùng Á châu, nhất là tin của các quốc gia vùng Đông Nam Á.
Thông tấn AFP tại thành phố Sài Gòn đã loan tin ngày 2/4, Trịnh Công Sơn là con người có âm hưởng mà cả hai chế độ chính quyền đã bắt ông phải im lặng, nhưng cả hai đã không thành công, bây giờ ông viết bài ca trở lại.

Trịnh Công Sơn, nay đã 61 tuổi, thân hình tiều tụy và yếu đuối nhiều so với lúc nhà nhạc sĩ được 30 cái xuân xanh, nhạc sĩ đã bị khủng bố chỉ vì những bài hát được thiên hạ tặng danh Bob Dylan của Việt Nam vào lúc cao độ chiến tranh cuối năm 1960 và đầu năm 1970. Bob Dylan là một tay phản chiến tại Hoa kỳ.

Các bài ca của Trịnh Công Sơn đã bị cấm, Trịnh Công Sơn bị hăm dọa để câm nín. Bản ca được mọi người ưa thích là bản ‘Ướt Mi’ (Wet Eyelashes), bản ca bị cấm không được bầy bán; nhưng bản ca được bán đều giấu sau những tủ quầy.

Ngày xưa quân đội của Saigon và một số tướng lãnh đã cho hát các bài ca do Trịnh Công Sơn sáng tác, các sinh viên đại học phổ biến những bài ca này, các nhà báo Tây phương và bạn bè đã đem lậu sang Pháp và Hoa kỳ những bản nhạc với lời ca từng làm súc động lòng người vì cuộc chiến tranh tàn bạo và phi nhân.

Vào tháng này, cách đây 25 năm, quân cộng sản Bắc Việt đã gõ cửa thủ đô Saigon. Bọn này không gõ cửa bằng nắm tay, chúng đã gõ cửa bằng những tên lửa. Trịnh Công Sơn đã chọn ở lại, cũng như các đồng bào khác của nhà nhạc sĩ, trừ thân quyến của nhà nhạc sĩ đã tìm đường thoát ra nước ngoài.

Vào thời gian đó, nhà nhạc sĩ này đã không biết phải làm gì, ngoài việc nhạc sĩ nói với bạn bè rằng Việt Nam chẳng khác gì như cái sân banh để hai cuờng quốc của chiến tranh lạnh tới chơi.
Nhà nhạc sĩ đã bị đau khổ, nhà cầm quyền cộng sản đã không tặng danh hiệu anh hùng như vài nghệ sĩ của sân khấu cải lương nằm vùng. Các bản ca nhạc rên xiết và đau khổ có hình thức như phản chiến, kêu gọi mau dứt chiến tranh mà Trịnh Công Sơn đã soạn ra từ đáy lòng của Trịnh Công Sơn và được nữ ca sĩ Khánh Ly hát gợi cảm.

Trong một căn nhà ngay một phố hẻm của thành phố Sài Gò, nhà đầy những tấm tranh vẽ dang dở bên cạnh chiếc đàn guitar, ngồi trên tảng đá, hớp ngụm Chivas, nhà nhạc sĩ đã nói với phóng viên của AFP : “Thiệt khổ quá.”

Trịnh Công Sơn đã miễn cưỡng nói về bốn năm làm rẫy, trồng lúa và củ mì ngay trong những bãi mìn của Hoa kỳ và của Việt cộng nằm dọc biên giới Lào. Nhà nhạc sĩ đã kết luận:


“May mắn, khi thả ra thân hình tôi vẫn còn nguyên vẹn.”

Nhà nhạc sĩ cho biết, nhạc sĩ có viết bài ca vào giữa những năm khó khăn 1975 và 1985 sau khi nhạc sĩ đuợc uống những liều thuốc ‘cải tạo’ vào lúc nhạc sĩ bị bắt đi làm rẫy. Những bản nhạc này chẳng có gì hay ho, nên nhạc sĩ đã không cho xuất bản.
Với bộ mặt nhăn nhó như khỉ ăn phải gừng, nhạc sĩ cho biết thế: “Chẳng còn bài ca nào trong bụng. Theo như ông bạn biết, ông bạn muốn viết, ông bạn phải có thời gian. Chế độ cũng thế, muốn thay đổi còn cần nhiều thời gian hơn nữa.”

Chính quyền canh chừng nhà nhạc sĩ, ngày xưa đã từng bắt nhạc sĩ, dầu sao nhà nhạc sĩ cũng vẫn thổ lộ tâm tình : “Họ đang canh chừng và muốn biết ông bạn đang làm gì đấy.”
Được phép cho xuất ngoại, Trịnh Công Sơn đã tới Canada và Pháp, tới Luân đôn và Hong Kong, tới Ma Cao và Thái Lan, lần nào đi nhạc sĩ cũng trở về nhà, nơi mà chính quyền cộng sản đã làm nhạc sĩ trở thành một tên nghiền.

Có lần nhạc sĩ thăm thân quyến hiện đang sống tại Hoa kỳ, nơi này cũng không ổn, bởi vì đất Cali nơi gia đình đang trú ngụ, có nhiền người Việt Nam vẫn còn ghét nhạc sĩ, theo như lời nhạc sĩ đã nói.
Có số thân quyến tại Canada, nhưng kể từ khi mẹ nhạc sĩ chết tại kinh thành Huế, nhạc sĩ là người độc nhất trong gia tộc còn ở lại Việt Nam.

Bây giờ thời gian khủng bố đã qua, chính quyền cộng sản đã để nhạc sĩ tự do.
Với một nụ cười ngày xưa còn phảng phất, mhà nhạc sĩ nói : “Họ biết tôi không chống chế độ, có thế nào tôi nói như thế.”

Kiểm duyệt không còn nữa, nhà nhạc sĩ đã nói và còn nói thêm các nghệ sĩ của Việt Nam đều nằm trong hiệp hội nghệ sĩ và nhà sáng tác của nhà nước và thành phố Sài Gòn, tất cả đều tự kiểm soát lấy mình.

Nụ cười méo sẹo lại hiện trên mặt, nhạc sĩ nói:
“Cũng như những đứa con trong một gia đình, ông bạn bảo chúng rằng chúng mày được tự do làm những gì chúng mày thích. Nhưng chúng mày phải chịu lấy trách nhiệm trước mặt tao.”

Tiếng ca đỏng đảnh của một nữ ca sĩ quen biết lại nổi lên:
“Tự mình biết riêng mình
“Và ta biết riêng ta ...
“Người ôm lấy muôn loài, nằm trong tiếng bi ai…

Các người Việt hải ngoại đang mong lần này nhạc sĩ Trịnh Công Sơn sẽ sáng tác những bản nhạc rõ ràng và sáng sủa hơn, nói lên niềm trung thực và những ước vọng của dân chúng miền nam Việt Nam như “Cộng sản phải chết”.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
ĐÀ NẴNG -- Chủ công ty ngoại biến mất... công nhân Việt chưa nhận lương hai tháng nay. Báo Pháp Luật ghi rằng vào sáng ngày 1/8/2018, hàng trăm công nhân tập trung trước công ty TNHH MTV TBO Vina nằm trong Khu công nghiệp Hòa Khánh (quận Liên Chiểu, Đà Nẵng) để đòi lương. Các công nhân chưa được công ty trả lương gần hai tháng nay.
SAIGON -- Bốc hơi 30 triệu đô la - một cú lừa đảo chấn động. Con số đó là 700 tỷ đồng thiệt hại, tức 30 triệu đôla.
Tình trạng ngập nước tại Hà Nội ngày càng trầm trọng mà mới đây nhất là vụ hơn 14,000 hộ gia đình tại huyện Chương Mỹ, ngoại thành Hà Nội bị ngập nước kéo dài cả tháng cần phải di dời, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do (RFA) cho biết hôm 31 tháng 7.
Một cựu thượng tá quân đội CSVN là ông Đinh Ngọc Hệ, thường được biết là “Út Trọc” bị kết án 12 năm tù tại Hà Nội hôm 31 tháng 7 vì tội tham nhũng, theo bản tin của Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ (VOA) cho biết hôm 1 tháng 8.
QUẢNG NAM, VN -- Tai nạn xe hơi thảm khốc diễn ra tại thị xã Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam, vào lúc 2 giờ rưỡi sáng ngày 30 tháng 7 làm cho 13 người chết trong đoàn xe đi rước dâu, theo bản tin của VNExpress.net cho biết hôm 31 tháng 7.
ĐỒNG BẰNG SÔNG CỬU LONG -- Vụ vỡ đập tại Lào dẫn đến hệ quả tai hại cho hàng ngàn nông dân tại các tỉnh Đồng Bằng Sông Cửu Long khi mực nước dâng cao nhận chìm mùa màn làm cho nhiều nông dân khốn khó, theo bản tin của VNExpress.net hôm 1 tháng 8 cho biết.
Tuần qua, hơn 30 Linh mục và Tu sĩ từ nhiều cộng đoàn đã về Saigon để tham dự 5 ngày huấn luyện về kỹ năng lãnh đạo phục vụ và làm việc nhóm.
LOS ANGELES, Calif.-- Cờ đỏ sao vàng sẽ chính thức hiện diện trên các phi đạo phí trường Los Angeles...
SAIGON -- Đồng Nai xử 20 người biểu tình chống dự Luật Đặc khu và An Ninh Mạng... theo các bản tin RFA và VOA.
SAIGON -- Một nhà máy Đài Loan tại Việt Nam được phép treo quốc kỳ Đài Loan để phân biệt với các công ty của Trung Quốc.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.