Hôm nay,  

Bạn Đã Nghe?

12/03/200400:00:00(Xem: 3009)
wk_03122004_4At Last - Cyndi Lauper
Lý do: Không khí lãng mạn với giọng ca hàng đầu giới nhạc pop, Cyndi Lauper hát rất tình cảm, êm đềm, như trong các bản có tempo chậm You've Got A Hold On Me, hay Unchained Melody, hay bản nhạc êm đềm đượm nồng tình yêu Hymn To Love. Phụ đệm với dàn nhạc giây và dương cầm…Album mới, gồm 13 bản.
Đặc biệt: Hát chung với Tony Bennett trong Makin' Whoopee. Hai giọng ca từng sánh đôi từ xưa, được coi có nhiều xúc tác lãng mạn khi duet. Ngoài ra Stevie Wonder với tiếng khẩu cầm trong chính tác phẩm của anh Until You Come Back To Me.

wk_03122004_5Love, Whitney - Whitney Houston
Lý do: Gồm 16 bản đã làm nên tên tuổi cô ca sĩ da đen này. Những bản như Saving All My Love For You, I Will Always Love You và Run To You từng làm xao động những làn sóng điện với tần số cao nhất khi mới xuất hiện. Giọng hát điêu luyện của Whitney được nhà sản xuất Babyface, David Foster và LA Reid o bế, sẽ cho thấy cô vẫn là Nữ Hoàng của nhạc soul.
Nghe khi: Một không khí êm ái bắt đầu khi bạn nhấn play. Lãng mạn từ đầu đến cuối để tình yêu thăng hoa.


wk_03122004_6Frank Sinatra Romance


Lý do: Giọng hát ấm, giản dị nhưng đầy cá tính của thập niên 60's, 70's với những bản tình ca bất hủ. Nếu bạn chưa từng nghe Sinatra, album mới này là một khám phá đầy sảng khoái qua nhiều giọng hát như Robbie Williams và Nicole Kidman (phải chính Nicole Kidman của Moulin Rouge) trong Something'Stupid, và Michael Buble trong Come Fly With Me…Đặc điểm: Bạn sẽ ngạc nhiên với Sinatra song ca với Celine Dion trong All The Way nhờ sự trợ giúp của kỹ thuật thu âm ("). Và đừng quên Something'Stupid bản gốc hát với con gái Nancy.

wk_03122004_7Ca Trù - The Music Of North Vietnam
Lý do: Một làn điệu cổ điển của Việt Nam. Làm nhạc nền cho những buổi thù tiếp với không khí exotic (!) và đặc thù không tìm thấy ở những nền văn hoá khác. Tiếng trống tom, thét nhạc, kim tiền, phách nhịp và nhất là giọng đào nương uốn éo cao vút tưởng như vọng về từ một thời xa xưa. Nhiều người trong chúng ta sẽ nhận ra những cung điệu quen quen như Cung Bắc, Hát Ru. Rất tiếc không có những bản như Hồng Hồng Tuyết Tuyết, Ngồi Tựa Song Đào, hay Say của Tản Đà…Lắng nghe: Tỳ Bà Hành, tâm sự của Bạch Cư Dị, một thi nhân đời Đường, nghe sao như tâm sự của một kỹ nữ, đồng cảm đồng điệu.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trên thị trường hiện nay có bày bán loại xe đẩy bằng sắt và bằng nhựa (folding shopping cart), có bánh xe
Đầu Tháng 5-2007, Trung Tâm Việt Ngữ Hồng Bàng và Ban đại diện các trung tâm Việt Ngữ Nam California
Khi xuất hiện trên sân khấu Asia, hầu như khán tính giả đều cảm tình với tiếng hót con chim lạ đến từ thành phố Boston
Công ty điện ảnh Celluloid Dragon Pictures xin trân trọng thông báo buổi chiếu ra mắt phim Saigon Love Story
Đó là một buổi sáng Thứ Bảy khá đẹp trời, tôi rủ mẹ cùng ngồi vào xe, tới trụ sở Sở Vệ Sinh, ở góc đường Hazard và đường Beach
Một trong “100 Người Đẹp Nhất” theo tạp chí People sẽ trình diễn lần đầu tiên ở Los Angeles và khu vực Bay Area
Rừng xưa thay lá sang mùa, Người còn đếm tuổi cho vừa bước chân, Người mang chữ tưởng trong tâm, Làm sao cảm được tình xuân tràn trề
Phương Đống là sĩ tử ở đất Trường An, nổi tiếng có tài, nhưng thường không giữ lễ, thành thử người thích thì ít mà chê thì nhiều
Kỹ nghệ khai thác than đá hiện ủng hộ Chính phủ Queensland, trong việc giải quyết sự bế tắc trong ngành xuất cảng
Tù nhân David Hicks đã được hội ngộ với cha, là ông Terry Hicks lần đầu tiên kể từ khi David được di chuyển từ nhà tù Guantanamo Bay


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.