Hôm nay,  

Phim Ảnh

01/11/200300:00:00(Xem: 3671)
wk_11012003_5
The Texas Chainsaw Massacre

Đây không phải là lần đầu "The Texas Chainsaw Massacre" đã đưa đến khán giả. Vào năm 1974 cuốn phim có kinh phí $150,000 và đã thâu được $30 triệu. Phim mới có kinh phí $9.5 và đã thâu được $30 triệu trong tuần đầu trình chiếu. Vậy phim có gì hấp dẫn" Như phim kinh dị "Psycho", "Silence of the Lambs", nhân vật chánh Leatherface dựa trên một nhân vật có thật vào thập niên 1950. Tên sát nhân Ed Gein tại Wisconsin đã giết người, chặt ra từng khúc để ngắm nghía. Nhân vật chánh Leather Face trong "The Texas Chainsaw Massacre" chỉ hơi biến đổi chút xíu. Hắn giết nạn nhân bằng một máy cưa và dùng da của nạn nhân để đội lên mặt. Nạn nhân là một nhóm bạn trẻ lái xe van đi xem ca nhạc. Hai diễn viên trẻ trung đẹp đôi Eric Balfour và Jessica Biel chứng kiến bạn của họ bị phanh thây từng người một. Liệu họ có sống sót cho đến phút cuối không" Phim dài 98 phút xếp hạng R

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Kể từ hơn 200 năm nay, lúc mà Beethoven còn tổ chức những buổi trình diễn cho đến nay, con người vẫn đi nghe nhạc bằng một cách duy nhất; đó là đến những thính đường hay phòng hòa nhạc. Cách sắp xếp xưa nay vẫn vậy
“Tôi đã đeo cái bảng VIỆT NAM bước chân lên Bắc Cực (Geographic North Pole 90 degrees N.) và được Cơ Quan Quản Lý Bắc Cực của Nga chứng nhận: BÙI DUY TÂM was the first VIETNAMESE at the NORTH POLE.” Bs Tâm dành cho Việt Báo hồi ký lạ của ông.
Hơn 500 bác sĩ và quan khách -trong số này có các giáo sư Bùi Duy Tâm, Lê Bá Vận, cựu khoa trưởng Y khoa Huế và Giáo sư Lê Thanh Minh Châu, cựu Viện trưởng Đại Học Huế- đã tham dự Đại Hội Kỷ Niệm 20 Năm Thành Lập Hội Ái Hữu
Vào đầu thế kỷ 20, các nhạc sĩ theo trào lưu mới đã làm khiếp vía khán giả qua những tác phẩm và cách trình diễn của họ. Charles Ives (1874-1954) chua (quote) nhạc pop, thường có nhiều lớp nhị trùng âm (bitonal), và nhịp điệu phức
Họa sĩ Nguyên Khai sinh trưởng tại Huế, tốt nghiệp trường Đại Học Mỹ Thuật vào năm 1963. Ông bắt đầu cầm cọ từ đấy và là người sáng lập Hội Họa sĩ trẻ Việt Nam với các họa sĩ danh tiếng cùng thời như Nguyễn Trung, Nguyễn Phước, Đỗ Quang Em, Trịnh Cung, Đinh Cường, Hồ Hữu
PLANO, Texas (ngày 2 tháng 8 năm 2006) - JCPenney làm thời trang mùa tựu trường trơœ nên sôi động và vui nhộn cho giới thanh thiếu niên - những người hiểu rõ cá tính và phong cách riêng cuœa mình
Thời lãng mạn có thể được kể vào khoảng 1790 cho đến 1910. Chữ "lãng mạn" là để nói về những đặc tính trong nhạc thời này như là sự mơ mộng, viễn vọng, cảm xúc. Những tính chất này được xem nặng hơn là những tính chất khác trong âm nhạc mà thời Cổ Điển cho là quan trọng
Còn một tháng hè oi nóng nữa, tại sao bạn không ghi tên ngay, làm một chuyến du hành kéo dài một tuần lễ bằng tàu biển đến Alaska" Với giá khoảng 1,300 đô/người, tour du lịch bao gồm vé máy bay từ Orange County hay từ Los Angeles đến Seattle, cất cánh từ sáng sớm thứ bảy. Sau đó, bạn xuống tàu Holland America
Đây là tập sách mỏng, phát hành tháng 6-2006, chỉ dầy 55 trang giấy trắng khổ nhỏ nhưng đầy tâm huyết của tiến sĩ Mai Thanh Truyết đối với sinh mệnh của khoảng 200,000 người Việt đang làm nghề nail tại Hoa Kỳ, chiếm 80% thị trường nhân lực ngành này. Ông tốt nghiệp khoa Hóa một trường
Là họa sĩ gốc Á duy nhất  có tranh trong sưu-tập thường-trực tại Viện Bảo-tàng Guggenheim ở New York City, Nguyễn Quỳnh còn là một tên tuổi được quí trọng trong giới đại học tại Hoa Kỳ


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.