Hôm nay,  

The Forgotten

30/09/200400:00:00(Xem: 3608)
wk_09302004_4wk_09302004_5

Truyện phim gây cấn, ly kỳ
Đó là vào muà Thu, Telly (Julianne Moore) ngồi trong sân nhìn những chiếc lá vàng rôi và than khóc cho đứa con đã mất đi của mình tên Sam, đứa bé đáng yêu 8 tuổi bị chết cùng với 5 đứa trẻ khác trên một chuyến máy bay đi cắm trại hè 14 tháng trước đó. Telly nói với bác sĩ Tâm Lý học Munce (Gary Sinise) rằng mỗi ngày cô vẫn mở ngăn kéo đựng quần áo của Sam để xem những cuốn video có Sam trong đó, và nhìn những tấm hình của Sam. Bác sĩ Munce bảo cô rằng đó chỉ là do trí tưởng tượng của cô tạo ra những hình ảnh đó thôi. Còn chồng của Telly là Jim (Anthony Edwards) nói với cô rằng cô chưa từng bao giờ có đứa con tên Sam, điều đó làm cho cô vô cùng sửng sốt và Jim còn cho rằng Telly bị bệnh tâm thần, đau khổ vì hội chứng loạn trí nhớ từ lúc cô bị sẩy thai. Jim và Bác sĩ Munce cố gắng dìu dắt cô trở về với thực tại. Trong khi đó cô gặp một người đàn ông tên West cha của một đứa bé gái cũng bị chết trong chuyến bay trên và cùng có chung hoàn cảnh như Telly, cả hai hợp lại với nhau để cố gắng tìm ra đâu là sự thực. Đạo diễn Joseph Ruban. Phim chiếu nhiều rạp. Rate PG-13.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bất cứ việc gì chúng ta làm thì nên làm trong chánh niệm (mindfully), sinh động (dynamically), trọn vẹn (totality) và hoàn tất (completness, thoroughness)
Đinh Cường vẫn hít thở, sống trọn vẹn từng giây phút từng ngày, vẫn vẽ tranh làm thơ, vẫn hoàn tất trong cùng năm 2015 hai tác phẩm tiểu luận về hội hoạ "Đi vào Cõi Tạo Hình I & II"
Một tín đồ Hmông theo đạo Dương Văn Mình ở tỉnh Cao Bằng, ông Ma Văn Pá, 30 tuổi, đã bị công an Việt Nam bắt cóc vào ngày 30/8/2015 và tra tấn dã man liên tiếp trong 2 ngày
WESTMINSTER (VB) -- Buổi ra mắt sách “Tỉnh Mê Một Cõi” (tức Hứa Sử Truyện) tại Viện Việt Học đã thu hút nhiều người quan tâm về văn học và Phật học.
tăng trưởng kinh tế TQ còn 7%, nhiều công ty ngoại quốc rút khỏi TQ chuyển về nội địa hay qua các nước Đông Nam Á, thị trường chứng khoán bốc hơi hơn 3,000 tỷ USD trong tháng 7,
Câu chuyện phản đối cờ vàng của ông Đại Sứ Ted Osius.
Phải chi "cô Ted" bước xuống sorry với cô Ngọc và xin cô một sợi giây đeo cổ thì đã hưởng một trận pháo tay mà bảo đảm cũng không mất "gióp." Chán cô đại sứ này hết sức
Nhân thời gian có những cơn bão ở biển Đông, giới thiệu lần đầu tiên một bản văn Nôm thời sự miền Nam Kỳ Lục Tỉnh cách đây hơn 100 năm
HQ Đại tá Châu Hữu Hạnh – HQ Đại tá Patrick Reardon - Trung tá Không quân Nhật Thomas Trần – Trung tá BS Hoàng Ngọc Tuân- HQ Trung tá Kimberly Mitchell - 8 sĩ quan Hải Quân gốc Việt cùng tốt nghiệp, lần đầu tiên tại Mỹ 2015.
hiện nay số quân nhân Hoa Kỳ gốc Việt có trên 4,000 người đang phục vụ trong quân đội Hoa Kỳ, trong đó có khoảng 1,000 sĩ quan với trên 20 đại tá thuộc 5 quân chủng


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.