Hôm nay,  

Sinh Hoạt

27/04/200200:00:00(Xem: 7963)
Triển Lãm IMAGES OF VIET NAM
wk_04262002g
Bắt đầu từ: Chủ Nhật, ngày 28 tháng Tư , 2002
Tại: My House Restaurant
12332 Brookhurst Street
Garden Grove, CA 92844
Điện Thoại: 714-210-1864

Hình ảnh về đời sống và sinh hoạt ở Sài Gòn, Chợ Lớn và vùng phụ cận trong những năm 1969-70. Đây là thời kỳ của khói lửa sôi động, của công kích Tết Mậu Thân, của Việt Nam hóa chiến tranh. Tiền tuyến thu hút tất cả chú ý của mọi người; nhưng người dân bình thường, nạn nhân trực tiếp của chiến tranh, vẫn cưu mang đời sống hàng ngày trong bối cảnh ác liệt đó. Oáng kính của Micheal Burr quay về hướng con người, thành phố và cảnh vật mà anh yêu mến. Anh choáng ngộp về sự khác biệt và sống động mà anh bắt gặp ở mỗi góc phố, ở người bán hàng rong, những con đường, ngõ hẻm, trong chùa Tầu, chợ Bến Thành…. Tác phẩm của anh là trường hợp hiếm hoi bổ túc cho sự thiếu sót quan trọng trong tập hồ sơ quá khứ của chúng ta.


Micheal Burr sinh trưởng và tốt nghiệp đại học tại New York. Anh phục vụ trong binh chủng Không quân Hoa Kỳ, biệt phái làm giảng viên sinh ngữ cho Không quân VNCH. Trong thời gian phục vụ một năm anh trú đóng ở JGS Annex (Gia Định), Koelper Compound, Royal Annex (Sài Gòn), Tân Sơn Nhất Annex, và St. George Hotel (Chợ Lớn).

*
Paul McCartney – ngày 5/5 vào lúc 8:00PM
wk_04262002h
Tại Arrowhead Pond
2695 East Katella Ave.
Anaheim, CA 92806
714-740-2000

Nếu bạn yêu nhạc Paul McCartney, hãy gọi Ticket Master hay đến Arrowhead Pond để tìm vé đi xem buổi concert Paul McCartney vào cuối tuần tới, ngày 5 tháng 5 này ngay tại Anaheim, quận Cam. Giá vé từ $50 đến $250.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bài viết này với nỗi xúc động, như một chia xẻ với những người bạn thân thiết của Phùng Nguyễn trong nỗi mất mát chung vô cùng lớn lao này.
xin được nói lời tri ân đến những người chị đã nằm xuống cho công cuộc bảo vệ Miền Nam Việt Nam. Tên quý chị vĩnh viễn đi vào lịch sử, dân tộc Việt Nam sẽ không bao giờ quên ơn quý chị, người người thương tiếc quý chị
Tôi không quen nhưng biết khá nhiều thi sĩ rất nặng tình với thi ca. Cuộc sống của họ, tuy thế, không hề được thơ phú phù bật, phù hộ hay phù trợ gì ráo trọi; đã vậy, thi nhân còn bị đời hành cho bầm dập
nhiều người ca ngợi bà Aung San Suu Kyi là vĩ đại, nhưng bên cạnh đó Tổng thống đương nhiệm Thein Sein cũng hoàn toàn xứng đáng là người anh hùng của dân tộc Myanmar trong lịch sử hiện đại.
chúng tôi khi làm công việc rất ít được khích lệ nầy chỉ vì lý do thấy vàng rơi nên tiếc mà thôi. Vâng, tác phẩm của ông bà mình xưa nên coi như vàng của toàn dân
Chương trình Tiếng Hát Hậu Phương trên đài Hồn Việt TV do Phương Hồng Quế và Trang Thanh Lan thực hiện, đã phỏng vấn về thời chinh chiến và về các ca khúc mới để cúng Phật trong CD này
Từ vị tướng quân cho đến đoàn viên vô danh. Họ đã cùng đi vào cõi chết. Chúng ta còn sống đến giờ này. Nhân danh điều gì mà phê phán
Vì độc giả yêu cầu, bài này được tôi dịch ra tiếng Anh -- để họ đưa cho con cháu của họ đọc biết sư thật về tình Mẫu Tử như thế nào, vì con cháu của họ không đọc được tiếng Việt. PT. NMSan
Lễ Tạ Ơn sắp đến này, cũng là một dịp cho tất cả mọi người trong gia đình tụ họp lại với nhau để tỏ lòng thành kính tạ ơn Ông Bà, Cha Mẹ chúng ta, là những bậc sinh thành, hy sinh nhiều gian khổ
Đi ngược thời gian một chút, lúc còn học lớp tiếp liên- lớp luyện thi vào đệ thất trường công lập; tôi là trưởng ban văn nghệ,


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.