Hôm nay,  

Phở Bến Thành

09/10/200500:00:00(Xem: 2486)
wk_10092005_3

với các món phở, bún, cơm dĩa, các “thức nhắm” lai rai !!!

Chữ Bến Thành nghe quen quen!. Thì ra, tiệm Phở này với gian Chợ nhỏ BẾN THÀNH trên đường Bolsa cũng là “anh em”. PHỞ Bến Thành nằm cuối dãy khu thương mại Chợ Thuận Phát, cạnh một dealer Toyota lớn của vùng Little saigon (Elmore Toyota) và các cơ cở khác như Remax, Newyork Life, ..v.v.
Là tiệm mới mở cùng lúc với ngôi chợ có diện tích rộng nhất địa phương, Phở Bến Thành trở nên một nhà hàng đông khách thường xuyên ghé ăn sáng, ăn trưa và tối. Đây là vị trí thuận lợi bởi toàn khu thương mãi này, chỉ có một tiệm ăn Việt Nam bán bún phở, cơm dĩa, thức nhắm, các thức uống như sinh tố, giải khát, nước ngọt. Khu chợ Thuận Phát là ngôi chợ khang trang, sạch sẽ và bề thế này trước là tiệm K-Mart, nên người địa phương đều biết ngay nó rộng thênh thang và dồi dào các mặt hàng chừng nào. Trong khu thương mại này, còn có tiệm bakery Kiki, tiệm Liên Hoa BBQ, tiệm hair nail, tiệm cleaner, rồi những ai chuộng bánh ngọt thì ghé Sun’s Donut, ..v.v
PHỞ Bến Thành thường xuyên đông khách với các món bắc như phở,bún riêu, suông, Bún bò miềnTrung, bún thịt nướng Hủ tiếu Nam, hủ tiếu tàuPhở Chay,... và độc đáo hơn nữa, có những món như Cháo Cá, Phở ngầu pín, cháo lòng,...v.v.v
Hôm Thứ Tư ghé tiệm ăn thử để giới thiệu với bạn đọc, nhìn thực khách dùng bữa trưa đủ các món, tôi được bà chủ quán cho hay: “đa số khách thường dùng cơm đĩa, nem nướng và món bê tái”!
Bà chủ quán cũng bảo đảm “Phởø Bến Thành dùng nước cốt xương bò, heo tùy món, không hề nêm bột ngọt. Quí vị ăn xong một thời gian, không thấy khô cổ đắng lưỡi, là biết ngay điều đó!”. Lời bà nói y hệt tôi từng nghe bà xã dặn dò từ lâu: “Anh đi ăn ngoài phố, hễ lúc nào về tới nhà mà thấy khát nước và đắng lưỡi, là bị họ cho dùng bột ngọt rồi đấy”. Tôi đồng ý với vợ, nhưng lúc nào tủ bếp nhà tôi cũng có bột ngọt. Đôi lúc vợ bận đi cày overtime, tôi nấu món canh hẹ tầu hủ với tôm khô, rồi nhẹ tay nêm chút đỉnh bột ngọt vô, mấy đứa con tôi xúm xít khen Ba nấu canh ngon hơn Mẹ, tôi thích chí cười một mình sau đó!...


Tiệm Bến Thành trông khang trang, các tiếp viên nam mặc áo màu vàng hôm tôi đến, tỏ ra lịch thiệp. Nhìn quán trình bày đẹp, các bức tường treo toàn một loại tranh hoa màu trắng thanh nhã, thấy quen quen. Hỏi ra mới biết các bức tranh này là hoa tulip, một loại hoa người Pháp Mỹ tượng trưng cho hoa tình yêu sau hoa hồng. Hoa hồng dùng trong mọi trường hợp, còn hoa tulip thường dùng cho các cặp tình nhân, mà trong các dịch giả tiểu thuyết tình cảm dùng chữ rất dễ thương: hoa uất kim cương !
Như đã kể, Phở Bến Thành không chỉ có các loại Phở. Tiệm có tới 52 món đủ các miền, tùy theo khẩu vị thực khách. “Hèn gì tiệm thường xuyên đông khách!”, tôi nghĩ.
Nội các món khai vị để khách nhắm lai rai cũng đã hấp dẫn rồi: chả giò, tàu hủ ky, chạo tôm, gỏi cuốn,nem cuốn Ninh Hòa. Rồi tới những món đặc biết của Bến Thành: gỏi bê thui, bò né, giã cầy, ngò bín hầm thuốc bắc, gỏi lòng heo, dồi bến Thành...
Nói giã cầy, tôi chợt nhờ hồi thanh niên, theo mấy ông bạn dân “Bắc kỳ thứ thiệt 54” leo lên một gác con cuối hẽm Nguyễn Huệ để ăn cơm trưa với món giã cầy độc đáo của quán cơm Bà Cả Đọi. Đâu phải mình tôi nhớ, ông nhà báo ca nhạc Trường Kỳ sau này có lần viết báo một bài hồi ký về quán Bà Cả Đọi, thật là hay, đã gợi lên trong tôi cả một khung trời kỷ niệm vàng son của dấu chân “giang hồ vặt” đất Saigon !
Còn cơm đĩa, thực đơn cho thấy tới 11 loại: cơm bến Thành sườn cốt lết, cơm sườn nướng, cơm bò lúc lắc, cơm sườn bò Đại Hàn, cơm bò kho, cơm tôm nướng,.v.v.mỗi dĩa giá 6 đô la, nhưng cơm gà chiên, bò kho chỉ có 5.50 mà thôi.

Bến Thành có nhiều lợi điểm để thu hút khách. Ngoài đồng hương Bolsa, còn đồng hương các thành phố Nam Cali vốn là khách hàng của ngôi chợ Thuận Phát. Dù bạn đã cảm tình với các ngôi chợ VN khác, chắc ai ai cũng phải công nhận Thuận Phát là ngôi chợ y hệt ngôi chợ Mỹ như Anbertson, Ralph, Vons. Bước chân vô trên nền gạch bóng nhoáng sach sẽ, các gian đồ tươi không có mùi thịt cá, đây là chợ sánh được với người bản xứ. Nó thu hút nhiều dân các quốc tịnh gốc khác nhau, nó thuận đường bởi gần Exit các xa lộ. Bởi thế, bạn đọc vô Phở Bến Thành, sẽ nhận ra nhiều thực khách ngoại quốc, và đồng hương từ các thành phố lân cận về đây đi mua sắm chợ Thuận Phát, mua heo vit quay, bánh ngọt,...trong cac tiệm lân cận...
(Nguyễn hùng Nhiên ghi )

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Gina chọn sống ở Bồ Đào Nha vì muốn tìm một nơi sống mới với các giá trị cốt lõi của bà không chỉ được chấp nhận mà còn được trân trọng. Bà muốn một nền văn hóa có sự cân bằng giữa công việc và cuộc sống; không bị chủ nghĩa tiêu thụ chi phối; cảm thấy an toàn với ít bạo lực súng đạn.
It ai biết rằng, ngoài những nhà khoa học nổi tiếng, những phụ nữ ít được ghi nhận đã đóng vai trò quan trọng không kém trong việc phát triển penicillin, loại kháng sinh cứu sống hàng triệu người trên toàn thế giới. Một bài báo có tựa đề "Những Cô Gái Penicillin" Đã Làm Nên Một Trong Những Khám Phá Cứu Người Vĩ Đại Nhất Thế Giới”" trên tạp chí Smithsonian đã tóm tắt lại câu chuyện của những phụ nữ đã đóng góp quan trọng trong việc phát triển penicillin mà ít ai biết đến công sức của họ.
"Ngày xuân đi chùa, lễ Phật là một phong tục đẹp nhằm nâng cao tâm hồn con người và gìn giữ bản sắc văn hoá dân tộc. Lễ Phật ngày xuân còn để cảm nhận cái Chân-Thiện-Mỹ, khơi dậy tính Thiện, cảm nhận cái đẹp của cảnh xuân, cảnh chùa, hầu trở về bản tính thiện lương của con người. Đạo Phật và chùa chiền khắp thế giới nơi nào cũng có. Mỗi dân tộc, mỗi quốc gia thờ Phật, xây đền, chùa thường theo một kiến trúc na ná nhau nhưng dân tộc nào cũng có pha trộn những nét đặc thù riêng". -- Nhà văn/ nhà báo Trịnh Thanh Thủy giới thiệu những ngôi chùa nổi tiếng vòng quanh thế giới. Xin mời độc giả Việt Báo đi theo bước chân phiêu lãng của chị.
Zion National Park, Lâm viên Quốc gia, tọa lạc tại vùng Nam tiểu bang Utah, là một thắng cảnh nổi tiếng thế giới. Mời bạn đọc theo bước chân của nhà văn/nhà báo Trịnh Thanh Thủy đến thăm miền đất với thiên nhiên hùng vĩ này.
Mọi thứ xuất hiện trên thế gian này đều mang theo nó bản chất tương đối, hay nói theo khái niệm triết học là một thực thể luôn luôn có hai mặt: nên và hư, tốt và xấu, lợi và hại, v.v… Cái dễ thấy nhất là đồ nhựa. Lúc đầu ai cũng thấy đồ nhựa rất tiện lợi cho việc sử dụng hàng ngày. Nhưng ngày nay, đồ nhựa sau khi được dùng rồi bỏ đi thành rác lại gây ra tai họa cho môi trường, cho các sinh vật trên trái đất trong đó có loài người.
Riêng mùa Tạ Ơn năm nay, anh H. đặc biệt muốn hướng lòng biết ơn của mình đến với một biểu tượng của đức tin. Anh H. đã đến tạ ơn Đức Mẹ Long Beach.
Họa sĩ Duy Thanh vừa từ trần vào giờ 9:30 PM, đêm Chủ Nhật 24/11/2019 tại bệnh viện General Hospital San Francisco, tại thành phố San Francisco, California. Họa sĩ Duy Thanh sinh ngày 11 tháng 8 năm 1931 tại Thái Nguyên. Ông học vẽ năm 1952
Năm 2008, trong chuyến về Việt Nam ngày mùng 4 Tết, gia đình tôi tổ chức du lịch thăm Tứ Động Tâm tại Ấn Độ.
Chiều Thứ Sáu ngày 8 tháng 11/2019, mình hành hương chùa Kim Các Tự, ngôi chùa quen thuộc với người học văn ở Sài Gòn thời xa xưa.
Trưởng Lão Hòa Thượng Thích Trí Quang, bậc cao tăng thạc đức của Phật Giáo Việt Nam thời hiện đại, một trong những nhà lãnh đạo khai sáng Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất vào đầu năm 1964, cũng là nhà phiên dịch và trước tác về Kinh, Luật, Luận và nhiều thể tài Phật Giáo, đã viên tịch tại Chùa Từ Đàm, thành phố Huế, vào lúc 9 giờ 45 phút tối ngày 8 tháng 11 năm 2019 (nhằm ngày 12 tháng 10 năm Kỷ Hợi), thọ thế 97 năm, theo Thông Báo của Hòa Thượng Thích Hải Ấn, Trú Trì Chùa Từ Đàm, Huế, cho biết vào sáng Thứ Sáu, ngày 8 tháng 11 năm 2019.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.