Hôm nay,  

Yêu Em Trọn Đời

12/07/200300:00:00(Xem: 13682)
HQ
Em yêu,
Em muốn rằng anh hứa yêu em trọn một đời, yêu như ngày nào
đôi ta chung lối như theo bản nhạc của Trần Thiện Thanh. Vì đang
yêu em tha thiết, anh cũng định hứa yêu em trọn đời, nhưng anh không
muốn một ngày nào đó mình sẽ trở thành kẻ thất hứa nên anh phải
xét lại ý nghiã của lời hứa đó .
Trước hết yêu không phải là một thứ hành động mà mình
muốn làm lúc nào cũng được. Yêu là một sự cảm nhận ngoài
quyền kiểm soát của lý trí . Người ta thường nói trái tim có
những lý lẽ riêng của nó (Love has a mind of its own). Thật vậy, đâu
phải em muốn yêu ai là em sẽ yêu được người đó đâu. Đã vậy tình
yêu lại còn phức tạp và khó hiểu nữa như câu thơ sau đây của
Xuân Diệu:
"Biết làm sao cắt nghĩa được tình yêu
Có nghĩa gì đâu một buổi chiều
Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt
Bằng mây nhè nhẹ, gió hiu hiu"
Không hiểu được tại sao tình yêu đến, tại sao tình yêu đi, vậy
thì làm sao người ta có thể hứa yêu nhau trọn đời được khi việc
đó nằm ngoài quyền kiểm soát của họ " Phải chăng tình yêu làm
người ta trở nên nông nổi hay quá tự tin, tưởng là mình có thể làm
được bất cứ chuyện gì . Tình yêu có thể mãnh liệt đến mức
người ta có thể làm được những việc mà bình thường họ không làm
được. Tuy nhiên, tình yêu lại rất mong manh, khó sống và dễ chết .
Em yêu, mình không thể hứa yêu nhau trọn đời được nhưng
mình có thể hứa sống với nhau suốt đời nếu quả thật mình muốn
vậy.

Nhưng trước hết, mình phải hỏi, khi tình yêu đã ra đi, người ta,
sống chung với nhau, có mang được hạnh phúc cho nhau không " Hay
là người ta sẽ gấu ó nhau, ghét nhau và làm khổ nhau . Các cụ
ngày xưa hay bám lấy nghiã vợ chồng (mặc dù có nhiều người
thê thiếp hay ngoại tình) nhưng những thế hệ sau này ít có người
chấp nhận như vậy vì nhu cầu hạnh phúc cá nhân. Những người đã
từng ly dị chắc chắn hiểu được điều nàỵ
Vậy thì anh nghĩ rằng mình nên hứa với nhau như vầy:
- Mình sẽ chăm sóc, gìn giữ tình yêu chúng mình như Cây Tình
Yêu cần được chăm bón .
- Mình sẽ chia xẻ với nhau những cảm nghĩ, truyền cho nhau những
kinh nghiệm yêu đương.
- Mình sẽ học hỏi thêm về tình yêu, gia đình và mình sẽ không
ngại vấn kế chuyên gia khi cần thiết.
Đúng vậy, chuyện tình yêu rất khó mà nhiều người lại không
chịu tìm hiểu, học hỏi thêm. Nhiều hôn nhân có thể cứu vãn được
nếu người ta chịu gặp cố vấn. Có phải là vì người ta tự ái hay
mắc cở mà không dám đem chuyện riêng tư ra kể . Hay là vì khi tình
yêu đổ vỡ người ta không còn hứng thú để quan tâm tới nó nữa .
Nếu vậy người ta nên tập thố lộ tâm tình bằng cách tâm sự với
người thân, đọc và gửi bài cho Gia Đình - Chàng và Nàng và phải
hành động sớm trước khi quá muộn.
Em yêu, anh cảm thấy rất sung sướng khi yêu em và được em yêu
và anh biết rằng em cũng như vậy. Mình phải nhắc nhở nhau gìn giữ
cái hạnh phúc này, em nhé .
Hôn em say đắm.
HQ

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thịt ba rọi (hoặc nạt dăm hay 3 chỉ), cắt sợi nhỏ, vừa vừa, ướp muối, tiêu, đường, và một tí nước màu. Tôm cũng bỏ vào chung với nồi thịt ba rọi rồi ướp tí muối và tiêụ (Tôm cũng nên cắt đôi để tiện lúc bắt bánh, bánh sẽ nhỏ và nhìn thấy đẹp hơn) Hành tây cắt nhỏ, bỏ vào chảo với tí dầu
Bé từ 1 tháng: "Tôi cho bé bú ngay sau khi bé vừa chích xong, trong lúc chúng tôi vẫn còn ở văn phòng bác sĩ. Bé nín khóc ngay khi bé được bú." *Bé từ 4 tháng: "Khi mới đến, tôi không cho bé ngậm núm vú (pacifier). Sau khi chích xong và ra khỏi văn phòng bác sĩ, tôi cho bé ngậm núm
Hè đã về với ánh nắng rực rỡ, với bầu trời trong xanh. Mùa hè, bé không còn bị "úm" trong nhà nữa, không còn bị cấm chơi nước nữa mà đã có thể tha hồ nghịch nước và ra ngoài vui chơi những trò chơi ngoài trời - những trò chơi của mùa hè. Nếu bạn muốn mua một vài món đồ chơi
Bé Tri Ân thổi đèn cầy mừng sinh nhật tròn một tuổi. Ảnh do độc giả Ngọc Nga gửi. Cám ơn bạn Ngọc Nga đã chia sẻ ảnh đẹp của bé Tri Ân với trang Gia Đình. Mừng bé Tri Ân lên một tuổi. Kính mời quý độc giả góp vào mục Góc Ảnh Gia Đình
Chồng của H. gọi chị là một người chuyên "vơ đạn lạc vào mình". Khi chồng có chuyện buồn bực, H. cứ lo là mình đã trực tiếp hay gián tiếp làm gì đó khiến cho chồng không vui. Và thay vì an ủi, tìm cách làm cho chồng "thư giãn", H lại bứt rứt, buồn bực, làm cho không khí gia đình càng nặng nề
Ảnh của bà Trần Thị Kim Dung do độc giả Bội Quỳnh gửi. Xin xem chú thích trong mục Hộp Thư. Kính mời quý độc giả góp vào mục Góc Ảnh Gia Đình mọi loại ảnh gia đình hay ảnh của "chàng và nàng" như ảnh
Bố Mẹ cháu đi vượt biên năm 1981 được tàu cáp Anamur của Tây Đức vớt. Trong bao nhiêu năm qua, mẹ cháu đã nhận hàng về may, để Bố cháu và tụi cháu được đi học. Đến nay bố cháu đã có việc làm chắc chắn ở hãng IBM của Đức. Anh em cháu cũng đã tốt nghiệp đại học và đi làm, chỉ còn
* Nguyên liệu: (4 phần ăn) - 1/2 kg tôm thẻ (hoặc tôm sú) - 300 gr me chín - Hành tây - Nước mắm, muối, đường * Thực hiện: 1. Chọn mua tôm thật tươi. Rửa sạch, cắt râu 2. Me chín ngâm với nước nóng, bỏ hột, chỉ lấy cơm me 3. Bắc chảo lên bếp, đợi dầu nóng, phi hành tỏi thật thơm rồi cho cơm me vào. Nêm đường, muối chua chua, ngọt ngọt vừa ăn. Để lửa nhỏ kẻo cháy.
Bé của bạn đang ở tuổi đi chập chững (1 đến 3). Tuy là bé còn bé tí ti nhưng đã biết "enjoy life", biết thích thú trước những điều lạ, đẹp chung quanh bé. Lễ Độc Lập sắp đến, bạn muốn dẫn bé đi ngắm những tia pháo bông muôn màu rực rỡ nhảy múa trên bầu trời vào đêm July 4 nhưng còn ngại
Các chất có trong đu đủ rất hữu ích trong việc phòng chống các bệnh tim mạch và ung thư, vô hiệu hóa những chất có hại cho làn da, tránh da nhăn sớm, chống lại độc tố... Đu đủ chứa nhiều carotenoid, vitamin A, B, C và các khoáng chất như kali, canxi, magiê, sắt và kẽm. Đu đủ giúp tăng


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.