Hôm nay,  

Đa số dân Mỹ nói sống thiện sẽ được cứu rỗi, không tin Jesus Christ là đường duy nhất

10/08/202008:27:00(Xem: 5182)
blank

Đa số dân Mỹ nói sống thiện sẽ được cứu rỗi, không tin Jesus Christ là đường duy nhất

WASHINGTON (VB) --- Giáo dân Thiên Chúa Giáo Hoa Kỳ ngày càng xa rời đức tin căn bản theo quan điểm Thiên Chúa Giáo thế giới. Báo The Christian Post hôm 9/8/2020 ghi rằng một bản thăm dò của một đại học Thiên Chúa Giáo cho thấy đa số dân Mỹ không còn tin rằng Jesus là con đường cứu rỗi duy nhất, và thay vào đó họ tin rằng là một người thiện lành là đủ rồi.
 
Bản khảo sát American Worldview Inventory của viện nghiên cứu Cultural Research Center tại Đại Học Arizona Christian University cho thấy các nhận định mới về tội lỗi và cứu rỗi (sin and salvation), theo bản tin phổ biến từ George Barna, giám đốc viện này, cho thấy gần 2/3 dân Mỹ tin rằng có một thể loại tín ngưỡng nào đó là quan trọng hơn là có một tín ngưỡng đặc biệt cụ thể mà người ta gắn liền với nhãn hiệu đó (nghĩa là: đạo nào cũng sẽ dẫn tới cứu rỗi).
 
Giữ quan điểm đó có 68% người tự nhận là giáo dân Ky Tô Hữu (Christians, tức là tin vào Đấng Christ, tức là Chúa Jesus sẽ cứu rỗi), trong đó 56% trong nhóm tự nhận là Truyền bá Phúc Âm (evangelicals) và 62% trong nhóm tự nhận là Tin Lành Ngũ Tuần (Pentecostals).
 
Có 67% trong nhóm Tin Lành dòng chính (mainline Protestants) và 77% trong nhóm Công Giáo (Catholics) cũng giữ khái niệm đó (Christians, tức là tin vào Đấng Christ, tức là Chúa Jesus sẽ cứu rỗi).
 


Hơn phân nửa người Ky Tô Hữu trả lời nói rằng họ tin rằng người ta có thể được cứu rỗi "chỉ vì là người thiện lành" (nghĩa là không cần ai cứu rỗi) một con số đó bao gồm 46% người Ngũ Tuần, 44% người Tin Lành dòng chính, 41% người Truyền bá Phúc âm, và 70% người Công Giáo.
 
Thêm vào quan điểm cứu rỗi vĩnh hằng có thể đạt được, bản khảo sát cho thấy 58% dân Mỹ tin rằng không có sự thật đạo đức tuyệt đối nào hiện hữu (no absolute moral truth exists) và rằng căn bản sự thật là các yếu tố hay các nguồn không từ Thượng Đế (the basis of truth are factors or sources other than God).
 
Có 59% nói rằng Kinh Thánh (Bible) không phải là Lời chân thực và thẩm quyền của Thượng Đế (Fifty-nine percent said that the Bible is not God's authoritative and true Word), và 69% nói rằng con người (nhân loại) căn bản là thiện lành.
 
Barna nói trong bản văn gửi tới báo The Christian Post rằng, "Hầu hết dân Mỹ [bây giờ] đồng ý rằng tất cả các tín ngưỡng đều có giá trị tương đương, rằng lối vào hiện hữu vĩnh hằng của Thượng Đế là từ phương tiện cá nhân về lựa chọn của mỗi người và rằng không có sự tuyệt đối nào hướng dẫn hay trưởng dưỡng chúng ta một cách đạo đức."
 
Khảo sát này thực hiện trong tháng 1/2020 với mẫu chọn toàn quốc từ 2,000 người thành niên, xác suất sai số là cộng/trừ 2 điểm.
 
Việc phổ biến cuộc nghiên cứu này nhằm trùng hợp với sự kiện khánh thành viện nghiên cứu Cultural Research Center tại đại học ACU ở Glendale, Arizona, vào tháng 3/2020 nhưng sự kiện chính thức phải hoãn cho tới mùa thu vì đại dịch COVID-19 làm cho cách ly xã hội.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Một số khu vực đông người gốc Việt ở Quận Cam, San Jose, Houston trong tuần qua tăng vọt số người đã có kết quả thử nghiệm dương tính. Trong những người chết vì đại dịch trong cộng đồng có những bạn còn trẻ, ở lứa tuổi 30s, 40s và cũng có bạn là Phật tử rất mực đạo hạnh. Bài này sẽ nói về các trường hợp chết khi tuổi thọ vẫn đang còn, về cách tăng thọ, và về pháp niệm sự chết theo lời Đức Phật dạy.
Phần 1: Nói về quyển sách “Seeing The Buddha” tức Thấy Phật, của Đại Sư Tinh Vân. Một Đại sư nổi tiếng đương thời, hiện ở Đài Loan, trụ trì chùa Phật Quang Sơn. Đại sư Tinh Vân là tác giả của nhiều tác phẩm. Ông cũng đã đi du hóa nhiều nước trên thế giới. Phần 2: Những bức tượng Phật cổ nhất trong những viện bảo tàng.
Có năm lý do tại sao trẻ em và giáo viên không nên trở lại lớp học trước nguy hiểm của sự truyền nhiễm từ người bệnh nhưng không có dấu hiệu triệu chứng
yêu cầu nhà cầm quyền CSVN chấm dứt đàn áp giới bất đồng chính kiến, trả tự do cho tù nhân lương tâm, và thực hiện cam kết quốc tế về nhân quyền
Nói rõ, tôi không phải là một nhà văn hay một nhà báo gì cả. Tôi chỉ là một “”nhà gõ.” Tôi chỉ gõ laptop mà thôi. Tôi gõ chùa, không vì tiền nhưng gõ cho vui, để tự mình trau dồi thêm kiến thức, để tự học hỏi, để tự mình giải khuây, để khỏi nghĩ quẩn, để khỏi bị bệnh Alzeihmer, để thoát ly và cũng để giảm bớt stress trong cuộc sống, v.v...
Họ có biết những người dũng cảm, trung kiên cho phong trào tranh đấu vì quyền nghiệp đoàn độc lâp đã bị những bản án khốc liệt, đã ở tù và đang ở tù như Nguyễn văn Đài, Lê thị Công Nhân, Nguyễn Hoàng quốc Hùng, Đoàn Huy Chương, Đỗ Thị Minh Hạnh, Trương Minh Đức, Hoàng Đức Bình...
MLNQVN mong ước đón nhận được nhiều hồ sơ đề cử ứng viên xứng đáng từ các đoàn thể và cá nhân trong cũng như ngoài nước. Kết quả việc tuyển chọn sẽ được chính thức công bố vào trung tuần tháng 11 năm 2020.
Một video song ngữ Việt-Anh về một đề tài rất khó -- Tuệ Trung Thượng Sĩ -- thực hiện bởi Tiến sĩ Laura Thuy-Loan Nguyen và nhóm Wisdom Today vừa mới lên mạng YouTube tuần này.
Why do men have nipples? “Tại sao đàn ông có núm vú” là tựa đề tác phẩm do Billy Goldberg biên soạn và xuất bản năm 2005 tại Hoa Kỳ. Quyển sách này đã đạt số bán kỷ lục. Tác giả là bác sĩ làm việc tại Emergency room của một bệnh viện New York. Trong sinh hoạt hằng ngày Bs Goldberg đã chịu khó ghi nhận lại tất cả những câu hỏi ngộ nghĩnh đôi khi rất hốc búa của mọi người. Theo lời Ông ta thì đây là những câu mà mình bệnh nhân chỉ dám hỏi bác sĩ khi đầu óc họ đã ba xứa hơi men mà thôi(Hundred of questions you’d only ask a doctor after your third Martini). Sau đây là một số câu hỏi tiêu biểu đã được người gõ chọn lựa ra, và biết đâu trong số này há chẳng có những thắc mắc của chính các bạn nữa.
Vào đầu tháng 6, 2020, các đài truyền thông đều đăng tin kho báu của Forrest Fenn đã được tìm thấy ở rặng núi Rocky Mountains. ông Fenn, là một nhà sưu tập đồ cổ và nghệ thuật, 87 tuổi, nổi tiếng, mới đây tuyên bố cái kho báu mà ông cố tình chôn nó cách đây 10 năm, đã có người tìm ra. Người thợ săn bảo vật ấy đã dấu tên và gởi cho ông Fenn một tấm ảnh trong lá thư từ miền Đông Hoa Kỳ, chứng minh ông ta đã tìm được chiếc rương ấy. Điều ông loan báo cùng giới truyền thông không có một bằng cớ nào trưng ra, không biết có minh chứng được sự thật không, nhưng nó thật sự đã chấm dứt một cuộc săn lùng bảo vật kéo dài trong nhiều năm.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.